Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bưu Hãn Dân Quê
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 63: Trứng Ốp Lếp Rốt Cục Thành Quả Đào Mật, Thực Mềm A!
L
âm Tam Mộc lại một lần nữa cùng Hắc Muội hoàn thành giao dịch, vì thế Hắc Muội vì một trăm lượng, lại giấu người, bất quá hiển nhiên một trăm lượng bạc lần này không dễ kiếm như vậy.
Phía sau đùi hắn bị trúng một tên, tên đã bị bẻ gẫy, nhưng mũi tên vẫn còn trong thịt, máu đã đọng lại.
Hắc Muội vốn đang đinh đỡ hắn về sân, lại phát hiện cơ hồ là hắn mang nàng nhanh như tia chớp, không có người phát hiện bọn họ thế nào trở lại Tây viện bên này.
Vừa bị nàng giấu vào phòng, đỡ nằm xuống giường chuẩn bị nhổ tên, liền phát hiện bên ngoài vang lên tiếng kêu lớn, ánh lửa lập loè.
“Không tốt, có phải người truy giết ngươi đến?”Hắc Muội hoảng loạn, nàng cũng không muốn bởi vì một trăm lượng bạc bị liên luỵ.
Lâm Tam Mộc ghé vào trên giường, mắt đào hoa liếc Hắc Muội một cái, “Đã nói, quan phủ không biết ta!”
Hắc Muội nhớ tới hắn từng nói, chưa từng có người thấy qua tướng mạo của hắn, vừa rồi hắn cũng dùng vải đen che mặt, chẳng lẽ vẫn là Đồng Tể hội đuổi giết hắn, “Vậy —– “
“Yên tâm đi, ta bị trúng một tên này cũng không còn là người Đồng Tể Hội.”
Hắc Muội vừa nghe cao hứng, “Vậy là được rồi, mặc kệ như thế nào hiện tại Đại Đường quốc chúng ta dân giàu bảo an, không cần phải tạo phản, ta sống an phận mới là lẽ phải.”
Nói thật tình, hiện tại Đại Đường tuy rằng chưa thể nói là rực rỡ lộng lẫy, nhưng chính lệnh coi như là yêu dân, chỉ cần siêng năng có ý chí cuộc sống sẽ dần cải thiện.
Nàng nghĩ một số tổ chức đi vào khó đi ra càng khó, hắn chịu một tên này có thể thoát ly Đồng Tể Hội vậy cũng đáng giá.
Nhưng bên ngoài sao lại ầm ĩ thế?
“Vậy bên ngoài —— “
“Không cần lo lắng, có lẽ hộ vệ Bạch phủ phát hiện vết máu!”
Hắn vừa nói như vậy Hắc Muội an tâm, nhưng ngay sau đó tiếng động lớn xôn xao tiến dần, như là hướng về phía sân của nàng, rất nhanh tiếng bước chân đã gần vào.
Hắc Muội không hề nghĩ ngợi vội vàng buông rèm xuống, cỡi giầy trực tiếp nhảy lên giường.
Lâm Tam Mộc vốn nằm trên giường, Hắc Muội đang định nhổ tên cho hắn, lúc này bị Hắc Muội nhảy lên nằm kế bên nhưng một người nam nhân cho dù là nằm úp sấp cũng vẫn so với nữ nhân lớn hơn.
“Chăn!”Lâm Tam Mộc nói.
Hắc Muội lúc này mới nhìn thấy chăn dưới góc giường, nàng nhanh chóng dùng chân kéo tới, che hai người lại.
Ầm, cửa bị mở ra.
Hắc Muội xốc rèm lên một bộ dáng tóc tai bù xù, rống to, “Các ngươi làm gì thế, thật không có phép tắc!”
Đám người này chính là hộ vệ Bạch phủ, trên người đều thêu chữ màu trắng, có người không biết Hắc Muội, nhưng đầu lĩnh khả năng biết Hắc Muội, vô cùng cung kính hành lễ bồi tội, “Phùng tiểu thư, xin lỗi, Bạch phủ có người tiến vào quấy rối, đem bài vị tổ tông Bạch gia đều đập, chúng ta được Bạch lão gia ra lệnh đêm nay dù lục tung Bạch phủ cũng phải lôi tên hỗn đản đó ra —— “
Bên cạnh có người nói, “Thủ lĩnh, nha đầu kia là ai, nói nhiều như vậy với ả làm gì —— “
Lập tức bị thủ lĩnh cắt ngang.
