Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nam Phụ! Theo Em Về Nhà !
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 61
T
hời gian thể như đông cứng trong khoảnh khắc.
Sức nóng trong người bùng nổ không giới hạn. Tôi nín thở, không dám cựa quậy, không dám quay đầu... sợ rằng mình chỉ sơ sảy chút ít thôi thì lập tức sẽ trầm luân không thể thoát.
"Em đã nghĩ điều gì?" Trung Kiên đưa ngón tay, nhỏ nhẹ quấn lấy sợi tóc mai đang xòa ra trên má tôi. Xúc cảm dịu dàng quẩn quanh làm tôi ngứa ngáy khó chịu "Tịnh Nhi đã lớn rồi! Thay đổi rồi!"
"Thay đổi?" Tôi tròn mắt nhìn anh ta, sức nóng giảm đi đáng kể.
Trung Kiên thấy tôi khác biệt??
Thay đổi so với trước kia???
Nếu như anh ta phát hiện ra tôi chỉ là kẻ xuyên qua thân xác Tịnh Nhi này thì anh ta sẽ có phản ứng thế nào??
Sẽ chối bỏ? Sẽ căm hận.. Hay sẽ chấp nhận??
Tôi..
"Phải, mới có 3 năm không gặp, em đã trở thành cô gái hay suy tư rồi!" Trung Kiên nựng nhẹ má tôi. Bàn tay lớn của anh ta nóng rẫy, nóng đến kì quái..
"Anh cũng thay đổi đấy thôi.." Tôi nhắm mắt, tham lam cảm nhận từng cái chạm nhẹ nhàng, ngọt như đường mật.
Trung Kiên, anh ta từ nam phụ điên cuồng vì nữ chính, chuyển sang quan tâm một nữ phụ vô dụng,chẳng có gì đặc biệt như tôi.
Sự thay đổi này mới gọi là kinh thiên động địa này..
"Anh ư?" Trung Kiên dịu dàng "Trước giờ anh vẫn luôn như vậy.. Có vẻ, suy tư nhiều nhưng cũng không suy ra được cái gì có ích!"
"Ý anh là gì?"
"Em nói xem.. Tịnh Nhi, chẳng lẽ mọi điều anh nói trong thời gian qua cũng không làm em hiểu.. " Trung Kiên dựa sát, tôi cảm giác được cả sự lay chuyển rất nhẹ của chiếc ghế êm ái ".. Tình cảm của anh đối với em?"
Không đợi tôi trả lời, điều gì đến cũng phải đến.
Trung Kiên nâng cằm, thấy tôi không hề phản kháng thì tiếp tục chạm nhẹ. Chỉ trong chớp mắt, khuôn mặt đẹp đẽ của anh ta phóng đại trước mặt, một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đủ làm người ta mê đắm.
Anh ta cứ như vậy, tham lam chạm môi qua từng milimet trên mặt tôi, vừa ngứa vừa nóng làm thân thể thèm khát một thứ vô danh nào đó. Tôi vô thức dâng môi đến, Trung Kiên nắm bắt rất nhanh, tiến công chà đạp đôi môi anh đào nhỏ bé.
Mạnh mẽ dùng lưỡi cạy mở cặp môi đỏ diễm lệ, anh ta linh hoạt để nó tiến vào khoang miệng, một đường càn quét, lộng hành khắp nơi.
Trước đây, khi đọc truyện tôi đã từng tưởng tượng ra N kiểu hôn môi lần đầu tiên. Nghĩ rằng có thể nó ngọt ngào như đường mật, cũng có thể nó kinh dị như ăn phải Ốc Sên.. Nhưng chưa bao giờ nghĩ tới nó có thể như thế này.
Nhẹ nhàng, sâu lắng mà lại không kém phần nồng nhiệt..
Hàng nghìn thứ cảm xúc tổng hòa làm não tôi muốn nổ tung! Lý trí loạn xạ nhảy nhót kêu gào muốn nhiều hơn nữa!
Mãi một lúc sau Trung Kiên mới dừng nụ hôn dài đó lại. Anh ta nhìn qua tôi, đôi mắt đẹp đẽ có vô vàn xúc cảm khó nói.
Là vui vẻ, là thích thú.. nhưng cũng có vài phần sợ hãi..
Anh ta lo rằng tôi sẽ từ chối anh ta sao??
"Anh.." Trung Kiên bối rối cúi đầu, không biết nên nói thế nào.
Haha~ Không ngờ đó nha!!
Nam phụ đẹp trai tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, lạnh lùng băng giá, lãnh khốc vô tình... vân vân mây mây này lại có lúc bối rối đến mức không biết nói gì!!
