Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chủ Mẫu Mạnh Nhất
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 61
T
ô Vãn không muốn đem chuyện làm lớn, nay Nguyên thị đã biết được Tô trang cùng môn phái giang hồ có liên quan, nếu thật đến tai Thái hậu cùng Việt Băng Ly, bà ta chưa chắc có chỗ tốt. Nhưng Nguyên thị cuối cùng cũng là một quá bom hẹn giờ, nàng phải nghĩ biện pháp dỡ bỏ, nhất định phải dưới mọi tình huống không chịu chút ảnh hưởng nào. Lúc này lại trùng hợp chuyện Hứa tướng phu nhân đột tử, nếu xử lý không tốt, Tô trang của nàng liền tràn ngập nguy cơ...
....................................
Đã qua nửa đêm, Tô Vãn một bộ cung váy, lẳng lặng ở trên cầu hình vòm, nhưng lại không thấy người theo trong miệng Nguyện thị nói. Lúc đang muốn coay người rời đi, chợt nghe được nơi xa truyền tới tiếng bước chân, không chút nghĩ ngợi, tung người nhảy vào trong hồ. Tiếng bước chân trầm ổn, xem ra là người tập võ thời gian dài, hơn nữa gió mang tới mùi thơm, hết sức quen thuộc. Một canh giờ trước nàng đã tới đây, nhưng không có nghĩ đến sẽ thấy một vở kịch hay như vậy.
Áo dài màu trắng ngà bay xuống, nam tử tóc buộc quan ngọc, tay cầm quạt giấy màu vàng, trầm giọng nói: “Lần này lại mang niềm vui gì đến cho bản công tử?”
“Công tử muốn vui mừng, chính là Tô trang. Nhiệm vụ lần trước hoàn thành như thế, lãnh đạo chính là nữ tử Ám Dạ môn, hiểu được lợi dụng nguyên lý tương khắc của thức ăn, không cần đưa người vào chỗ chết. Cái tổ chức giang hồ này, quả thực lợi hại.” Nam tử áo trắng bên cạnh nam tử áo đen, khẽ vuốt tóc, mắt phượng híp lại, lười nhác nói.”
Nam tử áo trắng nghe được, như có điều suy nghĩ nga một tiếng: “Tổ chức giang hồ này mới quạt khởi, bí mật chú ý, nếu như có cơ hội ôm vào trong túi. Bản công tử dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội dâng hiền tài này.”
“Ha ha.... Công tử, sợ rằng có chút khó khăn. Nghe nói môn chủ Ám Dạ là Tô Vãn, tuyệt sắc khuynh thành, trán có khảm hoa hồ điệp, che mặt bằng lụa trắng, hơn nữa hành tung quỷ dị. Tại hạ lần trước cũng chỉ gặp mặt có một lần.” Giọng nói của Ngọc Vô Ngần ở trong đêm yên tĩnh này, vô cùng cao ngất. Tô Vãn cũng không có nghĩ đến, phụ tá chẳng qua là trang trí, thân phận thật sự là gián điệp đi.
Nam tử áo trắng nghe xong, thẳng thắn cười ra tiếng: “Thú vị, tiếng thơm của nàng, có thể nói chấn nhiếp cả gianh hồ, có thời gian bản công tử hẹn ra ngoài, vào quán rượu uống một chút.”
Ngọc Vô Ngần làm khó ách một tiếng, hai tay ôm quyền: “Công tử, ngài thật là làm khó tại hạ. Tại hạ một mặt ra mắt Tô Vãn cô nương, thấy không phải là mặt thật, ngược lại còn tự móc tiền túi thanh toán hơn một trăng lượng bạc.”
“Phải, phải, bản công tử trả gấp đôi cho ngươi. Hai trăng lượng? Như thế nào Lần sau đừng như vậy, mặc dù yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, nhưng thế nào cũng muốn thay công tử bỏ bớt.” Công tử áo trắng vỗ nhẹ nhẹ quạt lên vai Ngọc Vô Ngần, giữa hai người thân thiết giống như huynh đệ.
Ngọc Vô Ngần khom người: “Tuân lệnh.”
“Canh giờ không còn sớm, bản công tử về trước.”
“Cung tiễn công tử đi thong thả.”
Ngọc Vô Ngần nhìn công tử áo trắng đi xa, tung người nhảy tới trong hồ, vươn tay muốn ôm vòng eo nhỏ nhắn của Tô Vãn, nàng lại tay mắt lanh lẹ tránh thoát, đồng thời lạnh nhạt một tiếng: “Ngọc Vô Ngần, tên tiểu nhân hèn hạ nhà ngươi, cư nhiên không tuân thủ quy định. Nếu Tô trang có một chuyện không may, thì ngươi đừng mơ tưởng còn sống ở kinh thành này đi.”
“Tính cách của Vãn Vãn cô nương thật mạnh mẽ, liên tục hẹn ước cùng bản công tử, cũng sẽ không nóng nảy như vậy, chẳng lẽ ngươi thực sự muốn bản công tử tuyên truyền, truyện Tô trang ngươi....” Thân hình Ngọc Vô Ngần cực nhanh, cho dù ở trong nước cũng không chậm chạp một phần, vươn tay, lúc muốn chế trụ vai Tô Vãn, nàng tung người nhảy tới đầu cầu chòi nghỉ mát.
Tô Vãn quả nhiên không có đoán sai, tiết lộ tin tức cho Nguyên phu nhân chính là cái tên vô sỉ Ngọc Vô Ngần này. Hắn đã sơmd biết rõ thân phận của nàng, không có tới tìm nàng làm việc, hiện tại lợi tới hủy cầu. Người đàn ông này quá sâu, nàng rốt cuộc đang suy nghĩ gì...
