Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đã nhớ một cuộc đời
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đã Nhớ…Một Cuộc Đời – Chương 59
_ Dậy đi, làm bộ hoài..
_Hihi.. Sao anh biết..
_Thế có ai đang ngủ mà ôm chặt người khác cười toe toét không?
_ Từ tối qua rồi mà hihi..
_ Ừ.. Thôi anh phải đi học đây, dậy đi nào.
_ Anh gọi em dậy đi hihi..
_Vừa gọi đó thui..- Nó ngơ ngác..
_Thế này cơ..- Mắt em vẫn nhắm nghiền.. Khuôn mặt nũng nịu.. Chỉ vào đôi môi căng mọng đang chu chu ra.. Eo ơi..=.=!
_Gớm, đánh răng đi đã nhé.. Sáng sớm ngày ra..- Em ngồi bật dậy mở to mắt nhìn nó gào lên..
_Đồ vô duyên…!!..và rồi..
_Huỵch..á..ui da!!..- Em đạp nó ngã lăn xuống nền nhà.. Ngồi xoa xoa cái lưng, em cười nắc nẻ..
_Có thế mà cũng ngã.. Yếu thế anh yêu..hihi..
_ Yếu gì.. Anh hơi khỏe đấy..- Ngồi dậy gồng hết cơ người lên kiểu mấy bố tập thể hình.. Tưởng em khen ai dè, em bĩu môi..
_ Khiếp..toàn que với gậy mà cũng đòi..- Nhục ơi là nhục =.=.. Lủi thủi đi vô phòng tắm.. Mang theo bộ quần áo vào thay luôn để đi học.. Bước ra thì em nhìn nó cười cười..
_Cười gì mà cười?
_Anh ơi..hihi
_Gì?
_Hôm nay thứ mấy..? Hihi.
_ Hôm nay á.. Để xem nào, à chủ..nhật..- Chán nản lại quay vô phòng thay bộ mặc ở nhà =.=.. Em ở ngoài cười như được mùa.. Ở bên em đúng là quên hết ngày tháng, được nghỉ cũng không biết mà.. Lúc lâu sau khi VSCN xong, em đòi đi ăn sáng.. Nó cũng đói vì tối qua có ăn gì đâu, được cốc nước đen ngòm mà đi chung cùng chị á.. Ra bên ngoài cửa phòng mới thấy đã.. Trời âm u kèm theo tiếng lá cây xào xạc làm cho con đường vắng người càng thêm lạnh lẽo hơn, có thể một buổi sáng chủ nhật với cái không khí cận đông này làm ọi người muốn ở trong nhà hơn là ra ngoài đường… Điều này làm nó phấn khích, vì nó thường rất vui khi ở một mình nơi vắng người.. Nơi tối, kiểu như con đường này đang dành riêng cho nó vậy.. Dắt cái xe của em ra đúng lúc một chiếc xe khác đi qua mang theo luồng gió mạnh vào người nó.. Làm nó da gà da ốc nổi đầy tay, vì đang mặc áo cộc.. Em cũng bước theo ra, co ro, hai bàn tay thì xoa xoa vào nhau ra điều lạnh lắm.. Mà cũng lạnh thật còn gì nữa. Nó chẳng khoái thử độ bền cơ thể thêm,nên quay lại phòng mặc thêm cái áo nỉ và lấy chiếc áo khoác hôm qua đắp, quàng qua người em.
_Lạnh nè, mặc vô rồi đi..
_Hihi.. Hết lạnh rồi còn đâu..- Em kéo cái khóa lên cao cổ rồi ôm một bên tay nó..
_Ừ đi nhé..
Nó đứng dựng cho em bước lên rồi mới lên.. Lòng vòng cảm nhận cái tiết trời của HN buổi sáng suốt quãng đường gần chợ em mới chỉ vô quán cháo nề đường.. Khôn phết.. Trời này ăn cháo nóng thì khỏi chê, mà nó cũng khoái ăn cháo.. Căn bản lười nhai hehe..quán này khách cũng đông, chủ yếu là mấy lão bợm vô uống rượu và bốc phét với nhau chuyện chính phủ, chả biết có đúng không cơ mà ngồi ăn mất cả ngon.. Để ý có mấy đứa còn nhìn em chằm chằm nữa chứ..khó chịu quá.. Ăn xong nó thấy em co ro, tay thả xuống đùi che che.. Rồi hiểu..
_Anh bảo là không mặc mấy đồ này nữa cơ mà?- Nó hơi cáu, nói bao lần không chịu nghe.. Cứ khoái hở hang chi..
