Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xuyên Qua Thành Hoa Tranh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 62: Dâm Tặc Chạy Đi Đâu
D
âm tặc… Không cần nghĩ cũng biết là đang nói Âu Dương Khắc!
Thiếu chút nữa đã quên, Kim lão gia tử giấy trắng mực đen rõ ràng viết hắn có loại hành vi hỗn đản “dẫn cơ thiếp đi khắp nơi bắt người”…
Rốt cuộc trên đường đi, hắn đã phá hư bao nhiêu con gái nhà đàng hoàng, mới có thể bị người ta đuổi giết đến tận Triệu vương phủ a?
Ta thập phần khinh bỉ trừng mắt nhìn Âu Dương Khắc.
Hắn vẻ mặt vô tội lại bất đắc dĩ, còn kèm theo có chút ảo não cùng ai oán… nhìn lại.
…
…
…
Lật bàn, thân là Xạ Điêu đệ nhất hoa hoa công tử, ngươi giả bộ vô tội cái gì chứ!
Còn có… thanh âm vừa rồi thật sự thực quen tai… Ám khí đang cắm dưới đất kia cũng thật sự thực quen mắt…
Sẽ không phải là…
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ thấy mấy bóng người cao thấp mập ốm không giống nhau từ trên tường vây nhảy xuống, “Sưu sưu sưu” vọt lại đây.
Đi trước là một người thân ảnh phiêu diêu giống như con ma men, bên trái là một người thân hình thon thả trong tay cầm kiếm, bên phải là một kẻ thân thể tròn vo giống như bóng cao su… Còn có tiếng thiết trượng nặng nề cùng trường tiên phá không vun vút…
Âu Dương Khắc cư nhiên đứng tại chỗ không nhúc nhích, trừ bỏ cơ thể thoáng có chút dấu hiệu căng thẳng, tựa hồ ngay cả loại tư thái phòng ngự “Chân khí cuồn cuộn”, “Sát khí bức người” trong truyền thuyết cũng chưa bày ra……
Bà nó chứ, tên hỗn đản này hẳn là biết chắc ta sẽ ngăn đám người kia lại đi!
Ta vừa tức giận bất bình nghĩ, vừa nhảy lên, hung mãnh xông về phía con ma men kia, mục tiêu là chỗ thịt mềm bên trái phần eo hắn.
Mắt thấy sẽ đụng tới, trước mặt lại hoa lên, bỗng dưng một bàn tay thò ra, nhẹ nhàng bâng quơ búng một phát vào trán ta, trọng tâm thân thể nháy mắt lệch vị trí…
Nếu không phải sau lưng vừa lúc bị ai đó giữ lấy, ta xác định vững chắc sẽ lập tức té dập mặt tại chỗ.
Ta tức giận giơ chân.
“Ngươi này hỗn… Ngao ô ngao ô ngao ô ô ô…”
Không phải ta hưng trí đến mức học tru như sói, mà là… cho dù là ai đi chăng nữa, bị bóp chặt hai quai hàm cũng đều không thể nói ra được tiếng người a.
Hai ‘ma trảo’ kia còn đang bóp mặt ta không hề có ý định thu về, động tác cực kì thành thạo.
Ta vô cùng bi phẫn, cố gắng trợn to mắt trừng mắt nhìn y.
Nếu thực sự bị kháp thành mắt híp mặt dẹt, ta… ta liền liều mạng với ngươi, đói sư phụ!
Đúng vậy… Lúc này đứng trước mặt ta, cười đến phi thường không có hảo ý, còn kháp mặt ta thành một đống, chính là Chu Thông, mà cao thấp chằng chịt vây quanh bên cạnh chúng ta xem náo nhiệt hiển nhiên chính là sáu người còn lại rồi.
Vì thế Giang Nam Thất Quái toàn thể đến đông đủ.
Ta ai oán nhìn về phía Hàn Tiểu Oanh ở một bên.
Bình thường mỗi khi bị Chu Thông “ngược đãi”, chỉ có hai người có thể được xem như cứu binh, chính là nàng cùng Kha lão đại. Kha lão đại mắt mù, ta lúc này chỉ có thể hừ hừ rên, hiển nhiên không thể trông cậy có tâm linh cảm ứng với y được, cho nên chỉ có thể dựa vào nàng thôi.