“Như vậy à, sân này không có người tiến vào, không tin các ngươi lục soát đi!”
“Vậy các huynh đệ quấy rầy ——- “
Vẫy tay cho thủ hạ lục soát trong buồng một phen, Hắc Muội trên mặt khinh thường, trong lòng lại khẩn trương thật sự.
Lần này có chết hay không đây, trong ổ chăn người nọ tay đầu tiên là khoác lên hông của nàng ấn, lúc nói chuyện từ từ mò đến ngực của nàng, thời tiết tháng bốn tháng năm quần áo cũng chỉ hai ba tầng mà thôi.
Thật đáng chết hôm nay nàng mặc còn là loại quần áo vải sa tanh của Bạch phủ càng đơn bạc, nàng có thể cảm nhận được hơi nóng trên tay hắn, nhưng lúc này một cử động cũng không dám, tim đập dọa chết người.
Tay đó dường như có chứa ma lực, ở trên ngực nàng làm cho da đầu nàng đều run lên, toàn thân căng chặt, ngực như có vạn con kiến cắn.
Trong lòng thầm cầu nguyện những người này mau cút đi, nàng muốn đem bàn tay của tên vương bát đản này băm nhuyễn.
“Y —— vết máu!”Có người bỗng nhiên phát hiện vài giọt máu trên đất.
Hắc Muội thầm kêu một tiếng không xong, khẳng định là vừa rồi thời điểm cùng Lâm Tam Mộc trở về miệng vết thương lại chảy máu, hiện tại làm sao bây giờ.
Hắc Muội bất chấp tất cả, giả bộ thẹn quá thành giận hắng cổ họng hô, “Chết mất, lão nương kinh nguyệt đến không được sao, thấy máu thì ngạc nhiên quái gì, nữ nhân tới tháng đổ máu không biết à!”
Bởi vì bàn tay sờ mó trên ngực cùng trong lòng hoảng sợ nên giọng nàng mang theo run run, nhưng bởi vì nàng nói trong tức giận che giấu cảm giác như thật sự đang phẫn nộ.
Lần này đám hán tử hộ vệ không khỏi chấn kinh, liền ngay cả bàn tay đang mò trên ngực nàng cũng dừng lại, rồi sau đó như là nhịn cười run rẩy một dạng, dùng sức nhéo ngực nàng một chút, Hắc Muội thiếu chút nữa kêu ra tiếng, trong lòng chỉ mong đám người này mau bỏ chạy, tên Lâm Tam Mộc này thật sự là chán sống.
Kết quả tất nhiên hiểu được, thủ lĩnh hộ vệ còn có cái gì để nói, đem chuyện kinh nguyệt của một đại cô nương ép nói ra, chính mình đều hổ thẹn.
Huống chi còn biết cô gái mạnh mẽ này rất có thể là đương gia chủ mẫu Bạch phủ.
Không nói hai lời, vội vàng quát lớn chắp tay cúi chào nhanh chóng rút khỏi.
Đợi cho hộ vệ rút khỏi sân, Hắc Muội tung chăn liền nhảy xuống giường, chống thắt lưng đứng ở dưới giường hung tợn nhìn Lâm Tam Mộc, “Tiểu tử ngươi chán sống à, muốn chết nói thẳng đi, tính mạng đã sắp khó bảo toàn còn không quên háo sắc ——- “
Nàng mắng cũng không dám lớn tiếng, thở phì phò quát khẽ, lại bị một câu của Lâm Tam Mộc làm cho tức muốn mắt trợn trắng ngã xuống đất.
“Trứng ốp lếp rốt cục thành đào mật, thực mềm a —— “
Theo trước kia tập kích ngực nói trứng ốp lếp bây giờ lại là đào mật, nắm trong tay cũng khiến người ta mơ màng, Hắc Muội thật sự là vừa thẹn vừa giận.
Người này thật sự là đánh thì đánh không lại, mắng cũng mắng không sợ, nàng đang chuẩn bị ra tuyệt chiêu, lại phát hiện hắn đã hôn mê bất tỉnh.
Nàng thật sự là khóc không ra nước mắt.