_ Nhưng..em..em- Em có vẻ sợ sợ, lúng túng..
_ Nhưng gì mà nhưng? Đi về.- Nó nói dứt khoát.
_ Được hôm nghỉ mà anh?- Em xụ mặt xuống mếu mếu..
_ Về nhà thay đồ..- Thấy mặt em giãn ra cười típ mắt sau câu nói của nó.. Đúng là @@
_Hihi.. Thế mà em cứ tưởng..
_Giả vờ giỏi dữ ha..
_Hihi..
Đèo em về nhà em.. Trên đường, em ôm chặt cái bụng đang no của nó, thấy hơi tức bụng xíu.. Nhưng cũng chả nói gì.. Vì nó luôn mong em ôm nó chặt như vậy, một cảm giác bình yên xen lẫn hạnh phúc mỗi khi em đằng sau và ôm nó.. Mong rằng nó và em sẽ mãi giữ chặt nhau, cùng nhau đi hết con đường này đến tận cuối cùng.. Ước mơ nhỏ nhoi của nó là vậy thôi… Có lúc phóng qua khu đường LĐ, một số người còn nhìn nó.. Đúng hơn là nhìn em, chắc không hiểu tại sao con người xinh đẹp này lại ngồi phía sau và đang ôm một thằng vừa xấu vừa lùn như nó.. Hehe, chính nó cũng không biết nữa, chắc hôm nào phải hỏi em thôi.. giờ thì nó phải cảm ơn đời mang em đến bên nó chả hận tẹo nào nữa rồi.. Quên hết rồi, cái quá khứ đau buồn đó.. Mãi mãi, nó sẽ vùi sâu một góc trong trái tim.. Nó sẽ đóng băng nó lại.. Trước giờ nó giỏi việc đó lắm mà.. Suy nghĩ một hồi cũng đến nhà em.. Em kéo nó vô nhà.
_ Anh hihi.. Lên phòng em chơi đi..
_ Ủa, tưởng phòng kia mà.. Lên đâu?
_ Không, phòng em trên cơ hihi.. Phòng đó là của bố mẹ em đấy..
_Ơ giỏi, thế mà kéo người ta vô ngủ..
_Hihi.. Lo gì, bố mẹ em còn lâu mới về cơ..- Giọng em vẫn cười, nhưng có phần gượng gạo..
_ Buồn không?- Nó thốt ra một câu không đầu không cuối.
Chỉ muốn biết cảm giác em thế nào, có từng như nó không.. Có thể nó đã hiểu em thêm một chút.. Em cũng chỉ là còn gái.. Mà họ luôn luôn là phái “yếu”.. Đến nó còn cảm thấy rất kinh khủng bởi quãng thời gian không bạn bè.. Còn đây, em chịu đựng giỏi hơn nó nhiều.. Thiếu vắng sự đùm bọc của cha mẹ trong những năm cuối của tuổi học trò.. Có lẽ điều này tạo lên những cá tính mạnh mẽ của em. Cả nó và em đều thiếu thốn về mặt tình cảm.. Nhưng giờ em đã đến với cuộc sống của nó, gắn liền với cuộc sống sinh viên nhàm chán của nó.. Em đã làm cho nó rũ bỏ được những cái suy nghĩ tiêu cực và những ảnh hưởng của tuổi thơ.. Giờ nó hết cô đơn, có em là đủ.. Nó mong em cũng vơi bớt đi phần nào, khi bên nó.. Dù có thể lời thề của em vẫn còn trong đầu nó.. Nhưng đó cũng chỉ là một câu nói.. Đôi khi cái gì càng dễ có càng dễ vụt mất.. Nó tin tình yêu của nó sẽ đủ để em thấy được che chở khi bên nó.. Như cảm xúc em nói lúc đầu, đêm mà em chính thức bắt được trái tim nó..
_ Dạ.. Sống một mình hả anh? Em quen rồi mà hihi..- Nụ cười không tươi của em cũng đủ để nó hiểu phần nào.. Bước lên một bậc cầu thang của nhà em, chỗ em đang đứng với ánh mắt tròn xoe nhìn nó.. Bàn tay còm còm của nó nắm lấy bàn tay lạnh mềm mại của em, để áp vào má nó..
