Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
HiuHiu...Yêu Cậu Mất Rồi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 61: Không Hợp
H
ôm sau,tôi khoẻ ngay.Lên lớp,tôi không dám nói chuyện với hắn.Chỉ khi nào hắn bắt chuyện tôi mới trả lời.Tôi không dám nhìn thẳng mắt hắn.Và thỉnh thoảng lại thấy dao động khi nhìn thấy hắn.Mấy cái triệu chứng này khiến tôi không tài nào tự nhiên với hắn được nữa.Vì vậy,tôi cứ liên tục tránh né hắn từ ngày này qua ngày khác.Hắn cảm thấy tôi kỳ lạ và đã nhiều lần bực mình với tôi vì tôi cứ hay làm như vậy,không chịu nói chuyện hay nhìn thấy hắn thì bỏ chạy luôn. Đến giờ,tôi vẫn không lấy được bộ quần áo mấy tuần trước tôi thay ở nhà hắn.Hắn để trong phòng,có khi hắn đã quên,còn tôi thì không dám đụng mặt hắn…Đủ rồi,mệt quá rồi.Tha cho ta đi cái thứ tình yêu đáng ghét!! ~.~…Tôi không thể tự nhiên với hắn nữa,nhưng với anh Minh,tôi thấy tự nhiên hơn trước rất nhiều.Có lẽ do tôi đã ngừng thích anh ấy rồi.Trái tim tôi nhất quyết chỉ dành cho một người thôi sao?Không chịu chứa hai người hả…Và giờ,tôi với anh Minh,chỉ như em gái và anh trai.
Tôi làm ở thư viện được mấy tuần rồi,nhưng nhỏ Linh kia vẫn không chịu về Nhật đi học.Bên đó có kỳ nghỉ đông dài vậy sao chứ?Hay cô ta chỉ muốn ở đây và chọc tức tôi?Chậc…có vẻ như,tôi đang muốn trở lại làm việc cho hắn,muốn thật gần hắn,nhưng lại không dám đối diện với hắn.Khỉ gió…chẳng hiểu muốn làm gì nữa.Muốn lật tung cả cái chồng sách tôi đang bê này đi!!!Thôi bình tĩnh,không được nóng nảy về mấy thứ vớ vẩn. Đến trước cửa thư viện,tôi dùng vai mình đẩy nhẹ ra. Đối diện tầm mắt của tôi là anh Minh đang đứng trước gương chỉnh chang quần áo.Anh ấy đang khoác trên người một bộ comle đen,thắt cà vạt đỏ,cài cúc áo đến tận cổ trông mới thật bảnh và lịch sự.Có vụ gì mà anh ấy chuẩn bị cẩn thận đến vậy.
“Ông nào đẹp trai đứng trước gương vậy?”
“Haha!!”
“Anh tính đi đâu thế?”
“À,có buổi tiệc do chi nhánh công ty của bố Thiện Ân ở Việt tổ chức vì vừa mới ký được một bản hợp đồng quan trọng.Tại chú ấy đang ở Nhật nên nhờ tôi và Ân tham dự.”
“Tiệc hả?Chắc vui lắm nhỉ?”
“Nói thật ra thì cũng chỉ là để giao lưu với đối tác thôi,không được thoải mái cho lắm.”
“À,em có xem trên tivi rồi.”
Những bữa tiệc lịch sự và trang trọng,nghe thôi cũng đủ không hợp với tôi.Hắn cũng sẽ tham dự,hắn vẫn còn chưa tốt nghiệp cấp 3 mà đã được tham gia những bữa tiệc quan trọng như vậy rồi.Cũng phải thôi,tương lai hắn sẽ được kế nghiệm công ty của gia đình hắn kia mà,việc này cũng chỉ là tập luyện.Hắn được hưởng một tài sản lớn như vậy,hắn với tôi có một khoảng cách không hề ngắn chút nào.Làm bạn với hắn,có khi người khác thấy tôi đang lợi dụng.Biết ngay mà,tình yêu của tôi dành cho hắn,có lẽ sẽ không bao giờ giành được ánh mắt tốt đẹp của người khác.Tôi với hắn không hợp.Tôi từ từ để chồng sách xuống và xếp gọn vào một thùng.Tác phong uể oải,chẳng có chút nhanh nhẹn.Tại bản thân tôi cứ nghĩ tiêu cực như vậy,rồi rước sự buồn rầu vào thân,thấy tôi khùng thật…
“Này Tú,em có muốn đi cùng tôi không?”
