Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thủy Tinh Cầu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 60 - Nhục Thể Chi Khổ
G
iáo chủ Võ Lâm giáo cười lạnh lùng nói:
- Ngươi có biết tại sao ta phải giết ngươi chăng?
Vương Hoa cười lạnh lùng nói:
- Theo ta thì ngươi muốn giết chết một người không cần phải có lý do gì hết.
- Nhưng ta có lý do.
- Nhưng ta không cần biết lý do đó.
Giáo chủ Võ Lâm giáo cười lạnh lùng:
- Ngươi không ngờ ta là Giáo chủ Võ Lâm giáo chứ?
- Phải, quả thật Vương Hoa này đã không ngờ như thế?
Giáo chủ Võ Lâm giáo lạnh lùng nói tiếp:
- Vương Hoa, lúc nãy ta có nói ta phải giết ngươi nhưng chắc ngươi không biết vì sao ta phải quyết giết ngươi chứ?
Vương Hoa nói giọng lạnh như tiền:
- Ta đã nói rằng ta không muốn biết kia mà!
- Nhưng ta phải nói cho ngươi biết. Điều thứ nhất, ngươi có thù với bản giáo, ngươi từng giết chết môn nhân của bản giáo...
Vương Hoa cười khẩy nói:
- Ta đã biết điểm này.
- Điều thứ hai, ta hận ngươi.
- Hận ta ư?
- Đúng thế.
Vương Hoa ngạc nhiên, hỏi:
- Tại sao phải hận ta?
- Vì ngươi bỉ ổi vô sỉ.
- Bỉ ổi vô sỉ ư? Ta như thế sao?
Vương Hoa hiểu câu nói này của đối phương nên hắn đã cười lạnh lùng.
Giáo chủ Võ Lâm giáo cười lạnh lùng nói:
- Đúng thế, ngươi bỉ ổi vô sỉ. Ngươi từng sử dụng thủ đoạn không chánh đáng làm cho ta ngủ mê nhiều tiếng đồng hồ...
Vương Hoa mỉm cười nói:
- Thế chẳng được sao?
- Được ư?
- Chẳng phải nụ hôn đầu tiên của một thiếu nữ quý báu biết dường nào ư?
Giáo chủ Võ Lâm giáo mặt hơi biến sắc, gầm lên nói:
- Ngươi muốn ăn đòn ư?
Vương Hoa cười khẩy nói:
- Giáo chủ, chính ngươi đã nói như thế mà!
- Gã khùng kia, ta chỉ nói dối với ngươi thôi!
- Nhưng kẻ khùng này nghe nói như thế thì cảm thấy dễ chịu vô cùng.
- Nhưng bây giờ thì ngươi phải khổ thân thôi.
Vương Hoa cười ha hả nói:
- Vẫn còn giá trị đấy.
- Khá lắm!
- Đương nhiên khá rồi.
Vương Hoa vừa nói xong thì Giáo chủ Võ Lâm giáo đã từ từ ngồi dậy, nói:
- Vương Hoa, trước khi ngươi chết ta cho ngươi nếm một ít mùi đắng cay mới được.
- Ngươi cứ việc ra tay.
Giáo chủ Võ Lâm giáo nói:
- Đưa cây roi cho ta.
- Vâng!
Một hộ pháp đứng ở phía sau đã dâng lên Giáo chủ Võ Lâm giáo một cây roi da.
Giáo chủ Võ Lâm giáo từ từ bước xuống đại điện, đi sang hướng Vương Hoa.
Vương Hoa mặt hơi biến sắc.
Giáo chủ Võ Lâm giáo cười lạnh lùng nói:
- Vương Hoa, ngươi còn gì muốn nói nữa.
- Còn chứ!
Giáo chủ Võ Lâm giáo gầm lên nói:
- Cứ việc nói xem nào!
- Hình như ta đã yêu ngươi!
Giáo chủ Võ Lâm giáo thoáng ngạc nhiên, kế đó mặt mày biến sắc, hét lớn tiếng nói:
- Ngươi muốn chết ư?
- Ta nói thật đấy...
Mặt mày Giáo chủ Võ Lâm giáo thảm biến, hét to:
- Chờ lát nữa ngươi sẽ không còn nói được câu này.
- Nếu ta còn sống thì ta còn nói được.
Giáo chủ Võ Lâm giáo căm phẫn gầm lên một tiếng, kêu vù một cái, đã đánh một roi vào lưng Vương Hoa ngay.
Bấy giờ Vương Hoa đã bị điểm huyệt, nên hết cả khả năng lượn mình tránh né, trúng một roi này hắn đã té lùi ra sau hai, ba bước.
Giáo chủ Võ Lâm giáo cười lạnh lùng nói:
- Mùi vị một roi này thế nào?
- Khá lắm!
