Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Tài Tướng Sư
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 62: Thân Bại Danh Liệt
N
hững lời lẽ bất ngờ của lão đạo sĩ, khiến cho Diệp Đông Bình thấy con trai mình có cái gì đấy khó hiểu và khó đoán.
Nhưng từ sau khi lão đạo sĩ rời đi, Diệp Thiên không còn vui vẻ như trước nữa. Hơn nữa trước khi lão đạo sĩ đi đã dặn dò, Diệp Đông Bình đừng có hỏi nhiều.
Dù sao thì, rắc rối lớn ở trạm thu mua cũng đã giải quyết xong, những bức tranh chữ cũng đã nhanh chóng được lấy lại, Diệp Đông Bình trong lòng có chút phấn khởi. Trong căn phòng lại hồ hởi cùng Phong Huống bàn bạc xem bước tiếp theo nên điều khiển trạm thu mua kinh doanh như thế nào.
Diệp Thiên một mình ngồi trước cửa trạm thu mua chơi đá, trong đầu vẫn miên man nghĩ đến những lời sư phụ dạy. Chỉ có điều tuổi cậu vẫn còn nhỏ, đối với những chuyện như thế này vẫn chưa thể có hiểu biết sát thực.
- Ồ? Là chị Doanh Doanh!
Đột nhiên bị một hồi chuông làm sực tỉnh, Diệp Thiên ngẩng đầu lên nhìn, một cô bé đang đi xe đạp xuất hiện trước mắt cậu.
- Chị Doanh Doanh, chị đến rồi ạ, anh Phong lúc nào cũng nhớ tới chị…
Nói sức chú ý của trẻ con dễ bị phân tán quả không sai, sự có mặt của Vương Doanh làm cho Diệp Thiên ngay lập tức quên đi sự ra đi của sư phụ, lại vui mừng hớn hở chạy ra đón.
- Tiểu tử kia, đừng có nói linh tinh, bố em và chú Phong Huống có nhà không? Chị có chuyện muốn nói với họ…
Câu đầu tiên gặp mặt Diệp Thiên đã khiến cho Vương Doanh đỏ mặt ngại ngùng. Tục ngữ nói, "đồng ngôn vô kỵ", vì thế cô cũng không thể tức giận. Trái lại trong lòng cô lúc này, một cảm giác vui sướng còn đang lan tỏa.
Tuy Phong Huống là hộ làm ăn nhỏ lẻ, mặt hàng buôn bán cũng không có gì to lớn, nhưng một thời gian dài chung sống cùng, Vương Doanh cảm nhận được Phong Huống là người rất cẩn thận, biết quan tâm chăm sóc người khác. Nếu nói một chút tình cảm với anh ấy cũng không có, thì là nói dối.
Nhưng trong thời buổi này, khoảng cách giữa nông thôn và thành thị, độ lớn không hề nhỏ. Vương Doanh không chê cười Phong Huống điều gì, hôm nay đến đây, còn là để khích lệ dũng khí.
- Bố, anh Phong, chị Doanh Doanh đến này…
Dẫn Vương Doanh vào trong trạm thu mua, Diệp Thiên gọi to.
Nghe thấy thế, Diệp Đông Bình và Phong Huống từ trong phòng bước ra nghênh đón.
Nhìn thấy Vương Doanh, Phong Huống hoạt bát lanh lợi là thế đột nhiên tay chân luống cuống, cầm cái mũ che vội lên đầu, tránh không cho Vương Doanh nhìn thấy vết thương còn chưa kịp khỏi hẳn.
- Tiểu Vương, khách quý, khách quý, nhanh, mau vào trong nhà ngồi…
Diệp Đông Bình vừa mời Vương Doanh vào nhà, vừa khách sáo nói:
- Tiểu Vương, cháu xem này, thời gian gần đây vội tới bù đầu rối tóc, chẳng có thời gian đi cảm ơn cháu, thật có lỗi quá…
Mặc dù hôm đó là do thông tin của Vương Doanh trực tiếp gây ra việc mất tranh, nhưng cũng phải nói lại, nếu không có Vương Doanh đưa bọn họ vào bệnh viện, ở lại trạm thu mua nói không chừng còn bị bọn người của Đới Tiểu Hoa cho một trận nhừ tử.