“D…dạ?Không không!!Em không hợp với mấy chỗ như vậy,mà em làm gì có liên quan gì đâu?”
“Không sao,không sao.Có ai để ý đâu.Nào! Đứng dậy theo tôi.”
Tôi chưa kịp phản đối gì thì bị anh ấy kéo nhanh đi.Không đùa chứ,tôi đi đến cái chỗ ấy sao.Làm sao được!!!Anh Minh kéo tôi qua phòng khách thì thấy một đống người hầu đang bao vây trước cửa chính.Tôi với anh ấy lại gần xem thì thấy nổi bật trong đám người hầu đó là Thiện Ân với khuôn mặt khó chịu và nhỏ Linh thì đang khoác tay hắn.Hắn đang mặc bộ vest đen, không cài cúc trên cùng và cũng chẳng thắt cà vạt,không cài cúc áo khoác nữa kia.Hắn với anh Minh,sự nghiêm túc khác nhau rõ rệt qua cách ăn mặc.Nhìn hắn không có nghiêm túc,nhưng tôi thấy hắn rất ngầu,cũng đẹp trai không kém anh Minh.Hắn đang làm tôi dao động rất nhiều và hắn đang toả sáng trong mắt tôi.Nhỏ Linh kia mặc bộ váy suông dài đến đầu gối màu vàng,trông cũng khá đẹp (cái váy).Nhưng,nhan sắc của cô ta,cũng thuộc loại xinh đẹp mà.Nhìn họ,trông mới thật hợp đôi,về tất cả mọi thứ.Bỗng một người hầu cọ cọ khuỷu tay của cô ấy vào tay tôi,nói với một giọng vui sướng nhưng cũng không kém phần mỉa mai.
“Tú!Hai người họ nhìn đẹp đôi nhỉ?”
“Ư…ừm.”
“Bọn tôi gọi họ là cặp thanh mai trúc mã đấy.Tuyệt thật!!”
Tôi biết bọn họ bắt chuyện với tôi chỉ để đùa cợt với tôi thôi.Có khi bọn họ cũng đã nghĩ rằng tôi thích hắn từ trước khi tôi biết.Nhưng,tôi cũng đành phải chấp nhận rằng họ là một cặp đôi hoàn hảo.Anh Minh lại kéo tôi đi sau khi tôi đứng như trời trồng nhìn họ.Tôi lại cảm nhận được cảm giác khó chịu trong lòng,lần này thì biết đó là cảm giác gì rồi,ghen đấy.Anh Minh dẫn tôi vào phòng bà quản lý và ra lệnh cho bà ấy chuẩn bị cho tôi.Dĩ nhiên,tôi sau khi cứ nghĩ mấy chuyện buồn phiền kia lại trở nên uể oải và chẳng muốn làm gì,chỉ ngồi yên cho bà ấy thích làm gì thì làm.Bà ấy đưa tôi đứng trước tủ quần áo và bảo tôi chọn lấy một bộ váy.Tôi nhìn chăm chú một lúc lâu,nhìn qua nhìn lại thì thấy chẳng có bộ nào hợp với tôi hết.
“Bộ comple này đẹp này!!”
“Tôi bảo cháu chọn váy chứ comple gì ở đây!!”
“Haha…”
“Chọn đi còn cười à!Cậu Minh đang chờ đấy!!”
“Bắt buộc phải mặc váy hả bà?”
“…”
“…”
“Ừ!”