_Anh hiểu.. Em đang rất cô đơn… Anh nghĩ mình không thể hiểu được sự thiếu vắng của gia đình được vì anh chưa từng trải qua.. Nhưng anh hứa sẽ giúp em hết cảm giác đó khi bên anh.. Vậy nên em đừng cố dấu cảm xúc của mình nữa nhé..- Có thể nói lần đầu nó nói kiểu sến sến như vậy.. Nhưng đây là tình yêu của nó, tình yêu nó đã xác định dù cuộc đời có thế nào đi chăng nữa.. Chứ không phải đùa vui, nên nó sẽ mang đến cho em những lời nói từ tận đấy lòng mình, nó muốn em biết rằng nó yêu em rất nhiều và muốn em hiểu thêm nó.. Em tiến lại cúi xuống hôn nó (Đã thấp còn đứng bậc dưới mới chán =., Rất lâu.. bờ môi ngọt ngào mềm mại của em.. Luôn mang cho nó một cảm giác thích thú.. Em thơm lắm.. Hôm nay nó còn có thêm một chút kích thích nữa.. Đơn giản là em đẹp.. Nhưng nó hiểu giới hạn của mình đến đâu.. Nó muốn em sẽ là người đầu tiên và cũng là cuối cùng nó yêu, nó sẽ tôn trọng em.. Cảm nhận bàn tay em càng nắm chặt tay nó hơn.. Rời môi nhau ra, em thủ thỉ.. Bằng con mắt long lanh..
_Em biết rồi mà.. Em đến với anh chỉ vì anh đã giúp em xua tan cái lạnh lẽo cô đơn mà những người bạn của em không làm được..hihi, anh giỏi lắm nha..- Rồi em chỉ vào ngực trái nó, chỉ vào bàn tay nó, chỉ vào môi nó..
_ Chỗ này nè..Chỗ này và cả chỗ này nữa.. Tất cả đều rất ấm áp.. Em thấy ấm lắm, anh như cái lò sưởi vậy á..hihi- Nó mỉm cười vì cái so sánh ngộ nghĩnh của em.. Ngồi bệt xuống cầu thang, kéo luôn cô nàng dễ thương này lên đùi nó.. Em vòng tay qua cổ nó, ôm chặt..
_ Anh biết tại sao em lại yêu anh không?
_Không..- Câu hỏi trước giờ nó vẫn muốn hỏi em..
_ Vì anh rất đặc biệt..hihi-Em tủm tỉm cười..
_ Eo.. Nói rõ hơn đi, anh không hiểu?
_ Lúc đầu em đến quán đã để ý đến anh rồi.. Người gì mà trắng bóc, bé xíu như học sinh cấp ba, tóc còn để dài như con gái.. Em tò mò về anh nên tìm hiểu qua chị Huyền.. Rồi tự nhiên không hiểu sao, hôm sau em lại muốn đến.. Rồi hôm nữa em vẫn muốn đến.. Chỉ vì thấy tên ngốc là anh chơi đàn. Nó như một liều thuốc nghiện vậy. Em không dứt ra được.. Em bắt đầu thích và muốn gây chú ý đến anh.. Lúc đầu muốn trêu anh để gây ấn tượng, nhiều lúc thấy anh tức đỏ cả mặt nhưng không dám làm gì..hihi ngộ lắm, ấy vậy mà tên ngốc không thèm chú ý đến em, rồi em lại ăn mặc hở chút để thử anh xem sao nhưng.. Anh lại càng tỏ ra ghét em hơn thì phải.. Điều đặc biệt đó làm em ngạc nhiên vì chưa có người con trai nào mà không thèm để mắt đến em như anh.. Em thấy ức lắm lên muốn trêu tức anh thêm cho bõ ghét, rồi lần anh ốm vô viện vì em.. Em đã rất sợ, không hiểu sao thấy có lỗi.. Đến thăm anh thì anh vẫn vậy, không trách móc gì em.. Từ đợt đó, em biết em thương anh rất nhiều và yêu anh lúc nào không hay.. Rồi mấy lần em rủ đi đâu cũng không chịu, thờ ơ bỏ về chứ.. Lúc đó em sợ mất anh sợ lắm..hức.. Em sợ anh càng ghét em lên..hức cố đến phòng anh để xin lỗi..hức, vậy mà còn quát người ta..hức.. Ức lắm..hức..- Nó chỉ im lặng cho em nói, em đang cười bỗng nhiên giọng nghẹn lại rồi khóc.. Nó hiểu tất cả những gì em phải trải qua, nghe em thổn thức mà nó quặn lòng. Tự trách mình làm khổ em nhiều quá..
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đã nhớ một cuộc đời
Nguyenquoctaints
Đã nhớ một cuộc đời - Nguyenquoctaints
https://isach.info/story.php?story=da_nho_mot_cuoc_doi__nguyenquoctaints