Thiên Đường epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 58
ào đêm Chủ nhật bản tường thuật đặc biệt trên bản tin lúc sáu giờ là tin tức Ellis Ray Sampson bị bắt với tội danh giết Stanislaus Spyzhalski. Theo viên chức hạt St. Clair, Spyzhalski đã không bị giết bởi một khách hàng bị hắn ta lường gạt, như họ đã tin ngay từ lúc đầu, mà là do một người chồng giận dữ của một phụ nữ ở Belleville mà Spyzhalski đã có quan hệ lăng nhăng. Ông Sampson, người đã tự đầu thú và thú nhận là đã đánh đập Spyzhalski, thề rằng gã luật sư dỏm đã còn sống khi anh ta ném hắn xuống cái mương. Bản báo cáo của nhân viên điều tra cho thấy là Spyzhalski còn bị một cơn đau tim trong đêm đó, có khả năng là lời cáo buộc đối với Sampson có thể giảm từ tội giết người thành ngộ sát.
Meredith và Matt xem bản tin cùng nhau. Matt có vẻ chế nhạo khi nhận xét rằng Sampson nên được tặng một huy chương vì đã giải thoát thế giới khỏi một động vật sống ký sinh vào con người.
Meredith, người hiểu được cảm giác sẽ như thế nào khi bị Spyzhalski lường gạt, đã nói cô hy vọng lời cáo buộc đối với Sampson sẽ được giảm.
Matt gửi Pearson và Levinson xuống Belleville để đảm bảo chuyện đó.
Vào ngày thứ ba của tuần lễ sau, Charlotte Bancroft, chủ tịch của Seaboard Industries, và con trai Jason của bà ta chính thức bị chất vấn ở Palm Beach, Florida, liên quan đến một loạt vụ đe doạ đánh bom và thao túng cổ phiếu của Bancroft & Company. Cả hai đã ngay lập tức phủ nhận mọi liên quan cũng như bất cứ ý định nào nhằm tiếp quản Bancroft & Company. Vào ngày thứ tư, Caroline Edwards Bancroft tự nguyện xuất hiện trước bồi thẩm đoàn ở Florida và khai là Charlotte Bancroft đã thật sự có ý định tiếp quản Bancroft & Company, và Charlotte còn ám chỉ thêm là sẽ lập một kế hoạch gì đó để làm cho giá cổ phiếu của B & C giảm xuống.
Ở Cayman Islands, nơi Joel Bancroft đang đi nghỉ với người yêu của anh, cựu thủ quỹ của Seaboard Industries, đọc về việc anh trai và mẹ anh bị tình nghi. Anh đã từ chức sáu tháng trước, khi cả hai đã ra lệnh cho anh phải mở tài khoản giả dưới tên giả với một nhà môi giới chứng khoán đặc biệt, người sẵn sàng cộng tác, và bắt đầu mua hết khối cổ phiếu của B & C, và sau đó lượng cổ phiếu trên sẽ "nằm" trong các tài khoản giả.
Nằm trên bờ biển, nhìn ra mặt nước, Joel nghĩ về mẹ của anh, kế hoạch ba mươi năm trả thù chống lại Philip Bancroft là do nỗi ám ảnh điên cuồng, và về anh trai của anh, người - giống như mẹ anh - đã căm ghét Joel vì là người đồng tính. Sau nhiều giờ anh đi đến quyết định và gọi một cú điện thoại.
Ngày hôm sau Charlotte và Jason Bancroft bị bắt và bị kết tội vì những hành động phạm pháp dựa theo những thông tin từ một người gọi vô danh báo cho cảnh sát tên của những tài khoản chứng khoán gian lận. Charlotte phủ nhận và nói là không hề biết về các tài khoản đó. Jason, người đã mở tài khoản và trả tiền cho những người đặt bom dưới sự hướng dẫn của mẹ anh, sớm bắt đầu sợ rằng anh sắp trở thành con cừu hiến tế của mẹ anh. Anh nhanh hơn bà bằng cách đề nghị làm chứng chống lại bà để đổi lấy sự miễn thứ đối với bên nguyên cáo.
Hội đồng quản trị của Seaboard, thấy trước mắt cần phải cứu vớt hình ảnh của công ty, và làm theo sự hướng dẫn của Charlotte, đưa Joel Bancroft lên làm chủ tịch và giám đốc điều hành.
Ở Chicago, Meredith theo dõi tất cả mọi chuyện xảy ra trên ti vi, và cái cảm giác khao khát đến nhức nhối mỗi lần ai đó đề cập đến Bancroft & Company gần như đã làm giảm đi cú sốc mà cô cảm thấy khi khám phá ra Charlotte và Jason chịu trách nhiệm về những chuyện mà cô đã tin là Matt làm.
