Chương 50: Con Cọp Phát Uy (2).
ần Vật Ly bất ngờ chen vào giữa bọn họ “Liễu Thiến là ai ? Các ngươi nói cả nửa ngày mà ta vẫn không biết các ngươi đang nói cái gì .”
Liễu Thiến vỗ vỗ tay, khoé miệng hiện ra một nụ cười lạnh “Bình Nam Vương nhân lúc muội muội ta uống rượu say đã cường bạo nàng . Tên chết tiệt này cùng nhiều người đàn bà quan hệ như vậy, cũng không biết có hay không mắc hoa liễu . Muội muội ta là hoàng hoa khuê nữ, chẳng lẽ lại tự mình cùng người như hắn quan hệ linh tinh .”
“Chúng ta cùng uống rượu .” Tần Mộ Phong giải thích, thái độ đối với Liễu Thiến tốt hơn rất nhiều . Dù sao cũng là do mình chiếm tiện nghi của ‘muội muội’ người ta .
Tần Vật Ly cuối cùng cũng rõ ràng, đến trước mặt Liễu Thiến làm bộ lấy lòng “Ta bắt hắn lấy muội muội của ngươi làm Vương phi có được hay không?”
Liễu Thiến đẩy Tần Vật Ly ra “Hoàng thượng, ta cám ơn lão nhân gia ngài, Thiến nhi không muốn biến thành Liễu Thiên Mạch thứ hai .”
Liễu Thiến nhìn Tần Mộ Phong căm hận, xốc váy “Hồng Ngạc, nơi này đầy xú khí,lại thêm hai cái hồ ly bại hoại, đi .”
“Chờ một chút .” Tần Vật Ly cùng Tần Mộ Phong đuổi theo .
Liễu Thiến tay chống nạnh, hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ “Làm gì ? Tán gái a ? Xin lỗi, cô nương ta không muốn cùng với nam nhân họ Tần các ngươi phát sinh quan hệ .”
Tần Vật Ly cười hì hi, kéo tay Liễu Thiến, ở trên người nàng cọ qua cọ lại làm nũng “Phi Yên, ta cùng tiểu tử này không giống nhau, ngươi đừng đem ta cùng hắn làm thành một đống .”
“Ngươi biết Liễu Thiến ở đâu sao ?” Tần Mộ Phong hạ giọng nói .
“Tần Vật Ly, ngươi tránh xa một chút .” Liễu Thiến gạt tay Tần Vật Ly ra, giống như trên người dính một vật dơ bẩn, dùng sức đẩy hắn ra chỗ khác “Đều là người một nhà, đức hạnh giống nhau, ta tuổi còn trẻ, không muốn mắc hoa liễu .”
Tần Vật Ly một tay khoác lên vai Tần Mộ Phong, một tay bưng ngực,làm ra một bộ dáng suy yếu “Huynh đệ, ta bị ngươi hại chết rồi . Phi Yên không để ý ta, lòng ta đau a .”
Liễu Thiến nhịn không được bật cười, hai tay khoanh trước ngực “Tần Vật ly, ngươi đừng giả bộ, ngươi là Hoàng thượng a ? Cô nương ta chính là không gánh nổi .”
Tần Vật Ly khom người, ghé sát mặt vào Liễu Thiến, cười hì hi nói “Phi Yên, ngươi biết thân phận ta lúc nào ?”
Liễu Thiến lườm hắn một cái “Lần đầu nhìn thâý ngươi ta đã biết, mặc dù ngươi giả trang rất tốt nhưng chính là khí chất cao quý cùng ngạo khí bao trùm thiên hạ trên người ngươi không cách nào thay đổi . Còn nữa, ta đã quên nói cho ngươi, ta biết tên của đương kim hoàng thượng . Nếu trước kia còn có hoài nghi thì lúc ngươi nói tên ra ta đã nhận định ngươi chính là tên hôn quân được dân chúng thiên hạ yêu mến kia .”
Tần Mộ Phong không có thời gian bận tâm Tần Vật Ly, buồn bã nói “Phi Yên cô nương, ta sẽ chịu trách nhiệm với Liễu Thiến, xin ngươi nói cho ta biết nàng ở đâu ?”
