Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tình Cạn Người Không Biết
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 61: Ngoại Truyện Về Trần Tuần.
C
ó lẽ bạn không biết, có vài người đàn ông trước khi kết hôn sẽ làm một việc gọi là tạm biết quá khứ.
Quá khứ này chính là chuyện tình cảm.
Trần Tuần cũng là một trong số đàn ông đó.
Chưa đầy một tuần nữa là ngày cưới của anh. Vợ anh là Loan Kỳ - con gái độc nhất của chủ tịch tập đoàn Loan Thị thành phố H Loan Khải Hàng kém anh 11 tuổi.
Anh sắp kết thúc cuộc đời độc thân, giao bản thân cho vị hôn thê, cũng phụ trách cuộc đời cô cả đời này. Anh rõ ràng biết trách nhiệm của thằng đàn ông này nặng nề bao nhiêu. Nhưng nếu phải làm thì anh nhất định phải làm cho tốt. Cũng phải tạm biệt tình cảm chôn sâu tận đáy lòng này trước khi kết hôn.
Trịnh Đinh Đinh, đã bao lâu rồi anh chưa gặp cô? Trong ấn tượng, lần cuối cùng gặp là N năm trước vô tình gặp ở Trà Sơn. Cô lời ít mà ý nhiều nói "hẹn gặp lại!" với anh. Sau khi hai người lướt qua nhau, cho dù sống chung một thành phố, anh cũng không gặp lại cô.
Giống như mưa nắng đều do ý trời, ông trời cũng không sắp đặt họ gặp lại nhau nữa. Như vậy cũng tốt, ít nhất tránh cảnh gặp lại nhau mà không biết nói gì!
Đến nay, anh vẫn lưu lại nhật ký nói chuyện trên QQ với cô. Anh cũng nghe nói cô sống rất tốt, bé con cũng học lớp 1 rồi.
Nếu như muốn, anh vẫn có thể gặp lại cô nhưng anh không làm. Anh có số điện thoại của cô, nhưng lúc cô kết hôn, anh không gửi một tin nhắn chúc mừng. Đây là anh cố tình, cũng là thực hiện lời hứa của mình.
Bởi vì lời chúc phút tốt nhất chính là không quấy rầy. Anh đã bỏ lỡ cô một lần, không thể phạm lỗi lần nữa. Anh hiểu rõ tính tình chồng cô, sẽ không để anh hay bất cứ người đàn ông nào bước vào cuộc sống của cô. Mà bản thân anh cũng đánh mất tư cách rồi.
Nhưng trong lòng anh vẫn nhớ thương cô, chưa một ngày ngừng. Càng về sau, mỗi ngày nhớ đến cô giống như trở thành thói quen không còn đau khổ, tiếc nuối. Khi nhắm mắt lại, trong đầu lại hiện lên nụ cười sáng rực như ánh nắng mùa xuân, những hành động trẻ con, tiếng cười trong vắt cả trái tim nhiệt tình.
Hình như những kỷ niệm về cô vĩnh viễn sẽ không phai màu.
Trước kia, Trịnh Đinh Đinh là đàn em của anh, bọn họ học chung cấp ba, người tầng trên, người tầng dưới. Thỉnh thoảng khi dưới cầu thang có dịp đặc biệt sẽ chạm mặt. Mỗi lần đều là cô nhìn thấy anh trước, chủ động chào hỏi, anh chỉ mỉm cười đáp lại, không hơn. Quả thật, trong mắt anh, đàn em xinh đẹp, khả ái này khiến người ta vui tai vui mắt. Nhưng anh sẽ không có những suy nghĩ khác, nhiệm vụ của anh rát nặng, học tập, thi cử, đi làm thêm, chơi thể thao. Thời gian biểu kín đặc khiến anh không có chút rảnh rỗi hưởng thụ chút rung động khi đang ở tuổi vị thành niên.
Anh thành thục, thông minh hơn nhiều bạn cùng trang lứa, biết rõ bản thân hiện tại cần làm gì, cũng biến nó thành hành động.
