Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xú Phi Mộ Tuyết
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 59: Lưỡng Toàn
C
uồng phong ngừng thổi, mưa ngừng rơi.
Gió lạnh chỉ thổi nhẹ những hạt sương lạnh, mùi hải đường thoang thoảng.
Canh bốn, sắc trời mờ mịt, trăng khuyết nhô cao, hoa cỏ thưa thớt, mái hiên những giọt nước mưa tí tách rơi xuống, quấy nhiễu mộng đẹp,
Trong phòng ngủ, sa trướng phất phơ, trên giường, chăn gấm thêu bách hoa xô lệch, tóc đen rối tung, da dẻ nõn nà, cánh tay ngọc choàng qua người đế vương, hơi thở như lan, gắt gao dựa sát vào nhau.
Ngự Hạo Hiên mở to mắt nhìn nữ tử trong lòng mình, mâu quang màu lam lóe ra suy nghĩ thâm trầm, như đang giãy dụa nhưng lại không thể không đến gần, càng ôm sát nàng vào.
Trong cơn mơ, Minh Nguyệt nhẹ hô lên một tiếng, bàn tay trắng nõn nắm lấy lưng áo Ngự Hạo Hiên, đôi mi cong hơi động rồi nhướng mày thanh giống như giấc mộng bị quấy nhiễu. Nàng càng gắt gao rúc vào lồng ngực ấm áp kia, nhưng vẫn có chút bất an, run run, hơi nhếch môi, cúi đầu kêu một tiếng rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Ngự Hạo Hiên nhìn chăn đệm dưới hai thân thể đang ôm nhau, mày kiếm nhíu chặt rồi nhắm mắt lại như muốn khắc chế điều gì, lại bình tĩnh không gợn sóng, vuốt phẳng trán Minh Nguyệt đang nhăn rồi cúi đầu hôn lên.
Canh năm, trời dần sáng, Minh Nguyệt vẫn chưa tỉnh nhưng dường như lại biết Ngự Hạo Hiên sắp lâm triều, có chút “không biết liêm sỉ” ôm chặt cổ hắn, tiếng thở đều đều, cách một lớp quần áo mỏng mà gắt gao ôm hắn, tóc dài phi tán trên nệm trắng càng làm nổi bật làn da trắng nõn.
Tần công công đã sớm quỳ gối trước tẩm điện chờ đợi, hai ngự tiền thị nữ đứng bên nhưng hồi lâu cũng không thấy tiếng động, dù còn hơn nửa nén hương nhưng nếu là khi xưa, khi Hoàng thượng nghỉ tại các cung khác hay Tẩm Tâm cung đều dậy từ canh bốn. Nhưng vì sao mỗi lần ở Ngưng Tuyết cung đều kéo dài đến canh năm, thậm chí đã đến giờ cũng chậm chạp không dậy.
Trước điện, hai ngự tiền thị nữ mặt nhăn nhó rồi lại cúi thấp đầu, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh trong phòng nhưng bị Tần công công phát hiện liền ra vẻ vô tội nhìn phía sau hai bước, đứng nghiêm trang trước Hướng Ân điện.
Thời gia dần trôi, Ngự Hạo Hiên không thể không gỡ tay Minh Nguyệt ra nhưng vừa động đã thấy Minh Nguyệt hơi nhập nhèm mở mắt, có chút mơ hồ nhìn đế vương tuấn mĩ trước mặt rồi sau đó mới phát giác sắc trời dần sáng lên, mâu quang có chút ủy khuất, đáng yêu rồi lại vùi mặt vào ngực hắn, có chút bất cần nói:
- Đừng mà…
Miệng làm nũng mang theo vài phần mất mát, khiến lòng Ngự Hạo Hiên phập phồng không yên, hắn nhắm mắt lại, nhẹ đẩy Minh Nguyệt ra, đứng dậy xuống giường. Mà lúc này, Minh Nguyệt lại hết sức cố chấp, nàng ngồi dậy túm lấy tay Ngự Hạo Hiên, bàn tay trắng nõn lộ ra trong không khí lanh như băng, nắm chặt tay hắn. Đôi mắt trong suốt có chút bất an và quyến luyến, cúi đầu, mím môi không nói.
