Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Miêu Miêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 63
T
rong khi bọn tôi cứ thế chơi đùa thì ngày cưới ngày một gần hơn, trường tư thục Thành Yêu cũng đã bắt đầu nhập học.
Cái suy nghĩ thành thân thì sẽ không phải tới trường của tôi đã bị Bích Thanh Thần Quân dập tắt. Anh ta nói kể từ khi đi học, nhận thức của tôi đã có chiều hướng tốt lên rất nhiều, còn gián tiếp tạo nên một mối nhân duyên tốt đẹp. Vậy nên ngoài mấy ngày tổ chức lễ cưới ra, tôi đều phải ngoan ngoãn đi học… Dẫu sao cố gắng một năm nữa thôi là có thể tốt nghiệp rồi.
Vậy là sau đó tôi đành bịn rịn cáo biệt Bích Thanh Thần Quân để quay lại học đường. Khi vừa tới nơi tôi đã bị toàn bộ bạn học vây chặt quanh mình, lũ nữ nhi thì thao thao hỏi làm sao tôi có thể quyến rũ được một vị quan tiên như vậy, nói tôi hãy truyền thụ cho chúng vài chiêu để học tập. Lũ nam nhân thì hỏi bộ hạ của Bích Thanh Thần Quân có tuyển người không? Chúng muốn gia nhập hàng ngũ thiên binh thiên tướng có khó khăn không? Lại cầu xin tôi sẽ nói giúp vài lời.
Tôi cố gắng suy nghĩ một hồi lâu sau rồi mới nói với lũ nữ nhi, dẫu có việc gì đi nữa hãy nhào vào lòng Bích Thanh Thần Quân, lăn đi lăn lại trên đất làm nũng, hoặc cọ cọ vào mặt anh ta, hôn lên môi, kêu lên vài tiếng meo meo, tất cả đều là những cách có hiệu quả.
Kết quả làm cho chúng đỏ mặt kinh ngạc, ngày thứ hai khi Bích Thanh Thần Quân tới đón tôi, liền phải vội đỡ lấy vài cô bé vô tình vấp ngã dúi dụi vào lòng mình… Anh ta cảm thấy không hiểu ra sao cả, tôi lại hoài nghi những thị nữ phụ trách quét dọn trường tư thục Thành Yêu thật lười biếng, thế nên mới có nhiều sỏi làm người ta vấp ngã như vậy.
Còn việc gia nhập thiên binh thiên tướng tôi cũng giúp các nam nhi hỏi, Bích Thanh Thần Quân nói:”Thân thể khỏe mạnh, không sợ khổ không sợ chết, có thể nghe theo lệnh người chỉ huy thì đều có thể gia nhập. Về mặt võ nghệ tuy không yêu cầu quá cao, nhưng nếu tử trận sẽ đầu thai lại từ đầu, việc tu dưỡng từ trước cũng sẽ vì thế mà mất đi, xin hãy thận trọng suy xét.”
Câu nói này đã xua tan đi suy nghĩ tòng quân của nhiều người.
Sau bốn ngày nhập học thì Thiếu Chúng cùng Tiểu Tử mới cùng nhau tới, tôi gần như không nhận ra diện mạo của Thiếu Chúng. Mới có nửa năm không gặp mà trông cậu ta như cao lớn hơn, dường như cao cũng ngang với Bích Thanh Thần Quân, dáng người rắn rỏi hơn, vẻ con nít lúc trước cũng đã trở nên tuấn kiệt, nhưng sự hung ác trong đôi mắt thì vẫn y nguyên, nước da nhợt nhạt đi nhiều, tổng thể nom rất khó lại gần. Thiếu Chúng và Tiểu Tử đứng cạnh nhau trông rất thân mật. Hàn Kính nói trông bọn họ thật giống một ông lão biến thái đang thân mật với một cô thiếu nữ.
Hàn Kính trông cũng lớn hơn nhiều, khuôn mặt bầu bĩnh lúc trước giờ đây đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, mái tóc trắng muốt dài chấm gót chân, trên trán có một chấm châu sa màu đỏ càng làm tăng thêm sự huyền bí. Thế nhưng lời nói thì vẫn y nguyên như lúc trước, chưa bao giờ biết nói điều hay lẽ phải.