Ngồi cạnh của cô trên ghế xô - pha, Matt nhìn sự buồn bã làm cho đôi mắt cô tối lại bất cứ khi nào tên của công ty của cô được đề cập đến, và anh nắm lấy tay của cô, đan những ngón tay của anh vào ngón tay của cô. "Em đã nghĩ về những gì em muốn làm sau này, vì em có rất nhiều thời gian rảnh rỗi không vậy?"
Meredith biết anh đang nói về một sự nghiệp mới thay thế cho cái mà cô đã bỏ lại khi cô đứng về phía anh, nhưng cô có cảm giác câu trả lời của cô sẽ làm cho anh lo lắng và hoảng sợ. Cố tình hiểu lầm câu hỏi về thời gian rảnh rỗi của cô, cô nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt với nhau của họ và cười với chiếc nhẫn 14 ca ra bằng kim cương cắt theo kiểu ngọc lục bảo mà anh đã đeo vào ngón tay của cô cùng với nhẫn cưới bạch kim. "Em có thể xem xét làm một sự nghiệp mua sắm mỗi ngày," cô đùa, "nhưng anh đã mua đồ nữ trang và xe hơi sang trọng cho em. Bất cứ thứ gì khác em có thể mua sẽ là một tác dụng tệ hại, anh không nghĩ như vậy sao? Ý em là, còn gì để mua đâu chứ?"
"Một chiếc phản lực nhỏ, " anh nói, hôn mũi cô, "hay là một du thuyền lớn thì sao?"
"Anh dám à - " cô cảnh báo anh, nhưng anh chỉ cười nhạo vẻ ngoài hoảng sợ của cô.
"Phải có thứ khác mà em muốn chứ, " anh nói.
Meredith nghiêm trang, và quyết định nói thật với anh. "Có. Em muốn nó ghê gớm, Matt. "
"Nói ra đi, và nó là của em. "
Cô do dự, ngón tay cái của cô vu vơ cà lên chiếc nhẫn cưới bằng vàng mà anh đeo trên ngón tay của anh, sau đó cô ngước mắt lên để nhìn thẳng vào mắt anh. "Em muốn thử có một đứa con khác."
Anh phản ứng ngay tức khắc và dữ dội. "Không. Tuyệt đối không. Em sẽ không liều như vậy nếu em kết hôn với Parker, và em sẽ không liều như vậy cho anh!"
"Parker không muốn có con," cô phản đối. "Và anh đã nói," cô khẽ nhắc nhở anh, "bất cứ thứ gì em muốn. Và em muốn nó. "
Thông thường tia nhìn trong mắt cô sẽ làm cho anh tan chảy, nhưng cô đã giải thích với anh trên giường một đêm nọ rằng xác suất rất cao là cô sẽ lại bị sẩy thai vào cuối thời kỳ thai nghén của cô. Anh biết cô đã suýt chết lần cuối cùng, và rủi ro là chắc chắn khi cân nhắc đến vấn đề này. "Đừng làm điều này với anh," anh cảnh báo, giọng nói của anh ngắn gọn và khẩn cầu.
"Có những bác sĩ sản khoa chuyên về vấn đề mang thai của phụ nữ. Hôm qua em đã đến thư viện, và đọc rất nhiều sách về vấn đề này. Có vài thứ thuốc mới và vài phương pháp mới họ đang cố gắng thử - "
"Không!" anh cắt ngang, giọng của anh căng ra. "Tuyệt đối không. Yêu cầu bất cứ thứ gì khác từ anh, nhưng không phải là chuyện đó. Anh không thể chịu đựng nổi sự lo lắng. Anh muốn nói vậy đấy."
"Chúng ta sẽ bàn lại chuyện này sau," cô nói với nụ cười vừa bướng bỉnh vừa bình thản.
"Câu trả lời của anh cũng sẽ giống nhau," anh trả lời cô.
Anh sẽ còn nói nữa, nhưng ngay sau đó người phát ngôn viên tuyên bố rằng họ có một tin tức mới về chuyện tiếp quản Bancroft & Company gần đây, và tia nhìn của Meredith gắn chặt vào màn hình ti vi. "Philip A. Bancroft, " người phát ngôn viên nói, "triệu tập một cuộc họp báo cuối chiều nay để nhận xét về bài báo viết về con gái của ông, Meredith Bancroft, bị đuổi khỏi chức vị chủ tịch tạm thời của B & C do sự quan hệ của cô ấy với nhà tư bản công nghiệp Matthew Farrell."
