57 - Nắng Cực Nên Ra Đá Bèo Chơi
ữa nọ có bà công chúa, con gái chúa Trịnh ra hồ Tây ngoạn cảnh, Trạng Quỳnh hay tin, liền ra hồ, ngồi vén quần lên, khỏa chân xuống nước đá tung đá tóe vào đám bèo tổ ong đang lềnh bềnh trên hồ.
Một lúc, kiệu bà Chúa đi tới, thấy Quỳnh, bà Chúa cho ngưng kiệu lại hỏi: « Trời nắng chang chang, quan trạng ra đây ngồi làm gì thế vậy? »
Quỳnh quay lại trả lời: « Trời nắng cực quá nên phải ra đây đá bèo chơi vậy thôi! »
Bà Chúa vì bẩm tính thông minh nên cũng thừa hiểu những tiếng « nắng cực » và « đá bèo » nếu đọc lại ra thì thấy nó xỏ xiên thế nào, và đó cũng là cái dụng ý của Quỳnh, nên đỏ mặt lên, đánh « hừ » một tiếng, rồi giục kiệu đi thẳng.
Trạng Quỳnh Toàn Tập Trạng Quỳnh Toàn Tập - Ngô Lăng Vân Trạng Quỳnh Toàn Tập