“Xin lỗi, Thiến nhi nhà ta rất ngốc, không quen cùng người đàn bà khác tranh đấu, bọn thê thiếp của ngươi đều không tốt đẹp gì, nàng sẽ chết rất thảm a . Đương nhiên, Liễu Thiên Mạch là người tốt .” Liễu Thiên Mạch đương nhiên là người tốt, hơn nữa còn phi thường tốt .
Tần Vật Ly ho khan một tiếng, vỗ vỗ bả vai Tần Mộ Phong “Huynh đệ, ta nghĩ đoạn tuyệt quan hệ với ngươi, sau này đừng nói nhận thức ta .” Hắn quay đầu, gương mặt nịnh nọt nhìn Liễu Thiến “Phi Yên, ta đã không còn quan hệ gì với hắn, ngươi đừng không để ý đến ta .”
Liễu Thiến vừa tức vừa buồn cười “Tần Vật Ly, ngươi là Hoàng đế, đừng bày ra bộ dáng khiến người ta cảm thấy ác tâm .”
“Cô nương, mời ngươi nói ra chỗ ở của Liễu Thiến, ta thề sẽ chịu trách nhiệm với nàng .” Hắn có chút thiếu kiên nhẫn .
Hồng Ngạc bất ngờ chen vào “Tần Mộ Phong, lúc ngươi thương tổn Nhị tiểu thư của ta, ngươi cho rằng tiểu thư nhà ta sẽ nói cho ngươi nơi ở sao ? Tránh sang một bên, đừng ở trước mặt Đại tiểu thư nhà ta giả bộ đáng thương, người không biết còn tưởng ngươi có ý đồ .”
“Hồng Ngạc tỷ tỷ, ngươi nói ít vài câu .” Liễu Thiến cười cười đem Hồng Ngạc kéo lại “Ta nói Bình Nam Vương, Liễu Thiến nhà ta có rất nhiều tiền, cho dù bị ngươi huỷ trong sạch không thể gả đi thì cũng không lo bị chết đói . Ngươi không cần lo lắng, nàng rất tốt . Nếu ngươi thực sự muốn chịu trách nhiệm thì xin ngươi đừng quấy rầy nàng nữa .” Nàng khinh bỉ nhìn Tần Mộ Phong “Trước đây ngươi nhờ Thiên Cơ các tìm nàng, hôm nay có hay không ghi lên hoàng bảng a ? Hảo ý của ngươi nàng ghi trong lòng, nhưng là, nàng không gánh nổi .”
Tần Vật Ly không cam lòng bị bỏ quên, bàn tay ở trước mắt Liễu Thiến hua vài cái “Phi Yên, ta đứng chình ình trước mặt ngươi, ngươi không có nhìn thấy sao?”
“Hai người các ngươi phiền muốn chết .” Liễu Thiến nhìn phía sau bọn họ, kinh ngạc kêu lên “Các người nhìn, đó là cái gì ?”
“Cái gì ?” Hai huynh đệ đồng thời quay lại .
Bọn họ vừa quay đầu, Liễu Thiến nắm lấy tay Hồng Ngạc biến mất trong bóng đêm .
Tần Vật Ly dùng chiết phiến gõ gõ vào lòng bàn tay, chậm rãi quay đầu lại “Phi Yên, cái gì cũng không có . A,người đâu ?”
“Đại ca, người đâu ?” Tần Mộ Phong quay đầu lại .
Tần Vật Ly nhún nhún vai “Ta không biết .”
“Ngươi biết chỗ ở của Phi Yên cô nương không ?” Phi Yên là đầu mối duy nhất để tìm ra Liễu Thiến .
“Ta không biết, ta gặp nàng trên đường .”
“......”
“Đừng dùng cái ánh mắt này nhìn ta, ngươi để mất người đàn bà của mình ta cũng đâu thể làm gì .” Tần Mộ Phong để mất Liễu Thiến, nhưng là... Phi Yên của hắn mỗi tháng đều cùng hắn gặp mặt ba lần . Cho dù là đánh mất cũng sẽ tìm lại được . Hắn tin tưởng Phi Yên sẽ gặp hắn . Hắn có cảm giác Phi Yên rất vui vẻ khi ở bên hắn .
Vương Phi Thất Sủng Vương Phi Thất Sủng - Thượng Quan Sở Sở