Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 62: Nhất Niệm Thành Ma 2
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
"Chết mẹ mày đi!". Tiểu Mã định tiến vào trong phòng thì bị Diệp Thiếu Dương kéo lại.
"Ngươi làm gì thế? Ngươi đã quên đây chỉ là ảo giác thôi sao, chỉ là chuyện đã từng xảy ra, ngươi vào trong đấy làm gì, muốn trở lại bảy mươi năm trước để cứu nàng ư?"
"******, cầm thú, cầm thú!". Vành mắt của Tiểu Mã đỏ lên, to tiếng chửi bới, chẳng biết là chửi đại tá, hay là chửi kẻ phụ tình Đông Dã kia.
"Kể từ giờ khắc này, Phùng Tâm Vũ ngây thơ hiền lành, đã chết.". Bạch y nhân thì thào nói, lần thứ hai phất tay, sau đó đẩy cửa phòng, đại tá đã đi mất, chỉ còn lại Phùng Tâm Vũ quần áo xốc xếch ngồi trên giường, trên cổ đầy những vệt máu, khóe miệng cũng có một vệt máu đỏ tươi, khóc tức tưởi, khóc đến đau đớn tâm can, khóc đến vô tận tuyệt vọng.
Diệp Thiếu Dương ngầm thở dài, hắn có thể lý giải tâm trạng của Phùng Tâm Vũ lúc này, sự tuyệt vọng của nàng, không chỉ riêng gì bị cường bạo, quan trọng hơn, đó chính là bị bạn trai phản bội, đẩy nàng vào vực sâu, vào biển lửa…
Không biết qua bao lâu, nàng đã dừng khóc, leo đến đầu giường, mò lấy một con dao trên đầu tủ, vén mái tóc rối lên, cất tiếng cười to, trong ánh mắt không hề có sự thống khổ và bi thương, chỉ có lòng đoạn tuyệt, chỉ có thù hận, tất cả như liệt hỏa thiêu đốt.
"Đông Dã, ta thành quỷ cũng không tha cho ngươi!".
"Phụt" một tiếng, dao giải phẫu ghim sâu vào bụng, máu huyết phun ra, nàng phảng phất quên đi đau đớn, vẫn liên tục cười to, cố sức đẩy dao giải phẫu cắm sâu trong bụng.
Diệp Thiếu Dương và Tiểu Mã quay đầu đi chỗ khác, không đành lòng nhìn tình cảnh bi thương ấy.
Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, một bóng đen bước đến tựa như một chiếc bóng dưới ánh mặt trời, có đầy đủ hình thể và ngũ quan, thế nhưng cả người đen kịt, vóc dáng vô cùng cao lớn, ít nhất cũng phải hai mét, lại gầy như que củi, tứ chi cực nhỏ và cực dài, hai bên đầu là hai vật thể trông như sừng trâu.
Nó tiến gần tới Phùng Tâm Vũ, thừa dịp nàng còn không còn khí người, ngồi xổm xuống trước mặt, hé miệng, thổi vào người nàng một hơi.
"Đây là...". Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn bạch y nhân.
"Âm sanh tà linh, từ lòng đất ngoi lên, vốn nằm trong âm sào”.
Diệp Thiếu Dương cả kinh nói: "Ở đâu ra âm sào?".
"Lúc đó đã có rồi, tòa nhà này chí ít cũng đã có mười mấy người chết, chừng nào ra ngoài ta sẽ kể cho ngươi nghe, giờ thì cứ xem đi!”.
Tà linh thổi xong một hơi, đứng qua một bên, mặt đất dưới chân chợt rung động, nứt ra, từng luồng hắc khí trào lên, lượn lờ dưới chân Phùng Tâm Vũ, bao lấy nàng, sau đó dần dần thu lại, hút nàng vào trong khe.
Một quỷ thi đã ra đời như vậy. Nó không hề có một tia thiện niệm, chỉ có lòng thù hận không dứt.
Diệp Thiếu Dương ngầm thở dài, trong lòng dâng lên nhiều dư vị hỗn tạp, bị một cảm giác mơ hồ không rõ ràng ôm lấy, bế tắc rất khó chịu.
Bạch y nhân lại lần nữa phất tay, cục diện biến đổi, trời tối, vẫn là căn phòng ấy, thế nhưng bài trí trong phòng đã thay đổi, một nữ y tá đang ngồi trên giường, trên đầu giường có treo một tấm gương, hai bên trái phải đốt hai ngọn đèn dầu.
Nữ y tá soi gương chải đầu, trong lúc bất chợt, nàng cảm giác được cổ mình hơi ngứa ngáy, dường như bị một ai đó thổi vào, vội vàng quay đầu lại, chẳng thấy gì, nữ y tá nhíu mày, tiếp tục chải đầu, hừ nhẹ một tiếng.
Trong gương, bàn tay đang cầm lược của nàng bị một bàn tay trắng noãn thon thả khác nắm lấy, nữ y tá bất giác sợ hãi, nhìn trong gương, chỉ thấy một mái tóc đen dài từ sau lưng mình chậm rãi trồi lên, kế tiếp là một khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt đỏ như máu, dưới ánh nến phảng phất một tầng quỷ dị.
"Tâm Vũ!". Nữ y tá sợ đến mức nhảy dựng, xoay người nhìn lại, chỉ thấy Phùng Tâm Vũ mặc váy trắng, tư thế quái dị, ngồi xổm trên giường, cầm chiếc lược của nàng huơ huơ, khóe miệng hiện lên một nụ cười giả tạo, dùng thanh âm khiến kẻ khác rét run nói: "Chị tới giúp em chải đầu.".
