Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mãi Bên Anh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7.2: Vị Khách Cùng Chiếc Mô Tô
T
hấm thoát đã tròn hai tuần trôi qua. Tình hình nhà cửa gia đình tôi vẫn thế, nhưng điều vui hơn chính là ông bà tôi đã nói ổn với cái tên Diệp Trúc Y, nhưng họ sẽ vẫn gọi tôi với cái tên Lưu Thiên Ân.
Và cũng có một điều rất tệ, rằng sức khỏe của ông nội Đình Đình ngày càng tệ hơn. Cô ấy ngày đêm chăm sóc, tới lăn ra cả ốm. Gia đình tôi cũng đã giúp đỡ hết sức mình, nhưng dường như không có tác dụng.
"Hôm nay cậu đi học sao?"Đình Đình đang rửa rau trong sân thì thấy tôi nên chạy ra trước cửa nhà, hỏi.
"Ừ, hết hạn nghỉ rồi!"Tôi khóc thầm trong lòng. Hơn nữa, cái bộ đồng phục quê mua màu trắng đen này làm tôi phát ớn, suýt thì định khỏa thân đi học.
"Vậy à? Tôi phải bảo lưu kết quả ở trường lại nên mới được về đây mà không cần đi học."Đình Đình nói. "Mà chiều nay đi học về, ra cánh đồng dưới đồi thả diều không?"
"Thả diều? Nghe hay đó."Tôi vuốt cằm. Ài, không ngờ cũng có ngày mình được trải nghiệm cảm giác trẻ trâu của ông bà bố mẹ mình hồi xưa, là đứa sẽ chính thức nhập quốc tịch 'quê'.
.....................
Trước cổng trường học, tôi đứng ép sát vào bức tường màu vàng, nhìn ngó xung quanh như định vụng trộm cái gì đó.
Đúng vậy, từ hôm nay, tôi sẽ chính thức gia nhập xã hội ở đây. Tôi tự nói với chính bản thân, hãy tự tin, bình tĩnh và hòa đồng.
Nhưng mà có vẻ như ngôi trường này cũng hay, bạn bè ai ai cũng tốt với tôi. Ngay cả khi tôi vừa mới bước chân vào lớp học, hội bạn ở trong lớp, bất luận nam hay nữ, xấu hay xinh đều túm tụm trước bàn tôi, hỏi han đủ thứ, làm tôi sợ suýt chết.
Đúng, có một sự khác biệt không hề nhẹ giữa trường thành phố và trường nông thôn.
"Chà, gái thành phố hả? Nè nè, nghe nói trên thành phố có nhiều người đẹp trai lắm đúng không?"Một cô bạn trông xinh xinh, hớn hở hỏi tôi.
"Bà im đi."Không ngờ cô bạn ấy bị hội con trai trong lớp đồng thanh chửi cho một trận. Thay vì sợ sệt, cô ấy cười hề hề.
"Đừng để ý cái con hâm mộ giai đẹp đó."Một cậu con trai mặc dù khá thấp nhưng lại rất có nét, vỗ vỗ vai tôi. "Kể cho tôi mấy bạn nữ của bà đi."Cậu ta rất tự nhiên.
"Ông im đi."Ngay lập tức, tụi con gái đồng thanh rồi xông vào đánh một trận tơi tả. Nhìn cảnh tượng trước mắt, tôi bất giác nuốt nước bọt.
Nhưng dù sao, cũng rất vui khi có một lớp học như vậy. Từ thuở đi học tới giờ, tôi chưa bao giờ được hỏi thăm như thế này cả.
Tan học, tôi đi bộ một mình về nhà, tromg lòng cứ lâng lâng như bay trên mây, sung sướng tới nỗi quên hết cả nỗi buồn trước kia.
Bốp!
Một cú đập thật mạnh giáng vào lưng tôi. Tôi đau đến phát hét lên, quay lại đằng sau xem kẻ đó là ai. Mặc dù không đau bằng Lôi Vĩ Vĩ nhưng....