Sự khiếp sợ làm tay Meredith siết chặt lấy tay Matt khi khuôn mặt khắc nghiệt, nghiêm nghị của cha cô xuất hiện trên màn hình ti vi. Đứng thẳng người tại cái bục trong hội trường của Bancroft, ông ấy đọc theo lời tuyên bố đã được soạn sẵn:
"Để trả lời cho các bài báo viết về chuyện hôn nhân của con gái tôi với Matthew Farrell dẫn đến chuyện nó từ bỏ chức vụ chủ tịch tạm thời của B & C, hội đồng quản trị, bao gồm chính tôi, tuyệt đối phủ nhận mọi luận điệu như thế. Con gái tôi đang tận hưởng một tuần trăng mật ngắn lẽ ra đã phải làm từ lâu rồi với chồng của nó, khi kết thúc kỳ nghỉ này nó sẽ phải trở lại vai trò của nó ở đây." Ông ngừng lại và nhìn thẳng vào máy ảnh, và chỉ có Meredith nhận ra rằng ông không phải làm một lời tuyên bố, ông đang ra lệnh. Cho cô.
Cú sốc lan đến tận chân cô, nhưng đó không là gì nếu so với những cảm giác sau đó của cô vào khoảnh khắc khi ông bình luận về những chuyện đã xuất hiện trên báo chí Chicago suốt tuần nay. "Để đáp lại những tin đồn rằng có một mối hận thù lâu nay giữa Matthew Farrell và bản thân tôi, tôi muốn khẳng định rằng cho đến gần đây tôi mới có cơ hội biết..." ông dừng lại để hắng giọng "... con rể của tôi."
Những gì ông đang làm đánh vào Meredith. "Matt," cô khóc, chộp lấy cánh tay của anh với nụ cười không thể tin, "ông ấy đang xin lỗi anh!" Matt bắn cho cô tia nhìn hoài nghi đột ngột thay đổi thành sự thích thú miễn cưỡng khi Philip Bancroft tiếp tục. "Như mọi người bây giờ đều biết, Matt Farrell và con gái tôi kết hôn trong một vài tháng ngắn ngủi cách đây nhiều năm, một cuộc hôn nhân mà tất cả chúng ta đều tin là đã sớm chấm dứt và không may bằng một cuộc ly hôn. Tuy nhiên, vì cả hai đã hòa hợp lại với nhau, tôi chỉ có thể nói rằng có một người bản lĩnh như Matthew Farrell làm con rể là một chuyện mà bất kỳ người cha nào cũng nghĩ rằng đó là... " ông ngừng lại để đằng hắng, và sau đó ông trừng mắt nhìn vào máy ảnh khi ông do dự nhưng mạnh mẽ nói "một vinh dự!"
Meredith nhìn chằm chằm vào màn hình khi nó chuyển qua điểm số thể thao, và tiếng cười của cô lắng xuống khi cô nhìn chồng cô. "Em đã buộc ông ấy hứa rằng ông ấy sẽ xin lỗi anh khi ông ấy nhận ra là anh vô tội." Trải những ngón tay của cô trên má anh với cử chỉ khẩn nài vô thức, cô thì thầm một cách đau đớn, "Từ tận đáy lòng của anh cũng nhận ra lời xin lỗi của ông để quên đi quá khứ và cố làm bạn bè với ông ấy bây giờ được không?"
Cá nhân, Matt nghĩ rằng không có gì Philip Bancroft làm, bao gồm lời tuyên bố trên truyền hình mà ông vừa mới làm, có thể bắt đầu chuộc lại những gì ông đã làm đối với họ, đừng nói chi đến chuyện làm Matt coi người đàn ông đó như một người bạn. Anh cân nhắc đến chuyện bảo với cô điều đó, nhưng khi anh nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh lung linh của vợ anh, anh hoàn toàn không thể nói vậy. "Anh có thể thử," anh nói. Giọng nói của anh khi anh nói ra ý định này sao mà nghe có vẻ chán ghét, và anh cảm thấy mình bắt buộc phải mang lại cho cô thêm sự bảo đảm, vì vậy anh nhận xét một cách không trung thực nhưng mạnh mẽ, "Ông ấy đã đọc một bài diễn văn rất hay."
Caroline Edwards Bancroft cũng nghĩ vậy. Ngồi đối diện với Philip trong phòng khách của căn nhà mà bà đã từng chia sẻ với ông, bà đợi cho đến khi chương trình chuyển qua tin tức thể thao, sau đó bà tắt VCR và lấy ra cuộn băng thu hình mà bà đã làm. "Philip," bà nói, "đó là một bài diễn văn rất hay."
Ông trao cho bà ly rượu, vẻ mặt của ông có vẻ nghi ngờ. "Chuyện gì đã làm cho bà nghĩ là Meredith sẽ nghĩ vậy?"
"Tôi nghĩ nó sẽ nghĩ vậy vì tôi biết là tôi sẽ nghĩ vậy. "
"Dĩ nhiên là bà sẽ nghĩ vậy. Bà đã viết bài diễn văn đó mà!"
