Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Băng Tuyết Hoa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 61
S
ức lực bị ép đến cạn kiệt, việc Hàn Băng Băng có thể tình lại đã là việc củamột ngày sau.
Nàng mệt mỏi gợi mở cặp mắt mê man xoay đầu sang bên cạnh. Nam nhân ấy sớm đã rời đi từ khi nào, chăn giường ấm áp chỉ còn lại một mình nàng. Nếu không phải nơi góc giường kia còn lưu lại một vết máu đỏ nổi bật, minh chứng ọi việc xảy ra vào đêm qua đều là sự thật, e rằng nàng đã nghĩ rằng đó chỉ là một giấc mơ.
Hàn Băng Băng xoay mình muốn ngồi dậy, ngay lập tức chân mày thanh tú của nàng nhíu lại thật chặt.
À… quả nhiên cảm giác của thân thể vẫn là chân thực nhất.
Thử cựa quậy ngón tay ở trên đệm chăn, sự nhức mỏi nặng nề khiến nàng không khỏi rên nhẹ một tiếng. Trong lòng không khỏi ảo não, hậu quả của một đêm phóng túng quả nhiên không nhỏ chút nào.
Cơ thể giống như bị người ta hung hăn vò nát, thắt lưng đau đớn đến mức khiến nàng đổ mồ hôi lạnh. Đáng chú ý nhất chính là làn da của nàng.
Nhìn thôi cũng thật dọa người.
Dấu hôn chưa tính, từ cánh tay cho đến ngón chân cũng còn thấy được vô số dấu đỏ, thậm chí còn có những điểm đọng máu. Trên cánh tay, thắt lưng hay da thịt trắng nõn ở trên đùi nàng vẫn còn hằn rõ dấu tay nắm khiến vùng da những nơi ấy hơi tím lại, đủ hiểu trong lúc điên cuồng ấy, hắn đối với nàng không khống chế được mà dùng lực mạnh cỡ nào.
Người ta nói, nữ nhân phải có nam nhân tưới mát.
.
Tất cả là lừa gạt.
.
Nhìn nàng bây giờ có điểm nào giống một cô gái vừa trải qua một đêm ân ái yêu thương, mà giống như vừa trải qua một đêm điên cuồng bị một tên cầm thú cường bạo.
Tên nam nhân chết tiệt.
Sói háo sắc.
Hàn Băng Băng cắn môi mắng khẽ. Hắn đem nàng toàn thân ăn sạch bách rồi bỏ đi, đem nàng trở nên thê thảm thế này… nàng làm sao còn mặt mũi mà bước chân ra đường?
– Liễu Nhi…
Nàng mở miệng thấp giọng gọi ra ngoài, thanh âm qua một đêm bị giày vò cũng trở nên khàn khàn. Cố gắng nhích động thân thể đau nhức kéo chăn lên che lấp mảng da thịt trần trụi. Liễu Nhi dường như cũng đã đợi ở bên ngoài từ lâu, liền lập tức đẩy cửa bước vào đi đến bên giường.
– Tiểu thư! Tiểu thư vẫn khỏe chứ?
– Hửh?!
Sao lại hỏi như vậy??
Liễu Nhi e dè ở ngoài màn giường nhỏ giọng nói – Tiểu thư đã ngủ một ngày rồi.
Một ngày?
Hàn Băng Băng hoảng hốt, nàng ngủ suốt một ngày? Làm sao có thể?
Trong đầu xoẹt qua một tia sáng, Hàn Băng Băng không khỏi nghiến răng nghiến lợi đem tên nam nhân kia mắng qua một lần. Tên nam nhân không biết kiềm chế này, lúc ấy khi hắn quấn lấy nàng lần cuối, dường như cửa sổ phòng nàng cũng đã mở ảo hiện ra một chút ánh sáng nhàn nhạt. Nàng khi đó đã mệt đến mức không còn sức để phản kháng, căn bản cũng không ý thức được những gì mình nhìn thấy, nên cũng không biết rằng bản thân đã bị hắn quấn lấy lâu như vậy.
– Ta không sao! Em chuẩn bị nước cùng y phục giúp ta, ta muốn tắm rửa – Hàn Băng Băng yếu ớt nói, ảo não nhìn xuống chiếc áo lụa mỏng của mình đã trở thành đống vải vụn bị thô bạo ném ở góc giường. Trong đầu nghĩ đến một phút xúc động của đêm ấy mà không khỏi hối hận.
Nam nhân như Tần Viễn Kỳ, quả thực không nên ngu ngốc mà khiêu khích hắn.
Một nam nhân ở bên nàng kiềm chế lâu như vậy, quả nhiên không đùa được.
Liễu Nhi rất nhanh đem y phục cùng nước nóng chuẩn bị xong, nhanh nhẹn quay trở lại hầu hạ chủ tử rời giường.
– Tiểu thư! Tiểu thư bị thương sao? – Nàng hốt hoảng kêu lên, nhìn những vết tích dọa người kia đầy lo lắng – Để em kêu thái y.