Tôi được nhìn thấy thái độ này của anh ta, có nên tự hào không đây??
Nhưng mà này.. CMN, sao nóng dữ vậy?? Thân thể thì khó chịu, trí não lại càng lúc càng chậm chạp. Hoocmon nữ tiết quá nhiều ư? Như thế này thêm một lúc nữa, tôi sợ rằng mình sẽ không thể kiềm chế mà nhào đến đè bạn Kiên ra Rap*!!
Như vậy liệu có bị kiện là hấp diêm trai nhà lành không ta??
Ừm.. Cũng đáng lắm,vóc dáng Trung Kiên thế kia cơ mà, nếu như lột bỏ chiếc áo sơ mi kia, phía bên dưới hẳn là một thân thể cực kì hoàn mỹ!! Đôi chân thon dài rắn chắc, cặp mông... Mông... Mông...
Mẹ!!
Tôi nghĩ cái khỉ gì trong đầu thế này???
Phần người chạy đâu rồi, sao cứ để phần con chạy đến chiếm não vậy???
Binh tĩnh!!
Hít thở sâu!!
Tôi phải bình tĩnh lại mới được!!
Thân thể khó chịu.. Chúng tôi vừa ăn bánh Quỳnh Chi mua.. Phản ứng kì quái..
Cái đoạn này.. Sao nó quen quen vậy ta??
Hệt như đoạn Tịnh Nhi và Trung Kiên bị Ngọc Nhi hạ dược trong nguyên tác vậy đó!!!
Tôi còn nhớ rõ trong nguyên tác khi đó Ngọc Nhi muốn thúc đẩy Trung Kiên nên mới hạ dược anh ta, ngờ đâu lại để Tịnh Nhi này ăn mất hàng. Cô ta điên tiết nhưng không làm gì được nên đành đi tắm để hạ nhiệt. Sau đó, Trung Kiên tỉnh thấy Tịnh Nhi thì sốc nặng, đá Tịnh Nhi một phát bay giường, phun máu miệng rồi bỏ đi xxoo với nữ chính cho đỡ bẩn thỉu..
Nhưng cái bánh đó.. nó ở trong bếp, và người mua có thể là Quỳnh Chi nhưng đừng quên Ngọc Nhi mới là người nấu chính! Nhỡ đâu em gái thân yêu đã vui vẻ đụng tay đụng chân vào cái bánh thì sao??
Tại sao lại muốn hạ dược vào bánh??
Kẻ đó có mục đích gì??
Nếu như không phải "di tản" vì nhà bên cạnh cháy, Trung Kiên nhất định sẽ ăn một cái.. Vậy cái còn lại sẽ dành cho ai???
Hàng trăm câu hỏi nhảy ra trong đầu cũng không kéo được sự kêu gào của bản năng. Tôi lùi phắt lại làm Trung Kiên sững sờ, sau đó lúng túng tiến đến bàn trà tiếp tục uống nước hạ nhiệt.
"Mọi người đi đâu cả rồi?"
"Họ nói đi xem phim.." Trung Kiên đáp lời, đôi mắt đen thẫm bị nhuốm một tầng màu sắc nồng nhiệt thái quá. Có phải anh ta đang nghĩ tôi không thích không?? "Sau đó đi ăn đêm, có lời mời của chủ tịch thành phố nên tạm thời không thể về sớm được đâu!"
Không thể về!!!
Mẹ ơi!!
Đúng là tình tiết trong tiểu thuyết đây rồi!!
Lẽ nào tôi đã làm bao nhiêu việc mà số phận cũng không hề thay đổi?? Sợ rằng một giây nữa thôi, khi mà chúng tôi mất tự chủ và lao vào nhau.. đến khi tỉnh lại, Trung Kiên sẽ trở về làm nam phụ tàn nhẫn trong tiểu thuyết, đá bay tôi đi mặc tôi tự sinh tự diệt!
"Em sao vậy?" Trung Kiên không đứng dậy, cứ ngồi đó mà hỏi. Haha, đảm bảo giờ này có cho tiền bạn ấy cũng không dám đứng, cái đó đứng hộ là chắc chắn! Cái này có vẻ khó chịu lắm hay sao ấy giọng nói của anh ta sắp bị ép đến trầm chết rồi! "Muốn đi?"
"Không.." Tôi run rẩy, cảm thấy chân đứng sắp không vững "Trung Kiên anh về phòng đi!!"
"Tại sao?" Trung Kiên mất bình tĩnh, đầu lưỡi hồng nhạt tinh tế khẽ liếm môi. Hành động gợi cảm không đúng lúc này của anh ta làm mắt tôi tóe lửa, đáng chết! Muốn quyến rũ người khác có đúng không??
