Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dị Giới Thú Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 59: Ban Thưởng (hạ)
N
ghe thấy Sở Thiên hỏi, A Mạt Kỳ trong không trung bỗng run lên một cái, trên khuôn mặt kiêu hãnh của nó bỗng lộ ra vẻ sợ hãi, “Chủ nhân, con quái vật đó quả thực quá kỳ dị! Ma pháp của ta không có chút hiệu quả nào khi đứng trước mặt nó!”
A Mạt Kỳ là gì chứ? Là biến dị lôi ưng cấp chín! Tuy nó tạm thời chưa nắm vững hết sức mạnh cấp chín của mình, nhưng phóng ra những ma pháp từ cấp tám trở xuống thì đối với A Mạt Kỳ chẳng khác gì hô hấp bình thường! Con quái vật đó lại có thể không thèm quan tâm đến những ma pháp cấp tám sau ? Ha ha, ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh ! Lửa giận của Sở Thiên vì bị khinh thường mà bùng phát chợt tan biến hết. Thay vào đó là khuôn mặt âm hiểm cứ tủm tỉm cười…
Phất La Đa và A Mạt Kỳ đều bay rất nhanh, chẳng bao lâu sau, mấy người đã bay ra khỏi A Cổ Lạp sơn, đến vùng tiếp giáp với đầm Trần Nê rồi hạ cánh xuống một vùng đất ngập tràn khói đen.
Khác với phong cảnh đẹp đẽ cao nhã của A Cổ Lạp sơn, cảnh tượng nơi đây giống như một vùng đất chết, khắp nơi đều là đất bùn thối rữa đen ngòm, cây cối tàn úa héo nát gắng gượng sinh trưởng trên những vùng đất khô, mùi thối bốc lên lan tràn trong không khí, còn con ma sủng mới của Sở Thiên đang bị khóa chặt trong vô số xiềng xích, bị kẹt cứng trên một thạch đài lớn, mặc cho gió mưa đánh cho tới tấp lên người.
Nhìn chiếc bóng nhỏ dài trên thạch đài, hai tay của Sở Thiên nắm chặt lại, khóe miệng không nhịn được mím chặt lại, gân xanh nổi lên đầy trán, hai mắt đỏ rực, lửa giận chỉ muốn bùng phát ra! “Phất La Đa trưởng lão! Chuyện này là thế nào!”
Nghe thấy cách xưng hô của Sở Thiên thay đối, Phất La Đa gượng cười, còn tưởng Sở Thiên phẫn nộ vì bị lừa bịp, lão bèn nhún vai bất đắc dĩ nói: “Phất Lạp Địch Nặc lão đệ, cái này ta cũng hết cách rồi, chỉ ý của bệ hạ chính là như vậy…” Nói rồi Phất La Đa chỉ vào con rồng đó, khuôn mặt cố nặn ra một nụ cười, “Bệ hạ lúc nãy nói tặng ngươi ‘nhất con Long sủng’ (*), nhưng người không nói là ‘nhất đầu Cự Long’ (*)mà, ngươi xem, tuy bộ dạng của nó hơi lạ, nhưng nó đích thực là huyết mạch của Long tộc….”
Sở Thiên rất tức giận, vô cùng tức giận! Nhưng không phải vì trò chơi đố chữ của Long Hoàng, mà lại bộ dạng của con rồng trên thạch đài! Sở dĩ gọi là ‘Nhất Điều Long’ mà không phải là ‘Nhất Đầu’ chính là vì, ngoài việc có thêm một đôi cánh ra, con rồng đó đích thị là loài rồng phương Đông đích thực!
Tuy rằng những ngày Sở Thiên sống trên lục địa Huyễn Thú rất thoải mái, nhưng trong lòng hắn cuối cùng cũng vẫn coi mình là một người trái đất, là con cháu Viêm Hoàng lấy rồng làm thần vật tượng trưng! Cho dù con rồng đó có thêm một đôi cánh của loài Cự Long, nhưng vẻ bên ngoài đầu ngựa mình rắn ấy, vảy kỳ lân vàng óng ấy, đôi sừng ấy, và cả long tu (râu rồng) đang phất phới vô thức đã đánh thức mảng kí ức nằm trong đáy sâu tâm hồn của Sở Thiên!
