Hồn Thuật epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 6 0: Triệu Hồi Sư Hệ Thuỷ
ồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 60: Triệu hồi sư hệ Thuỷ
Nguồn: tangthuvien
Văn Lục bước đi từng bước nhẹ nhàng, hướng dải đất trung tâm bình nguyên mà đi. Phía sau Booc Vik mồ hôi nhễ nhại đuổi theo, càng đi càng kinh hãi. Ban đầu nhìn một đao của Văn Lục cảm giác chỉ là kính nề một chút, Vik tin rằng mình sau chuyến đi này chắc sẽ có sức mạnh sánh ngang với Văn Lục. Ai ngờ càng đi theo hắn càng giật mình, sức mạnh của hắn lớn mạnh dần lên thì cảm giác áp lực mà Văn Lục tạo cho hắn lại càng lớn.
Không biết tới thì thôi, biết rồi thì càng thêm kính sợ. Với cấp năm thân thể vậy mà đôi khi hắn gặp một hai con quái vật, hắn cũng không có tự tin đánh chết. Bất quá đối với Văn Lục hắn vẫn nhẹ nhàng một đao chảm thành hai khúc… làm Vik toát mồ hôi hột. Hắn không biết rằng Văn Lục để có được sức mạnh hiện tại, hắn cũng trải qua không ít lần vật lộn trong danh giới sinh tử chứ đâu nhẹ nhàng như hắn… là chạy theo ăn ké đâu.
Đi được khoảng hai ngày, cả hai tiến gần hơn tới trung tâm dải đất. Văn Lục vì đợi Vik đi theo mà tốn khá nhiều thời gian… do vậy mãi sau này khi Vik với sức mạnh tuyệt đối của mình lên làm tộc trưởng trong lòng vẫn kính ngưỡng Văn Lục không thôi. Mỗi lần nhắc tới Văn Lục với con cháu, hắn thường trầm ngâm lộ ra vẻ mặt tôn trọng và kính sợ sâu sắc. Điều này có lẽ là do chuyến đi này in sâu vào trong trí óc của hắn cũng nên.
Phía trước là trùng điệp núi non, một màu xanh mướt phủ đầy các đỉnh núi khiến cho Văn Lục đứng bên ngoài nhìn vào cũng có cảm giác thật thanh tĩnh. Đứng bên cạnh Văn Lục, Vik đang thở hổn hển vẫn cố giương ba con mắt tròn xoe lên để nhìn cảnh vật trước mắt. Hắn khẳng định rằng từ bé cho tới giờ hắn chưa lần nào thấy cảnh đẹp như vậy… quả là thế ngoại đào viên.
Thực tế thì những tiền bối đi trước của tộc Booc chưa có ai vào tới đây cả. Kể cả tộc trưởng tiền nhiệm với thân thể cấp tám cũng chỉ lòng vòng ở tít khu vực bên ngoài trung tâm mà săn giết linh thú chứ chưa bao giờ dám vào gần tới khu vực trung tâm này, bởi vì càng đi sâu vào trong linh thú càng mạnh mẽ.
Vào tới gần khu vực này, kể cả tộc trưởng có vào đây cũng bị linh thú quần công mà chết. Bất quá đối với Văn Lục mà nói, linh thú chưa tới cấp vương này hắn gặp một con giết một con, gặp hai con hắn giết một cặp…
Sở dĩ có chuyện “ngược đời” là cấp tám thân thể lại không bằng cấp sáu thể thuật của Văn Lục là vì tộc Booc ngoài việc thân thể cứng cáp ra, còn lại đánh nhau toàn dùng phương thức nguyên thủy nhất là dùng sức mạnh thân thể, ngoài ra chẳng có kỹ năng nào đặc biệt. Tuy nhiên thể thuật của Văn Lục lại khác… so sánh một ví dụ cụ thể là thân thể của tộc Booc giống như con rô bốt bằng sắt… chỉ có thể dùng để đập, đập và đập. Tuy nhiên thể thuật của Văn Lục lại giống như người dân bình thường có luyện cao cấp khí công, mặc dù thân thể yếu hơn rất nhiều so với “cục sắt” ấy. Tuy nhiên hắn lại có tới ngàn vạn cách để cho “cục sắt” ấy te tua hoặc muốn vo viên thế nào thì vo, quả thật khác nhau một trời một vực.