Nhưng mà… Hàn Tiểu Oanh cư nhiên khoát tay với ta, trên mặt còn có vẻ nhịn cười thực vất vả…
Thanh âm Chu Thông nhàn nhạt vang lên từ đỉnh đầu ta.
“Đồ đệ ngốc, ngươi đừng mong dựa vào thất muội, lần này ngươi chọc đại họa rồi…”
Ta giãy dụa từ trong miệng phun ra được một tiếng, “A?”
Ta tuân thủ quy tắc con người thành thật, đi trên đường ngay cả một con chuột cũng không dám giẫm chết, có thể chọc đến đại họa gì a… Không phải y lại lừa ta đấy chứ…
Chu Thông tựa tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn ta một cái, buông lỏng tay ra.
Ta chính đang liều mạng xoa mặt mong phục hồi nguyên dạng, tai phải bỗng nhiên lại bị người ta kéo lên.
—— này hoàn toàn không thể để yên rồi?
Ta phẫn nộ quay đầu kêu to:
“Đói sư phụ, người là tên hỗn đản… Ách… Đại…đại…đại…đại sư phụ?”
Nhìn Kha lão đại gương mặt trầm như nước, đen như đít nồi, ta nhất thời lắp bắp.
Giang Nam thất quái luôn luôn phân công minh xác vấn đề giáo dục ta:
Chu Thông ngoại trừ phụ trách thuật cưỡi ngựa cùng các chương trình dạy khác, còn kèm phụ trách “Ngược đãi”;
Hàn Tiểu Oanh phụ trách cầu tình giúp ta mỗi lúc ta bị y ngược đãi nước mắt lưng tròng, đương nhiên phu quân thân ái nhà nàng cũng sẽ theo sau;
Mà Kha lão đại…
Nói lại, hình như y chỉ biết nói hai câu. Một câu là “Lão Nhị, đi thu thập đồ đệ ngươi một chút.”, sau đó ta sẽ bị Chu Thông chỉnh một trận; một câu khác là “Lão Nhị, được rồi.”, sau đó Chu Thông sẽ dừng tay.
Nhưng mà… tự mình nhéo tai ta như thế này…hình như vẫn là lần đầu tiên…
—— nhân tiện nói một câu, những người khác trong Giang Nam Thất Quái phụ trách xem náo nhiệt, tựa như bây giờ.
Chu Thông ở bên cạnh vui sướng khi người gặp họa, liên tục gật đầu nhìn ta, trên mặt viết rõ ràng rành mạch bốn chữ “Ta thực mang thù”.
“Êu, đồ đệ ngốc, ngươi thực không tình nguyện nhìn đại ca cũng thôi, nhưng không thể nói chuyện cũng lắp bắp a.”
Kha lão đại buồn bực hừ một tiếng, tay phải nắm thiết trượng nặng nề nện một phát xuống đất, tảng đá trên mặt đất lập tức ‘rắc’ một tiếng bị chọc một cái lỗ, tay trái kéo tai ta nhất thời lại tăng thêm ba phần lực đạo.
Khiến ta đau luôn miệng kêu ‘ngao ô’, ô… Ta đây là trêu ai chọc ai rồi a…
Ta nhất thời liều, đơn giản không quan tâm, lao vào lòng Hàn Tiểu Oanh. Cái tai đang bị kéo đột nhiên nhẹ đi, hiển nhiên là Kha lão đại thả tay đúng lúc.
“Ô ô ô, thất sư phụ, ngay cả đại sư phụ cũng đều khi dễ con…” Ta một phen nước mũi một phen nước mắt cọ trong lòng Hàn Tiểu Oanh khóc kể, nàng vốn dễ mềm lòng, không thể chịu được một chiêu này của ta, đưa tay ôm ta.
“Đại ca, tiểu nha đầu này cũng không phải cố ý… Tạm tha cho nó đi…”
Kha lão đại lại hừ một tiếng, vẻ mặt hơi có chút mất tự nhiên quay đi.
