Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 2 - Chương 2: Đồ Lừa Gạt
T
iêu Lâm và Ngũ Câu đều sửng sốt, quả nhiên tú tài không ra khỏi cửa cũng biết việc thiên hạ, chỉ là nhân phẩm của Vân Tranh luôn là vấn đề khiến một tăng một đạo lo âu.
Ngũ Câu nhắm mắt lại, không khó đoán được từ đâu một tên tiểu tử nông thôn lại biết những việc này, thở dài: - Lâm Nguyên Thọ chết thật oan, rõ ràng đã chọn ra được một nhân tài mà không biết dùng, lãng phí tính mạng ở cái Đậu Sa huyện nghèo khó này, ôi thương thay.
Rốt cuộc chỉ thấy Lâm huyện lệnh đáng thương mà không thấy cái đáng trách của ông ta, Vân Tranh rất bực mình: - Lão hòa thượng, ta chỉ nói với ông một lần thôi, ta không phải kẻ xấu, ta chỉ đơn giản muốn sống thật tốt ở thế gian, không bị xỉ nhục, không bị nô dịch là đủ rồi. Ta muốn sống vui vẻ nhàn nhã, đơn giản chỉ có thế, ta không có mưu đồ toan tính gì như các ông chụp lên đầu ta. Ta nói tiếng lòng rồi đó, mau mau đưa giản thư đây cho bớt việc cả hai, sau mùa thu ta sẽ theo thương đội tới Thành Đô, nếu ở đó không tệ thì ta không về nữa, chẳng phải có lợi với mọi người à?
Ngũ Câu không ngừng lắc cái đầu phì nộn của mình, song vẫn đứng dậy tới thiện phòng lấy giản thư, Vân Tranh không rõ cái lắc đầu kia có ý gì.
Thư đã viết xong, Vân Tranh xem qua một lượt: - Ông khen ta là nhân tài thế gian hiếm có, thế này cũng hơi quá rồi, ở trước mặt hai người nói năng bậy ba một chút không sao, với người khác nên bổn phận một chút, mà thôi, viết như thế cũng không tệ, lão hòa thượng, đa tạ.
Rượu uống gần hết, gà chỉ còn xương, Vân Tranh phủi mông chắp tay sau lưng, cưỡi xe trâu thong thả xuống núi.
- Sao lão nạp cứ có cảm giác đang thả hổ về rừng vậy. Ngũ Câu nhìn bóng dáng Vân Tranh đã biến mất trong mây mù, lẩm bẩm:
- Nếu như ông không yên tâm thì để ta theo y là được, lão đạo ta cũng ở Đậu Sa quan năm năm, cần nhúc nhích một chút rồi, ta theo y xem nhân quả ra sao. Tiếu Lâm nói đi là đi luôn, không thấy ông ta đứng lên, đang ngồi ngả nghiêng uống rượu mà chớp mắt cái hai ống tay áo rách tả tơi đã bay phần phật trong gió, đi qua đại điện đưa mắt nhìn Lam Lam đang tục kinh, thở dài: - Si Nhi, Si Nhi.
….
Không muốn tới Đậu Sa quan, nhưng từ Đậu Sa huyện tới Bạch Vân tự không thể không đi qua nó, tới quán bán đậu hũ nướng của ông già bẩn thỉu kia, Vân Nhị và Tịch Nhục đã dặn y dứt khoát phải mùa món này về, cái ông già mà ngay cả bạo loạn như thế cũng không giết nổi, ắt là người có phúc, mình nên ở gần những người có phúc như vậy, biết đâu thêm chút may mắn.
Cơ mà trên đời này đúng là phúc ai người đó hưởng thật, vừa đi qua một con phố, vừa lấy đậu hũ xong quay ra muốn đi luôn thì thấy Lương gia đại tiểu thư đứng trước xe trâu của mình, không biết có mưu đồ xấu gì với con trâu của mình không?
Từ sau khi Tiêu chủ bạ chết, cách cục thương nghiệp của Đậu Sa quan có thay đổi mạnh mẽ, Lương gia đang từng bước nuốt lấy địa bàn Tiêu gia để lại, cái quán lôi trà gần chỗ ông già bán đậu hũ nướng kia nay cũng đổi sang họ Lương, chỉ buôn bán tơ lụa không thỏa mãn được lòng tham Lương gia, có lẽ bọn họ định mua cả Đậu Sa quan mới hài lòng.
- Lương nửa thành tiểu thư vì sao phi lễ trâu nhà ta? Vân Tranh cẩn thận dấu đậu hũ nướng đi, chất vấn Lương Kỳ đang ôm tai trâu thì thầm gì đó:
Lương Kỳ nhảy một cái tới trước mặt Vân Tranh, dọa y rối rít lui về sau, nha đầu này không biết tị hiềm nam nữ gì hết, vừa rồi mình không tránh, có khi đã ngã vào lòng mình.
- Huynh tránh cái gì? Lương Kỳ rất tức giận:
- Ta không tránh thì cô nổi điên ngay. Vân Tranh cẩn thận trốn sang bên kia con trâu, nha đầu này chắc chắn đang có mưu tính gì đó, nếu không chẳng bỏ vốn lớn như vậy:
Lương Kỳ lấy ra một cái khăn tay lục nhạt che miệng, thẹn thùng nghiêng người đi, bộ dạng lúng túng.
