Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Yêu Giả Vi Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 60: Đánh Gãy Chân Của Hắn
M
ột đám dê con, dê già sẽ dạy bọn họ ăn cỏ, trốn khỏi thiên địch. Nếu đám dê con có tranh đấu thì dê già lập tức khu trục ngay. Một đám sư tử con, phụ mẫu của họ sẽ dạy chúng làm sao săn bắt động vật. Nếu đám sư tử con cắn xé nhau vì giành thực vật, sư tử già sẽ sống chết mặc bây, thậm chí khích lệ sư tử con tranh đấu, dù bị cắn chết cũng không cần biết.
Đây là quy tắc rừng rậm cũng là phép tắc của Thần Hồn đại lục.
Dê là võ giả hàn môn, là bình dân. Sư tử là võ giả thế gia, là đệ tử gia tộc. Con dê dù chạy nhanh đến đâu vẫn là thực vật của động vật ăn thịt, đời đừi bị nô dịch, săn bắt. Đám sư tử ranh đấu, chém giết, dần dần trưởng thành, cuối cùng mở một đường máu, trở thành muôn loài, đứng đầu chuỗi thực vật.
Từ nhỏ Tiêu Thanh Y đã nói những điều này cho Tiêu Lãng. Thế gia trên Thần Hồn đại lục sẽ không xen vào đệ tử tranh đấu, ngược lại còn khích lệ. Ngươi đánh thắng sẽ có nhiều tài nguyên, quyèn thế hơn, được gia tộc chú trọng, hết sức bồi dưỡng. Đánh thua, hoặc sa đọa, hoặc ẩn nấp cố gắng gấp đôi, sau này tìm trở về vinh quang của mình.
Tiêu Lãng không biết thiếu niên áo gấm trước mắt là nhi tử, tôn tử của ai. Tiêu Lãng chỉ biết thiếu niên áo gấm này là nổi bật nhất trong đàn sư tử con, đám biểu cho đám sư tử con ra oai phủ đầu hắn, biểu thị chỗ này là địa bàn của họ.
Thiền lão cười nói:
- Cẩn thiếu gia, đây chính là Lãng thiếu gia và Đao thiếu gia, vừa mới trở về gia tộc.
Thiền lão cố ý nhấn mạnh hai chữ 'vừa mới', nhắc nhở Cẩn thiếu gia đừng gây chuyện.
Thiền lão dịu giọng nói với Tiêu Lãng:
- Lãng thiếu gia, Đao thiếu gia, vị này là lục công tử của gia chủ, đường đệ Tiêu Cẩn của các ngươi.
Thiền lão không giới thiệu đám thiếu niên sau lưng Tiêu Cẩn, hiển nhiên họ là đệ tử chi thứ, không tới thân phận thiếu gia. Tiêu Lãng thấy Thiền lão nháy mắt ám chỉ hắn đừng xung đột với họ.
Tiêu Lãng ôn hòa cười nói:
- Chào đường đệ.
Tiêu Lãng mới đến gia tộc, chưa biết rõ tình hình. Đương nhiên chủ yếu nhất là Tiêu Lãng không muốn khiến Cô Cô khó xử đành nhẫn nhịn. Tiêu Lãng liếc Tiểu Đao, ý bảo gã khách sáo một chút.
Tiểu Đao cười khờ ngốc gãi đầu, cũng chào:
- Chào đường đệ.
Thiền lão thở phào, tăng thêm hảo cảm với Tiêu Lãng, Tiểu Đao. Hài tử hiểu chuyện luôn khiến người ta thích.
Ai ngờ Tiêu Cẩn nét mặt sa sầm liếc Tiểu Đao, quát to:
- Đường đệ? Ngươi là cái thứ gì? Ai là đường đệ của ngươi?
