Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truyền thuyết yêu nghiệt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 61: Giận Dữ Vì Lam Nhan (1)
B
uổi tối hai người ở trong phòng, cũng không kiêng kị người bên cạnh, đạo trưởng cầm một cái lược làm bằng phỉ thúy như ý chải đầu cho Thất Diệp, nhớ tới mai lan sai kia, liền móc từ trong ngực ra, cài vào tóc cho cô. Lan Y mang nước quả vào, thấy tình cảnh này thật kinh hãi: “Tôi nói này đạo chủ, ngài không định dùng cái đồ chơi này làm sính lễ để lấy Tiểu Thất nhà tôi đấy chứ?”
Da mặt của đạo chủ đã trải qua ngàn rèn vạn luyện...... rốt cuộc, cũng đỏ lên.
Thất Diệp ngồi dưới mái hiên cười khẽ: “Thôi đi, cho dù chàng có cầm một trăm tám mươi vạn lượng tới, tám chín phần là cầm từ Bích Lạc Hải rồi.”
Lan Y bĩu môi: “Cũng là một kẻ đứng đầu, ngài nói xem làm sao Mộc Phi Huyền phóng khoáng như thế, mà đạo chủ Diệt Tự Cảnh này lại khó coi thế......” Lời nói đó của cô ấy, lại đột nhiên nhớ lại tình cảnh của Thất Diệp ở Huyền Tự Cảnh lúc trước.
Thất Diệp cũng rất bình tĩnh, làm như không có chuyện gì xảy ra. Đạo chủ của chúng ta đã đỏ mặt xong rồi, liền vung phất trần nói: “Lan Y tiểu cô nương, sính lễ này, cũng chỉ là của người trần mắt thịt. Cho dù là ngàn vàng ngàn bạc, làm sao so sánh được với một tấm chân tình của bần đạo?”
Đây cũng coi như lần đầu tiên anh phô trương thanh thế kiểu này – thật là quá trắng trợn. Thất Diệp cười phì, hai người nắm tay, mười ngón đan xen. Khiến Lan Y thoáng cái đỏ bừng cả mặt: “Được được được, tôi không nói nữa. Dù sao các người cũng một muốn mua rẻ còn một chịu bán lỗ.” Sau đó liền dậm chân bỏ đi, còn thuận tay giúp hai người đóng cửa.
Không khí yên tĩnh trở lại, Thất Diệp nhẹ giọng nói: “Chàng chọc cho Lan Y tức giận bỏ đi, ai tới giúp em thay quần áo đây?”
Đạo chủ cười: “Chuyện như vậy tự nhiên phải phiền đến bần đạo rồi.”
Áo bào đen đã cởi ra, mặc dù khí trời có lạnh, cô cũng không thấy lạnh lắm. Bên trong là áo mỏng màu trắng, mặt vải lụa mềm mại, bên trên thêu một chùm mai vàng. Đó là Lan Y đích thân thêu, tay nghề cực kì tinh xảo.
Đạo chủ của chúng ta thở dài một hơi: “Bạn hữu.”
“Hả?”
Ngón tay hơi thô ráp của anh mơn trớn đóa hoa mai trên mặt áo, giọng nói khàn khàn: “Phía ngoài là Hàn Mai Lạc Tuyết, bạn hữu có thể cho bần đạo đánh giá xuân sắc của nhân gian một chút không?”
Cứ thế ngụm trà trong miệng của Thất Diệp lại phun hết ra ngoài “Thanh, Dương, Tử, chàng, chàng......”
Đạo chủ cười lớn ôm người đẹp thả lên trên trường, màn gấm kéo xuống, che đi cảnh xuân tươi đẹp trong phòng.
Đạo chủ cũng không ở lại Bích Lạc Hải lâu. Lúc anh đi, Thất Diệp tự mình đưa anh đến dưới chân núi, áo bào trắng của anh phản chiếu trên tuyết đọng, tóc bạc, chân đi liêu xiêu. Mấy sợi tóc trước trán bị gió thổi tung lên, những sợi tóc trắng dày dặc cũng không át được ánh mắt sắc bén linh hoạt kì ảo của anh. Thỉnh thoảng anh chuyển mắt, thấy rõ sự tinh ranh trong đó: “Bạn hữu không cần tiễn xa nữa, sang năm gặp lại.”
Thất Diệp gật đầu, nhưng vẫn đợi đến khi tiếng bước chân anh hoàn toàn biến mất trong gió tuyết. “Trong tiếng gió đưa xa, cố nhân dừng bước lại”. Bầu trời cũng ảm đạm không có chút màu sắc như vậy.
Một lúc lâu sau, Lan Y mở miệng: “Trở về đi thôi?”
Thất Diệp gật đầu, bão tuyết ở Bích Lạc hải đã phủ kín đường núi.