Ngự Hạo Hiên ngồi ở mép giường, mày kiếm hơi nhướng, khuôn mặt tuấn mỹ không chút gợn sóng, nhưng lại quay đầu nhìn Minh Nguyệt một cái rồi nắm lấy bàn tay cố chấp, bé nhỏ của nàng, xoay người ôm lấy nàng, một lần nữa đắp chăn cho nàng. Đôi môi lạnh như băng dừng trên trán nàng, rồi nhắm mắt nàng tựa như nếu nhìn nàng một chút thì sẽ không chịu được, rồi đứng dậy đi ra ngoài bình phong.
Cửa phòng ngủ lập tức được đẩy ra, Tần công công cầm khay ngọc đi vào, thay triều phục cho đế vương rồi sai Ngự tiền thị nữ vào phòng ngủ, sửa sang lại y phục. Sau đó, tiếng bước chân trầm ổn dần dần biến mất….
Trên giường, Minh Nguyệt mở to đôi mắt trong suốt không chút gợn sóng, bình thản nhìn đỉnh phù dung trướng rồi chậm rãi ngồi dậy nhìn cánh tay trái mình. Vết thương được băng bó lại bằng tơ lụa vàng óng, hơi vươn tay vuốt lên đó rồi tháo sợi dây ra. Tơ lụa nháy mắt rơi xuống, vết máu nâu đã đóng vảy lại trên da thịt trắng nõn.
- Minh Nguyệt, vết sẹo này nói cho trẫm, nơi này của người che dấu nhiều lắm.
Trong bóng tối, ngón tay thon dài của Ngự Hạo Hiên đặt trên môi nàng, giọng nói vừa nhẹ vừa thấp nhưng lại khiến nàng run sợ, sau đó, hắn dùng chính khăn lụa của mình mà băng lại vết thương cho nàng, cúi đầu nói:
- Nơi này còn có chỗ cho trẫm sao?
Khẩu khí trào phúng và hoài nghi, rồi không chút ôn nhu mà hôn nàng.
Minh Nguyệt nhanh chóng vày vò khăn tay vàng kia, đôi mắt nhắm chặt, hơi thở dốc dựa vào thành giường chạm trổ hoa, rồi lại mở mắt. Lúc này, đôi mắt trong suốt mang theo mấy phần sắc bén và lạnh lùng, nàng ném chiếc khăn lụa sang một bên rồi mặc thêm xiêm y, bước xuống giường.
- Tiểu thư..
Tiêu Đồng đẩy cửa bước vào rồi cầm xiêm y mới vào nói:
- Tiểu thư, Hoàng thượng vừa hạ chỉ muốn tiểu thư đến Ôn Tuyền (suối nước nóng) biệt quán tắm rửa.
Minh Nguyệt hơi động mi, nhìn xuống, không để ý nói:
- Ôn Tuyền biệt quán không phải là cấm cung phi sao?
Tiêu Đồng gật gật đầu, có chút mất tự nhiên nói:
- Nô tì cũng thấy kì quái. Nhưng trước khi lâm triều Hoàng thượng đã sai Tần công công như vậy. Đúng rồi, hôm nay Tần công công không đến hầu hạ tiểu thư dùng thuốc được nên sai nô tì đưa đến.
Nói xong, sai Đông Nguyệt bưng chén thuốc màu đen vào.
- Ngươi nấu?
Minh Nguyệt hơi nghi hoặc nhưng vẫn bưng bát thuốc kia lên, đến khi để gần mũi thì hơi nhíu mày muốn nói gì nhưng cũng không do dự uống hết, rồi cầm chén nước trong tay Tiêu Đồng súc miệng.