Tối hôm trước không phải tiểu thư ở bên cạnh vương gia sao? Sao có thể có nhiều vết bầm tím như vậy?
Không lẽ…. là vương gia ra tay đánh tiểu thư nhà nàng sao?
Không thể nào.
– Ta không sao. – Gọi thái y đến không phải toàn phủ đều biết rõ hết sao? Khi đó mặt mũi của nàng biết để ở nơi nào?
Hai mắt Liễu Nhi đỏ bừng như muốn khóc đến nơi, nàng đem y phục bên giường choàng lên người tiểu thư xốc chăn lên. Vết đỏ cuối giường kia đập vào mắt khiến nàng sửng sốt, chưa kịp kêu lên thành tiếng thì trong đầu xẹt qua một điều.
Lạc hồng của xử nữ?
Nàng lắp bắp nhìn đệm giường rồi lại nhìn thân thể trần trụi có biết bao dấu tích kỳ lạ của tiểu thư. Bỗng chốc quên luôn khóc, khuôn mặt khả ái lúng túng xoát cái nóng bừng lên.
Hóa ra dấu tích trên người của tiểu thư không phải là do bị thương, mà là dấu hôn ngân trong truyền thuyết.
Khó trách sớm hôm qua vương gia đem nàng dặn dò kỹ như vậy. thì ra tiểu thư cùng vương gia sớm đã….
.
Thân thể nhức mỏi chìm vào trong nước ấm, sự thoải mái khiến Hàn Băng Băng khép mi thở dài một tiếng. Nàng vốc nước trong thùng tắm hắt lên người, hưởng thụ bàn tay thành thục của Liễu Nhi đang giúp nàng tắm rửa. Bình thường những việc này vẫn là nàng tự mình làm, nhưng hôm nay cơ thể mệt nhọc như vậy nàng cũng không nỡ ngược đãi nó nữa, dung túng bản thân để được hầu hạ cũng không tệ đi.
– Tiểu thư.
– Ừm…
Liễu Nhi nắm lấy khăn ướt áp lên làn da mềm mại của Hàn Băng Băng, sự ngượng ngùng chưa hề biến mất khiến muôn mặt nàng vẫn ửng hồng như cũ. Giọng nói cũng trở nên e dè hơn trước – Vương gia trước khi rời phủ có để lại cho tiểu thư một phong thư.
Thư?
– Đưa ta xem.
Hàn Băng Băng hiếu kỳ mở phong thư Liễu Nhi đưa cho. Hắn có thể viết gì cho nàng chứ? Đêm trước không phải đã nói hết rồi sao?
Mở ra đọc. từng lời từng chữ trong thư khiến Hàn Băng Băng vừa xấu hổ vừa tức giận. Nàng cắn chặt môi bóp lấy lá thư dìm sâu vào trong nước, trong lòng đối với tên nam nhân đắc y kia mắng chửi hàng ngàn lần.
Tên sắc phôi, giả bộ thiện ý. Cái gì mà nên điều dưỡng thân thể, cái gì mà nên bôi kim san dược? Toàn bộ vết tích trên người nàng còn không phải là hắn làm ra hay sao?
– Sao vậy tiểu thư?
– Ta không sao.
Tên nam nhân đó, hắn cứ đợi. Chờ khi nào hắn quay về nàng nhất định phải cho hắn biết mặt.
,
,
Sự tức giận ngập trời của Hàn Băng Băng cũng không duy trì được mấy ngày. Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, những dấu hôn trên người nàng cũng dần mờ đi, hờn dỗi cũng từ từ bị nỗi nhung nhớ dai dẳng thay thế.
Buổi chiều nắng chiếu nhẹ nhàng trên những khóm hoa của Băng Huyết Viên, nàng đứng dưới tòa các nhỏ nhìn những nhánh lá đang dần rời xuống, trong lòng nhớ tới bóng dáng anh tuấn quen thuộc đã mấy ngày không thấy vẫn thường ở dưới tàn cây kia ôm nàng vào ngực, tiếng nói trầm nhẹ ấm áp dễ nghe đọc sách bên tai nàng.
.
Hắn đã rời đi được tám ngày rồi.
.
– Tiểu thư!- Huyền Ảnh như cũ mặc một kiện hắc y, thái độ vẫn lạnh lùng trầm ổn ở phía sau lưng nàng. Ánh mắt sắc bén của hắn nhìn một điểm trắng nhấp nhô trên bầu trời xanh thẳm kia, lạnh nhạt thông báo – Là thư tín của vương gia.
Hàn Băng Băng nhìn theo ánh mắt của hắn, khóe môi anh đào cong lên một nét cười tươi tắn. Nàng vươn tay đón lấy con bồ câu đang từ từ hạ xuống, lấy tờ giấy nhỏ được gắn trên ống trúc ở chân nó. Huyền Ảnh cũng bước lên nhận lấy con bồ câu trong tay nàng, động tác của hắn thuần thục lấy ra một chút lương khô.
“ Mọi chuyện diễn ra đều thuận lợi, nàng đừng lo lắng.
Nhớ.
Tần Viễn Kỳ.”