Giáo chủ Võ Lâm giáo nói giọng lạnh như băng:
- Còn nữa...
Vương Hoa hỏi:
- Tại sao ngươi không giết phức ta cho rồi?
Giáo chủ Võ Lâm giáo cười khẩy, nói:
- Ngươi tưởng muốn chết dễ dàng như vậy được sao? Nói cho ngươi biết, trước khi ngươi chết ta phải cho ngươi nếm thử mùi vị toét da lở thịt mới được.
- Ngươi tàn nhẫn lắm.
Giáo chủ Võ Lâm giáo lạnh lùng nói:
- Đương nhiên, ta hận ngươi.
Dứt lời, kêu veo một cái, y đã đánh roi thứ hai vào lưng Vương Hoa tiếp. Vương Hoa không chịu đựng được đã cau mày một cái, chỗ y phục rách nát máu chảy tua tủa.
Giáo chủ Võ Lâm giáo cười lạnh lùng vung roi đánh như mưa sa gió táp.
Quả thật Giáo chủ Võ Lâm giáo này đã nuôi lòng cay độc hết sức. Y chẳng muốn giết Vương Hoa lập tức, mà y muốn cho Vương Hoa thọ khổ hình về da thịt trước đã.
Vương Hoa không phải là thân đồng da sắt, làm soa chịu đựng được roi đánh vun vút như thế?
Thình lình...
Vương Hoa rú lên một tiếng, té ngã ra đất luôn.
Chỉ thấy toàn thân hắn máu me lem luốc, trông thấy thảm thương hết sức.
Sau khi Vương Hoa té ngã trên đất, Giáo chủ Võ Lâm giáo mới dừng roi lại, lạnh lùng hét lên:
- Lấy nước tát cho hắn tỉnh lại.
Cả một thùng nước lạnh tát lên người Vương Hoa tức thì Vương Hoa tỉnh lại ngay.
Hắn nằm trên đất nói giọng lạnh lùng:
- Khá lắm, đánh trận đòn khá lắm.
Giáo chủ Võ Lâm giáo lạnh lùng nói:
- Này Vương Hoa, nổi hận của ta đã tiêu được một nửa rồi.
- Thế thì ngươi hãy đánh tiếp nữa đi.
- Ngươi chớ lo, ta sẽ còn đánh ngươi lần nữa, nhưng không phải bây giờ.
- Ngươi cũng đau lòng ư?
- Có lẽ như thế!
Y cười lạnh lùng, hét lớn tiếng nói:
Mang hắn đi nhốt lại cho ta.
Lão nhân bạch y lúc nãy kêu vang một tiếng, xách bổng Vương Hoa lên.
Vương Hoa hét lớn tiếng nói:
- Hãy khoan!
Giáo chủ Võ Lâm giáo nói giọng lạnh như tiền:
- Ngươi còn điều gì một nói nữa?
- Ta lập lại câu nói lúc nãy lần nữa, hình như ta đã yêu ngươi.
Giáo chủ Võ Lâm giáo lạnh lùng nói:
- Mang hắn nhốt lại cho ta.
- Thưa Giáo chủ, vâng!
Lão nhân lập tức xách Vương Hoa bước đi ngay.
Thình lình...
Giáo chủ Võ Lâm giáo hét lên một tiếng:
- Hãy khoan!
- Thưa Giáo chủ, vâng!
- Sau khi nhốt hắn vào nhà lao, cấm không được đưa thức ăn vào cho hắn.
- Vâng!
Vương Hoa cười ha hả nói:
- Này Giáo chủ, ngươi sử dụng thủ đoạn này đối xử một người đã yêu ngươi sao? Ngươi không cảm thấy thủ đoạn này hơi quá cay độc chăng?
Giáo chủ Võ Lâm giáo giận đến đỗi mặt mày tái mét. Bấy giờ Vương Hoa đã được lão nhân bạch y xách ra khỏi đại điện.
o O o
Hắn được đưa vào một nhà lao có song sắt. Nhà lao này tối mò không một chút ánh sáng gì hết.
Lão nhân bạch y cười lạnh lùng, nói:
- Tiểu tử, ngươi hãy ngoan ngoãn coi nào, bằng không ngươi sẽ ăn đòn nữa.
Kêu ầm một tiếng, chiếc cửa sắt đã đóng sập lại ngay.
Vương Hoa mỉm cười, nói:
- Ta có thể phó thác ngươi một việc chứ?
- Ngươi cứ nói.
- Ngươi có đồng ý nhất định giúp ta chăng?
- Ngươi hãy nói xem việc gì trước đã.
Vương Hoa lạnh lùng nói:
- Chuyển lời lại cho Giáo chủ các ngươi biết, nói rằng tên tiểu tử ở trong nhà giam này rất tưởng nhớ đến y. Nếu ngươi không có can đảm báo cáo lại thì thôi.