Vì vậy, mặc dù học lớp 11, anh và Trịnh Đinh Đinh có không ít cơ hội tiếp xúc. Nhưng trong lòng của anh, cô chỉ là một đàn em, tương lai sẽ không có quan hệ gì với anh nữa.
Lớp 12, anh nhận được giấy báo nhập học. Bởi vì là trọng điểm của tỉnh nên anh về trường nhận giấy khen từ hiệu trưởng. Đứng trên khán đài, mắt anh nhìn xuống các đàn em phía dưới, trong lòng đầy kiêu ngạo và vui sướng. Anh biết bản thân không thể kiêu ngạo vì tất cả chỉ mới bắt đầu.
Cha mẹ mất sớm, gia cảnh nghèo khó...... Tương lai anh phải hoàn toàn dựa vào bản thân. Anh phải cố gắng hơn người gấp mấy lần mới có thể đứng ngang hàng với họ.
Nhưng mà một chút khó khăn này không đến mức khiến anh quá mệt mỏi.
Nhưng lúc xuống khán đài, ánh mắt anh nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp, mảnh khảnh. Ngưng mắt nhìn một chút, là Trịnh Đinh Đinh đang chụp ảnh anh.
Một giây đó, trong lòng anh cố gắng đèn nén kiêu ngạo từ tận đáy lòng. Khóe miệng cong cong, ánh mắt cực kỳ tự tin.
......
Cuộc sống ở đại học vẫn khẩn trương và bận rộn như cũ. Điểm khác biệt duy nhất với cấp ba là anh bắt đầu yêu đương. Đối tượng là hoa khôi khoa tiếng Anh Ôn Tử Hinh. Anh thừa nhận, năm đó anh thấy Ôn Tử Hinh trẻ trung, xinh đẹp khí chất bất phàm, đủ hấp dẫn anh hơn. Đặc biệt hơn cả là bọn họ có chung sở thích, còn thích chung cả một bộ phim điện ảnh.
Nếu tình yêu đến, anh sẽ không kháng cự. Dù sao cũng đã học đến đại học, có một tình yêu cũng là bình thường. Anh cũng muốn nếm thử cảm giác khi yêu.
Chỉ là anh phát hiện tình yêu của anh rất bình thường, không có cảm giác "Kích động đến mức không ngủ nổi, trong đầu đều là hình bóng cô ấy!" giống mấy anh em cùng phòng. Chỉ là, như vậy cũng tốt, tất cả đều được anh nắm trong lòng màn tay, không đến nỗi làm anh phân tâm, cũng không quấy nhiễu kế hoạch tương lai của anh.
Cuộc sống của anh ngăn nắp, trật tự, thỉnh thoảng sẽ chạm mặt Trịnh Đinh Đinh. Cũng giống như hồi cấp ba, cô vẫn là đàn em của anh, cao hơn, tóc ngày àng dài, cũng càng ngày càng xinh đẹp. Lúc gặp mặt, anh sẽ chủ động chào hỏi cô, cô không gọi anh là học trưởng Trần nữa mà gọi tên anh. Anh cũng giống như những người khác, gọi nhũ danh cô: "Đinh Đinh!"
Có một lần anh tổ chức hoạt động cho trường, cô đăng ký, anh phỏng vấn rồi báo cô trúng tuyển. Sau một thời gian, cô theo anh chạy đông chạy tây, làm đủ việc lớn như xin tài trợ nhỏ như thiết kế áp phích đều có cô giúp đỡ, làm cực kỳ nghiêm túc, tích cực cũng không oán trách nửa lời.
Có một ngày, sau khi kết thúc công việc, anh mời cô một cây kem. Lúc đó, cô cầm rất nhiều đồ, anh tự bóc vỏ rồi mới đưa cho cô.
Trịnh Đinh Đinh yên lặng ăn kem, vẻ mặt thỏa mãn. Anh như có điều suy nghĩ nhìn cô, cố gắng gạt bỏ suy nghĩ trong đầu.
