Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bản Tin Chiều
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17
M
iguel bắn ba phát súng lên trời, phá tan bầu im lặng. Hắn biết đó là cách báo động nhanh nhất.
Mới chỉ cách đây một phút, hắn phát hiện ra xác của Vincete và Socorro và nhận ra bọn tù đã đi mất.
Lúc này là ba giờ mười lăm phút sáng, tức là đúng bốn mươi phút kể từ lúc chiếc xuồng chở Fernandez, Jessica, Nicky, Minh, O’Hara và Partridge rời bến; song Miguel không biết điều ấy.
Miguel lập tức nổi giận điên cuồng và lồng lên. Trong lán giam tù, hắn vớ chiếc ghế của bọn gác và quật mạnh vào tường, chiếc ghế vỡ tan. Lúc này hắn muốn quật túi bụi, chặt chân những đứa đã để tù xổng mất.
Thât không may, hai đứa đã chết rồi. Và Miguel đau đớn nhận thấy hắn cũng chịu một phần trách nhiệm.
Rõ ràng hắn đã lơ là trong việc giữ nghiêm kỷ luật. Bây giờ đã quá muộn, hắn thấy rõ điều đó. Từ khi đến đây, đúng ra phải rất chú ý canh phòng thì đôi khi hắn lại nghỉ xả hơi. Ban đêm, lẽ ra hắn phải đích thân đốc thúc việc canh phòng thì hắn lại giao cho những đứa khác.
Lý do vì hắn mềm yếu, hắn phải lòng Socorro. Hắn đã muốn ngủ với ả từ khi còn ở ngôi nhà ở Hackensack, cả trước và sau vụ bắt cóc. Ngay bây giờ, hắn vẫn còn nhớ cái thú dục tính rắng trợn của ả lúc chúng rời nhà Hackensack. Với nụ cười nhạo báng, ả nói với hắn về việc đút những ống nhỏ vào trong người tù trên đường đi. "Đó là những ống trong dương vật đàn ông và âm hộ đàn bà, Entiendes?".
Có, hắn hiểu. Hắn cũng hiểu là ả đang chài hắn, giống như ả đã chài những thằng khác ở Hackensack như cái đêm ả đột nhiên cặp đôi với Carlos, cười nói ầm ỉ, làm Rafael là đứa bị cự tuyệt điên người vì ghen.
Nhưng lúc đó Miguel còn nhiều việc khác phải lo, những trách nhiệm đòi hỏi hắn phải bận tâm suy nghĩ, nên hắn đã tự nghiêm khắc với mình trước lòng thèm khát của hắn đối với Socorro.
Ở Nueva Esperanza không giống như vậy.
Hắn căm ghét rừng rậm, hắn nhớ lại cảm giác của hắn hôm đầu tiên tới đây. Thêm vào đó, chẳng có việc gì làm. Ví dụ, hắn đã không coi trọng khả năng có người đến cứu con tin. Nueva Esperanza, nằm sâu trong lãnh địa của Sendero, có vẻ hẻo lánh và an toàn. Vì vậy, ngày cũng như đêm chậm chạp trôi qua, cho đến một hôm, đáp lời năn nỉ của hắn, Socorro mở cửa cho hắn vào cái nơi mà hắn nhanh chóng phát hiện ra là cõi cực lạc.
Từ đó, đêm nào cũng như đêm nào, đôi khi cả ban ngày, chúng làm tình với nhau và ả tỏ ra là một người tình có nhiều ngón nghề làm hắn thoả mãn nhất từ trước đến nay. Cuối cùng, hắn sẵn lòng phục dịch ả và giống như kẻ nghiện đang đợi thuốc, hắn bỏ bê tất cả các việc khác.
Bây giờ hắn đang phải trả giá cho thứ nghiện đó.
Đầu giờ tối nay, sau một cuộc truy hoan vô cùng mãn nguyện, hắn ngủ rất say. Rồi cách đấy khoảng hai mươi phút, hắn tỉnh dậy, lại thèm muốn làm tình lần nữa, nên rất bực mình khi thấy Socorro đi đâu mất. Hắn nằm đợi ả một lúc khi không thấy ả quay lại, hắn dậy đi tìm, xách theo khẩu súng lục Marakov mà hắn bao giờ cũng mang theo bên người.
Những gì hắn vừa tìm thấy, giống như một cú đấm mạnh và hiểm, đưa hắn trở về với thực tế phũ phàng. Miguel cay đắng nghĩ: Hắn có thể sẽ phải trả gía cho việc này, có khả năng bằng sinh mạng của hắn. Nếu Sendero Luminoso biết chuyện, nhất là nếu không tìm được đám con tin. Vì vậy, trước hết phải bắt lại bọn chúng bằng bất cứ giá nào!
Nghe súng nổ, những tên khác từ các nhà chạy về phía hắn. Gustavo dẫn đầu. Miguel chửi rủa bọn chúng tới tấp: "Maldito escoria, imbeciles inservibles! Por su estubidez… Nuca vigilar! Solo dormir y tomar! Sin cuida!... Los presos de mỉeda se écaparon!". (1)
Chỉ mặt Gustavo, hắn rít lên: "Mày là đồ ăn hại dái nát! Chỉ huy gì cái đồ mày, một con chó ghẻ còn khá hơn! Bọn người lạ đã tới đây trong khi mày nằm ngủ! Mày lờ cho chúng qua, mày tiếp tay cho chúng! Hãy tìm ngay xem bọn chúng từ đâu tới và chạy trốn bằng cách nào. Nhất định phải có dấu vết!".
