58 - Quả Đào Trường Thọ Hay Đoản Thọ ?
ột hôm chúa Trịnh đang hội các quan bên phủ Liêu, có sứ giả ngoại quốc đến dâng một mâm đào trường thọ, quả nào quả ấy lớn mọng như quả cam, các quan thi thầm nhau: « Ngon quá đẹp quá, phải chi tụi mình cũng được Chúa cho để nếm thử xem sao? »
Trạng Quỳnh thấy vậy, liền chạy lại chỗ án thư để mâm đào, cầm lên một quả ngắm xem, liền giở đi giở lại, rồi cho ngay vào miệng cắn mà nhai lấy nhai để.
Quan ngự sử vốn đã ghét Quỳnh, nay nhân chuyện này, liền hạch Quỳnh về tội khi quân và tâu Chúa xin chém. Chúa đang lúc bực trước cử chỉ của Quỳnh liền thét võ sĩ trói gô Quỳnh lại để đem ra pháp trường.
Quỳnh bị trói ngửa mặt lên kêu: « Trời ơi, trời ơi, trời có mắt không mà để kẻ này bị oan ức nỗi này? »
Chúa cho đứng lại hỏi: « Nhà ngươi như thế còn kêu oan gì nữa? »
Quỳnh tâu: « Chúa sai đem chém thần, thần không hối hận gì, chỉ xin chém kẻ dâng đào và cho đem đào để đổ đi mà thôi ».
Chúa hỏi: « Nhà ngươi tâu xin gì lạ vậy? Người ta có tội gì mà chém, đào có thúi đâu mà đổ đi? »
Quỳnh tâu: « Lạy Chúa, Chúa nghĩ coi, gọi là đào trường thọ mà thần mới thử ăn vài miếng chưa nuốt khỏi cổ đã bị chết, như thế là đào đoản thọ rồi, ấy thế là họ đem thứ đào bậy để dâng Chúa, nếu không chém và đổ đi, để lỡ có ai ăn nữa thì thật là thậm cấp chí nguy ».
Chúa nghe tâu, cả cười hết giận liền truyền tha Quỳnh ngay, và đặc biệt thưởng cho một quả để khen tài chơi lỡm (pha lửng).
Trạng Quỳnh Toàn Tập Trạng Quỳnh Toàn Tập - Ngô Lăng Vân Trạng Quỳnh Toàn Tập