Bà ấy vẫn bắt tôi mặc sau một hồi suy nghĩ.Cuối cùng,tôi để bà ấy chọn cho tôi.Bà ấy cũng đắn đo một lúc lâu chẳng khác gì tôi hồi nãy.Hết lôi bộ này ra rồi ướm thử song lại cất vào.Thấy chưa, đã bảo là không hợp đâu mà.Haha…Đến một bộ váy màu trắng,sau khi ướm thử cho tôi bà ấy liền gật đầu và đẩy tôi vào phòng thay đồ.Tôi không thay ngay mà lại giơ bộ váy lên trước mặt ngắm nghía.Chà,một cái váy xoè liền thân màu trắng,nhìn nó thật trong trắng như một thiên thần.Vậy mà,bà ta lại nghĩ nó hợp với tôi sao?Tôi mặc nó vào,không cần dùng gương tôi cũng thấy nó chẳng hợp với tôi gì cả.Ngực tôi thì bé nên nó rộng thùng thình,nó còn dài qua cả đầu gối tôi.Cái tay áo được làm phồng và cái cổ thì nó rộng đến kỳ lạ.Trông tôi chẳng khác nào một đứa bé.Tôi bước ra ngoài và nhận được một ánh mắt ngạc nhiên của bà quản lý,haha…Tuy nó dài hơn đầu gối tôi rồi tôi còn muốn kéo nó xuống nữa,hức hức…
“Con bé này lùn lùn mặc cái này hay hay…”
“Hay?Cháu là vật thí nghiệm của bà hả…-.-“
“Rồi,lại đây ta chỉnh lại mái tóc cho.”
Bà ấy uốn đuôi tóc tôi quăn lại vào bên trong rồi bà ấy bôi bôi một đống phấn lên mặt tôi. Đây là lần thứ mấy tôi bị bà ấy chát tùm lùm mấy cái “bụi tiên” này vô mặt rồi không biết.Nửa tiếng trời cuối cùng cũng xong,và bà ấy đã hoá tôi thành một người lạ hoắc mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy.Trang điểm à…Một việc max vi diệu.
“Xong rồi,cậu Minh đang chờ bên ngoài đấy,mau nhanh đi..”
“V..vâng…”
Tiếng “vâng” của tôi ngân dài ra,tôi “vâng” nhưng thật sự tôi không muốn bước ra ngoài một chút nào.Anh Minh nhìn thấy thì sẽ cười tôi chết mất,cả bọn người hầu kia nữa. Ở đây có cái cửa sổ nào không tôi muốn nhảy lầu!! T^T…Tôi nắm chặt lấy tay nắm cửa không chịu vặn nó hay buông ra.Thình thịch,thình thịch…không biết anh Minh sẽ thấy tôi như thế nào?
“Không mở được à? Để ta mở hộ!!”
“Bà quản lý…đừng…”
Bà quản lý kéo tay tôi ra và mở tung cánh cửa.Anh Minh cũng đang đứng trước cửa nên vừa mở ra tôi đã nhìn thấy anh ấy và chắc chắn anh ấy cũng đã nhìn thấy tôi.Khuôn mặt của anh ấy cũng bất ngờ giống bà quản lý vậy,nhưng nó lại có nhiều điểm khác hơn.Chưa kịp nhận ra thì tôi đã ngồi bẹp xuống và không để ai nhìn thấy mặt tôi rồi.Tôi thề là chắc chắn anh ấy đang cười!!!
“Thôi nào Tú, đừng ngại!!Mau đứng dậy và đi thôi.”
“Anh không được cười…”
“Có gì đâu mà buồn cười.Em xinh lắm mà!!”
Tôi ngẩng mặt lên nhìn anh ấy.Anh ấy không cười,nhưng trông anh ấy lại vui lắm.Trông tôi có tệ lắm không nhỉ?Anh ấy đưa tay lên xem đồng hồ và thở nhẹ một cái.
“Muộn rồi này,em phiền phức quá đấy.”