《Thật vô lý, không thể nào! Từ đầu đến cuối cô chỉ là đàn em mà thôi. Cô cũng không tỏ vẻ có hảo cảm với anh. Tại sao anh lại tự ình là đúng, nghĩ rằng cô cố gắng nhiều như vậy có một phần là vì anh đây?》
*
Sau khi tốt nghiệp, Trần Tuần gây dựng sự nghiệp, gặp không ít khó khăn, liên tiếp chịu nhục. Ôn Tử Hinh cũng không động viên, ủng hộ lại còn oán giận anh quá tập trung vào công việc không quan tâm đến cô ta.
Anh thấy mệt mỏi muốn chết nhưng vẫn phải kiên trì.
Chỉ là anh có thể kiên trì nhưng Ôn Tử Hinh thì không thể. Không thấy hi vọng trên người anh, mẹ Ôn nghiêm khắc nói sẽ không giao con gái bà cho anh.
Lúc chia tay, anh lại một lần nữa cảm thấy lòng người dễ đổi. Quả nhiên, sẽ không ai vô điều kiện làm bạn, tin tưởng anh ngay cả bạn gái cũng không. Anh sớm nên nhìn thấu sự thật này, không có tiền đồng nghĩa với không có tôn nghiêm. Tình yêu dường như là một thứ xa xỉ không thuộc về người chỉ có hai bàn tay trắng như anh.
Anh hoàn toàn tập trung vào việc gây dựng sự nghiệm, không suy nghĩ việc gì khác.
Trong lúc vô tình đó, anh có thể chia sẻ mọi thứ với một người duy nhất là Trịnh Đinh Đinh.
Từ lúc nào, anh phát hiện anh và cô càng lúc càng thân thiết, nói chuyện phiếm trên QQ, đi ăn khuya, đi hát karaoke, đi dạo, đến thư viện.
Ở bên cạnh đơn giản mà tự nhiên như vậy khiến anh cảm thấy rất thoải mái. Anh không lùi cũng không tiến thêm bước nào.
Không phải không phát hiện cảm giác lo được lo mất của cô, cũng nhận thấy vẻ mặt mất mát đó cũng cảm nhận được tình cảm ái mộ nhưng mà anh không có ý định thay đổi mối quan hệ này.
Anh đã thề trước 30 tuổi sẽ không nói chuyện tình cảm với bất cứ cô gái nào. Anh không có tinh lực để ứng phó với một đống vấn đề mà chuyện tình yêu đem lại.
Trong lòng anh cũng biết rõ, làm bạn với Trịnh Đinh Đinh khiến anh rất hài lòng. Nhưng khi mối quan hệ này thay đổi sẽ có những cái khác nảy sinh. Anh không thể xác định chịu được những điều kia.
Vì vậy, lần đầu tiên anh giả bộ hồ đồ, tránh né chân tình của cô. Thật may, cô cũng không đả động gì, chỉ ăn ý đón nhận sự thật này, vẫn làm bạn tốt của anh!
Khi cô đưa cho anh 6 vạn Tệ thì anh cảm nhận được tấm lòng chân thật đó nhưng anh vẫn giữ im lặng.
Vì vậy, anh vẫn không để ý đến cô. Cho tới một ngày, hồi hận đã không kịp, hối hận đến mức có thể dùng mọi thứ đổi lại 5 tháng kia.
Đúng, trong 5 tháng đó, chỉ cần anh mở miệng nói một câu, nhất định cô sẽ là của anh nhưng anh không nói gì. Bao nhiêu ngày cô ở bên anh như vậy, chỉ một bước ngắn anh cũng không vươn tay kéo cô đến bên cạnh.
Khi ý thức được tầm quan trọng của cô thì đã muộn. Cuộc sống của cô đã có một người đàn ông khác. Quan trọng hơn cả, cô đã quá thất vọng với anh, không có ý định cho anh thêm cơ hội nào nữa.
Khi rơi xuống khe núi Tuyết Sơn thành phố Y, trong lúc hôn mê anh nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ anh không nhận ra được ai. Khi cố gắng mở mắt, cảm nhận được ánh sáng ấm áp bên cạnh, anh nhận ra người cứu anh khỏi vòng tay tử thần chính là cô.