"Không tại sao hết!" Tôi nuốt nước bọt, tự sỉ vả mình N lần sau đó nghĩ đến cách mấy nhân vật trong tiểu thuyết vẫn hay làm khi bị bỏ thuốc: Đó là đi tắm! "Em muốn tắm!"
"Được! Anh sẽ xem phim!" Trung Kiên gật đầu rồi quay đi thật nhanh.
Được?
Được gì mà được??
Đuổi anh đi anh còn không biết đường đi đi, cố chấp ở lại đây làm gì?? Trung Kiên, đừng nói anh thật sự giống như trong tiểu thuyết là xử nam chưa bao giờ động chạm con gái, cũng ít kiến thức về sức khỏe sinh sản đấy nhé!!!
"Này!" Tôi quát lớn làm anh ta giật mình quay lại "Trung Kiên, anh không biết gì thật hay đùa đấy hả??"
"Cái gì?"
"Anh thấy.. Trong người thế nào??" Tôi nhíu mày, dựa sát vào tường, thân thể lại bắt đầu gào thét đòi hỏi. Không ổn, tôi sắp ngất đến nơi!! "Nóng không?"
Gật.
"Khó chịu bức bối không??"
Gật.
"Thần trí không còn tỉnh táo, chỉ toàn... Nghĩ bậy không??"
Đỏ mặt cúi đầu. Gật phát nữa.
"Cái đó.. Đứng dậy rồi??"
Ánh mắt hoảng hốt như thíu lữ mới về nhà chồng bị ép động phòng. Sau đó lại là.. gật!
"Anh còn ngây ngô cái gì??" Tôi quát "Trung Kiên đại gia, không phải bình thường anh thông minh lắm sao hả?? Giờ này tự dưng não đình trệ quá vậy???"
"..."
"Chúng ta bị bỏ thuốc rồi!!!"
"Thuốc?" Trung Kiên mờ mịt, hơi thở đã có chút nặng nề "Ý em nói là.. xuân dược???"
"Phải đó!" Tôi tiếp tục gào lên để thức tỉnh bản thân "Chắc chắn là trong mấy cái bánh ngọt đó!! Anh về phòng đi!! Em phải đi tắm nước lạnh cho tỉnh táo!!!"
"Tại sao lại cần tỉnh táo??" Anh ta kéo ghế ra, không ngại ngần đứng dậy. Tôi không tự chủ đưa mắt liếc về phía chiếc lều lớn mới được dựng lên ở nơi nào đó trên thân thể Trung Kiên.
Tên mặt dày này có lẽ đã lý giải được nguyên nhân mình cứng nên chẳng cố kị gì nữa, chậm rãi tiến về phía tôi. Ê, đừng nói là thuốc ăn lên đầu anh rồi đấy nhé!!! "Chúng ta.. Không thể sao?"
"Không thể cái gì?" Tôi lùi lại rồi chạy ngay vào nhà tắm "Em mới 15 tuổi! Anh muốn đi tù không hả? Biết điều thì về ngay đi!!!"
"Đừng có dọa anh!" Trung Kiên đứng bên ngoài cửa kính, khe khẽ nói.
Tôi bịt tai lại không muốn nghe giọng nói ngọt như đường mật kia nữa, sợ rằng mình sẽ kích động đến không chịu nổi mà chạy ra. Sau đó, chẳng cần cởi đồ, cứ thế vặn max về phía nước lạnh, để dòng nước như băng đá đó chảy xuyên khắp huyết mạch. Hi vọng nó làm giảm sức mạnh của loại thuốc điên rồ kia.
Mẹ nó!
Sao mà tôi quên được chứ!
Tắm nước lạnh bao nhiêu cũng không thấy đỡ, chỉ thấy thân thể lạnh đến mức càng mong muốn có người bảo bọc, ôm xiết lấy mình..
Tiếng nước chảy rào rào thật mạnh, qua màn nước mong manh ảo não, tôi nghe thấy tiếng Trung Kiên thì thào.. Thật nhỏ...
"Tịnh Nhi, anh yêu em!"
*Hai ông bà trẻ gớm quá, dây dưa 6x chương mới nói ra. Đúng là chả khác gì phim truyền hình dài tập cẩu huyết
Làm thì làm đi, lằng nhằng rắc rối!
À.. Thật sự là do hai bạn đó không chịu làm, không phải do mị không biết viết H nên trốn tránh!! Thật đó!!!!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nam Phụ! Theo Em Về Nhà !
sumonster098
Nam Phụ! Theo Em Về Nhà ! - sumonster098
https://isach.info/story.php?story=nam_phu_theo_em_ve_nha__sumonster098