Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Yêu Em, Chờ Em
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 60
L
úc anh phát hiện cô mất tích, cũng đã là ngày hôm sau.
Theo lời hàng xóm, cô chỉ mang theo túi du lịch nhỏ, lại không hẹn ngày trở về, còn nhờ người là nếu anh đến thì đưa cho anh một cái hộp.
Khoảnh khắc Đình Phong tiếp nhận hộp, bàn tay chị hàng xóm phút chốc run lên. Đứa con năm tuổi cũng bị dọa đến sợ hãi nấp sau lưng mẹ. Vốn dĩ cô Lam tính tình lạnh lùng nó không dám thân cận, chẳng ngờ chú người yêu lại khủng bố hơn….
Rời khỏi khu chung cư, sắc mặt anh càng thêm âm trầm đáng sợ. Bận rộn cả một ngày, định dành cho cô một điều bất ngời, kết quả người nhận bất ngờ cũng là anh.
Nhìn phong bì nổi bật dòng chữ đơn xin thôi việc, trong mắt anh ngùn ngụt lửa giận như muốn nổ tung.
Búp bê, gối ôm, dây chuyền, quà tặng lưu niệm….Tất cả những đồ anh tặng cô đều mang trả.
Nhưng trái tim anh, cô có trả được không?
Đình Phong xé nát tờ đơn trong tay thành từng mảnh vụn tan tác bay xuống đất. Hai đấm anh siết chặt, hàm răng cọ sát kèn kẹt rung động.
Được lắm, Hải Lam, tốt nhất đừng để tôi bắt được em!
…….
Tỉnh Quảng Nam, ở một làng nhỏ dưới chân núi.
Tuy kề cận thị trấn, điều kiện nơi này vẫ khá đơn sơ. Phần lớn nhà cửa đều là nhà mái ngói, thỉnh thoảng lác đác vài ngôi nhà hai tầng đã được xem như giàu có. Đường đi chủ yếu là đường gạch hoặc đường đất, còn lại số ít mới được đổ bê tông. Hương vị nông thôn nồng đậm, từ đầm sen, cây đa, sân đình…..Tất cả hầu như còn giữ nguyên được vẻ cổ kính, mộc mạc vốn có.
Từ cổng làng đi sâu về phía trước khoảng ba trăm mét rồi rẽ trái, có một khuôn viên mang tên cho nhi viện Ngọc Mai khiêm tốn nằm khuất sau gốc cây cổ thụ to gần bốn người ôm. Cách đó không xa là đám trẻ con đang chạy lon ton trước ngõ.
Gần đến trưa, Tinh Yên bắt đầu nhóm lửa nấu cơm bỗng dưng thấy một bóng người đứng chắn cửa bếp. Bất giác quay đầu, cô lại khó nén kinh ngạc.
_Sao chị lại ở đây?
Hải Lam không nói gì, một lát sau chợt tiến lên ôm cổ cô.
_ Chị Lam!
——-
Từng vòng khói lượn lờ lan tỏa, cốc trà xanh nóng ấm được đặt lên bàn. Tịnh Yên ngồi xuống đối diện cô.
_Chỗ em khoogn có đồ uống khác, chị uống tạm cái này đi.
_Không sao, chị có mang theo ít bánh kẹo chút nữa em chia cho bọn nhỏ đi.
Dù hải Lam đang mỉm cười, Tịnh Yên vẫn nhận ra sự khác thường ở nơi cô.
_Có chuyện gì vậy?
Cô nhấp một ngụm nước, bất động nhìn lá trà trầm dưới đáy cốc. Thật lâu sau cô mới mở miệng giọng thản nhiên mà lạnh nhạt.
_Anh ta sắp kết hôn rồi.
_Làm sao có thể? – Tịnh Yên bật thốt ra, khó tin hỏi lại. – Biết đầu là hiểu lầm?….
Khóe môi cô trào phúng dân lên.
_Nhẫn cưới cũng mua, chính mắt chị đã thấy còn giả được sao?
_Nhìn thấy…Nhiều khi chưa chắc đã là sự thật, chị đã hỏi anh ấy chưa?
_Để làm gì? Bảo họ phát thiếp mời cho?
_Nhưng nếu anh Đình Phong….
_Tịnh yên! – Hải Lam cắt đứt lời cô. – Đừng nhắc tên anh ta trước mặt chị nữa được không, chị không muốn nghe!
Tịnh Yên khẽ thở dài. Thôi, vẫn nên đợi chị ấy bình tĩnh lại rồi nói sau.
-Vậy chị định đi đâu?
Phải, đi đâu? Hải Lam mờ mịt. Ban đầu cô cũng chưa nghĩ nhiều, chỉ mong rời khỏi đó càng nhanh càng tốt. Không ngờ lúc cô cần một nơi lảng tránh gio, lại nhận ra mình chẳng còn nơi nào để đi. Hóa ra…Cô vẫn luôn là một kẻ cô đơn….
_Chị tính chung quanh đi du lịch, thuận tiện ngắm cảnh thư giãn đầu óc. Dù gì mấy năm nay vẫn chưa có cơ hội đi xa.
_Không bằng ở đâu một thời gian đi, em đang cần tìm giáo viên phụ đạo cho bọn trẻ. Ngày xưa chị cũng học chuyên toán mà, đúng không?