Đạo chủ của chúng ta ra đi chuyến này, lại gặp chuyện đại sự khó lường. Khụ, muốn biết chuyện xảy ra thế nào...... ( quần chúng điên cuồng chỉ tay: này, đây cũng là chương VIP rồi, đừng có nghĩ đến chuyện ăn bớt số chữ!!!! )
À, được rồi, Phong Ma đại nhân vẫn nổi tiếng không gặp người của chúng ta, cuối cùng nhờ nỗ lực của chúng ma, cuối cùng đã hóa giải phong ấn Vô Hận Thiên, đi ra ngoài chơi!
Mặc dù sự tình vô cùng thảm thiết —— Ma tộc hy sinh vô số, nhưng kết quả nhận được cũng hết sức đáng giá. Phong Ma đại nhân đắc ý lắc cái đầu phiêu dật toàn tóc đỏ, nhìn thấy tóc mình bị nhốt hơn mấy vạn năm mà vẫn sáng bóng mềm mại có thể đi quảng cáo Pantene được, rất là hài lòng.
Tóm lại lúc ấy Thiên giới cực kì hỗn loạn, chúng tiên vây quanh mà không dám hạ thủ. Phong Ma đại nhân của chúng ta ưu nhã trôi lơ lửng ở trên không, tóc đỏ áo đen, mắt sáng như điện. Anh ta vừa xem xét đánh giá một đám chó con lông mềm như nhung, vừa nhìn một chút các tiên tướng xung quanh. Anh ta nhấc ngón trỏ thon dài trơn bóng lên, phủi đi mấy bông hoa mai rơi xuống vai. Giọng nói rõ ràng từng chữ, cực kì ưu nhã tôn quý, mang theo mười phần khí độ của Ma Tôn: “Các vị độc giả, chào buổi trưa mọi người...... Đã ăn cơm chưa? Cũng gần cuối năm rồi, Phong Ma ở đây gửi lời chúc mừng tới các vị...... (tỉnh lược 800 chữ đằng sau)“
Quần chúng: @_@
Kẻ điên (vừa chạy vừa hét): lão đại, không xong không xong rồi, Phong Ma đại nhân đã ra ngoài......
Phong Ma (╰_╯): bổn tôn trước hết kéo dài nhân khí, nhân khí thịnh vượng rồi thì lão đại nhà người cũng chẳng hơn ta đâu, có biết không? Đúng là kẻ không có kiến thức. Khụ, được rồi, các vị đại nhân không nên chấp nhặt với loại người không có kiến thức này. Thôi chúng ta trở lại chuyện chính đi. Ặc, đây là đâu nhỉ? Ở đâu ra lắm trẻ con thế này? (OMG, xin tha thứ, Phong Ma đại nhân của chúng ta bị giam ở trong vỏ ốc đã lâu, hơi lú lẫn...... )
Vô Hận Thiên có động tĩnh kì lạ, Ma Tôn tái xuất, đúng là đại địa chấn động.
Lúc ấy đạo chủ của chúng ta đang ở khe suối ngầm đánh cờ cùng Sở Lăng Tử chân nhân của đạo giáo. Hai người vừa thấy vị trí các sao dịch chuyển, sắc mặt đại biến: không ổn!
Chuyện Phong Ma đại nhân của chúng ta đi ra ngoài, không phải là để hủy diệt thiên giới, cũng không phải để đàn đúm tụ tập với con dân ở Ma giới của anh ta. Mà là...... tìm kiếm Tư Chiến Thượng Thần —— Mi Sênh.
( người đi đường Giáp: ta nói Quân Quân à, chẳng lẽ là hai người bị vây ở Vô Hận Thiên đã lâu, không có chân à?
Mỗ Quân @_@: bay đâu, đem kẻ qua đường Giáp đi chém!!! )
Lúc ấy đạo chủ đột nhiên ngã xuống, tóm lại là có một luồn đại linh lực mãnh liệt phóng đến. Mẹ kiếp, đây chẳng phải là ba phần tư linh thức lúc đầu đặt ở Vô Hận Thiên để trấn áp Phong Ma kia sao?
Thần sắc đạo chủ nghiêm nghị, vội vàng ngồi xuống thu nạp. Nhưng bây giờ thân thể của anh là phàm thể, chưa thể hoàn toàn dung hợp. Phong Ma đại nhân tự nhiên cũng biết đạo lý này. Cho nên anh ta quyết định làm một chuyện, là tìm đến cái nguyên thần củi mục của Tư Chiến Thượng Thân hiện còn chưa dung hợp được này, đem treo lên!
Ba phần tư nguyên thần này trở về, cũng đem theo Phong Ma đại nhân của chúng ta tới. Một đầu tóc đỏ chói mắt trông chẳng khác gì gà tây này của anh ta bay bay trong gió. Đi theo là vô số tiểu lâu la của Ma tộc, mọi người đều hưng phấn đến quái dị. Nhưng Phong Ma đại nhân lại rất bình tĩnh, dường như không phải anh ta bị áp chế vài ngàn năm, mà là chỉ ngủ trưa một giấc thôi.