Bình thản nhấp một ngụm rượu của bà, Caroline nhìn ông đi tới đi lui.
"Bà có nghĩ là nó có xem không?" ông hỏi, đi vòng qua bà.
"Nếu nó không nhìn thấy, ông có thể đem lại cho nó cuộn băng video này. Tốt hơn là, ông có thể đi gặp nó ngay bây giờ và yêu cầu Matt và cả nó xem trong khi ông ở đó." Caroline gật đầu. "Tôi thích ý tưởng đó. Nó có vẻ riêng tư hơn."
Mặt ông hơi tái. "Không, thật sự, tôi không thể làm điều đó. Nó có lẽ rất ghét tôi, và Farrell sẽ ném tôi ra ngoài. Cậu ta không phải là một kẻ ngu ngốc. Cậu ta biết một vài chữ không thể đền bù được những sai lầm mà tôi đã làm. Cậu ta sẽ không chấp nhận lời xin lỗi của tôi."
’Có, cậu ta sẽ chấp nhận," bà lặng lẽ nói, "vì cậu ta yêu nó."
Khi ông do dự, Caroline trao cho ông cuộn băng video và nói với vẻ kiên quyết, "anh đợi càng lâu, thì nó sẽ càng trở nên khó khăn hơn với anh và hai đứa nó. Đi lại đó ngay bây giờ đi, Philip. "
Đút tay vào túi của ông, Philip nói với một tiếng thở dài. "Caroline," ông nói cộc cằn, "bà sẽ đi với tôi chứ?"
"Không," bà nói, trong lòng cảm thấy mất tinh thần khi nghĩ đến chuyện lần đầu tiên đối diện với con gái của bà. "Hơn nữa, máy bay của tôi sẽ rời khỏi đây trong ba tiếng đồng hồ nữa."
Giọng của ông dịu xuống, và bà thoáng thấy một người đàn ông có sức thuyết phục không cưỡng lại nỗi mà bà đã yêu ba thập niên trước đây. "Bà có thể đi với tôi," ông lặng lẽ nói, "và tôi có thể giới thiệu bà với con gái của chúng ta."
Tim của bà như ngừng đập với cách ông nói con gái của chúng ta, sau đó bà nhận ra những gì ông đang làm và bà lắc đầu, cười. "Ông vẫn còn là người đàn ông mánh khóe nhất mà tôi từng biết."
"Tôi cũng là người đàn ông duy nhất mà bà từng kết hôn," ông nhắc nhở bà với nụ cười hiếm hoi. "Tôi chắc là đã có vài phẩm chất tốt."
"Dừng lại đi, Philip," bà cảnh báo ông.
"Chúng ta có thể đi gặp Meredith và Farrell... "
"Bắt đầu gọi cậu ấy là Matt đi. "
"Được rồi," ông chịu thua. "Matt. Và sau khi chúng ta rời khỏi chỗ của hai đứa nó, chúng ta có thể trở lại đây. Bà có thể ở lại một thời gian, và chúng ta có thể tìm hiểu nhau lại."
"Tôi biết ông quá rõ, " bà nói một cách nóng nảy "Và nếu ông muốn tìm hiểu tôi, ông sẽ phải làm việc đó ở Ý!"
"Caroline," ông nói với hơi thở gay gắt. "Làm ơn đi." Ông thấy bà lưỡng lự. "Ít nhất đi cùng tôi đêm nay. Đây có thể là cơ hội cuối cùng của bà để gặp con gái của chúng ta. Bà sẽ thích nó. Nó giống bà nhiều mặt - nó rất can đảm."
Nhắm mắt lại, Caroline cố lờ đi lời nói của ông và sự thúc giục của con tim, nhưng sự kết hợp của chúng trở nên mạnh mẽ không cưỡng lại nỗi. "Gọi cho nó trước đi," bà run rẩy nói. "Sau ba mươi năm tôi không nên xuất hiện mà không báo trước với nó. Đừng bị bất ngờ khi nó không chịu gặp tôi," bà bổ sung thêm, lấy ra số điện thoại mà Matt đã đưa cho bà từ ví của bà và đưa nó cho Philip.
"Có lẽ là nó sẽ không chịu gặp cả hai chúng ta," ông nói. "Và tôi không thể trách nó. "
Ông đi vào căn phòng bên cạnh để gọi điện và lại xuất hiện nhanh đến nỗi Caroline biết Meredith chắc đã gác máy không nghe ông nói, và tim bà chùng xuống.
"Nó nói gì?" bà đã cố thốt lên khi Philip có vẻ không nói được.
Ông đằng hắng như thể ông có cảm giác có cục nghẹn trong đó, và tiếng nói của ông nghe khàn khàn một cách kỳ lạ. "Nó đã nói được. "
Thiên Đường Thiên Đường - Judith Mcnaught Thiên Đường