“Dạ em xin lỗi!! >.Tôi đành phải bật phắt dậy và bước ra ngoài.Phải rồi,tôi cứ làm như thế này thì sẽ muộn buổi tiệc quan trọng của anh ấy.Dù gì đến đấy cũng chẳng quen ai và chẳng ai ngắm nhìn mình thì sao phải ngại. Đến đó chắc cũng chẳng có gì phải lo…Trời cũng đã chập tối,anh Minh đưa tôi lên xe và xe phóng thẳng đi đến một nhà hàng sang trọng,cao lớn và đẹp đẽ.Nhà hàng bật sáng đèn vàng,mọi người đến dự ai cũng thanh lịch,cao quý.Tấm thảm đỏ trải dài lối tôi và anh Minh đi.Bên trong còn có rất nhiều người khác nữa, ồn ào hơn tôi nghĩ.Bữa tiệc được tổ chức ở sân sau của nhà hàng,bàn ghế được trang trí và xếp gọn gàng.Có vài cái bàn đựng nhiều thức ăn để mọi người có thể lấy tự do.Còn có đài phun nước và cả một cái bể bơi nữa kia.Lần đầu tiên được đứng trong một nhà hàng sang trọng và đắt tiền như thế này.Cảm thấy mình không hợp với chỗ này một chút nào,bắt đầu muốn về nhà…Anh Minh vừa dẫn tôi vào thì đã có rất nhiều người ra tiếp đón,bắt tay anh ấy và cười nói cởi mở.Họ dẫn cả anh ấy đi bỏ mặc lại tôi phía sau,chẳng quen ai hết nên tôi cũng đành đi theo anh ấy.Lại có một đám người tới bắt chuyện với anh ấy nữa,thấy bị bỏ rơi ghê,muốn về nhà T^T…
Trong lúc anh ấy đang nói chuyện,tôi ngó nghiêng xung quanh để tìm hắn.Từ nãy đến giờ,lòng tôi cứ muốn tìm hắn trong vô thức như vậy.A!Thấy hắn rồi.Hắn cũng đang nói chuyện với những người khác.Hắn cũng cười như những người khác,nhưng tôi vẫn thấy được sự mệt mỏi của hắn khi phải nhe răng ra cười nhiều như vậy.Nhỏ Linh kia thì lúc nào cũng quanh quẩn bên hắn ta,tức chết!!! Ước gì,hắn ta cũng nhìn thấy tôi.Hắn sẽ nghĩ gì khi thấy tôi mặc cái bộ váy này và làm đẹp lên một chút?Liệu có hợp với hắn hơn không?
“Tú!”
“D…dạ!!”
“Nhìn cái gì mà lâu thế?Tôi gọi nãy giờ đấy.”
“Dạ,em xin lỗi!!Không có gì đâu ạ!!”
Anh Minh đã gọi tôi từ nãy đến giờ sao,vậy mà không nghe thấy gì hết.Bây giờ trong đầu tôi chỉ quanh quẩn mãi ở hình ảnh của hắn,làm mất tập trung quá…
“Để tôi giới thiệu với em bạn của tôi.”
Giới thiệu?Tôi ngẩng mặt lên nhìn.Một anh chàng tầm tuổi anh Minh đang nở nụ cười với tôi.Anh ta có cái răng khểnh,cả núm đồng tiền nên khi cười trông thấy duyên duyên và ngộ ngộ thế nào ấy.
“R..rất vui được làm quen!!”
“Ừ!Bé này tiểu thư nhà nào vậy ta?”
Tiểu thư hả?Xin lỗi tôi chỉ là con bé nhà nghèo đi lạc vào thế giới thần tiên này thôi.Hình như hai cái từ ấy đã lại làm tổn thương tôi về cái chuyện tôi không hợp với hắn nữa rồi.
“Tiểu thư nào ở đây?Tao đã bảo là người quen của tao còn gì??”
“Người quen à?Chắc không đấy?”
“Mày đừng cười kiểu thế.Tao không nói chuyện với mày nữa,hứ!!”
“Ôi ôi tao xin lỗi,người quen của mày,rồi tao nhận…”
Anh Minh thở dài rồi quay sang tôi.
“Em đói chưa?”
“Dạ..cũng hơi hơi…”
“Vậy em tìm bàn đi,tôi mang đồ ra cho.”