Cô hơi cúi đầu, thất thần nhìn xuống nền nhà.
_Ừm, cũng được.
….
Anh nghĩ mình sắp phát điên.
Đã cố gắng tìm đủ mọi nơi, hỏi thăm bất kì người nào có thể, nhưng ngay cả chút tin tức cũng không có. Giống như lời cô từng nói, nếu anh phản bội sẽ khiến anh không tìm thấy cô. Nhưng vấn đề là anh không làm chuyện gì có lỗi với cô được không? Dù cô giận chuyện anh biết Trịnh Duy muốn trả thù Tịnh Yên mà không báo với cô thì cô cũng đã mắng anh, cũng hất rượu vòa mặt anh rồi, kể cả còn chưa hài lòng cô vẫn có thể tìm anh tính sổ, việc gì cần chơi trò mất tích như thế? Nếu mục đích của cô là khiến anh phải lo lắng, vậy thì cô thành công rôi!
Tiếp tục bấm nút gọi chẳng biết đã ấn qua mấy trăm lần trong ngày không ngoài dự đoán lại là câu trả lời máy móc của tổng đài. Anh hối hận, lẽ ra không nên chơi trò xem ai gan hơn ai mà bỏ mặc cô, lẽ ra phải đến gặp cô sớm hơn. Giờ thì hay rồi, người đi, nhà trống.
Đình Phong day huyệt thái dương đang đau nhức, theo anh biết, Hải Lam cũng không quen ai, duy nhất với một người thì phải là….
Đúng rồi, Tịnh Yên! Nghĩ đến đây anh vội quay xe về hướng biệt thự của Trịnh Duy. Dẫu chẳng thể hi vọng quá nhiều anh vẫn muốn thử.
Ước chừng ba mươi phút sau, anh đã đứng trước cổng nhà Trịnh Duy, song lại kinh ngạc khi thấy cửa không đóng, bên trong tối đen. Quen thuộc do được nút công tắc, đèn vừa sáng lên Đình Phong đã bị dọa hoảng sợ.
Dù là bão cấp 10 quét qua, cũng chỉ đến mức này mà thôi. Khắp nơi ngổn ngang rác rưởi, vỏ bánh, quần áo, chai lọ….Cuối cùng ở một góc dưới bệ cửa sổ, anh thấy Trịnh Duy đang ngồi giữa đống vỏ lon bia.
Chảng còn phong độ tổng giám đốc quyền uy, trước mắt anh chỉ còn một kẻ không khác nào lưu manh, quần áo xộc xệch, tóc tai rũ rượi, khóe môi có vết rách như vừa đánh nhau.
_Làm sao cậu lại thành ra cái dạng này?
Trịnh Duy không trả lời, cũng không nhúc nhích, chỉ im lặng như con rối gỗ khô khan bị đánh mất linh hồn.
_Cậu…Tịnh Yên đâu? – chứng kiến tình trạng thê thảm của cậu ta, Đình Phong khó khăn hỏi, nhưng nhận được đáp án cũng làm anh thất vọng.
_Đi rồi.
_Cậu không biết cô ta đi đâu sao?
_Không. – Trịnh Duy lẩm bẩn song nghĩ đến điều gì, anh vội bật dậy nắm cổ áo Đình Phong.
_Hải Lam! Đúng rồi, chắc chắn Hải Lam biết cô ấy đang ở đâu.
_Hải Lam cũng đi rồi.
Nghe vậy, Trịnh Duy vô lực buông tay, loạng choạng ngã xuống sàn.
Đình Phong cũng ngồi xuống cạnh anh cầm lấy một lon bia tự nhiên bật nắp uống. Uống hết một lon, anh mới mở miệng.
_Rốt cuộc…cậu bị àm sao vậy?
Trịnh Duy cúi đầu trong bóng tối anh không thể nhìn thấy biểu tình trên mặt cậu ta.
_Tinh Yên…đi thật rồi.
_Vậy thì sao? Điều đó không phải nằm trong dự tính của cậu ah?
_Phải rồi, đều do tôi. Là tôi đã khiến cô ấy đi.
_…
_Phong, tôi hối hận. Hải Lam nói đúng, tôi là tên khốn ngu xuẩn. Lẽ ra ngày đó tôi phải tìm hiểu rõ ràng, lẽ ra tôi không nên buông tay, không nên…..Chết tiệt, rốt cuộc tôi đã làm gì với Tịnh Yên? – Trịnh Duy đấm mạnh vào tường, mu bàn tay xuất hiện vết máu, anh lại không thấy đau.
_Thật ra là chuyện gì?
_Cô ấy chưa bao giờ phản bội tôi. – Anh cười chua xót, trên mặt tràn đầy thống khổ. – Chưa bao giờ.
Đình Phong khiếp sợ nghe anh kể lại mọi chuyện, thật lâu không nói nên lời.
_Cậu….
_Ngu ngốc đúng không?
Anh khẽ thở dài.
_Phải, cả hai chúng ta đều là kẻ ngốc…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Yêu Em, Chờ Em
Tịnh Linh
Yêu Em, Chờ Em - Tịnh Linh
https://isach.info/story.php?story=yeu_em_cho_em__tinh_linh