Nhưng chính mảnh kí ức quan trọng nhất trong lòng Sở Thiên hiện giờ lại đang bị trói chặt trên thạch đài lạnh lẽo kia, thân thể bị vặt ngang tơi tả, vảy lân bị trầy tróc ra, những vết thương đang bị rữa nát bầm máu, còn thứ cơm thừa canh cặn ngay đến cả lợn cũng không ăn đang ngậm trong mồm nó, tất cả đã chứng tỏ được nó đã bị Cự Long tộc đãi ngộ ra sao!
“Lão đệ, lão ca nói thực với ngươi,” Phất La Đa tiến sát tới Sở Thiên, tỏ ý tạ lỗi, vỗ vai Sở Thiên giải thích, “Con rồng này bệ hạ sớm đã không muốn giữ rồi, cho nên mới tặng cho ngươi…” Tuy chủ ý là của Phất La Đa tự đưa ra, nhưng cùng Long Hoàng chơi trò đố chữ để lừa một nhân loại, điều này khiến một con rồng kiêu ngạo như hắn cũng rất băn khoăn trong lòng.
Chiến tranh và tình yêu dù bất cứ nơi nào cũng có thể được sinh ra đồng thời, giữa Hoàng Kim Long tộc và Cự Long tộc cũng như vậy, thế là sau trận xung đột một trăm năm, con quái vật có đôi cánh của Cự Long tộc nhưng thân thể lại là của Hoàng Kim Long tộc ra đời ở A Cổ Lạp sơn, tuy phụ thân và mẫu thân của nó đã bị Long Hoàng Á Lợi Tư Thác Đức đích thân trảm sát, nhưng đôi cánh Cự Long kia đã cứu nó lúc then chốt, vì hội nghị tối cao không cho phép giết hại một huyết mạch Cự Long không có lỗi sai nào!
Mặc dù may mắn sống sót, nhưng nó lại phải chịu sự miệt thị của tất cả người trong Long tộc, thậm chí ngay một cái tên cũng không có, tuy rằng theo truyền thống của hội nghị tối cao, Long Hoàng không thể đuổi nó ra khỏi A Cổ Lạp sơn, nhưng địa vị của nó lại không bằng những con Á Long thú ti tiện bên ngoài núi, lại bị đầy đến nơi ranh giới giữa A Cổ Lạp sơn và đầm Trần Nê này!
“Tốt, thật sự rất tốt! Con rồng này ta tiếp nhận!” Sở Thiên tái xanh mặt đi lên thạch đài, quỳ trước mặt con rồng đó, nhẹ nhàng vuốt ve chiếc đầu rồng to bằng cả người mình, nói: “Ngươi còn nói được không?”
“Được! Ngươi…Ngươi là ai?”Đôi mắt vô thần yếu ớt hé mở, nhìn thấy A Mạt Kỳ và Phất La Đa phía dưới, “Ngươi là chủ nhân của con Lôi Ưng kia sao? Có phải muốn báo thù ta không?”
Lúc này Phất La Đa cũng đi lên thạch đài, dùng khóe mắt liếc nhìn, khinh miệt nói: “Hắn không phải đến báo thù ngươi, từ nay về sau, hắn chính là chủ nhân của ngươi!”
“Ha ha.” Con rồng thê lương cười, “Có người lại cần một quái vật như ta sao? Ha ha! Các ngươi cuối cùng cũng có cớ để đuổi ta ra khỏi A Cổ Lạp sơn rồi.”
“Phất Lạp Địch Nặc lão đệ, chuyện này…” Phất La Đa bị con quái long làm cho tức giận, nhưng lại ngại làm mất thể diện của Sở Thiên nên không dám phát tác, đành xoay người bay lên trời, “Ngươi nói với hắn đi, ta về trước bẩm báo chuyện này với bệ hạ…...Hừ!” Dứt lời, Phất La Đa đã biến mất dạng, chỉ còn lại tiếng hừ nhạt của quái long!
“Tên khốn Long Hoàng!” Phất La Đa vừa đi khỏi, Sở Thiên đã chỉ về phía A Cổ Lạp sơn bắt đầu mở miệng chửi rủa mắng nhiếc, “Ngươi lại làm cho ma sủng của lão tử trở nên thế này!? Sớm muộn gì cũng có một ngày lão từ phế bỏ cái con rắn mối già nhà ngươi, giỡ cái ổ rắn mối A Cổ Lạp sơn của ngươi!”
“Ha ha ha ha…” Sở Thiên văng đủ các lời tục tĩu, nhưng đôi mắt của quái long hiện rõ ra một tia sáng kì dị, phá lên cười rồi nói: “Nếu ngươi muốn tiêu diệt lão rắn mối đó! Tính thêm một phần cho ta!”
