Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trái Tim Hoàng Gia
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 57
T
hế bữa tiệc ở đâu?” Jules hỏi khi bọn tôi đi về phía tàu điện ngầm. “Ở bãi biển,” Virgil nói. Charon lầm bầm. Constantine chửi thề. “Giời ơi. Không phải cái nơi đó chứ,” Khadija nói. “Tớ ghét nơi đó.” Thoạt đầu tôi không nói gì. Tôi không thể. Tôi cứ loạng choạng đi theo.
Nhưng rồi tôi nhớ Virgil có kể với tôi về bãi biển. Cậu bảo đó là nơi tổ chức tiệc. Trong hầm mộ. “Nhưng nó đóng lúc bốn giờ cơ mà. Biển hiệu viết thế,” tôi nói. Mệt mỏi. Ngu xuẩn. “Cái gì đóng lúc bốn giờ?” Virgil hỏi. “Hầm mộ. Tớ đã đi tour.” “Ừa, tớ có nhớ,” cậu nói.
“Đó là tour chính thức. Tối nay thì cậu sẽ đi tour không chính thức.” “Tớ không muốn xuống cống,” tôi nói. “Tại sao? Sợ cậu có thể bị gì đó nguy hiểm chết người à?” cậu nói, giọng mỉa mai. “Đừng lo. Bọn mình sẽ không đi đường đó.” Chúng tôi tới một ga tàu điện ngầm và lấy vé đi tới trạm Denfert-Rochereau.
Mọi người xuống tàu, băng qua sân ga, và bước xuống cuối ga. Tôi loạng choạng theo họ, vẫn mơ màng, ôm cái thùng đàn. Bọn tôi đợi. Chỉ vài giây. Một con tàu chạy vào. Tôi bước tới để lên tàu nhưng Virgil kéo tôi lại. Con tàu lại chạy đi. “Cậu sẵn sàng chưa?” cậu hỏi tôi. “Ừm, rồi, nhưng tàu vừa đi mất rồi.” Bất thình lình, cậu và Tino và cả đám còn lại nhảy xuống đường ray.
“Đi nào,” cậu nói, với lấy tôi. “Bọn mình có bốn phút.” “Trước khi cái gì?” “Trước khi bị cán chết.” Tôi đưa đàn cho cậu và nhảy xuống. Tôi nên thấy sợ hãi. Chuyện này nguy hiểm. Nếu tôi biết quan tâm thì tôi sẽ sợ. “Tớ sẽ mang đàn. Đi sát vào tớ và tránh xa cái đó ra,” cậu chỉ vào hàng lan can điện.
Cậu bắt đầu chạy, chậm và thoải mái. Cậu mang cả hai cây đàn, của tôi và của cậu. Tôi chạy theo cậu. Tôi có thể nghe tiếng những người phía trước chúng tôi. Tôi nghe thấy tiếng bàn chân họ nện xuống nền giữa hai đường ray, bắn nước lên từ những vũng nước đen đặc. “Virgil! Có đoạn sửa đường ray.
Họ đặt thanh gỗ giữa hai đường ray,” Jules hét lại. “Cứ đi tiếp đi!” Virgil hét đáp trả. “Mình đang đi đâu?” Tôi hét. “Có một lối đi ở trên kia. Bên trong đường hầm. Đó là lối vào.” Lúc đó tôi cảm thấy thứ gì đó – một luồng hơi ấm phả lên mặt. “Virgil!” Jules hét lên.
“Cái gì?” “Có gì đó đang tới.” “Đừng có nhát cáy quá, Jules.” “Không phải nhát đâu…” Khadija nói. Jules cắt ngang lời cô. “Có tàu! Đó là tàu dùng vào việc sửa chữa! Tớ có thể nhìn thấy nó!” “Im mồm, Jules!” Virgil hét lên. “Mọi người! Im miệng lại mà chạy!” Cậu tăng tốc.