Nữ y tá sợ đến mức ngồi bệt xuống đất, cả người run lên, khóc lóc kêu: "Tâm Vũ tỷ, lúc còn sống chị rất tốt với tôi, tôi cũng chưa từng hại chị, lúc chị chết tôi còn lén đốt giấy cho chị, chị đừng làm tôi sợ!"
Phùng Tâm Vũ vẫn cười tà ác, trong mắt không có một tia thương hại, nhàn nhạt nói rằng: "Vậy hãy đi cùng chị!".
Nàng vặn vẹo thân thể như một động vật thân mềm, leo đến trước mặt nữ y tá, hé miệng, đầu lưỡi cư nhiên như rắn chia ra làm ba, liếm mặt nữ y tá một cái, nhanh chóng lột một lớp da thịt.
"Ááá!!!”. Nữ y tá hét lên thảm thiết.
Phùng Tâm Vũ cười khanh khách, bàn tay trắng noãn mơn trớn gương mặt nàng, đột nhiên dùng sức, hai ngón tay cắm thẳng vào đôi mắt, máu huyết phun ra, khóe miệng Phùng Tâm Vũ giật một cái, ngón tay cắm ngập vào đầu nàng, vừa rút ra, lòng bàn tay cầm lấy một khối óc nóng hổi trắng bóng, đặt dưới mép tham lam liếm láp...
Tiểu Mã không đành lòng nhìn nữa, cúi đầu, thở dài thật sâu.
"Có muốn xem nữa không?". Bạch y nhân hỏi.
"Xem tiếp!". Diệp Thiếu Dương cắn răng nói: "Ta muốn xem hai tên khốn kia chết như thế nào!".
"Rất thảm.". Bạch y nhân nói, lại phất tay, hình ảnh vừa chuyển, biến thành phòng làm việc của đại tá.
Hoàng hôn, trong phòng làm việc sáng đèn, đột nhiên Xẹt…xẹt… vài tiếng, đèn điện đang sáng chợt chớp tắt liên hồi, lúc sáng lúc tối, sau đó tối hẳn, đại tá sờ soạng châm đèn dầu trên bàn, sửa sang văn kiện xong, lấy tay kéo ngăn kéo, đột nhiên nhướng mày, phát hiện trong ngăn kéo có một nhúm tóc dài của phụ nữ, đại tá sửng sốt, kéo hết ngăn ra xem.
Khuôn mặt của Phùng Tâm Vũ ngay trong ngăn kéo ngửa lên, cười ngọt ngào với đại tá.
Đại tá "Á" một tiếng, lập tức đóng ngăn kéo lại, hất văng chiếc ghế, chạy đến cửa, muốn mở cửa chạy ra ngoài, thế nhưng làm thế nào cũng không thể mở ra, kinh khủng quay đầu lại nhìn, một đôi tay trắng noãn đẩy ngăn kéo, sau đó đầu Phùng Tâm Vũ bay đến trước mắt, hai viền mắt trống không, không có nhãn cầu, bên trong còn có hai con giun ngọa nguậy.
Khóe môi đại tá cứng ngắc, gần như muốn nôn ra.
Thân thể Phùng Tâm Vũ tựa như rắn không ngừng uốn lượn, từ trong ngăn kéo chui ra ngoài, được phân nửa, nàng chợt nhíu mày, bàn tay thọc ngược vào trong ngăn kéo, Rắc một tiếng, quăng một khối da thịt đầy máu xuống đất, với vào trong, lại Xoẹt một tiếng, xé tiếp một mảng... Xé đến khi trên mặt đất chất đầy thịt nát, hai tay nàng chợt dùng lực, từ trong ngăn lấy ra một cái mông và hai cái bắp đùi bị xé nham nhở, xương đùi trắng hếu lộ ra ngoài, bò qua chỗ đại tá, da thịt bên ngoài hai cái bắp chân lắc lư, máu tươi nhễu Tóc...tóc…tóc…
Tiểu Mã che miệng lại, trong bụng nhộn nhạo, suýt chút nữa nôn ra.
Nhìn Phùng Tâm Vũ chầm chậm bò tới, đại tá tuyệt vọng quát to một tiếng, rút ra bội đao, bổ xuống đầu Phùng Tâm Vũ, máu bắn tứ tung, đầu Phùng Tâm Vũ bị chém thành hai nửa, bên trong không có não, chỉ có vô số giòi bọ màu đen hòa lẫn với huyết tương, bò tới bò lui bên trong.
"Oẹ...". Tiểu Mã rốt cuộc không nhịn được nữa khom lưng ói một bãi, kết quả chẳng ói ra được gì, chợt nghĩ có thể là bạch y nhân đã làm phép, khiến cậu trong mộng không đến mức chật vật, vì vậy ngẩng đầu lên xem tiếp.
Phùng Tâm Vũ giơ hai tay lên, gắn đầu vào người, ôm lấy cổ của đại tá, vươn ba cái lưỡi liếm mặt gã một cái, kéo xuống một miếng da, nhai nhóp nhép.
Diệp Thiếu Dương lắc đầu nói: "Nước Hoa có câu ngạn ngữ, hận không thể ăn thịt ngươi, không ngờ nàng làm thật!”.
"Ha ha, ha ha...". Phùng Tâm Vũ cất tiếng cười to, liếm một cái, lỗ tai rớt xuống, lại liếm một cái, mũi rơi ra, liếm tiếp, da đầu bị lột một mảng... Đại tá cứ kêu lên thảm thiết từng tiếng, như là đang phối hợp cùng tiết tấu của Phùng Tâm Vũ...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Thanh Tú
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân - Thanh Tú
https://isach.info/story.php?story=mao_son_troc_quy_nhan__thanh_tu