Vẻ mặt những người khác cũng đều rất cổ quái, chỉ có Chu Thông ở một bên cười xấu xa nhìn ta, hiển nhiên chuyện này còn chưa xong.
Nghe qua… Dường như là trong lúc nào đó mà ta hoàn toàn không biết, tại một nơi nào đó mà ta hoàn toàn không biết, từng phát sinh một chuyện có liên quan rất lớn tới ta, vấn đề là… Kia rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a a a a?
“Khụ khụ…”
Nghe được tiếng ho nhẹ quen thuộc phía sau, ta lúc này mới nhớ tới phía sau còn có một tên Âu Dương Khắc đứng đó… Nói cách khác, vừa rồi… Chê cười đều bị hắn thấy hết!
Ta thẹn quá thành giận quay đầu trợn mắt nhìn hắn.
Âu Dương Khắc vẻ mặt vô tội lắc lắc đầu nhìn ta, hai tay giơ ra tỏ vẻ ‘ta không nhìn thấy gì’.
Bà nó chứ! Vậy ngươi không cần phải cười đến mức mắt cũng híp lại như thế được không… Làm như ta là người mù a…
Nghĩ đến đây… Trong lòng đột nhiên rùng mình.
Vừa rồi nhất thời kích động, ta lại quên mất chuyện trọng yếu nhất.
Giang Nam thất quái hiển nhiên là đuổi theo Âu Dương Khắc mà đến, bọn họ tính tình tuy rằng cổ quái một chút, nhưng cũng là người chân chính hành hiệp trượng nghĩa. Nếu không cũng sẽ không vì một trận đánh cược cùng Khưu Xử Cơ, mà bôn ba tới đại mạc dạy dỗ Quách Tĩnh mười tám năm.
Nếu Âu Dương Khắc thật sự làm ra chuyện gì đáng căm phẫn, cho dù ta có nói gì đi nữa… Giang Nam thất quái cũng sẽ không tha cho hắn… Hơn nữa… hơn nữa… ta không xác định mình có thể cầu tình cho hắn hay không, ta là nói nếu hắn thật sự gian dâm, bắt người cướp của, giết người phóng hỏa…
Nhưng mà… Người này thật sự đã cứu mạng ta… Có ân không báo không tránh khỏi rất tiểu nhân…
Ta nhất thời cảm thấy đầu như sắp nổ ra đến nơi.
Âu Dương Khắc lại vô cùng trấn tĩnh tiến lên hai bước —— vừa rồi đứng bên cạnh ta.
Ta đành đứng tại chỗ trừng mắt nhìn, duy trì tư thế bất động.
Được rồi, cho dù muốn bắt ta làm con tin, ta cũng chuẩn bị rồi…
Âu Dương Khắc hai tay chắp lại, cúi nhìn bốn phía, mới cười nói:
“Vãn bối Âu Dương Khắc, gặp qua Kha đại hiệp, Chu nhị hiệp, Hàn tam hiệp, Nam tứ hiệp, Trương ngũ hiệp, Toàn lục hiệp, Hàn nữ hiệp.”
Giang Nam thất quái luôn luôn cùng tiến cùng lùi, làm việc lấy Kha lão đại cùng Chu Thông làm chủ. Trên giang hồ cũng đều đối đãi với bảy người bọn họ như thế, nhiều nhất cũng chỉ kêu “Kha đại hiệp”, “Chu Nhị hiệp”, năm vị còn lại rất ít khi được nhắc tới riêng.
Hắn vừa rồi gọi tên lần lượt từng người, hiển nhiên là tỏ vẻ tôn kính.
Hơn nữa… Giang Nam thất quái nguyên bản là đứng bốn phía quanh chúng ta, tán loạn vô trật tự, mỗi lần hắn đề cập tới một người, ánh mắt cùng thân thể cũng hơi hơi xoay chuyển về phía người đó, có thể thấy được không phải là thuận miệng gọi bậy, mà quả thật là biết bọn họ là ai.
(ta đang tưởng tượng tới cảnh Khắc ca xoay trái xoay phải, rồi lại xoay trái xoay phải, không biết có mỏi cổ không =)))
Truyền nhân của “Tây độc”, Bạch Đà sơn thiếu chủ, nhân vật thủ đoạn thông thiên như vậy… Có cần thiết phải tìm hiểu rõ ràng những cao thủ hạng ba trên giang hồ như Giang Nam Thất Quái không? Trừ phi hắn có ý đồ gì…
Trong lòng ta thực có điểm sợ hãi.