Đáng ghét nhất là việc cô ta mới nhìn thấy tôi đã nói:”Miêu Miêu, chúc mừng chuyện đại sự của tỷ, nhưng sao da mặt của tỷ lại đen sì sì như vậy? Tỷ gặp chuyện không vui sao.”
Tôi vội vã mượn Cẩm Văn tấm gương nhỏ, rồi cẩn thận soi lên mặt, nhưng có soi thế nào đi nữa cũng không phát hiện ra chỗ nào đen.
“Ấn đường có màu đen nghĩa là tử khí.” Hàn Kính nghiêm túc nói:”Nội trong ba tháng ắt có đại nạn.”
Bích Tài thấy tôi lo lắng, liền bỏ quyển sách xuống, lén nói bên tai tôi:”Đừng tin, cô ta chỉ toàn nói khoác, lần trước cũng nói đệ có đại nạn, kết quả là đệ đi đường không cẩn thận vấp ngã, đánh rơi mất bao đựng tiền…”
Hàn Kín tỏ vẻ không thích, nói:”Đó là do vận ngươi tốt, tránh được kiếp nạn, làm sao gặp vận may mãi được như vậy.”
“Dẫu sao Hàn Kính tỷ tỷ coi bói cũng có phần đúng“ Tiểu Tử cũng nói thêm vào:”Lần trước nói ta sẽ có rất nhiều hoa đào, làm ta vui mừng cả ngày hôm đó, ai ngờ chỉ là Đào Hoa Tiên Tử tặng ta một bình hoa có cắm một cành hoa đào, thật là chán chết.”
“Cái gì mà hoa đào? Muội vẫn mong chờ cái gì mà hoa đào?” Thiếu Chúng ở bên cạnh nghe thấy liền phẫn nộ, tóm lấy tai Tiểu Tử:”Còn dám đào hoa, lão tử… lão tử sẽ đem toàn bộ hoa đào của muội ra băm nát ninh nhừ lên!”
“Còn véo tai ta, muội sẽ đá huynh rồi đi tìm hoa đào đó!” Tiểu Tử cũng không cam chịu yếu thế hơn.
“Có mà hoa đào nát sẽ tìm đến muội!”
“Đúng rồi, huynh chính là cành hoa đào nát nhừ đó đó!”
Hai người họ cãi lộn một trận trời long đất lở giống như trước kia, làm tôi rất nhanh quên đi lời tiên đoán không mấy vui vẻ của Hàn Kính, hòa vào nô đùa cùng mọi người. Sau đó không quên mời bọn họ tới tham dự hôn lễ của mình.
Bọn họ cũng vui vẻ nhận lời mời, chỉ có Bách Tài sau đó len lén hỏi xem tiền mừng đám cưới là bao nhiêu…
Ngoài phòng tân hôn ra, Bích Thanh Thần Quân còn làm cho tôi một cái bồn tắm rất to ở phòng bên cạnh, nước suối nóng được dẫn về từ cách đây hơn trăm dặm, bồn tắm được làm từ bạch ngọc, nước không quá sâu, để một người sợ lạnh như tôi có thể tắm được.
Mèo rất ưa sự sạch sẽ, nhưng sau khi biến thành người tôi lại không thể liếm lông của mình, nên tôi rất thích chiếc bồn tắm này, có thể cởi bỏ toàn bộ trang phục rồi ngâm mình trong bồn, rất ấm áp, dễ chịu. Vậy nên khi mới xây xong bồn tắm là tôi lập tức chạy tới để ngâm mình trong đó, sau khi ngâm xong có thể tùy ý khoác trang phục lên người rồi đi tới phòng tân hôn ở bên cạnh, sau đó nhảy đi nhảy lại trên chiếc giường mới được đưa tới, rồi lại lăn lộn một hồi, sau khi đã cảm thấy rất dễ chịu rồi mới chìm vào giấc ngủ.
Cẩm Văn và Oa Oa không ngăn cản những hành vi này của tôi, ngược lại còn không rõ vì sao mỉm cười rồi chạy ra ngoài.