Cả hai đang cảm thán trước cảnh đẹp của núi non hùng vĩ nơi đây thì Văn Lục chợt nhíu mày. Hắn linh thức tỏa ra chợt nhận thấy ở phía cánh phải hơn năm hai mươi ngàn mét có một đoàn khoàng hơn hai mươi sinh vật Klake và hơn mười sinh vật không rõ tên phi hành trên bầu trời. Dường như bọn chúng đang kìm chế lẫn nhau.
Văn Lục ngạc nhiên quay lại hỏi Vik:
- Không phải các ngươi nói đây là cấm địa của tộc ngươi sao?
- Đúng đúng… đây đúng là cấm địa của tộc ta
Vik gật đầu răm rắp, tiếp đó biểu tình ngạc nhiên nhìn Văn Lục, ý là tự nhiên sao lại hỏi vấn đề này.
- Ta thấy bên kia có cả tộc Klake và tộc phi hành gì đó mà.
Vik ngẩn người ra, sau đó lại gật gật cái đầu tròn oay:
- Đúng là cấm địa của tộc ta… nhưng mà cũng là cấm địa của bọn chúng mà…
Văn Lục nghe vậy thật muốn đá cho hắn mấy đá. Cái bộ tộc vớ vẩn này lại nói “ngang” không chớp mắt vậy. Cấm địa của cả hành tinh thì nói luôn là cấm địa của hành tinh đi. Tộc nào cũng vơ về ình mới thoải mái… thật hết chỗ nói.
Điều làm Văn Lục bực mình là sao tộc Booc đưa lên toàn thanh niên trong khi hai cái đám bên kia linh thức Văn Lục nhân ra bọn chúng tất cả đều loại thuộc tu luyện giả, sức mạnh cho thấy bọn họ không kém Văn Lục là bao. Thậm chí có một hai tên còn nhỉnh hơn Văn Lục một chút. Xem ra hai tộc bọn chúng đã xuất động tầng lớp cao cấp để săn tìm thứ gì trong dải đất trung tâm này rồi. Tuy nhiên có lẽ hai tộc kia có khúc mắc nên khi gặp nhau thì đang hằm hè kìm chế lẫn nhau.
Linh thức Văn Lục tỏa ra bắt gặp hai đoàn sinh vật đó thì lúc ấy bọn chúng đồng thời cũng đều phát hiện ra Văn Lục. Trưởng đoàn tu luyện giả của Klake là một con thân thể rắn hai đầu to lớn như chiếc taxi, toàn thân màu xanh tím, nếu người dân nào trên trái đất nhìn thấy chắc cũng muốn xỉu.
Trên không là hơn mười sinh vật trí tuệ phi hành. Văn Lục cảm thấy con bay ở giữa đám kia là con có sức mạnh lớn nhất, cũng chính là con có sức mạnh nhỉnh hơn Văn Lục. Con này có hình thù kỳ quái, nó gần giống như con cá mập lớn bằng một chiếc bàn… tuy nhiên hai cái vây bên hông của nó thì to cực kỳ, Văn Lục áng chừng cái vây đó còn lớn hơn cái thân hình của nó. Điều làm Văn Lục cổ quái là hai cái vây bên hông và cái vây đuôi không ngờ lại phe phẩy để bay được trên không. Quả là quái sự ở đâu cũng có.
Nhưng còn một điều mà Văn Lục và cả hai đoàn tu luyện giả kia đều không nhận ra đó là giữa trùng điệp núi non kia, có một đôi mắt nhìn chằm chằm cả hai đoàn. Trong mắt không ngờ là ánh lên một tia thích thú. Không biết nếu Văn Lục và hai đoàn tu luyện giả hành tinh Klake kia biết được thì có gan đi vào nữa không.
Bất quá điều này Văn Lục cũng chẳng quan tâm được, vì hắn bây giờ nhận ra sự khiêu khích từ phía hai đoàn tu luyện giả kia. Dường như đoạt thành hiệp nghị, hai đoàn kia có lẽ muốn tiêu diệt Văn Lục trước rồi mới tính tới chuyện riêng giữa bọn chúng.
Văn Lục quay sang hỏi Vik:
- Bộ tộc có hai chiếc vây cực lớn có khả năng phi hành… ngươi biết chứ?
