Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hậu Cung Tranh Sủng Truyện
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 62
T
ối đó, nàng bị hắn chuốc say đến quên trời đất, mặc kệ tất cả mà rúc vào lòng hắn tìm hơi ấm rồi đánh một giấc. Mạc Kỳ Thiên cũng không phải chưa từng thấy nữ nhân say rượu, chỉ cười nhẹ rồi bế xốc người nàng lên, đưa vào trong căn phòng phía sau khu vườn. Đặt nàng lên nệm gấm, hắn nhìn khuôn mặt đã ửng hồng vì lạnh và vì rượu, y phục xộc xệch để lộ một mảng trắng nõn ngay xương quai xanh, trong lòng đấu tranh một hồi, cuối cùng vẫn là từ từ cởi bỏ y phục rườm ra bên ngoài cho nàng, chỉ để lại bộ đồ trắng bên trong rồi cuốn chặt nàng trong chăn, sau đó đứng dậy nhẹ nhàng bước khỏi phòng.
Hôm nay, hắn không có hứng thú.
Tản bộ một vòng, để gió lạnh của mùa đông rít gào bên tai cho tỉnh, hắn đi đến trước một bức tường đã phủ đầy rêu xanh. Hắn thở hắt ra một hơi, cúi người xuống nhấc viên đá lát tường dưới cùng. Bức tường khẽ chuyển động, rồi một cánh cửa gỗ hiện ra. Hắn đẩy cửa bước vào, đưa chân đẩy lớp tuyết phía dưới ra. Hàn khí bao trùm xung quanh. Đây chính là cửa sau của Đông cung.
Nơi này từ khi hắn đăng cơ cách đây ba năm liền bị niêm phong lại, không một ai có thể bén mảng tới, kể cả những người trong hoàng gia. Hắn đạp tuyết đi đến hành lang, rảo bước tới căn phòng cuối cùng phía nam mà đẩy cửa vào. Bên trong im ắng khác thường. Không có người ở, mạng nhện đã sớm treo đầy các góc nhà. Văn án hắn ngồi bàn bạc cùng cố nhân khi xưa cũng đã phủ một lớp bụi dày. Duy chỉ có giá sách phía sau vẫn sạch sẽ không dính chút bụi nào, đến cả chiếc bình đồng để trên cùng cũng được lau bóng loáng. Mạc Kỳ Thiên bất giác nhìn xuống sàn. Mặt sàn bẩn như vậy lại có hai dấu chân khác nhau, quả nhiên đã có người đến trước hắn. Dâu chân nhỏ hơn chân hắn, liếc qua giống như giày của nữ nhân. Nhìn quanh, không có ai, hắn nhanh chóng rời khỏi phòng, tiến đến căn phòng lớn nhất phía tây bước vào. Dòng chữ trên tấm bảng gỗ chạm trổ tinh vi đã sớm mờ đi, nhưng vẫn có một chữ "Phi" lấp ló...
Nghe động, người bên trong đang ngồi trên chính vị liền ngước mắt lên, trong ánh mắt không có lấy một tia ngạc nhiên, ngược lại còn có phần vui vẻ. Nữ nhân ấy một thân lam bào, đung đưa ly rượu đồng trước mặt cười với hắn:
- Thái tử, chúc mừng Ngài đăng cơ.
- Nàng vẫn nhớ. - Hắn khẽ nhếch môi, tiến đến đoạt lấy ly rượu trong tay nàng ấy uống một ngụm - Thái Bảo tửu, là lấy từ trong kho cũ của Đông cung?
- Đúng vậy, khi chàng niêm phong, tất cả mọi thứ vẫn ở chỗ cũ không phải sao? - Nữ nhân ấy thanh âm dịu dàng, ngước mắt nhìn xung quanh - Đến bàn trang điểm của thiếp, ngoài những vật thiếp mang đi thì toàn bộ vẫn ở nguyên đó.
Hắn không ngồi xuống, đứng sát văn án nhìn nữ nhân. Người đó cũng không ngại ngần đưa mắt nhìn thẳng vào hắn, hoàn toàn chẳng có vẻ lo sợ của mọi người khi thấy Hoàng đế, thậm chí, khóe môi được tô son đỏ kia còn khẽ nhếch lên một đường cong, không rõ là vui vẻ, hay là chế giễu.