“Cũng thêm một phần cho ta nữa!” A Mạt Kỳ ở chỗ xa cũng cất cao tiếng nói!
“Ha ha ha ha…” Một người, một rồng, một ưng trên A Cổ Lạp sơn cùng cười phá lên không chút kiêng nể gì!
Nếu so sánh Cự Long tộc và Hoàng Kim Long tộc, tuy chúng có số lượng nhiều nhưng thực lực cá nhân thì lại kém xa! Da của Cự Long cứng như gang thép, có thể chắn được phần lớn đấu khí và các đòn tấn công thường, nhưng chúng lại không có cơ thể giống như Hoàng Kim Long tộc xem ma pháp như không! Đương nhiên, Hoàng Kim Long tộc cũng có khuyết điểm, bọn chúng ngoài phòng ngự những đòn công kích bằng ma pháp ra, thì có chút lực bất tòng tâm! Nhưng điều này không thể không khiến cho nhiều người ca ngợi sự công bằng của Sáng Thế Thần!
Nhưng lúc tạo ra ma sủng mới của Sở Thiên, sự công bằng của Sáng Thế Thần lại được thể hiện ở một phương diện khác, về mặt phòng ngự, con quái long này lại có thể kế thừa ưu điểm của cả hai tộc lại với nhau, ma pháp đấu khí đều không thể làm nó mảy may bị thương tổn, nhưng về mặt công kích lực, nó còn tệ hơn một kẻ thiểu năng pháp thuật như Sở Thiên….
Cũng chính do nguyên nhân này, sự phán định thực lực của quái long đã trở thành một vấn đề khó giải quyết, nếu phán định theo mức phá hoại, trong chốc lát không thể có vật để giám định, cho nên con quái long mãi đến hôm nay, vẫn là một du dân thất nghiệp không có giấy chứng nhận chức nghiệp.
Trên thực tế, A Mạt Kỳ sở dĩ bị bắt lại, hoàn toàn là do trách nhiệm của nó! Lúc đó, nó đánh những con Cự Long do Khắc Lạp Khắc dẫn tới đến mức chúng phải tìm đủ đường thoát thân, thậm chí còn ép Khắc Lạp Khắc trốn về ranh giới A Cổ Lạp sơn, nhưng chính lúc này, Khắc Lạp Khắc chợt nhớ đến con quái long không sợ pháp thuật, thế là Khắc Lạp Khắc bèn tự mình mở xích cho quái long, uy hiếp nó nếu không giúp mình đối phó với A Mạt Kỳ thì sau này sẽ không có đồ để ăn nữa!
Vì để sau này không bị đói chết, quái long đành phải chặn trước Khắc Lạp Khắc, mặc cho ma pháp các hệ của A Mạt Kỳ oanh kích, kết quả, kẻ hiếu chiến thành tính như A Mạy Kỳ lại nổi gân lên, nhất định muốn xem, rốt cuộc sự phòng ngự của đối thủ mạnh hay lực công kích của mình mạnh hơn!
Mãi cho đến khi tia pháp thuật cuối cùng của A Mạt Kỳ cũng dùng nốt, con quái long vẫn ung dung xoay tròn trên không trung, còn Khắc Lạp Khắc đứng bên cạnh ôm cây đợi thỏ, tự nhiên sẽ dễ dàng bắt được A Mạt Kỳ đã kiệt hết sức lực…
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Trên đường quay trở về A Cổ Lạp sơn, Sở Thiên nghe A Mạt Kỳ thuật lại quá trình mình bị bắt, sau đó trên lưng A Mạt Kỳ đã vẫy gọi thành viên mới bay bên cạnh mình, tiếp đó Sở Thiên nheo mắt lại, nghiêm giọng nói: “Là ma sủng thứ năm của ta, ta thay mặt cho nữ thần ban cho ngươi một cái tên mới --- NMD…”
(*)Nhất điều Long: “Điều” là lượng từ miêu tả tính chất của những vật thon dài, ở đây chỉ là một con rồng Phương Đông dáng thon dài mình rắn.
(*)Nhất đầu long: “Đầu” lượng từ chỉ chung cho động lớn như trâu, bò…. Ở đây chỉ loài rồng to lớn có hình dạng như con rắn mối.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dị Giới Thú Y
Du Tạc Bao Tử
Dị Giới Thú Y - Du Tạc Bao Tử
https://isach.info/story.php?story=di_gioi_thu_y__du_tac_bao_tu