Một đệ tử chi thứ đứng cạnh Tiêu Cẩn, người nyafm ặc áo trắng, tay cầm cây quạt, giễu cợt nói:
- Ta nhớ hình như Thanh Đế thúc thúc chỉ có một nhi tử, không biết nhặt ở đâu ra tạp chủng này, từ khi nào cũng trở thành thiếu gia của Tiêu gia?
"Tổ cha nó, quả nhiên là đến gây chuyện!"
Tiêu Lãng thầm chửi thề, nheo mắt, sắc mặt âm trầm. Tiểu Đao phản ứng chậm chạp, vẫn cười khờ. Thiền lão đứng cạnh lắc đầu, không khuyên nhủ thêm. Thiền lão biết lão đã nhắc nhở Tiêu Cẩn mà gã dám không kiêng nể gì chắc sau lưng có trưởng lão trong gia tộc thúc đẩy. Thái độ lúc Tiêu Thanh Y đến đại viện Tiêu gia đã chọc giận một số người.
Tiêu Lãng nhắm mắt lại, thở hắt ra, cố nén lửa giận trong lòng.
Tiêu Lãng xoay người kêu Tiểu Đao:
- Chúng ta đi!
Tiêu Lãng chuẩn bị rời đi.
- Ha ha ha ha ha ha! Quả nhiên là tạp chủng hèn nhát!
Tiêu Cẩn không lên tiếng, đệ tử chi thứ áo trắng lại mở miệng, gã cười nhạt nhìn Tiêu Lãng, cố ý lớn tiếng nói với người sau lưng.
- Các ngươi nói xem Thanh Đế thúc thúc lớn lên anh tuấn tiêu sái phong lưu phóng khoáng, diện mạo Lãng thiếu gia bình thường như vậy, có khi nào Thanh Y Cô Cô đã lầm? Chắc đây cũng là tạp chủng? Hay là của Thanh Y Cô Cô...
Tiêu Lãng đứng lại.
Thiền lão biến sắc mặt, vì lão trông thấy mặt Tiêu Lãng đổi sắc. Khuôn mặt đầy yêu khí làm Đông Phương Bạch cảm giác Tiêu Lãng như biến thành một người khác, giống một con cừu ngoan ngoãn bỗng biến thành ma lang khát máu.
Tiêu Lãng nghiêng mặt nhìn Tiểu Đao, nghiêm túc hỏi:
- Tiểu Đao, có người nhục mạ cô cô, chúng ta phải làm thế nào?
Tiểu Đao vẫn cười hì hì, nói:
- Thì đánh gãy chân của hắn!
Tiêu Lãng lạnh nhạt phun ra hai chữ:
- Đi đi.
Tiêu Lãng không nhúc nhích, chỉ xoay người lại.
Tiểu Đao đứng cạnh Tiêu Lãng không còn cười khờ mà biến thành vẻ mặt dữ tợn. Tiểu Đao phóng ra sát khí khiến Thiền lão biến sắc mặt. Người Tiểu Đao vòng quanh Huyền khí, trông gã như mãnh hổ xuống núi xông hướng đám người Tiêu Cẩn.
- A?
Tiêu Cẩn mang theo bảy, tám người giờ đây biến sắc mặt. Vẻ mặt dữ tợn, đôi mắt lạnh băng khát máu của Tiểu Đao khiến bọn họ cảm giác đây không phải con người mà là một con Huyền thú hung tàn, cường đại. Sát khí của Tiểu Đao bao phủ thân thể đám người, làm họ thấy rét run. Bọn họ từng cảm nhận sát khí này trên người Huyết Vệ của Tiêu gia nhưng... Trong số Huyết Vệ của Tiêu gia có ai chưa từng tắm trong máu của vài trăm người?
- To gan, muốn chết!?
Tiêu Cẩn không uông là thiếu gia của Tiêu gia, trước tiên phản ứng lại. Người Tiêu Cẩn vòng qnanh Huyền khí, khí thế cuồng bạo phát ra. Khí chất thượng lưu bồi dưỡng nhiều năm qua trong Tiêu gia khiến Tiêu Cẩn có khí thế không giận tự uy.