Nhưng tức giận thế nào, Hắc Muội đối với người này tổng cảm thấy vẫn thân cận, nàng cũng không nghĩ nhiều chính mình đối với hắn loại cảm giác này từ đâu mà đến.
Chỉ cảm thấy có lẽ hắn ở nhà nàng sống một đoạn thời gian, cũng có thể do hắn chưa từng thực sự hại nàng ngược lại khắp nơi bảo hộ, thậm chí lần đó ở rừng đào một câu, “Nhân sinh như ý khó vẹn toàn “Khuyên giải.
Nàng bưng một chậu nước bắt đầu xử lý miệng vết thương, cũng may đối với ngoại thương nàng xử lý rất có kinh nghiệm, mà Bạch phủ từng cái sân đều có các loại thuốc trị thương.
Nàng lấy cây kéo cắt mở tiết khố, nghĩ hắn vừa rồi ở trong chăn mò ngực, tay run lên một chút từ ống quần vẫn cắt ra, đùi thon dài trắng nõn toàn bộ loã lồ.
Hắc Muội không khỏi lắc đầu cười rộ lên, cũng không trách người này có cơ hội liền chiếm tiện nghi của mình, hai lần bị thương đều bị nàng chạm vào, đùi, ngực bụng nàng đều xem qua.
Đang muốn thừa dịp hắn ngất nhổ tên, nào biết hắn lại xa xôi chuyển tỉnh.
“Ta muốn nhổ tên, ngươi con không hôn mê đi!”Hắc Muội tức giận nói.
“Tỉnh cũng vậy thôi, ngươi coi như ta hôn mê.”Hắn nói chuyện có chút hữu khí vô lực.
Hắc Muội nghĩ nghĩ không hề quan tâm hắn, muốn nhanh chóng nhổ tên, cầm khăn mặt đưa cho hắn, “Cắn.”
Nhưng đợi Hắc Muội rút tên ra, máu thịt tung bay nàng mới phát hiện chăn đã bị hắn đá qua một bên, trong miệng cắn chính là cái yếm màu trắng nàng đặt dưới gối nằm.
Nghĩ đều biết có bao nhiêu đau, người này lại không rên một tiếng, thân thể hoảng cũng chưa hoảng một chút, trên trán chảy ra một tầng mồ hôi hột, Hắc Muội không thể không bội phục, bộ dạng thần tiên thanh tú, ngược bên trong rất cứng rắn.
Đợi cho nàng thoa thuốc xong, vừa kéo cái yếm trong miệng ra hắn lại hoa hoa lệ lệ ngất đi.
Hắc Muội lần này lưu ý, đem này nọ đều xử lý tốt, lại ra sân đem nước máu hắt vào trong cống.
Ngồi trước bàn nàng uống vào chén trà, ngồi yên trong chốc lát, rốt cục bình tĩnh lại, rồi đi lên sờ sờ trán Lâm Tam Mộc, tựa hồ vẫn chưa phát sốt, đắp chăn cho hắn xong chính mình cũng tính ngủ.
Dù sao Lâm Tam Mộc đang mê man, giường cũng đủ lớn, nàng sẽ không so đo cái gì, trực tiếp cầm chăn cũng nằm ở trên giường.
Có lẽ là một ngày này kinh hách quá độ, nàng thế nào đều ngủ không được.
Buổi tối vẫn lăn qua lộn lại nghĩ tới đoạn đối thoại nghe lén được của Liễu Phượng Nhi và Ngọc Lệ, cân nhắc có phải bởi vì nàng ở hậu viện Bạch phủ đã khiến cho gợn sóng hay không.
“Ta tình nguyện cho nha đầu ở nông thôn kia làm chủ mẫu, cũng không muốn ả âm hiểm kia thượng vị!”
Liễu Phượng Nhi nói nha đầu ở nông thôn có lẽ là nàng, vậy “ả âm hiểm” Rốt cuộc là ai?
Ngọc Lệ chẳng lẽ thật sự bởi vì nàng là người Bạch lão bản làm kế thất mà bị người khác lợi dụng ra tay hại nàng sao?
