Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tướng Công Bám Người
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 59: Nương Tử, Đừng Làm Ta Sợ!
Ôm chặt lấy Diệp Khê Thiến đang ăn bánh hạt sen vào ngực, tay An Nguyệt Quân kiểm tra toàn thân nàng từ trên xuống dưới, sốt sắng: “Nương tử, nàng không khoẻ ở đâu? Sao nàng không cho ta hay? Có phải đau lắm không?” Giọng nói run rẩy lo lắng thấy rõ.
“Khụ khụ khụ… Anh muốn em nghẹn chết đấy à?” Diệp Khê Thiến ho sằng sặc một hồi, vất vả lắm mới thông cổ họng được liền quay sang tức giận mắng.
An Nguyệt Quân vỗ vỗ nhẹ lưng nàng, giọng nói ngập tràn trách cứ: “Nương tử, đến ăn bánh mà nàng cũng chẳng cẩn thận.”
Diệp Khê Thiến liếc An Nguyệt Quân một cái, gằn: “Không phải tại anh nên em mới nghẹn à?”
Đầu ngón tay An Nguyệt Quân khẽ lau vụn bánh bên khoé môi Diệp Khê Thiến, dịu dàng và nghiêm túc hỏi: “Nương tử, nàng thật sự không có bị sao chứ?”
“Không sao, không sao hết.” Diệp Khê Thiến lắc đầu.
An Nguyệt Quân ôm cổ nàng thật chặt, toàn thân tun rẩy, thì thào: “Vậy vì sao nương tử lại bảo thân thể không khoẻ? Nàng không biết phu quân sẽ lo lắm ư? Lần trước nương tử bị rắn độc cắn đã khiến ta đau đến tê tái tâm can rồi. Ta không muốn nếm trải loại đau đớn đó nữa đâu. Nương tử, nàng có hiểu cho ta không?”
Diệp Khê Thiến im lặng không lên tiếng. Sau nàng mới đặt tay lên lưng An Nguyệt Quân, nhẹ nhàng đáp: “Thực xin lỗi, em lại làm anh tổn thương.”
“Chỉ cần nương tử không sao là tốt rồi.” An Nguyệt Quân miễn cưỡng nở một nụ cười, đôi môi vốn đỏ tươi nay đã trắng bệch vẫn mấp máy: “Nương tử, hứa với ta, nàng phải tự bảo vệ mình thật tốt.”
Diệp Khê Thiến trịnh trọng gật đầu, vuốt mặt hắn, cam đoan: “Ừ, em hứa.”
“Mà không phải anh đang dự tiệc à?” Diệp Khê Thiến tiếp tục hỏi.
“Nương tử quan trọng nhất.” Vẻ mặt An Nguyệt Quân rầu rầu, đôi mắt ngây thơ chớp chớp, quyến rũ thủ thỉ: “Nương tử, nàng bắt nạt ta, nàng phải đền bù cho ta.” Rồi hắn chu chu cái miệng nhỏ nhắn ra.
“Em bắt bạt anh khi nào?” Diệp Khê Thiến khó hiểu.
“Nương tử giả bệnh lừa ta làm ta đau lòng.” An Nguyệt Quân nũng nịu nói, đáy mắt thoáng qua nét mê hoặc lấp lánh say lòng người.
“Chẳng lẽ anh mong em bệnh thật?” Diệp Khê Thiến trừng mắt liếc hắn, giả vờ tức giận truy xét.
“Không! Không! Ta sao dám chứ?” An Nguyệt Quân cuống quít lắc lắc đầu, dung nhan tuyệt thế lộ rõ vẻ khẩn trương.
“Nếu đã không bệnh thì sao còn đòi em đền bù?” Diệp Khê Thiến mỉm cười tinh quái, đôi mắt híp thành một đường. Nụ cười của nàng tươi mát như một làn gió trong lành.
An Nguyệt Quân ngẩn ngơ, chỉ biết ngây ngốc gật đầu. Nương tử nói vậy… hình như cũng… không sai nhỉ?!