Đạo chủ của chúng ta cũng chịu đủ khổ rồi, giờ mà để anh đánh nhau với Ma Tôn này, không bằng trực tiếp để anh đập đầu chết cho nhanh. Cho nên Phong Ma đại nhân của chúng ta tốt bụng nói với anh: “Kháng cự chỉ tăng thêm đau đớn. Không bằng Tư Chiến Thượng Thần thúc thủ chịu trói. Người đời cũng chỉ biết bổn tôn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhất định không biết thượng thần chưa đánh đã thua đâu.”
Đạo chủ tự đứng dậy, vung phất trần trong tay, cười nói: “Ma Tôn đề nghị thật hay, chỉ có điều bổn thượng thần có thói quen, cho dù không thể thắng, cũng luôn phải đòi chút lợi tức đã.”
Ma Tôn cười to: “Tốt lắm, quả nhiên là tính cách năm đó!”
Gió đột nhiên biến chuyển, lâu la của Ma tộc cũng cảm thấy điều kì lạ này, tự giác lui ra. Đạo chủ nắm chặt phất trần, tiêu sái quay người lại, chỉ bạc vung lên, anh giành phần xuất thủ trước!
Phong Ma vẫn đang cười, chẳng qua là nụ cười có thêm vài phần lạnh lùng khác nghiệt: “Mi Sênh, một mình ngươi muốn chết!”
Chưởng, đánh thẳng về phía đám chỉ bạc!
Bão cát nổi lên bốn phía, mây đen che kín hết trời, mắt nhìn cũng chẳng thấy trời trăng gì nữa.
Sở Lăng Tử không biết phải làm sao, đột nhiên lại có biến cố. Ma Tôn này bị trói ít nhất cả vạn năm đột nhiên tái xuất. Mà bằng hữu chi giao cùng mình đánh cờ thế mà lại biến thành Tư Chiến Thượng Thần trong thần thoại của Tiên giói năm đó. Hai người giao thủ, ông ta chỉ nhìn thấy thân ảnh lần lượt thay đổi, hoàn toàn không giúp được gì. Nhưng lúc đạo chủ ra tay lần nữa, lại nghe thấy có tiếng nói bên tai: “Đạo hữu đi nhanh!”
Hai người giao đấu qua lại, Ma Tôn không việc gì, một chút vẻ lộn xộn trên người cũng không có. Đạo chủ lại hơi nhếch nhác một chút, chỉ bạc trên phất trần tán loạn, một dòng máu tươi theo mép chậm rãi chảy xuống, thần sắc tái nhợt, hết sức chói mắt.
Ma Tôn đại nhân hừ lạnh: “Mi Sênh, cậu thế này mà có thể dùng thân thể người phạm chặn được ba chưởng của bổn tôn, bổn tôn tha chết cho cậu.”
Đạo chủ cười lớn: “Khụ khụ...... Ma Tôn nói đùa, nếu thật sự không chặn được ba chưởng của các hạ, sợ là bần đạo đến da cũng chẳng còn.”
“Nói như thế tức là, thượng thần không đồng ý đánh cuộc?”
“Bần đạo không phải đứa trẻ con ba tuổi mới ra đời, làm sao mà lại có ý tranh giành với Ma Tôn.”
Phong Ma đại nhân thấy người này vẫn còn già mồm từ chối, cũng không chịu rút lui, cười khan hai tiếng: “Thế thì thượng thần bảo trọng nhé!”
Lần giao thủ này, máu của đạo chủ đã nhuộm đỏ cả áo bào trắng, phải cố sức lui về phía sau ba bước mới miễn cưỡng giữ vững thân mình. Chỉ bạc ở phất trần trong tay đã rụng hết, mà toàn thân trên dưới của Ma Tôn vẫn còn sạch sẽ, lại biết có khích tướng người này cũng vô dụng, định xuống tay thật nặng.
Giờ phút này cũng bất chấp cái khác, đạo chủ bẻ đôi phất trần, băng tinh vừa tan rã, một thanh kiếm cổ lại chậm rãi lộ ra.
Ánh mắt Ma Tôn tập trung, quả nhiên là binh khí tùy thân của Mi Sênh năm đó—— Ánh Thiên Cổ Trần. Nhưng mà người này đã bị thương tới tạng phổi rồi, dù cầm trong tay cổ kiếm thì đánh kiểu gì thắng nổi bổn tôn? Phong Ma lập tức giương tay, chưởng phong phóng tới, trong nháy mắt khe suối ngầm đã biến thành phế tích.
Phong Ma lui lại vẫn toàn vẹn, mà đạo chủ lại không thấy tung tích.
Chỉ còn lại vẻn vẹn một cánh tay.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truyền thuyết yêu nghiệt
Nhất Độ Quân Hoa
Truyền thuyết yêu nghiệt - Nhất Độ Quân Hoa
https://isach.info/story.php?story=truyen_thuyet_yeu_nghiet__nhat_do_quan_hoa