- Thầy Diệp, thầy đừng nói như vậy, cháu là bạn của Phong Huống, còn là chị của tiểu Diệp Thiên…
Vương Doanh là một cô gái tính tình vui vẻ cởi mở, không hề ra vẻ tiểu thư cao quý, lời lẽ đối đáp khiến cho Diệp Đông bình rất vừa ý, thầm nghĩ "Phong Huống và vị cô nương này nếu thành thân, đối với Phong Huống quả là chuyện tốt trăm năm."
- Tiểu Thiên, rót cốc trà cho chị Vương Doanh con…
Diệp Đông Bình dặn con một tiếng, cười bảo Vương Doanh:
- Trà ở chỗ chúng tôi là tự tay lên trên núi hái về, lại do chính tay sư phụ của Diệp Thiên sao, người bình thường chắc không uống được…
- Vương Doanh, sao hôm nay cô lại rảnh rỗi đến chơi vậy? Là đến tìm tôi phải không?
Thấy Diệp Đông Bình và cô gái tâm nghi của mình nói chuyện ngồi tán gẫu về trà, Phong Huống trong lòng thấy hơi khó chịu. Nói đến thành phố lâu như vậy, Vương Doanh cũng chỉ đến trạm thu mua có một lần, còn thông báo cho anh đi làm thủ tục liên quan.
- À phải rồi, thầy Diệp, Phong Huống, tôi có một tin tốt muốn báo với mọi người…
Vương Doanh gật đầu, mấy hôm trước Phong Huống còn ôm đầu đi tìm Vương Doanh hỏi thăm tin tức. Bản thân cô cũng biết một số chuyện trạm thu mua gặp phải, nên vừa từ chỗ làm việc trên huyện ủy của cha mình, cô đã vội vàng chạy tới báo tin.
- Tin tốt lành gì vậy?
Diệp Đông Bình và Phong Huống đồng thanh hỏi. Chẳng nhẽ hôm nay toàn là chuyện vui đến nhà sao?
- Trong huyện hai ngày nay xảy ra một số chuyện, tôi cảm thấy có liên quan đến các anh…
- Chuyện gì? Có phải Đới Thành Vinh đã xảy ra chuyện gì?
Mất cả buổi sáng cất công đến sở cảnh sát, đám người Diệp Đông Bình đã đoán ra vài phần manh mối.
- Tiểu Vương, chuyện cụ thể thế nào thì chúng tôi không biết, cô nói đi…
Buổi sáng đám người ở sở cảnh sát không nói rõ, điều này khiến cho Diệp Đông Bình và Phong Huống trong lòng bứt rứt không yên.
- Là thế này, hôm kia, hôm kia xảy ra một số chuyện, cái người….cái người họ Đới…..có quan hệ nam nữ bất chính, bị người của Ban Thanh Tra Kỷ Luật bắt giữ, cháu của hắn cũng bị bắt lại, cả hai người đều chẳng ra gì…
Vương Doanh lúc kể chuyện mặt hơi ửng đỏ, một cô gái chưa kết hôn nói những chuyện này, thật là không thích hợp.
Hóa ra mấy ngày trước, Đới Thành Vinh không biết sai trái gì, lại trong văn phòng làm việc huyện ủy hoan hỉ cùng phó chủ nhiệm.
Những chuyện như thế này Đới Vinh Thành làm cũng không phải một lần, từ trước tới giờ đều trót lọt, nhưng ai biết hôm nay đen đủi tám đời dồn lại, bị ngay chính chồng của cô phó chủ nhiệm bắt quả tang tại trận.
Người đó cũng sững sờ, liền lôi đôi gian phu dâm phụ trên người không một mảnh vải che thân ra ngoài, khiến cho nhân viên làm việc ỏ huyện ủy được một phen mãn nhãn.
Kể từ đó, Đới Vinh Thành thân bại thì chưa, nhưng danh liệt thì đã chắc.