Lão nhân áo trắng cười lạnh lùng nói:
- Này tiểu tử, ta ắt chuyển đạt lời nói này thay cho ngươi, nhưng ngươi chỉ tổ chuốc khổ vào thân thôi!
- Cảm ơn ngươi, Vương Hoa này sẵn sàng chịu khổ như thế.
Lão nhân bạch y quay người bỏ đi mất.
Vương Hoa tức đến mồm mũi suýt nữa đã phun ra khói lửa. Hắn nghiến răng nói:
- Nữ nhân này ác độc thật... nếu Vương Hoa này chưa chết, ắt phải có một ngày ta giết ngươi mới xong.
Nhưng việc này không dễ dàng như thế được, chỗ toét lở trên thân hắn ngấm ngầm rát đau, vả lại huyệt đạo cũng bị điểm luôn.
Vương Hoa không chịu đựng được nữa phải rên rỉ vài tiếng.
Bỗng nhiên hắn sực nghĩ ra kim đơn trong túi áo mà Võ Lâm Hoàng Đế đã cho hắn trước kia, hắn liền thò tay vào túi áo lấy hai viên ra nạp vào miệng.
Kim đơn vừa vào miệng thì toàn thân bớt đau nhức ngay.
Vương Hoa ngồi trên đất suy nghĩ một hồi. Hắn không ngờ mình nhất thời sơ ý đã lọt vào tay của Giáo chủ Võ Lâm giáo.
Tỷ tỷ hắn và Ngô Tinh không biết chút nào hết, còn hắn muốn thoát thân thì không phải chuyện dễ dàng rồi.
Vương Hoa nghĩ tới đây, bất giác cảm khái thở dài một tiếng.
Ngay lúc đó...
Bỗng nhiên Vương Hoa phát giác nhà lao kế bên vang tới một tiếng động nhỏ.
Vương Hoa bất giác giật bắn người lên.
Hắn thò đầu tới hỏi:
- Ai đó?
Không có người nào trả lời hết.
Vương Hoa cố sức ngồi bật dậy, hắn vận dụng nhãn lực đến mức tối đa, tức thì trông thấy một người nằm ở trong phòng lao kế bên.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, nói:
- Ngươi là ai thế?
Một âm thanh yếu ớt vang lên:
- Ta...
- Ngươi bị thế nào?
- Ta... không ăn uống gì cả mười mấy hôm rồi...
Vương Hoa hỏi:
- Ngươi bị nhốt cả mười mấy hôm rồi chăng?
- Đúng thế!
Vương Hoa vội lấy Đại lực kim đơn ra, từ song sắt ném sang bên kia phòng lao cho y, nói:
- Ngươi hãy uống viên thuốc này vào!
- Ngươi là ai thế!
- Ta cũng chính là người bị Võ Lâm giáo bắt nhốt vào đây thôi.
Đối phương giơ cánh tay xương xẩu đón lấy viên thuốc của Vương Hoa rồi bỏ vào miệng ngay.
Vương Hoa đã trông thấy rõ đối phương là một lão nhân gầy ốm.
Vương Hoa hỏi:
- Lão tiền bối, lão cảm thấy khỏe được một chút rồi chứ?
- Phải, ta... khỏe nhiều rồi.
Vương Hoa hỏi tiếp:
- Lão tiền bối bị nhốt ở đây được bao lâu rồi?
- Gần ba mươi ngày ư?
- Đúng thế!
- Tại sao họ nhốt lão như thế?
Đối phương cười một cách thê thảm nói:
- Vì quả Thủy Tinh Cầu...
Vương Hoa nghe nói thế bất giác giật bắn người lên, thất thanh kêu lên hoảng hốt:
- Nói sao? Vì Thủy Tinh Cầu ư?
- Đúng thế!
Vương Hoa thắc mắc lấy làm khó hiểu vô cùng. Đối phương vì quả Thủy Tinh Cầu mà bị nhốt vào đây ư?
Thế thì y là ai vậy?
Vương Hoa nghĩ đến đây liền cất tiếng hỏi:
- Ngươi là ai thế?
Đối phương cười nhạt, nói:
- Ngươi muốn biết ta là ai chăng?
Vương Hoa khẽ gật đầu nói:
- Đúng thế.
Lão nhân hỏi tiếp:
- Ngươi là người trong võ lâm ư?
Vương Hoa gật đầu nói:
- Vâng, vãn bối là người võ lâm!
Lão nhân lại nói tiếp:
- Thế thì ngươi có nghe nói nhân vật Chương Vĩnh Kỳ bao giờ chưa?
- Nói sao?
Vương Hoa thất thanh kêu lên một tiếng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thủy Tinh Cầu
Trần Thanh Vân
Thủy Tinh Cầu - Trần Thanh Vân
https://isach.info/story.php?story=thuy_tinh_cau__tran_thanh_van