Thiết trượng trong tay Kha lão đại nện thật mạnh trên mặt đất, hừ một tiếng, lại không nói lời nào.
Chu Thông bộ dạng như người đàn bà dâm đãng, uốn éo tiến lại, tựa tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn ta một cái, mới chuyển hướng Âu Dương Khắc, chắp tay.
“Âu Dương công tử làm gì đa lễ, chúng ta không dám nhận.”
“Từng nghe danh Giang Nam thất hiệp hiệp nghĩa hơn người. Hai mươi lăm năm trước, từng vì tánh mạng dân chúng thành Gia Hưng động thủ cùng Hoài Dương bang, chỉ dựa vào bảy người lại có thể đánh bại Hoài Dương bang hơn trăm người. Anh hùng hảo hán như thế, vãn bối tự nhiên hành lễ, Chu nhị hiệp khách khí.”
—— việc này ngay cả ta cũng không biết, Âu Dương thiếu chủ trí nhớ ngươi không khỏi thật tốt quá đi.
Chu Thông ngoài cười nhưng trong không cười lắc lắc chiết phiến trong tay.
“Chuyện cũ năm xưa không đáng nhắc tới, huynh đệ ta bất quá là ỷ vào chút mánh khóe kiếm cơm ăn. Âu Dương công tử lúc đó bất quá cũng chỉ năm, sáu tuổi đi, có thể nhớ được rõ ràng như vậy, thực là hiếm có a hiếm có…”
—— nhị sư phụ, ta biết ngươi là đang ám chỉ hắn tuổi không còn nhỏ rồi, vấn đề là, này thật sự có thể tạo thành đả kích đối với nam nhân sao?
“Chu nhị hiệp nói đùa, khi bảy vị tiền bối đại triển thần uy, vãn bối còn chưa xuất thế. Đây đều là những chuyện lúc gia thúc nhàn hạ đã kể với vãn bối…”
—— hình như thực sự có hiệu quả a.=))
Chu Thông trừng mắt, “Tốt, thì ra huynh đệ ta lại là đề tài lúc trà dư tửu hậu cho nhà Âu Dương công tử!”
“Không dám không dám, gia thúc chỉ là dạy vãn bối học theo người trước…”
“Huynh đệ ta còn chưa chết, Âu Dương công tử đây là học theo người trước gì?”
…
…
…
Nhị sư phụ này ngoại trừ chuyện càn quấy, giảng ngụy biện là bản lĩnh lớn nhất của y rồi.
Chỉ là… Không biết vì cái gì Âu Dương Khắc cũng tương đương có kiên nhẫn ứng đối với y.
Bất quá, cư nhiên chỉ là đấu võ mồm, không có lập tức đánh nhau, đao kiếm đầy trời?
Lấy tính nết Giang Nam Thất Hiệp ghét ác như cừu, Âu Dương Khắc nếu thật sự làm chuyện gì thiên lý khó dung, bọn họ tuyệt đối sẽ không có biểu hiện này.
Chỉ là… Nếu Âu Dương Khắc không làm chuyện gì, vừa rồi Kha lão đại làm sao lại dùng tới tam mai chông sắt hay độc lăng?
Ta nghĩ tới nghĩ lui cũng không rõ. Do dự một lúc lâu, vẫn là túm tay áo Chu Thông.
“Nhị sư phụ… Người vừa rồi nói ‘Dâm tặc’? Âu Dương… Hắn rốt cuộc là tiền dâm hậu sát, hay là tiền sát hậu…” = =
…
Hai thanh chiết phiến cơ hồ là cùng lúc gõ vào đầu ta, khiến ta đau lập tức nước mắt lưng tròng, ngồi sụp xuống ôm đầu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xuyên Qua Thành Hoa Tranh
Đình Hòa
Xuyên Qua Thành Hoa Tranh - Đình Hòa
https://isach.info/story.php?story=xuyen_qua_thanh_hoa_tranh__dinh_hoa