Vik nghe Văn Lục nói vậy thì trong lòng run lên, ánh mất lộ ra nét sợ sệt nói:
- Nghe các tiền bối nói rằng bọn chúng được gọi là tộc Huv… Thực tế thì trước đây bọn chúng cũng sống dưới biển, là một trong những hung thần mà mọi sinh vật đều e ngại. Ngàn năm trước cả tộc bọn chúng không biết kiếm đâu ra công pháp tu luyện riêng ình. Nhưng là khi tu luyện một quãng thời gian thì cả tộc bỗng nhiên tiến hóa, hai cái vây hông và vây đuôi trở nên lớn hơn và có khả năng phi hành. Tiếp đó tộc trưởng bọn chúng quyết định chiếm lấy bốn đỉnh núi và sinh tồn trên đó.
Văn Lục gật gù, nhìn ra sự sợ hãi của tên Vik. Văn Lục đoán tộc Huv này mặc dù nhân số ít hơn hai tộc Booc và Klake tuy nhiên chúng nó chắc mạnh mẽ hơn nhiều so với hai tộc này. Chẳng qua là do nhân số ít nên sự việc trở nên cân bằng giữa ba tộc trí tuệ trên hành tinh này mà thôi. Bất quá không biết do nguyên nhân gì, hay do thế lực nào ủng hộ mà tộc Klake bỗng nhiên nổi hung chiếm toàn bộ vùng đất dưới nước làm của mình. Chỉ riêng mảnh đất trên bốn đỉnh núi chúng có lẽ còn e ngại nên chưa xâm chiếm tiếp mà thôi. Mà cũng chính là chúng làm bá chủ cả vùng nước của hành tinh nên tự đổi tên hành tinh thành hành tinh Klake, thật muốn có oai phong thì đủ oai phong a.
Quả nhiên là hai nhóm sinh vật kia có ý đồ đối phó với Văn Lục nên cả đám đang kéo nhau về hướng này. Không đầy năm phút, cả hai nhóm đã ập tới đứng đối diện với Văn Lục. Klake có sức mạnh lớn nhất kia quan sát Văn Lục một hồi rồi kinh thường nói:
- Một đứa mới ba cấp tu luyện mà hai nhóm tinh anh không đối phó được. Này chắc là do trưởng bối của các ngươi khi dễ người đi…
Văn Lục cũng không ngạc nhiên khi trưởng nhóm Klake này lại dùng được phương thức giao tiếp tinh thần này. Bất cứ sinh vật trí tuệ nào có linh hồn cấp ba trở lên thì đều có thể biểu đạt, giao tiếp thông qua trao đổi tín hiệu với nhau gọi là giao tiếp tinh thần. Sở dĩ tên Klake này lại nhìn ra Văn Lục mới đạt cấp ba tu luyện giả là vì Văn Lục thường dùng Vụ Ẩn để che dấu khí tức, chỉ để mình đạt ở cấp ba thể thuật mà thôi. Chẳng trách tên kia lại khinh thường Văn Lục đến vậy.
Tuy nhiên Văn Lục cũng chẳng hơi đâu mà cãi nhau với bọn chúng cả, hắn vẫn lạnh lùng quan sát cả hai đám sinh vật trí tuệ hành tinh Klake này. Tên trưởng nhóm Klake hất cái đầu, một tên Klake cấp năm tu luyện giả tiến lên đi về phía Văn Lục. Mọi người đều nghĩ rằng dùng một tên cấp năm đi đối phó với tên cấp ba là dư sức, thậm chí còn bị coi là “bẩn tay”. Bất quá lệnh của “sếp” không dám cãi mà thôi.
Tộc Klake thời gian vừa qua bị tu thuật Đại Việt đả kích không nhỏ. Nhất là những nhóm tinh anh xuống truy sát tinh anh việt không ngờ bị hai tiểu cô nương chưa tới hai mươi tuổi quét một đường “sạch bóng”. Khiến cho tinh anh trẻ tuổi, tương lai của tộc Klake bị tổn thương nghiêm trọng. Bọn chúng dám tung nhiều nhóm trẻ tuối xuống là vì chúng biết một nhược điểm của tu thuật Đại Việt. Theo chúng thì nhược điểm này là một nhược điểm trí mạng. Đó là những người tu thuật cấp cao thường rất hay “nghĩa khí” không bao giờ hạ thấp mình đi đối phó với tu luyện giả cấp quá thấp cả. Cho nên tộc Klake mới tự tin cho tinh anh trẻ tộc mình xuống với dã tâm tiêu diệt toàn bộ thanh niên tu thuật trẻ của Đại Việt.