Bức thư chỉ trọn vẹn vài chữ ngắn ngủi xúc tích, Hàn Băng Băng mỉm cười ngọt ngào. Hắn nói hắn nhớ nàng, nếu vậy sẽ mau chóng quay về chứ?
Nàng một mình ở tại vương phủ này, thật sự rất nhớ hắn.
.
.
– Cha! Vì sao cha lại chết?
– Sinh lão bệnh tử của con người là chuyện thường tình. Hài nhi, con đừng suy nghĩ nhiều.
– Nhưng….
Một ngọn lửa bùng lên lấp đi hình ảnh ấm áp quen thuộc, nhiệt độ nóng cháy thiêu đốt khiến nàng sợ hãi vùng vẫy trong tầm lớp hỏa liệt, mưu cầu thoát khỏi lại phát hiện bản thân đã bị đưa đến một nơi hoàn toàn khác.
Đình viện trang trọng chìm vào biển lửa, một màu đỏ tực thiêu đốt ánh mắt nàng. Nàng sợ hãi lùi mình, bàn chân nhỏ nhắn đột nhiên bị một lực đạo bất chợt nắm lấy.
– A…
Một bàn tay đầy máu nắm chặt lấy y phục màu trắng của nàng. Người đó nằm dưới đất mình đầy vết thương, máu đỏ đã che đi phần lớn gương mặt. Ánh mắt người đó khẩn thiết nhìn nàng, dùng chút hơi tàn sức kiệt nói lên từng chữ.
– Tiểu thư… chạy đi… chạy…mau…
Lồng ngực nàng nghẹn cứng hoảng sợ nhìn xung quanh. Khắp nơi đều là xác người, huyết nhục mơ hồ. Dòng máu đỏ chảy xuôi giống như những mạch suối ghê rợn lăn dài trên mặt đất.
Đây là chuyện gì xảy ra?
– Tìm cho ta, đứa trẻ đó nhất định phải tìm.
Tiếng gầm thét hung tợn vang dội ào vào tai nàng. Hàn Băng Băng hoảng hốt xoay người lại. Một đám người mặc y phục màu đen, trên tay cầm gươm đao sáng lóa không có cái nào là không thấm đẫm máu tươi. Kẻ cầm đầu hung dữ quét ánh mắt khát máu một vòng, lập tức phát hiện ra nàng. Đôi mắt hắn đỏ lên mang đầy sát ý, tiếng cười rùng rợn khùng khục khiến lông tơ trên người nàng cũng đều rung lên.
– Thì ra là ở đây.
Hàn Băng Băng sợ hãi quay người, liều mạng bỏ chạy.
Tiếng đuổi giết ở phía sau mỗi lúc một gần, gươm đao thẫm máu lóa lên ánh sáng màu đỏ chớp lên, nàng trợn mắt nhìn thanh đao đỏ thẫm ấy đang từng chút lao xuống, kinh sợ hét lên.
– Không…
Hàn Băng Băng choàng mình tỉnh lại, nàng kịch liệt thở dốc, vầng trán cùng mái tóc đen dài lấm tấm mồ hôi lạnh. Thân mình nhỏ nhắn trên giường co lại cố gắng áp chế cơn run rẩy sợ hãi vẫn chưa thể vơi đi. Chăn giường đơn độc chỉ có một mình nàng, cảm giác yếu đuối dâng lên khiến nàng thật muốn vùi mặt vào lồng ngực ấm áp an toàn quen thuộc kia mà nức nở.
Hắn vẫn chưa quay về.
.
Viễn Kỳ… Viễn Kỳ…
Nàng gọi tên hắn trong lòng, giống như muốn lấy điều đó để có thêm một chút can đảm. Giấc mơ ấy thật đáng sợ, những hình ảnh ghê rợn ấy cứ tái hiện liên tục trong những giấc ngủ của nàng mấy ngày hôm nay. Khiến nàng mỗi khi đêm xuống, nhìn thấy đêm chăn lại mơ hồ dâng lên sợ hãi.
Viễn Kỳ, em thật sự rất cô đơn.
.
.
Nam nhân ẩn dật trong đêm nghe thấy tiếng hét của nàng cũng mở mắt cảnh giác, hắn nghiêm túc lắng nghe một hồi lâu rồi im lặng dùng chiếc bút nhỏ viết xuống vài chữ lên tờ giấy trắng trên tay. Bóng dáng con chim đen tuyền như bóng đêm tĩnh lặng bay đi, nhanh chóng mất hút. Hắn lại dựa mình bên thành mái hiên nhìn lên trên cao.
.
Ánh trăng đêm nay thật tròn.
.
Không biết đã có ai từng nói rằng, đêm trăng tròn là biểu tượng thay cho cánh cổng âm giới, là đêm của ma quỷ.
.
« Vương gia! Tiểu thư tâm tư không được ổn, đêm ngủ không được tròn giấc.
Huyền Ảnh »
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Băng Tuyết Hoa
Bích Tuyết
Băng Tuyết Hoa - Bích Tuyết
https://isach.info/story.php?story=bang_tuyet_hoa__bich_tuyet