Diệp Khê Thiến ngắm bộ dạng ngơ ngác đáng yêu này của An Nguyệt Quân đã sớm nhịn không nổi mà phì cười.
An Nguyệt Quân giờ mới hiểu mình lại vừa bị nàng đùa giỡn. Hắn đáng thương nhìn nàng, tròng mắt ngây thơ ngập nước lúng liếng, miệng nhỏ đỏ tươi mím chặt, lên án: “Nương tử, nàng lại bắt nạt ta nữa!”
Thu nhi và Đông nhi một bên đã sớm cười đến lệch eo nhưng cũng đành nén cười vào bụng. Chỉ mỗi ở trước mặt phu nhân, bảo chủ mới tháo chiếc mặt nạ lạnh lẽo xuống. Mà may mắn sao, trông bảo chủ như vậy vô cùng dễ thương!
…
Màn đêm buông xuống, Diệp Khê Thiến đi đi lại lại trước cửa Lạc An các, đáy lòng không ngừng lảm nhảm: “Hai cô nhóc kia vì sao còn chưa về? Chẳng lẽ trên đường xảy ra chuyện gì?”
Vừa suy nghĩ tới đó, Thu nhi với Đông nhi đỏ mặt cầm một bọc đồ nhanh chóng chạy vào. Diệp Khê Thiến nghênh đón hai người, hỏi: “Vì sao về trễ thế?”
Thu nhi tức giận kể lể: “Tỷ tỷ, sao tỷ không tự đi mua đi? Mua mấy cái thứ này xấu hổ quá đi mất! Lão bá ở tiệm thuốc đó cứ nhìn chằm chằm bọn muội, cứ như bọn muội đang làm chuyện gì mờ ám lắm ấy!”
Diệp Khê Thiến cười cười đẩy Thu nhi vào trong, ấn cô bé ngồi xuống ghế, nhẹ nhàng massage, nịnh nọt: “Thu nhi của chúng ta vất vả rồi. Để chị đấm bóp cho em nhé.”
Một bên Thu nhi đang nhàn nhã hưởng thụ làm Đông nhi kế bên hậm hực đặt mông ngồi xuống ghế, oán giận: “Tỷ tỷ, tại sao tỷ chỉ đấm bóp cho Thu nhi? Muội cũng chịu mất mặt đi mua mấy thứ kia cho tỷ mà.”
Diệp Khê Thiến đi tới phía sau lưng Đông nhi, lấy lòng nói: “Tiểu thư Đông nhi cũng cực khổ rồi. Để chị đấm bóp cho.”
Cả phòng ấm áp…
“Đông nhi điều tra xong hết rồi chứ? Tối nay bảo chủ làm gì? Nếu nhỡ anh ấy mà phát hiện thì hỏng bét.” Diệp Khê Thiến lo lắng.
Tuy đáy lòng Đông nhi cầu xin mọi chuyện hỏng bét luôn đi cho rồi nhưng miệng vẫn đảm bảo: “Tỷ tỷ yên tâm, Đông nhi hỏi hết rồi, tối nay chắc chắn bảo chủ sẽ không tới.”
Thu nhi lo âu ngẩng đầu hỏi: “Tỷ tỷ, làm thế này ổn chứ? Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì chúng ta chết chắc!”
Diệp Khê Thiến cau mày, đáy mắt lướt qua một tia sáng, tay vỗ vỗ vai Thu nhi, hứa: “Yên tâm, chị tự biết chừng mực mà.”
Trông dáng vẻ kiên quyết của Diệp Khê Thiến, Thu nhi lẫn Đông nhi cũng đành gật đầu thuận theo.
Diệp Khê Thiến phóng mắt ra màn đêm thăm thẳm bên ngoài, ôm bọc đồ vào trước ngực, vẫy vẫy tay chào: “Chị đi nhé.”
Cuối cùng, dưới ánh mắt lo lắng của hai tỳ nữ nhỏ, Diệp Khê Thiến tung tăng rời đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tướng Công Bám Người
Phi Yên
Tướng Công Bám Người - Phi Yên
https://isach.info/story.php?story=tuong_cong_bam_nguoi__phi_yen