Anh sai thật rồi. Nhận định thế giới này quá lạnh lẽo, đen tối, nhận định rằng sẽ không ai tin tưởng anh vô điều kiện. Tin rằng tất cả phụ nữ đều xem thường một người đàn ông chỉ có hai bàn tay trắng cho nên trong tiềm thức cũng xác nhận cô cũng không ngoại lệ.
Nhưng chính xác cô là một ngoại lệ, cô thích, ngưỡng mộ, tin tưởng anh chưa bao giờ coi thường anh. Thậm chí chỉ cần một câu của anh, cô sẽ cam tâm tình nguyện theo anh đến bất cứ đâu.
Là anh quá tự phụ lại tự ti, luôn hiểu lầm cô dẫn đến cô càng lúc càng cách xa cuộc sống của anh.
Bây giờ, cô đã là vợ người ta. Anh là người đàn ông kim cương có không biết bao cô gái nhà giàu theo đuổi, nhưng anh vẫn cảm thấy bản thân không xứng với cô.
......
Điện thoại di động trên bàn rung lên, anh buông tay đang đỡ trán, xoa xoa mi tâm, cầm điện thoại, là tin nhắn của Loan Kỳ. Cô nhắc anh đừng quên ngày mai cùng cô đến xem nơi cử hành hôn lễ.
Anh trả lời một chữ: "Ừm" rồi để điện thoại về chỗ cũ.
Tùy ý mở laptop, đăng nhập vào QQ, có vô số người online dĩ nhiên trong số đó không có cô.
Anh đổi thành chế độ ẩn danh, kéo danh sách bạn bè tìm thấy nick của cô.
Nick name của cô vẫn là ‘Nước chảy Đinh Đinh’. Trên status cô có ghi: 《Mùa xuân rất thích hợp cho cả gia đình đi du lịch. Có ai có gợi ý gì không? 》
Ánh mắt anh hơi ngừng lại, mở lại nhật ý nói chuyện với cô.
Lần cuối cùng là một buổi tối N năm trước, anh nói đùa cả đời này chắc sẽ không có cô gái chấp nhận một người đàn ông cuồng công việc như anh. Cô trả lời, "Nhất định có, chỉ sợ anh không thèm để mắt đến cô ấy thôi!" rồi sau đó anh giữ im lặng!
Đó là lúc bọn họ gần gũi nhất, chỉ thiếu một câu nữa thôi. Nếu như anh không giữ yên lặng, cô nhất định ở bên cạnh anh.
Nhưng mà không có nếu như.
Ai cũng biết, bốn chữ "Nếu như lúc ấy" là bi ai nhất trên đời này.
Anh cười nhẹ, nhắm mắt lại, trong đầu nhớ lại khuôn mặt đầy ý cười của cô lần cuối.
Mở mắt, anh đổi lại Status trên QQ của mình sau đó thoát ra không đăng nhập thêm lần nào nữa.
Câu nói kia là trong lúc anh điều dưỡng mà đọc được. Đó là một câu trong bài thơ của Yến Cơ Đạo. Cũng là bài thơ cô cực kỳ thích.
《Mãi tương tư, tình cạn người không biết》
——
Câu trên trích trong bài thơ ‘Mãi tương tư’ (长相思) của nhà thơ Yến Cơ Đạo (晏几道)
长相思
长相思,长相思,若问相思甚了期。
除非相见时。
长相思,长相思,欲把相思说似谁。
浅情人不知。
MÃI TƯƠNG TƯ
Mãi tương tư, mãi tương tư
Thử hỏi tương tư nông sâu thế nào?
Chỉ khi gặp rồi mới hiểu.
Mãi tương tư, mãi tương tư
Muốn nói tất cả những điều thầm kín cho người đó
Tình cạn người không biết
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tình Cạn Người Không Biết
Sư Tiểu Trát
Tình Cạn Người Không Biết - Sư Tiểu Trát
https://isach.info/story.php?story=tinh_can_nguoi_khong_biet__su_tieu_trat