Tôi tìm một cái bàn trống gần hồ bơi và ngồi xuống chờ anh Minh.Một lần nữa tôi lại ngó nghiêng tìm hắn nhưng chẳng thấy đâu nữa cả.Tôi cảm thấy thất vọng và chán nản hơn,chỉ vì không nhìn thấy hắn nữa thôi sao.Thái độ của tôi với hắn đang thay đổi ngày càng nhiều rồi,càng càng thích hắn.Không thể tin nổi lại có chuyện này xảy ra,lúc nào cũng nghĩ tôi sẽ không bao giờ thích hắn đâu,vậy mà giờ đây...tôi như một con cá ghét con người lại đi vào lưới câu nộp mạng.Việc này có gọi là “phi thường” không nhỉ?
Tôi nằm gục xuống bàn,ngẩng mặt lên trời.Tôi là một ngôi sao chỉ thuộc về bầu trời,nhưng có bầu trời nào chỉ dành riêng cho một ngôi sao?
Chợt có một cái gì đó ấm ấm choàng lên người tôi.Tôi giật mình ngồi thẳng dậy,là hắn.Thiện Ân,hắn ta đã thấy tôi ở đây rồi…
“Trời lạnh này mà mặc cái váy mỏng tèo tèo vậy à?”
“Có lạnh…lắm đâu?”
“Rồi cẩn thận lại ốm đấy.”
Thật kỳ lạ,hắn ta thấy tôi mặc những đồ như thế này,thì bình thường hắn sẽ kháy tôi một chút,cười thêm một chút.Nhưng lần này,có lẽ hắn ta chẳng mấy quan tâm.Tôi đã rất tò mò không biết cậu sẽ phản ứng như thế nào mà…không ngờ lại là một chuyện “phi thường” khác.Hắn ta lại làm tôi buồn.Nhưng,cái áo khoác của hắn đưa tôi lại thật ấm áp và khiến tôi thầm vui mừng.
“Tên kia đưa cậu tới đây à?”
“Ư.. ừm…”
“Hắn đâu rồi?Bỏ cậu ở đây à?”
“Không,anh ấy…”
Tôi chưa kịp nói hết câu thì có tiếng ngã xuống nước từ bể bơi.Một người đang cố chới với trong bể và hét lên kêu cứu.Nhưng,người được cứu chỉ riêng một người “THIỆN ÂN,CỨU TỚ!!THIỆN ÂN!!”.Hắn nghe vậy liền chạy ra ngay.Mái tóc ấy,giọng nói ấy và cả bộ váy ấy nữa,không sai vào đâu được,chỉ có thể là cô bạn “thanh mai trúc mã” của hắn thôi.Nếu cô ta thấy tôi và hắn nói chuyện và làm việc này thì,cũng chẳng có gì đáng bất ngờ.Nhưng,cô ta quả thật là đứa ngốc.Cô ta có lợi thế hơn tôi rất nhiều,thì tại sao lại phải bày nhiều trò như vậy chứ?Tôi với hắn không hợp,vậy cô cứ yên tâm,tôi nào thắng nổi cô.
Hắn đưa được cô ta lên bờ,cô ta chỉ cần ho nhè nhẹ một cái rồi ôm chầm lấy hắn ta là đã có được sự cổ vũ của đám đông.Bất cứ cái gì của hắn cũng chẳng hợp với tôi,cái áo này nên đưa cô ta nhỉ?Tôi đứng dậy và lại gần chỗ của họ.Hắn ngẩng lên nhìn tôi,tôi cúi đầu xuống nhìn hắn,bốn mắt chạm nhau nhưng chỉ riêng tôi là dao động.
“Tôi trả cậu áo này, đến lượt cô ấy.”
“T..Tú?”
Đưa áo cho hắn xong tôi liền bỏ đi.Thưa nữ thần Aphrodite,con đang đau ở lồng ngực và con muốn khóc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
HiuHiu...Yêu Cậu Mất Rồi
Hải Quân
HiuHiu...Yêu Cậu Mất Rồi - Hải Quân
https://isach.info/story.php?story=hiuhiu_yeu_cau_mat_roi__hai_quan