“Nàng mặc dù địa vị thấp kém nhưng từ khi chủ mẫu mất đã vào Bạch phủ, lại chiếu cố tiểu thư nhiều năm, được lão gia tín nhiệm, tâm tư cả ngươi và ta đều không thể bằng được, ngay cả chuyện từ hôn đều là nàng âm thầm đạt thành, “
Hắc Muội nghĩ xem ra người này ở Bạch phủ địa vị thực củng cố, hơn nữa còn được cha con Bạch gia tín nhiệm, nếu theo lời các nàng người này hẳn là rất muốn làm đương gia chủ mẫu Bạch phủ, nhưng thiết kế làm cho Diệp Tĩnh cùng nàng từ hôn, như vậy xem chuyện từ hôn có lẽ Bạch gia chỉ thị, mà người này là người trực tiếp ra mặt ——
Sẽ là ai đây?
Nàng thật sự là vô tội tao ương a!
Nếu suy đoán của nàng là chính xác, vậy Bạch gia thật đúng là khinh người quá đáng, thủ đoạn cũng quá dơ bẩn.
Nàng trằn trọc khó ngủ ——
Giờ phút này Bạch gia cũng loạn một đoàn.
Vốn chủ khách đang nâng cốc vui vẻ, bỗng nhiên được báo nói bài vị tổ tông Bạch gia bị người đột nhập đập phá, vốn đang đốt lửa, may mắn bị hộ vệ phát hiện, nếu không bài vị tổ tông sẽ bị thiêu rụi, vậy không phải sẽ bị chê cười sao.
Bạch Tề kêu hộ vệ nhất định đem tên mao tặc bên trong phủ bắt cho được, chính mình trấn an tân khách, dù sao yến hội cũng sắp chấm dứt.
Thế này đầu lĩnh hộ vệ mới mang theo người điều tra từng chỗ.
Đợi cho Bạch Tề cùng tân khách uống hơn mấy chung xong, dùng ánh mắt tìm tòi bóng dáng yểu điệu kia, mới được báo cho biết, Hắc Muội sớm đã trở về sân.
Định đi thăm hỏi thì cho biết người ta đã sớm ngủ, còn kinh nguyệt.
Hắn bất đắc dĩ cười cười cuối cùng được thị thiếp xinh đẹp bên cạnh đỡ trở về phòng mình.
Mệt mỏi Bạch tiểu thư được Hồng di nâng trở lại khuê phòng, tiểu thư ngồi xuống, nàng liền thập phần săn sóc phân phó tiểu nha hoàn đi xuống bếp bưng canh ngân nhĩ hạt sen đã sớm an bài nấu xong.
“Tiểu thư, mùa này uống chút canh ngân nhĩ hạt sen chẳng những dưỡng da buổi tối ngủ cũng ngon hơn.”
Bạch Minh Tuệ mỉm cười, “Cám ơn Hồng di, mấy năm nay ít nhiều có dì ở bên cạnh con.”
“Xem tiểu thư, nô tỳ chiếu cố ngài là chuyện đương nhiên —– “
Bạch Minh Tuệ nhíu mày, hờn dỗi một tiếng, “Thế nào không đổi thói quen xưng nô tỳ, dì hiện tại tốt xấu cũng là di nương danh chính ngôn thuận của cha con!”
Hồng di cười đến từ ái.
Hai người tuy là chủ tớ nhưng người khác đều nhìn ra được tiểu thư đối với Hồng di vẫn là bất đồng.
Tất cả tiếng động lớn rầm rĩ quy về yên tĩnh, lúc đêm dài người tĩnh, Bạch lão phu nhân Thích thị lại tức giận bất bình, vuốt bàn trà được làm bằng gỗ lê, “Thật sự là khinh người quá đáng, chúc mừng sinh nhật cũng không cho ta mặt mũi!”
Phụ nhân xinh đẹp đứng bên cạnh bà chính là Ngọc Lệ.
“Bác gái, bác đừng nóng giận, hết thảy an bài thỏa đáng, bác chỉ xem được rồi!”
Hai người nhỏ giọng nói thầm một phen ——
Ngoài cửa sổ gió đầu hạ khẽ thổi, thỉnh thoảng vang lên tiếng côn trùng kêu, tất cả nhìn qua yên tĩnh an tường.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bưu Hãn Dân Quê
Thập Nhị Cửu Lâu
Bưu Hãn Dân Quê - Thập Nhị Cửu Lâu
https://isach.info/story.php?story=buu_han_dan_que__thap_nhi_cuu_lau