Nhưng mà “sinh vật trí tuệ tính… không bằng trời tính”… Ai mà biết tinh anh tu thuật trẻ Đại Việt cũng không phải là hòa bình nhiều năm mà “thái hóa” yếu ớt như bọn chúng nghĩ, mà đều là những tu luyện giả mạnh mẽ, thậm chí còn ngang bằng với nhiều trưởng lão của các tu luyện giả trong khắp không gian ngũ hành.
Thực tế là thuật pháp Đại Việt có một phương thức đào tạo tinh anh trẻ thực chiến khác rất nhiều so với các phương pháp tanh máu của tu chân hay của các tu luyện giả khác. Đó là các tiền bối liên thủ, tập hợp lực lượng mầm thế giới của mình tạo thành một thế giới phụ thuộc. Mà trong thế giới phụ thuộc này các trưởng lão hoàn toàn có thể biến đổi hoàn cảnh từ yên bình tới ác liệt để cho các thanh niên trẻ tu thuật vào thực chiến. Điều mấu chốt ở phương pháp này là cũng có rùng rợn, cũng có máu tanh, nhưng không chết người.
Chính vì thế thanh niên tu thuật Đại Việt sau khi qua nhiều khảo nghiệm thì chắc chắn không phải “phế vật” như các tu luyện giả khác thường nói. Sau mỗi lần vật lộn trong gianh giới sinh tử mà cái mạng còn được giữ lại thì tất nhiên là con người ta trưởng thành hơn rất nhiều. Bất quá đây là bí mật của thuật pháp Đại Việt cho nên các tu luyện giả khác không biết thường hay khinh thường tu thuật trẻ tuổi Đại Việt. Theo bọn chúng thì tu thuật Đại Việt nếu không có tranh đấu trong nhiều năm thì ắt sẽ thái hóa mà thôi. Nhưng là qua nhiều năm liền, tu luyện giả của cả không gian đều nhận ra tu thuật trẻ của Đại Việt nhiều phen “giả trư ăn thịt hổ” mới giật mình đánh giá lại thuật pháp của Đại Việt.
Văn Lục giờ này cũng vậy, hắn chính là đang “giả trư ăn thịt hổ” đối với bọn ít kiến thức đây mà. Sinh vật Klake cấp năm vừa tiến tới gần vừa vung tay lên, trong miệng quạc quạc thứ ngôn ngữ gì Văn Lục cũng không hiểu. Bất quá hắn cũng không phải đợi lâu vì khoảng ba bốn giây sau ở trước mặt hắn đã xuất hiện một hình người khổng lồ bằng nước cao tới hai ba mươi mét đang giận giữ khua khoắng cây búa khổng lồ, đang muốn đập Văn Lục thành đống thịt vụn.
Khóe môi Văn Lục khẽ nhích lên: “Triệu hồi sư? Thật không biết tự lượng sức”.
Đọc truyện tiên hiệp nhiều, Văn Lục ngay lập tức đoán ra công pháp mà tôc Klake tu luyện. Hắn đang tưởng tượng cảnh bọn chúng lúc thí luyện là hai tên đứng ở hai đầu võ đài sau đó khua tay múa chân một hồi, tức thì hai con vật khổng lồ hiện ra rồi lao ầm ầm vào nhau đánh tới mù trời, ám đất. Tên Klake này triệu hoán ra một con người bằng nước khổng lồ chắc muốn mượn hình dáng con người để đả kích, hoặc chêu trọc Văn Lục đây mà.
Bất quá, Văn Lục biết triệu hồi sư có tới ba nhược điểm trí mang lận. Thứ nhất chính là thời gian để kết hợp nguyên tố để hình thành nên sinh vật là quá lâu, đôi khi tới cả phút. Có lẽ tộc Klake chuyên về triệu hồi sinh vật mang thủy nguyên tố nên nhanh hơn nhiều so với các tu luyện triệu hồi giả khác.
Nhược điểm thứ hai cũng chính là nhược điểm nguy hiểm nhất, đó chính là người triệu hồi mà chết… thì sinh vật được triệu hồi dù có trí tuệ đi chăng nữa cũng... tử mà thôi.
Nhược điểm cuối cùng là phương pháp này tiêu hao quá nhiều lượng tinh thần lực. Đôi khi chỉ triệu hoán được một con thôi cũng làm triệu hồi sư mệt muốn nằm bò càng trên mặt đất.
Hồn Thuật Hồn Thuật - Cửu Trảo Ma Long