Nhưng mà...
Chút khí thế này đối với Tiểu Đao quanh năm đấu với Huyền thú, ở Yên Vũ sơn trang tự tay xé hơn mười người thì hoàn toàn bị bỏ qua.
Tiểu Đao như Hồng Nhãn Tê phát cuồng, đạp bước chân nặng nề chạy nhanh như bay, mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào đệ tử chi thứ đứng cạnh Tiêu Cẩn. Thiếu niên kia run lập cập.
- Grao!
Tiêu Cẩn ra tay, Huyền khí vòng quanh thiết quyền mang theo gió rít đấm vào người Tiểu Đao.
Tiểu Đao không tránh né, hơi nghiêng người. Nắm đấm to cỡ cái nồi đánh ra nhanh như chớp, mục tiêu không phải là nắm đấm của Tiêu Cẩn xé gió đến gần mà là đệ tử chi thứ đứng cạnh gã bị sát khí hù ngớ ngẩn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai tiếng trầm đục vang lên. Nắm đấm của Tiêu Cẩn, Tiểu Đao đều đập túng mục têu. Người Tiểu Đao lảo đảo lùi ba bước. Đệ tử chi thứ văng ra ngoài, ngực lõm vào, khóe miệng trào máu, không biết bị đánh gãy mấy cây xương sườn.
- Sao có thể như vậy?
Tiêu Cẩn và nhóm người sau lưng gã vội vàng tránh đi, trong mắt tràn đầy khó tin. Tuy Tiêu Cẩn mới tròn mười bảy tuổi nhưng là Chiến Sư cảnh cao giai thật sự, dù vội vàng ra tay nhưng ít nhất có lực lượng sáu, bảy chục hổ.
Thân thể đồ ngốc này làm bằng Huyền khí sao?
Tiêu Lãng trầm giọng quát:
- Đánh gãy chân của hắn đi!
Tiêu Lãng đã quá quen thuộc lực lượng phòng ngự khủng bố của Tiểu Đao, đừng nói Tiêu Cẩn dốc sức ra tay, dù là bản thân hắn cũng khó bị thương Tiểu Đao ngay cả khi gã chưa biến thân.
Tiểu Đao nhếch môi cười:
- Hì hì!
Khuôn mặt dữ tợn biến cực kỳ thật thà, thân thể mạnh mẽ như hổ xông thẳng tới. Tiêu Cẩn chưa kịp phản ứng thì Tiểu Đao đã lướt qua bọn họ, một chân to chắc khỏe nâng cao sau đó... Đạp xuống chân trái của đệ tử chi thứ hôn mê.
Răng rắc!
Tiếng xương gãy giòn vang, mọi người cảm thấy ớn lạnh. Đặc biệt là nhìn khuôn mặt non nớt của Tiểu Đao vẫn đang cười khờ.
Tiêu Lãng trở về biểu tình bình thường, giọng hời hợt nhưng cực kỳ kiên quyết nói:
- Lần này là gãy chân, lần sau ta sẽ giết người. Và Tiểu Đao là đệ đệ của ta, thân hơn cả đệ đệ ruột, hiểu chưa?
Tiêu Lãng chậm rãi lướt qua mặt từng người, cuối cùng dừng lại trên mặt Tiêu Cẩn:
- Lúc ta ở Dược Vương thành có nói một câu với đại công tử Tư Đồ gia, ta chỉ muốn bình tĩnh sống, không hứng thú chơi với đám công tử. Kết quả hắn liên tục muốn đùa chết ta, cuối cùng... Hắn bị ta tự tay giết, một đao mất mạng!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Yêu Giả Vi Vương
Yêu Dạ
Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ
https://isach.info/story.php?story=yeu_gia_vi_vuong__yeu_da