Vân Tranh chợt mở to mắt chỉ lên trời, hô lớn: - Trời ai, có người đang bay kìa.
Tiếng hô này làm không chỉ Lương Kỳ mà những người quanh đó cũng ngẩng đầu lên nhìn trời, chẳng thấy gì cả, song vì Vân Tranh hô quá thật, vẫn tìm kiếm một lúc, Lương Kỳ giảu môi quay sang: - Lừa người ta, làm gì...
Trước mặt trống không, Vân Tranh đã cầm roi đánh con trâu chạy xa rồi, Lương Kỳ tức giận ném khăn tay xuống đất, hai chân dẫm liên hổi, mắt toét lửa nhìn về phía tên nhát gan kia: - Không tin ngươi thoát khỏi lòng bàn tay của bản tiểu thư.
Rời khỏi cửa quan rồi Vân Tranh vẫn cẩn thận nhìn ra sau lưng, không thấy Lương Kỳ đuổi theo mới thở phào, nha đầu ngốc chíp hôi, ngực không thấy, mông không có cũng học người ta làm dáng làm điệu, trông thấy ghê.
Treo gói đậu hũ nướng ở sừng trâu, gói lá sen đung qua đưa lại, Vân Tranh nằm ở khoang xe, bánh xe đi qua cục đá, xóc đập đầu một cái đau điếng, hôm nay không bôi dầu vào trục xe, nó cứ phát ra tiếng kin kít khó chịu, xe thì chao đảo như nằm trên sóng biển, đành ngồi dậy.
Lúc thế này làm bài sơn ca là thích hợp nhất, núi xa cây xanh, trời cao trâu già, mình chẳng thiếu gì, sống ung dung tự do tự tại biết mấy, đưa về nhà một nha đầu lỡ cỡ thì họa có mà thần kinh.
- Đồ lừa gạt. Vân Nhị nhìn chằm chằm vào mắt Vân Tranh, miệng rít lên, rõ ràng đã dặn hôm nay đi về phải mua đậu hũ nướng, vậy mà lúc khắp toàn thân không thấy đâu:
Vân Đại đá đít nó một cái, chỉ sừng trâu: - Ở trong gói lá kia kìa, nếu dám gọi ta là đồ lừa gạt lần nữa, thế nào ta cũng lừa đệ một lần cho mà xem.
Bị cái xe trâu hành hạ nửa ngày trời, về tới nhà vừa nằm xuống thì con rắn trông nhà rơi bịch xuống người, sau đó một lúc quấn chặt lấy chân Vân Đại, phản ứng có phần chậm chạp, rơi xuống rồi mới biết kiếm cái quấn lấy, không phải ngu vừa đâu.
Vân Tam nằm dưới gầm giường ngáp dài, vừa rồi con rắn rơi xuống làm nó giật mình, thấy con rắn xanh lè mới lại gác cằm lên chân ngủ tiếp.
Vân Đại tức giận tóm con rắn quăng ra sau chum gạo, suốt ngày không biết đi bắt chuột, chỉ biết quất cột nhà tạo dáng, ai tới nhà cũng chắp tay chúc mừng.
Muốn vào triều làm quan không phải dựa vào con rắn đần độn tạo vài cái thế cát tường là được, phải treo tóc lên xà nhà, lấy dao đâm đùi, dậy canh năm ngủ canh ba, học mòn nghiên mực mới được.
Hôm nay đi một chuyến mà thêm bực mình, hai tên chết tiệt đó, nói cứ như chuyện xảy ra trong quan là lỗi của mình vậy, thứ khốn kiếp, ỷ mình làm được vài việc thiện mà lên mặt dạy đời à? Lâm huyện lệnh thù ghét sơn dân không phải ngày một ngày hai, xung đột với Tiêu chủ bạ cũng không phải một sớm một chiều, các người khuyên can được từ lâu thì đâu tới cơ sự này? Nhớ lần trước tới Bạch Vân tự, còn nhờ Lam Lam chuyển lời hỏi vì sao lâu rồi không có bài thơ nào hay.
Con bà nó, vậy giờ lại lên mặt đạo đức với mình.
Đang suy nghĩ miên man thì ngoài cửa sổ có mùi thơm ngào ngạt truyền vào, mùi đậu hũ nướng đây mà, Tịch Nhục đang dùng que trúc giúp Vân Nhị nướng đậu hũ, vừa nướng vừa hướng dẫn làm sao cho ngon.
Vân Tranh thình lình đẩy cửa sổ ra lớn tiếng hét hai người đang nướng đậu hũ ở chân tường: - Không được ăn hết, để cho ta một ít.
Bây giờ dọa dẫm Vân Nhị đã không có hiệu quả, với Tịch Nhục cũng chẳng còn mấy sức uy hiếp, Vân Nhị cười khanh khách nắm tay Tịch Nhục bê đĩa đậu hũ chạy về nhà trúc, còn thu cả thang lại, đứng ở sân phơi vừa nhồm nhoàm ăn đậu hũ, còn lè lưỡi với Vân Đại.
Hai chữ cuộc sống huyền áo thần kỳ, thế nào là cuộc sống, chỉ có sống, mới có cuộc đời, linh hồn và thể xác dung hòa vào mới chứng minh được mình tồn tại, không thể thiếu thứ nào.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2