Hơn nữa ở thời kỳ đó, nam nữ mây mưa là chuyện cực kì nghiêm trọng, lúc đó huyện ủy liền mở một cuộc hội nghị khẩn cấp, cho Đới Vinh Thành về nhà tự kiểm điểm, đợi tổ chức xử lí.
Nhìn đơn giản chuyện này chỉ là một vụ xì căng đan, nhưng mọi người đều không ngờ tới, bề ngoài là cho Đới Vinh Thành về nhà, còn thực chất bên trong, thành phố đã phái một vị phó bí thư về ngầm điều tra hắn.
Nguyên nhân cụ thể cũng được người ta làm sáng tỏ. Khởi nguồn từ một bức thư được gửi ra từ trong ngục. Đó là bức thư do một tên cầm đầu tạo phản viết. Trong thư nói rõ, việc vợ của một lãnh đạo chủ chốt bị bức hại cho tới chết, đứng sau chỉ đạo toàn bộ là Đới Vinh Thành.
Bức thư này sẽ gợi lên sóng to gió lớn. Vị lãnh đạo chủ chốt đó trước giờ đều tưởng rằng Đới Vinh Thành năm đó có công bảo vệ mình, đối đãi với hắn ta rất tốt, còn có ý định dìu dắt, nâng đỡ. Nếu biết sự thật, máu giận sôi người.
Tuy rằng vị lãnh đạo chủ chốt kia vừa mới từ chức, nhưng quyền uy của ông thì vẫn như trước.
Dưới sự đốc thúc của vị lãnh đạo đó, thành phố lập tức thành lập ban điều tra, nội trong thời gian hai ngày ngắn ngủi, phải lấy được lời khai của nhân viên liên quan tới vụ án năm đó, thu được chứng cứ, có vậy mới xuống huyện ra án xử lí đối với Đới Vinh Thành được.
Tục ngữ nói "họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai". Đới Vinh Thành vừa mới bị người của Ban Thanh Tra Kỷ Luật bắt đi, bà vợ thật thà chân chất của hắn sau khi biết chuyện Đới Vinh Thành cùng nữ nhi làm chuyện gian díu, tức khí chạy thẳng đến tìm nhân viên công tác ban điều tra, đem toàn bộ những chuyện xấu xa Đới Vinh Thành đã làm kể ra bằng sạch.
Quỹ đen bất hợp pháp ăn chặn tiền công của nhà nước, thu nhận tranh chữ quý giá do thằng cháu cướp được. Mỗi một sự việc được phơi bày ra, tội trạng của hắn càng lớn.
Trước khi nói đến hai tội danh trên, riêng bút tích của mấy chục nhà họa sĩ cận đại nổi tiếng, cũng đủ làm cho mọi người kinh ngạc rồi.
Phải biết, ở thời kì này, án trộm cướp mấy nghìn tệ đã có thể xử tử rồi. Giá trị của những bức tranh này cộng với nỗi sợ hãi gây ra đều không dưới 10 vạn, xứng đáng được liệt vào án hình sự nghiêm trọng, thế là tổ chuyên án ngay lập tức tổ chức truy bắt Đới Tiểu Hoa.
Dưới sự điều tra, sự việc dần dần được làm sáng tỏ. Vụ việc lại phải ra một tội danh nữa của Đới Vinh Thành, chứa chấp tang vật và bao che phần tử lưu manh.
Tục ngữ nói "trên đời không có bức tường nào không lọt gió". Mặc dù vụ án được điều tra bí mật, hơn nữa năm lần bảy lượt được yêu cầu giữ bí mật.
Nhưng nhân viên có liên quan đến vụ án quá nhiều, muốn giữ bí mật cũng không phải là chuyện dễ, người qua kẻ lại cổng huyện ủy thường xuyên, gần như đều biết cả, Họ Đới mưu mẹo từng một tay che cả bầu trời huyện này, lần này sợ rằng khó mà chuyển vận.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Tài Tướng Sư
Đả Nhãn
Thiên Tài Tướng Sư - Đả Nhãn
https://isach.info/story.php?story=thien_tai_tuong_su__da_nhan