- Thục Nghi, đêm hôm khuya khoắt ở đây uống rượu, là đợi ta, hay đợi người? - Hắn rời mắt đi chỗ khác, đặt ly rượu xuống tiếp tục rót thêm.
- Người chết rồi, đợi làm gì? Tất nhiên là ở đây đợi Hoàng thượng. - Nghe đến chữ "người" kia, Hoàng hậu khựng lại, rồi lại cười cười tự mình uống thêm một ngụm rượu.
- Hận trẫm?
Hắn ngồi xuống vị trí bên cạnh Triệu Thục Nghi, nhìn nàng ấy, chính là hình ảnh năm năm trước, Thái tử phi y phục đơn giản, nở một nụ cười với hắn, nhưng năm đó của nàng ấy còn kèm theo một câu hỏi:
- Vì sao giết Thân Vương?
Đáp lại nàng, chỉ là sự im lặng như thừa nhận bản thân đã giết kẻ đó. Sự im lặng khiến nàng ngộ nhận suốt năm năm trời.
Đến giờ, hắn vẫn chưa bao giờ nói với nàng rằng, năm đó Thân Vương là bị chính phụ thân nàng cùng Thái hậu lập mưu hại chết.
Năm năm đằng đẵng, nàng vẫn cho rằng hắn là kẻ giết chết người nàng yêu...
---
Gió rét đập mạnh vào cửa từng tiếng cộc cộc, đánh thức Diệp Phương Nhã đang mê man trong men rượu. Nàng mở mắt, hơi nhíu mày. Đầu óc không hoàn toàn tỉnh táo, hương rượu vẫn vương vấn xung quanh, vô cùng khó chịu. Tửu lượng của nàng từ trước đến nay chưa từng tốt, nhưng không nghĩ mình lại dễ say đến vậy. Rõ ràng là mới uống có vài ly, vậy mà đầu óc đã nhanh chóng mụ mị quên trời quên đất rồi.
Chống tay ngồi dậy, nàng nhìn trên người chỉ còn một lớp vải mỏng manh, lại ngó sang bên cạnh. Vị trí kế bên nệm gấm vẫn thẳng thớm, sờ tay cũng không thấy hơi ấm, rõ ràng là chưa có người ngồi lên. Sự lo lắng nhanh chóng xâm chiếm nàng. Nàng đang ở đâu? Hoàng đế đâu rồi?
Nhìn quanh nơi mình nghỉ vừa rồi, xác thực đây không phải Lạc Tiên điện, nàng đặt chân xuống đất, đi đôi hài nhỏ rồi đứng lên. Hôm nay là sinh thần nàng, Hoàng đế lại chuốc say rồi vứt nàng lại một nơi xa lạ sau đó biến mất, hẳn bên trong phải ẩn chứa sự tình. Đây cũng không phải Hiên Viên điện của hắn, vậy rốt cuộc là nơi nào?
Nàng tiến tới cầm lấy y phục được đặt gọn gàng ở góc giường thay vào, rồi khẽ khàng đi từng bước từng bước chậm rãi tới phía cửa sổ mở ra. Gió lạnh nhanh chóng ùa vào phòng, khiến nàng có chút không thích ứng kịp mà loạng choạng suýt ngã. Để cho gió đông tạt vào mặt cho tỉnh rượu, nàng dụi mắt, đóng cửa lại rồi đi xung quanh phòng. Căn phòng này khá nhỏ, chỉ có một chiếc giường nệm gấm với một giá sách nhỏ. Tiến tới nhìn thử, binh pháp, quốc trị, luật tiền triều, đều là những bộ sách dành cho một bậc Đế vương. Nàng định trở lại giường, bỗng thấy lấp ló một mẩu giấy đã ngả vàng, liền nhìn quanh, không thấy động tĩnh bèn mở ra xem. Bên trong là rtranh vẽ một nữ nhân yêu kiều ngồi bên thủy đình nơi nàng được Hoàng đế dẫn đến, mà khuôn mặt nàng ấy, nàng không thể rõ ràng hơn.
Bức họa rơi xuống đất.
Thục Phi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hậu Cung Tranh Sủng Truyện
Sở Nhược Y
Hậu Cung Tranh Sủng Truyện - Sở Nhược Y
https://isach.info/story.php?story=hau_cung_tranh_sung_truyen__so_nhuoc_y