Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quỷ Y Ngốc Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 61
V
ân Tiếu ngồi trên một gốc cây đại thụ trong Vân Vương phủ suy nghĩ trước sau một phen, tình thế trước mắt còn mơ hồ chưa rõ, người trong tối kia rốt cục là ai, là Hoàng đế hay là người của Thái hậu, hiện giờ có thể nói là như hoa trong sương, tốt nhất là không nên hành động lỗ mãng để tránh đem lại hậu quả xấu, giờ phút này chỉ cần hơi sơ xảy sẽ hại cả bản thân lẫn người trong Vân Vương phủ, cho nên nàng chỉ còn cách lấy tĩnh chế động.
Nghĩ vậy, Vân Tiếu ngước mắt nhìn Mộ Dung Xung.
Không ngờ lại lạc vào trong một đôi mắt sâu không lường được, đen láy sâu thẳm như một đại dương mênh mông rộng lớn, sóng cuộn mãnh liệt, từng đợt sóng cứ thế trào lên, tầng tầng lớp lớp, đào núi lấp biển cũng không đấu lại được, đây là một loại cảm giác không thể nói thành lời, bi thương sâu nặng, tựa như muốn nắm chặt một thứ gì đó nhưng lại không dám vươn tay, băng hàn vây quanh cứ thế chồng chéo đan xen lấy nhau.
“Sao vậy?”
Nàng nhỏ giọng hỏi, theo bản năng giơ tay sờ trán hắn, đây là thói quen của một người theo ngành y.
Mộ Dung Xung thấy tay nàng vươn đến mà vẫn bất động, để mặc tay nàng nhẹ đặt lên trán mình, đây là chuyện trước giờ chưa từng có, những chuyện xảy ra tối nay hoàn toàn vượt qua những gì hắn có thể chịu đựng.
Từ trước tới nay hắn luôn chán ghét nữ nhân, không ngờ có một ngày có thể thản nhiên đối mặt với một nữ nhân, còn tiếp nhận sự đụng chạm của nàng, ngay cả bản thân hắn đều cảm thấy khó có thể tưởng nổi.
Trong đêm lạnh, bàn tay lạnh lẽo sau khi chạm vào trán hắn thì nhanh chóng rụt lại, nhưng mà lòng hắn lại dấy lên một ngọn lửa, một luồng nhiệt chưa từng có.
“Không sao, chúng ta về đi.”
“Ừ.” Hắn cũng không nhiều lần, giống lúc nãy vươn vòng tay khoác lên cả người nàng, kéo nàng vào trước ngực mình, vung tay áo một cái, tấm áo choàng bỗng chốc mở ra, giống như một tấm lưới lớn bao lấy nàng, hai người nháy mắt biến mất trong đêm đen.
Đến vô ảnh, đi vô tung.
(ảnh: bóng, tung: dấu vết)
Sau tất cả mọi chuyện đêm nay, nàng như được mở mang kiến thức, nam nhân này không phải lợi hại bình thường mà là cực kì lợi hại, người ở trong cung đó chưa chắc đã đấu lại hắn, nếu đến cuối cùng phong ba nổi lên, máu nhiễm hoàng thành, thiên hạ tất loạn, thiên hạ trước giờ phân phân hợp hợp cũng không liên quan gì đến nàng, nhưng nàng chỉ muốn Vân Vương phủ tránh được kiếp nạn, sau đó lui về ẩn cư nơi đồng lúa yên bình.
Hai người vào hoàng cung, Mộ Dung Xung ôm nàng đi thẳng về phía Kim Hoa cung.
Vân Tiếu bỗng nhớ tới một người, người này chính là nhân vật quan trọng nhất quyết định thắng thua trong ván cờ này, hắn là ai?
Ánh mắt lập tức trở nên ảm đạm, nàng trầm giọng: “Mộ Dung Xung, nhất định ngươi biết Thanh Phong các ở đâu, đưa ta đến Thanh Phong các, ta muốn xem khách quý của Hoàng thượng rốt cuộc là người phương nào?”.
Trên đỉnh đầu không thấy có tiếng gì, đang lúc Vân Tiếu nghĩ hắn không đồng ý thì không ngờ lại nghe thấy một tiếng Ừm, cũng chẳng hỏi nàng nguyên nhân hay là có chuyện gì, quay người đi một hướng khác, nháy mắt liền đến một nơi bóng cây xen kẽ nhau, rõ ràng là mùa đông nhưng hương thơm của trúc xanh và hoa cỏ lại tỏa ra ngào ngạt.
Vân Tiếu bị cảnh vật trước mắt hấp dẫn, ngay cả người phía sau thả tay ra cũng không biết, khi hoàn hồn thì chẳng còn thấy bóng dáng Mộ Dung Xung đâu, nhưng nàng biết hắn nhất định chưa đi xa, không nhịn được giương giọng: “Cảm ơn ngươi, nợ ngươi một cái nhân tình”.
Hiện giờ là nàng cam tâm tình nguyện nợ hắn một cái nhân tình, nếu ngày sau có cần, đương nhiên nàng sẽ ra tay tương trợ.
Phía xa xa, đôi mắt đỏ như sói như ưng của nam tử hiện lên sự u ám, thuộc hạ phía sau không kìm được hỏi: “Chủ tử, hiện giờ có trở về không?”.
“Về đi.”
Hai người ẩn mình vào màn đêm.
Vân Tiếu quay đầu bước một bước về phía trước, men theo con đương nhỏ tối om, trên đường cũng không thấy ai, xem ra vị khách quý này là người ưa thích sự thanh tĩnh cho nên không cần nhiều thái giám cung nữ.