“Ngọc công tử nguyện ý ban bố khắp nơi chuyện Tô trang, như vậy ta cũng sẽ không nhàn rỗi, chắc chắn lấy của người đưa cho người. Thân phận của ngươi thật đúng là một điều bí ẩn, có thể cùng một nam tử như vậy sống như huynh đệ, thủ đoạn của ngươi không phải thông minh một chút nha... Ngọc công tử.” Hai chân Tô Vãn nhấc lên, trên người lộ ra một cỗ hơi thở nghiêm túc.
Ngọc Vô Ngần có làm để ý ách một tiếng, tung tung áo dài ướt nhẹp ngồi bên người Tô Vãn: “Đã như vậy, ta ngươi chính là cá mè một lứa, đáng lý nên hỗ trợ lẫn nhau mới phải...” Đang khi nói chuyện, tay lại hướng nàng tìm kiếm, nàng cực nhanh tránh ra, đồng thời lạnh giọng nói: “Tô Vãn ta cùng ngươi nửa điểm quan hệ cũng không có.”
“Nhé, ngươi thật đúng là thay vị Vương gia yếu thế nhà ngươi thủ thân như ngọc.” Ngọc Vô Ngần không nhịn được châm chọc, đồng thời mang theo nhàn nhạt mùi vị ghen tỵ.
Tô Vãn nghe, bình thàn ung dung cười lạnh, phút chốc từ từ cúi người, hai mắt nhìn chằm chằm Ngọc Vô Ngần: “Nam nhân của ta, là ngươi có thể ô nhục sao? Chê tiểu đệ đệ ngươi sống được quá ngán.”
“Không phải sống đủ rồi, hay sống quá buồn bực. Nếu Vãn Vãn cô nương nguyện ý lấy lòng nó, ta muốn cuộc sống của nó sẽ được nhiều màu sắc.” Mắt phượng hẹp dài của Ngọc Vô Ngần híp lại, cho nên mang theo một cỗ tà ác.
Tô Vãn cũng không giống như những cô gái khác đỏ mặt tim dồn dập, mà là trấn định giơ ngón trỏ lên, chỉ vào phía dưới: “Làm người bình thường, ngài buồn bực. Làm hòa thượng sợ không buồn bực đi...” Dứt lời, làm bộ muốn dẫn lực công kích.
Nhưng...
Ngọc Vô Ngần rất nhanh tránh thoát, đồng thời nắm chặt bàn tay mềm mại của Tô Vãn, thuận thế đem cả người nàng ôm vào trong ngực, tham lam ghé vào cổ ngọc của nàng, thật sâu một lát: “Hương nữ nhi, quả nhiên là mùi dụ người nhất thiên hạ.”
Khí huyết Tô Vãn dâng trào, cái loại tiềm lực không cam lòng để cho nàng bạo phát, lùi về phía sau ba bước, cả người ngửa về phía sau, tung người nhảy ra khỏi chòi nghỉ mát, nhảy vào trong nước. Chỉ nghe ‘đông’ một tiếng, một bóng trắng dạo chơi dưới đáy nước, lúc nhìn lại, cũng đã không thấy bóng dáng.
Khóe miệng Ngọc Vô Ngần giương nhẹ, đáy mắt ẩn giấu không khỏi thâm ý, nàng quả nhiên so với trong tưởng tượng mạnh hơn mấy phần, lòng can đảm và sự hiểu biết ở cả Ánh Tuyết quốc sợ là tìm không ra một... Quả nhiên là Nhân Trung Chi Phượng. Tô Vãn, ngươi. Ngọc Vô Ngần ta chắc chắn muốn rồi.
Khóe miệng ngậm cười, vén áo dài xoay người rời đi...
Tô Vãn ở đáy nước bơi gần một khắc, lức này mới tới bờ, trồi lên mặt nước, thở một hơi dài nhẹ nhõm, đồng thời lạnh lùng nguyền rủa nói: “Xú nam nhân đáng chết. Cuối cùng có một ngày để cho gư quỳ trước gối ta khóc lóc cầu xin.”
Tung người muốn mang lực nhảy lên bờ, lại phát hiện vừa rồi nhanh chóng gấp gáp, cho nên đem xương thắt lưng hạ xuống, đau đến nàng hít sâu một hơi. Thân thể của Lâu Vãn này cũng không quá tốt, nếu đặt ở thế kỷ 21, nàng tuyệt đối có thể thoát khỏi trói buộc của người nam nhân kia nhanh hơn gấp ba lần.
Cổ đại dù sao cũng là cổ đại, Lâu Vãn có tập nội công tâm pháp, lại vẫn không đền bù được điều cần thiết của bên ngoài cơ thể, lạo này phải huấn luyện lâu dài, mới có thể đạt được khí lực. Lâu vãn ở bên trong phủ Tướng quân, ăn không ngon, mặc không đủ ấm, đồng thời lại thiếu hụt rèn luyện, thân thể kia tự nhiên là yếu không thể so sánh với nàng ở thế kỷ 21.
Cố hết sức bắt được cây ở bên bờ, nhưng một bàn tay rộng lớn ấm áp đột nhiên đưa ra ngoài, nàng kinh ngạc hướng về phía trước, đang nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc thì trong lòng run lên...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chủ Mẫu Mạnh Nhất
Tô Mễ Mễ
Chủ Mẫu Mạnh Nhất - Tô Mễ Mễ
https://isach.info/story.php?story=chu_mau_manh_nhat__to_me_me