Không lâu sau, Bích Thanh Thần Quân bỗng làm tôi tỉnh giấc, hơi thở của anh ta có phần gấp gáp,tim đập cũng nhanh hơn. Tôi nghĩ sẽ lại bị ném ra ngoài cửa, chỉ đành đứng dậy, tỏ vẻ đáng thương nhìn anh ta, sau đó biến thành hình dạng mèo, uốn éo kêu lên vài tiếng, bò tới góc giường, cố gắng nhường cho anh ta một chỗ rộng rãi để dễ ngủ hơn.
Không ngờ lần này Bích Thanh Thần Quân lại giận dữ tóm lấy tôi:”Biến về hình dạng người.”
“Meo woo?” Tôi nhìn anh ta khó hiểu:”Thường ngày chẳng phải biến thành hình dạng mèo mới cho ngủ hay sao?”
“Hôm nay không giống trước kia.” Bích Thanh Thần Quân như đang nhẫn nại điều gì đó,”Danh phận đã định, ta đã… không phải lo lắng…”
Thế là tôi liền biến thành hình dạng con người, bò qua hôn anh ta mấy cái.
Anh ta cũng lập tức ôm lấy tôi ngã ra giường, do dự trong giây lát, rồi hung bạo hôn lại tôi, hôn từ tóc xuống đến môi, kiểu hôn này có chút khác biệt so với trước đây, dường như rất nóng bỏng, cảm giác như đang nếm thử mùi vị thức ăn vậy…
Lẽ nào thịt tôi rất ngon? Nước miếng như mắc nghẹn trong cổ họng, tôi mở to mắt nhìn anh ta, không biết tiếp theo sẽ phải đối mặt với điều gì.
Không ngờ rằng Bích Thanh Thần Quân liền cởi bỏ áo choàng đang mặc ra, bế tôi đặt lên trên đùi, do dự hỏi:”Ta có thể… chạm vào nàng không?”
Hôn thì đã hôn rồi, còn phải hỏi những câu như vậy sao? Tôi bèn gật gật đầu, ngay trong giây phút cúi đầu xuống, liền nhìn thấy bên trên bộ ngực cường tráng đằng sau chiếc áo đã mở ra, có một vết sẹo dài màu đỏ vắt ngang từ trái sang, trông rất chướng mắt.
Tôi cảm thấy rạo rực, nhanh chóng lột bỏ toàn bộ áo của anh ta ra, để lộ phần nước da trắng bóc, bên dưới phần bụng anh ta nổi lên những múi thịt màu xanh như những con rắn đang xếp cạnh nhau, đó có lẽ là những vết tích kiêu hãnh mà mỗi con vật sau khi tu dưỡng thành yêu quái còn giữ lại được. Phía bên cạnh những con rắn đó, chiếm giữ phần lớn toàn bộ cơ thể là những vết sẹo cũ mới chồng chéo lên nhau, nông sâu dọc ngang đan xen chằng chịt, trông thật rất đáng sợ nhưng cũng rất gợi cảm.
Đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy cơ thể của anh ta, tôi đưa ngón tay ra nhẹ nhàng sờ nhẹ lên những vết thương, bỗng một cảm giác lạnh lẽo xuất hiện trên đầu ngón tay, nó khiến tôi cảm thấy xót xa.
“Vì sao lại như vậy…” Tôi khẽ hỏi.
“Vì sao…”. Bích Thanh Thần Quân tỏ vẻ lo lắng trả lời,”Việc giao chiến ở bên ngoài không tránh khỏi thương tích, vì ta là một bậc trượng phu, cũng không để ý mấy chuyện vặt vãnh này, vậy nên cũng chẳng uống thuốc hay chữa trị những vết sẹo này, hẳn là trông cơ thể ta rất gớm ghiếc, nên làm nàng sợ hãi?”
Tôi vội vàng lắc lắc đầu, chỉ vào vết sẹo dài nhất trên vai anh ta hỏi:”Vết sẹo này là do bị làm sao?”
“Vết sẹo này hình như là lần ta giao chiến với con hồ ly vương mà có.”
Tôi lại chỉ vào vết sẹo phía sau lưng hỏi:”Còn vết này?”
“Ta quên rồi,có thể là lần chinh phạt Ma Giới mà có nó.”