Đêm trăng lạnh bạc như nước, thềm hương cây cỏ um tùm, sương lạnh trong suốt đọng trên nhánh cây khiến nó rung nhè nhẹ, phát ra ánh sáng nhu hòa, vạn vật như được bao phủ trong một tầng sa lụa, uyển chuyển hàm xúc mà lại mông lung.
Đi qua con đường tối rồi lại lướt qua một mảnh rừng trúc xanh, chợt thấy trước mắt sáng rực.
Một hồ nước trong vắt đang ngủ say yên tĩnh trong đêm sương giá lạnh, bốn phía quanh hồ là những cây cột hình tròn, trên đó treo một cái đèn lồng lưu ly hình bát giác, ánh đèn chiếu vào trong hồ, để lại những ánh sáng lung linh đẹp động lòng người.
Vân Tiếu không nén được tán thưởng, nơi này thật sự rất đẹp, chẳng trách Hoàng thượng sắp xếp cho khách ở tại Thanh Phong các, sẽ chẳng có ai chán ghét một nơi xinh đẹp thế này.
Chậm rãi bước trong ánh đèn mở ảo, gió nhẹ thổi quá, Bích hồ nổi lên tầng tầng gợn sóng, hồ nước được những chiếc đèn chiếu sáng giống như vẩy cá lóe ánh vàng, lấp lánh lạ kì.
Vân Tiếu chọn một mặt cỏ sạch sẽ rồi ngồi xuống, mê man nhìn hồ nước, nếu giờ mà có rượu ngon trong tay thì thật muốn say một lần.
Trăng ngả về tây, đêm đã khuya, hàn ý quá nặng, nàng không nhịn được run rẩy vài cái, rụt rụt vai chuẩn bị rời đi.
Bỗng bên tai truyền đến một loạt âm thanh êm ái, đầu tiên là thong thả mà du dương, sau đó thoắt cái lại biến thành như thiên quân vạn mã chạy tới, sóng to gió lớn, vang dội mãnh liệt cứ liên tiếp cất cao.
Đúng là một khúc Ải Cửu Châu.
Khúc nhạc này hồi ở Vân Vương phủ nàng từng nghe ca ca đàn một lần, nàng còn nhớ rõ ý nghĩa của bài này là cho tướng sĩ ở xa phía bắc Trường Thành, một đi không trở lại, nhưng ý chí mạnh mẽ còn chưa đền đáp, vẫn nghĩ đến cha mẹ già ở nhà, lòng như rỉ máu, hóa thân thành sói, anh dũng giết địch, chỉ mong đạt được công danh làm rạng danh cho quê nhà.
Nhưng vào lúc ánh trăng như vậy lại đàn khúc này, thật sự rất không phù hợp, hiện giờ hẳn nên thổi một khúc gió hoa bừng sáng đêm trăng mới đúng chứ.
Là ai? Có thể dùng sáo thổi ra nhịp điệu chí khí hào hùng ngàn vạn lần như vậy.
Vân Tiếu đi lên phía trước, từng bước từng bước tiến tới nơi phát ra âm hưởng đó.
Phía lan can nơi ấy, một người ngồi dựa vào chỗ vịn, áo xám tóc đen, vắt chân, rõ ràng trên mặt là vẻ êm ái nhưng âm thanh thổi ra lại có ba phần ngang ngạnh như thấm máu, khắc cốt ghi xương.
Khúc nhạc dừng lại, người đó bỗng nhiên quay đầu, hai ánh mắt chạm nhau.
Ngũ quan anh tuấn tú dật, không phải là tuyệt mĩ mà là một loại cảm giác nhìn qua làm ta cảm thấy thoải mái, đôi mắt đen sâu phủ một tầng khí lạnh, như thể thấy được tất cả những điều huyền bí trên thế gian, môi nhếch lên nhưng không cười cũng không nói, từ đầu đến cuối không có biểu tình gì, mắt liếc qua bên này một cái xong liền đưa sáo lên cạnh môi, đôi môi hồng nhạt hơi cong lên, âm thanh trong suốt xa cách vang đến, xuyên qua nhìn sơn vạn núi, đánh tan sương mù, âm hưởng dội lại dư âm không dứt.
Hoàn toàn không phải là một điệu hát giân dan uyển chuyển, mà là một khúc ca mang hơi thở mạnh mẽ.
Vân Tiếu ngồi cạnh một hàng lan can khác, rồi khẽ dựa vào bên thành, mí mắt hơi híp, thưởng thức chí khí phóng túng trong ca khúc.
Ánh đèn lồng bao phủ lên khuôn mặt nàng, trên gương mặt là một tầng vầng sáng ửng đỏ, lông mi rất dài phủ lên đôi mắt linh động hoạt bát, khóe môi hơi cong lên tạo thành một nụ cười say lòng người, má lúm đồng tiền tinh xảo đáng yêu làm nàng giống như một vò rượu ngon, rượu không làm người say, người tự say.
Âm khúc vẫn lơ lửng trong gió như trước, chỉ là trong đôi mắt sâu thẳm kia có thêm nhè nhẹ gợn sóng......
Một người thổi nhập thần, một người nghe nhập thần, ánh trăng ngả tây, đêm ngày càng sâu......
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quỷ Y Ngốc Hậu
Ngô Tiếu Tiếu
Quỷ Y Ngốc Hậu - Ngô Tiếu Tiếu
https://isach.info/story.php?story=quy_y_ngoc_hau__ngo_tieu_tieu