Mấy giây sau, Gustavo quay lại, thông báo: "Bọn chúng đi bằng đường sông. Một số thuyền trôi đâu mất, những chiếc khác bị đánh chìm".
Miguel như phát khùng, vội vã ra ngay bến sông. Cảnh tàn phá mà hắn thấy, dây neo thuyền bị cắt, thuyền máy không thấy đâu, mấy chiếc khác bị chìm chỗ nước nông, cũng đủ làm hắn tức sùi bọt mép. Song hắn hiểu rằng, nếu hắn không bình tĩnh lại và kiềm chế, sẽ không thể nào cứu vãn được tình thế. Kìm mình lại, hắn bắt đầu suy nghĩ môt cách khách quan.
Vẫn dùng tiếng Tây Ban Nha, hắn bảo Gustavo: "Hãy chọn cho tao hai chiếc thuyền tốt nhất trong số còn lại, mỗi thuyền đủ hai máy. Không phải trong mười phút, mà phải ngay bây giờ. Mọi người đều phải làm, mà làm nhanh, nhanh, thật nhanh! Sau đó, tất cả tập trung tại bến, mang đủ súng đạn và sẵn sàng xuất phát!".
Cân nhắc các khả năng, hắn tin rằng những người vào cứu tù chắc hẳn phải đi máy bay đến vùng này; đó là phương tiện chuyên chở nhanh nhất, thực tế nhất. Vì vậy, họ cũng sẽ phải thoát ra bằng máy bay, nhưng cho đến lúc này không có khả năng máy bay đã đi rồi.
Ramon đã báo cáo Vincente đến thay gác cho hắn ngay sau một giờ sáng, lúc đó mọi chuyện vẫn yên ổn, tù nhân vẫn bị khoá chặt trong cũi giam. Vì thế, cho dù ngay sau đó chúng thoát ra đi nữa, thì nhiều nhất cũng chỉ mới đi được hai tiếng. Việc xác của Socorro và Vicente khi chúng tìm thấy vẫn còn ấm càng xác nhận thêm suy đoán của Miguel là bọn đột nhập mới đi chưa được hai giờ.
Hắn tiếp tục lập luận: từ Nueva Esperanza nếu đi bằng đường sông tới nơi hẹn máy bay, bọn kia sẽ phải chọn một trong hai đường băng máy bay ở trong rừng. Chỗ gần hơn không có tên, chỉ có các máy bay chở ma tuý mới sử dụng đến. Đường băng kia là Sion, xa gấp đôi, là nơi ba tuần trước đó chiếc Learjet chở Miguel cùng những tên khác và đám con tin đã đậu.
Sử dụng cái nào cũng đều có lý cả. Chính vì thế Miguel quyết định cử một thuyền đầy người mang súng tới nơi gần hơn, còn chiếc thứ hai đến Sion. Miguel quyết định cùng đi với thuyền tới Sion.
Trong lúc hắn đang còn suy nghĩ, ngoài bến mọi người đã khẩn trương hoạt động. Hai thuyền nước ngập phân nửa được kéo vào gần bờ và tát nước ra. Những người trong làng cũng tới giúp bọn thuộc Sendero. Họ đều hiểu rằng, nếu bọn cầm đầu Sendero Luminoso nổi giận với Nueva Esperanza, tổ chức này có thể giết sạch cả làng mà không hề ân hận. Trước đây cũng đã có nhiều trường hợp như vậy.
Dù đã làm gấp, nhưng đến khi khởi hành được cũng mất nhiều thời gian hơn là Miguel mong muốn. Cuối cùng, lúc bốn giờ kém mấy phút, cả hai thuyền đã khởi hành xuôi theo hướng tây bắc, cả hai máy mở hết tốc lực. Thuyền của Miguel đi Sion chạy nhanh hơn nhiều, vượt xa thuyền kia ngay khi vừa rời bến. Gustavo điều khiển bánh lái.
Ngồi ôm khẩu tiểu liên Bereta dùng tăng cường cho khẩu Marakov, Miguel lại thấy cơn giận trào lên. Hắn vẫn không hiểu ai là người đã giải thoát hai tù nhân. Nhưng khi hắn đuổi kịp và bắt lại được, mà hắn định phải bắt sống, chúng sẽ phải chịu đựng những hình thức tra tấn từ từ, khủng khiếp.
Chú thích:
Mất dạy, đồ ăn hại! Vì sự đần độn của mày… Không bao giờ chịu canh gác! Chỉ ngủ và uống thôi… Không trông nom gì hết… bọn tù nhân cứt đái đã trốn hết rồi…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bản Tin Chiều
Arthur Hailey
Bản Tin Chiều - Arthur Hailey
https://isach.info/story.php?story=ban_tin_chieu__arthur_hailey