Tôi lật người anh ta xem đi xem lại vài lần, cuối cùng chỉ vào vết thương mới có ở phần bụng, do dự hỏi:”Vết sẹo này… hẳn là lần ta cầu cứu chàng ở Bàn Đào Viên, hại chàng phân tán tư tưởng mà gây nên.”
“Ừm.” Bích Thanh Thần Quân tỏ vẻ tùy ý trả lời,”Vết sẹo này đúng là do lúc đó gây nên, nhưng không phải là do nàng làm ta phân tâm, là do bản thân ta không chú ý.”
“Ta xin lỗi.” Tôi cúi đầu nhận lỗi.
“Vì sao lại xin lỗi?” Bích Thanh Thần Quân tỏ vẻ khó hiểu.
Tôi cảm thấy hổ thẹn nói:”Nhiều sẹo như vậy, nhất định là rất đau đớn…”
“Đó là vinh dự của một võ tướng.” Bích Thanh Thần Quân ôm tôi chặt hơn, nhẹ nhàng an ủi bên tai,”Không cần quá lo lắng, ta không đau.”
“Như vậy đi!” Tôi lập tức xoay người lại, nhảy ra khỏi vòng tay anh ta, sau đó ngây ngô nói,”Để Miêu Miêu liếm vết thương cho sư phụ, trước đây mỗi khi bị thương ta cũng làm như vậy, liếm liếm vài cái là không đau nữa.”
“À?!”
Không đợi Bích Thanh Thần Quân từ chối, tôi lập tức đẩy anh ta ngã lên trên chiếc gối, sau đó thè lưỡi ra, cẩn thận liếm liếm trên ngực và bụng của anh ta.
“Khoan đã…” Toàn thân Bích Thanh Thần Quân run run lên như bị điện giật, hơi thở anh ta cũng gấp gáp hơn, giọng nói tỏ vẻ đau khổ, dường như đang cố gắng chịu đựng một điều gì đó,”Nàng đừng có làm càn…”
“Ta… Ta đâu có làm càn.” Tôi liền dừng lại.
Anh ta hít vài hơi thật sâu, dường như đang cố gắng lấy lại bình tĩnh. Rồi tóm chặt lấy đôi tay tôi, sau đó bỗng dùng lực thuận đà kéo tôi ngã vào lòng, tai tôi áp sát vào ngực anh ta, nghe rõ từng tiếng đập mãnh liệt phát ra từ lồng ngực.
Vì sao tim anh ta lại đập nhanh như vậy? Dường như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy. Tôi tỏ vẻ không hiểu ngẩng đầu định hỏi, nhưng lại bị anh ta ôm chặt quá, rồi khẽ nói:”Miêu Miêu… Đừng cử động, ta không muốn vì quá phấn khích mà làm tổn thương đến nàng.”
Tôi liền nhoài người nằm ra, không có một cử động nhỏ nào. Sau khi nhịp tim Bích Thanh Thần Quân trở lại ổn định, anh ta bỗng vùng dậy mở bung đai lưng ở eo tôi ra, làm cho chiếc áo choàng mỏng được dệt từ tơ lụa chầm chậm từ trên vai trôi tuột xuống, để lộ ra chiếc yếm đào được thêu hình cá chép vờn hoa sen.
“Là Cẩm Văn thêu đó, có đẹp không?” Biểu hiện của Bích Thanh Thần Quân làm tôi hơi mơ hồ không đoán được sắp tới sẽ xảy ra việc gì, vội vàng chuyển sang các chủ đề khác,” Vẫn còn một chiếc màu đỏ thẫm, là Oa Oa làm cho.”
“Đẹp… rất đẹp…” Bích Thanh Thần Quân mơ màng đáp lại, bàn tay anh ta xao nhẹ phần lưng tôi, những ngón tay thô ráp cọ cọ vào da làm tôi cảm thấy có chút ngứa ngáy.
Tôi vội trở mình, định thoát ra khỏi cảm giác kì quái này, nhưng anh ta vẫn cứ ôm tôi rất chặt, làm tôi không thể thoát ra ngoài.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Miêu Miêu
Quất Hoa Tán Lý
Hoa Miêu Miêu - Quất Hoa Tán Lý
https://isach.info/story.php?story=hoa_mieu_mieu__quat_hoa_tan_ly