Tất cả họ cùng tăng tốc. Họ chạy vụt đi phía trước tôi. Virgil hét bảo tôi nhanh lên. Tôi chạy nhanh hơn, cố theo kịp. Và rồi tôi thấy nó. Một luồng sáng rực. Và nó càng lúc càng trở nên sáng hơn. Mặt đất rung chuyển. Gió thổi vù vù. Và tôi sợ. Virgil chỉ còn là cái bóng trong ánh đèn pha chói lòa.
Cậu trở nên nhỏ hơn, nhỏ hơn và rồi cậu không còn ở đó nữa. Và rồi cậu lại ở đó. Đầu cậu ló ra khỏi bức tường nơi cậu vừa biến mất vào trong. Cậu không cầm cây guitar nữa. Cậu hét lên với tôi. Với lấy tôi. Giờ tôi chỉ còn cách cậu gần hai mét. Đoàn tàu cách chừng chín mét.
Nhưng tốc độ của nó nhanh hơn rất nhiều. Giờ tôi có thể thấy nó. Rõ mồn một. Tôi có thể thấy những ngọn đèn của nó, cái khuôn mặt bằng kim loại xấu xí của nó. “Chạy đi, Andi, chạy đi!” Virgil nói. “Đừng nhìn tàu. Nhìn tớ này! Chạy đi! Chạy!” Tôi đang chạy. Như thể tôi chưa bao giờ chạy trong đời mình – tay lắc liên tục, chân nện xuống đất.
Rác rưởi trên đường ray đang bay hết về phía tôi. Virgil đang hét lên. Jules và Charon cũng đang hét. Tôi đang hét. Đèn càng lúc càng sáng hơn. Tiếng còi tàu hụ vang. Tiếng phanh đang rít lên trên đường ray. “Đừng nhìn đoàn tàu. Nhìn tớ này! Chạy đi, đồ chết tiệt! Chạy đi!” Virgil hét.
Đoàn tàu giờ chỉ còn cách tôi vài mét. Bốn lăm phân. Hai mươi phân. Mười phân. Tôi gần tới đó rồi. Gần tới lối vào rồi. Nhưng gần không đủ. Tôi sẽ không tới kịp. Tôi sẽ chết. Dưới bánh xe của tàu điện ngầm. Và đột nhiên tôi không muốn chết. Tôi tuyệt vọng tăng tốc. Khi tôi tới lối vào, chỉ còn một phần tư giây trước đoàn tàu, Virgil nhoài ra kéo tôi lên.
Tay cậu siết vào áo tôi. Cậu bế phốc tôi lên về phía cậu, chân tôi rời khỏi mặt đất, tôi lơ lửng trên không và gào thét và lao qua lối vào. Đoàn tàu vụt qua. Tôi cảm giác không khí đập vào người chúng tôi và rồi tôi nằm trên mặt đất, nằm trên người Virgil. Cậu ôm tôi thật chặt.
Cậu đang hét lên với tôi. Bằng tiếng Pháp, tiếng Anh và tiếng Tunisia. Và rồi cậu ôm lấy mặt tôi bằng cả hai tay và hôn thật mạnh lên miệng tôi. Và tất cả những gì tôi muốn làm cho phần đời còn lại là hôn đáp lại cậu, ngay tại đây, trên mặt đất bẩn thỉu này, nhưng tôi không làm thế.
Bởi vì Khadija đứng cách chúng tôi nửa mét. Jules kéo tôi đứng dậy. Constantine vỗ lên lưng tôi. Khadija vòng tay ôm tôi, chuyện này rất kỳ cục. Ý tôi là, bạn trai cô ta vừa mới hôn tôi xong. Mọi người nhảy nhót, gào thét, cười đùa. Trừ tôi. Tôi choáng váng tới nỗi chả nhảy được.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trái Tim Hoàng Gia
Jennifer Donnelly
Trái Tim Hoàng Gia - Jennifer Donnelly
https://isach.info/story.php?story=trai_tim_hoang_gia__jennifer_donnelly