Tiêu Đồng nhìn Minh Nguyệt uống thuốc xong mới nhẹ nhàng nói:
- Là Tần công công nấu xong bưng tới, tiểu thư cảm thấy… có gì không ổn sao?
Minh Nguyệt không để ý, lắc đầu rồi chầm chậm đi đến trước bàn trang điểm, nhẹ nhàng nói:
- Không có gì, chỉ là cảm thấy thuốc hình như càng lúc càng đắng.
Rồi nhìn chính mình trong gương, hơi thất thần, bàn tay trắng nõn vỗ về sa mỏng trên mặt, đột nhiên phiền chán nói:
- Chuyện Thượng Quan Trung tiến hành thế nào?
Thượng Quan Trung? Tiêu Đồng đi lên trước, cúi đầu nói:
- Tiểu thư yên tâm, đêm qua nô tì đã sai người truyền tin ra, tin chắc Âu Dương thừa tướng và tướng quân cũng sẽ nhanh chóng nghe được.
Trong mắt Minh Nguyệt buồn bã, cầm lấy ngọc trâm trên bàn, rồi than nhẹ một tiếng, từ từ nói:
- Ngươi chuẩn bị một ít ngân lượng đưa cho Lí công công, ta muốn Thái hậu và các tần phi đều biết lời đồn đại trong phố phường này, càng muốn Âu Dương thị nhúng tay điều tra việc này, thuận tiện… Viết một phong thư cho phụ thân bảo ông không cần nhúng tay vào chuyện này.
Tiêu Đồng kinh ngạc, nhướng mày nói:
- Không cho tướng quân nhúng tay, này…
- Ngươi nói cho ông, ông hãy học Thượng Quan Trung năm xưa không dây vào việc sát hại Mộc thị. Ta chỉ muốn ông một bên phụ họa Âu Dương là được. Nay chuyện của Hoàng hậu và Âu Dương Hồng Ngọc đã truyền khắp đế đô, cho nên…
Minh Nguyệt đột nhiên nghĩ đến cái gì, lạnh lùng cười:
- Tiêu Đồng, ngươi lập tức đi mời Âu Dương Hồng Ngọc viết thư cho Âu Dương Trì, bảo hắn rằng người tung tin đồn về Hoàng Hậu và Âu Dương chiêu dung là Hiền Phi.
- Bảo chiêu dung nương nương viết thư cho Thừa tướng?
Tiêu Đồng kinh ngạc, sao có thế được?
Minh Nguyệt cười, nhắm mắt lại, lười nhác nói:
- Chỉ cần lời đồn truyền vào tai Âu Dương Trì, Âu Dương Hồng Ngọc tất phải giải thích. Đến lúc đó, Âu Dương Hồng Ngọc sẽ phải viết thư về cho thừa tướng. Mà ngươi, chỉ cần đem chuyện Hiền phi tung lời đồn nói cho nàng là được.
Tiêu Đồng bừng tỉnh, hưng phấn vỗ vỗ đầu mình:
- Tiểu thư anh minh, đến lúc đó, Âu Dương thị tất nhiên sẽ không bỏ qua Thượng Quan thị, như thế Mộ thị đương nhiên có thể khoanh tay đứng nhìn, ngồi mát ăn bát vàng.
Tiêu Đồng cao hứng nói một đống thành ngữ, khuôn mặt tinh thuần đáng yêu tươi cười như hoa nở.
Khóe miệng Minh Nguyệt mỉm cười nhưng mâu quang lại hơi ảm đạm. Những lời đêm qua của Ngự Hạo Hiên vẫn văng vẳng bên tai, trái tim như tê rần. Minh Nguyệt ôm lấy tim, ít sâu một hơi, chậm rãi nhắm mắt lại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xú Phi Mộ Tuyết
Tuyết Ma
Xú Phi Mộ Tuyết - Tuyết Ma
https://isach.info/story.php?story=xu_phi_mo_tuyet__tuyet_ma