Sao... sao tôi lại nghĩ tới hắn vào lúc này chứ? Quên đi, không đả đụng gì tới tên xã hội đen đó nữa. Thoát được khỏi vòng vây của cậu ta là tôi vui rồi.
"Chào!"Đó chính là cậu con trai bị lũ con gái lớp tôi tẩn hội đồng sáng nay. Cậu ta mỉm cười, giơ tay trước mặt tôi. "Tôi là Vu Cảnh, bà là... Diệp Trúc Y?"
Hơi ngạc nhiên, nhưng tôi cũng gật đầu.
"Chà, lần đầu tôi gặp gái thành phố, bà cao thật đấy. Chắc nhà bà giàu lắm phải không?"Vu Cảnh hỏi.
Tôi khẽ lắc đầu. Đúng, tôi cao, nhưng tùy từng trường hợp.
"Tôi đưa bà về nhé?"Bất ngờ, câu nói của Vu Cảnh như đòn chí mạng, làm tôi sốc tim suýt chết.
"Thôi, tôi... tôi có hẹn khác rồi. Để dịp khác nhé!"Tôi cười gượng gạo, rồi ba chân bốn cẳng chuồn trước.
Ôi mẹ ơi, sao lại đưa tôi về nhà? Chúng tôi mới quen nhau thôi mà hắn đã định 'nhanh' như vậy sao?
Sau khi về nhà cất ba lô, tôi vẫn mặc đồng phục trường, vội vã đi xuống đồi và gặp Đình Đình ở đó.
Thảm cỏ xanh mươn mướt, bầu trời cao trong xanh vời vợi. Ở đây, thiên nhiên như hòa vào thành một, tạo nên bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp hơn bao giờ hết.
"Đình Đình!"Khi nhìn thấy cô ấy đứng đằng xa, tôi cươi tươi roi rói gọi to rồi chạy lại. Nhưng càng chạy lại gần, lại gần hơn nữa, tôi nhận thấy cô ấy còn đứng cùng với một người khác, một người rất cao. Bên cạnh người đó còn có một chiếc mô tô đen sành điệu rất quen mắt. Đình Đình dường như mải nói chuyện nên không nghe thấy lời tôi gọi.
Khi chỉ còn cách họ ba mét, tôi dừng phắt lại, thở một cách mệt nhọc. Từ đây, tôi đã có dự cảm chẳng lành. Tôi hết nhìn chiếc mô tô, rồi lại nhìn hai người họ.
Đình Đình bỗng nghiêng đầu nhìn tôi với nụ cười gian xảo. Còn cái người đàn ông cao chót vót đang đứng quay lưng với tôi kia cũng quay đầu lại nhìn.
Xẹt xẹt xẹt! Tôi nhìn thấy mặt hắn rồi, nhìn thấy rồi. Một luồng điện tê tê chạy qua người tôi.
Tôi co giò bỏ chạy về hướng ngược lại, hai mắt dính chặt lại như keo. Tôi muốn phủ nhận sự thật. Đây không phải thật, là ảo giác thôi. Cớ sao hắn tới đây được chứ?
"Á, Y Y, cô không được chạy!"Tiếng gầm quen thuộc của Lôi Vĩ Vĩ vang lên, tóm chặt cổ áo tôi lúc nào không hay.
"Tôi..."Tôi quay đầu nhìn hắn, làm mặt hoảng sợ.
"Cất công mãi mới tìm được cô. Vậy mà phản ứng của cô như vậy hả?"Lôi Vĩ Vĩ véo thật mạnh hai má tôi, làm tôi đau đến phát khóc.
Sao... sao lại thế?
Sao cậu lại đi tìm tôi? Sao lại xuất hiện trước mặt tôi, làm tôi nhớ lại những ngày địa ngục đó, ở trường Lam Nguyệt. Sao cậu không cút đi, để mặc tôi đi? Tôi thật sự không muốn dính dáng gì tới những người như cậu nữa.
Tại sao... tại sao...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mãi Bên Anh
Louisa_9898
Mãi Bên Anh - Louisa_9898
https://isach.info/story.php?story=mai_ben_anh__louisa_9898