Căn Hầm Tối epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 57
an giữ một tay lên tay cầm của cánh cửa, tay còn lại chống lên bảng điều khiển. Chân anh cố bấu vào tấm thảm trên sàn xe nhưng cũng chỉ giúp anh không bị văng khỏi ghế ngồi khi chiếc Suburban phóng vào xa lộ quận. Bánh sau của chiếc xe trượt ngang trên mặt đường. Calloway vội vàng chỉnh lại rồi đạp chân ga. Bánh xe lại xoay tròn, đẩy chiếc xe lao về phía trước. Tuyết tiếp tục tấn công lớp kính chắn gió. Ánh đèn lờ mò từ chiếc xe chỉ có thể rọi được vài mét trước khi bị bóng tối nuốt chửng. Dan điều chinh lại tư thể ngồi sau khi Calloway lách sang bên để tránh một cành cây roi trên đường.
“Lúc đó James đã quẫn trí.” Calloway nói. “Chúng tôi đều biết House là thủ phạm. Chúng tôi không tin rằng hắn ta bị dằm gỗ làm xước mặt và tay, nhưng chúng tôi không có cách nào để chứng minh điều đó. Tôi nói với James rằng chúng tôi sẽ không bao giờ kết tội House được nếu như không tìm ra bằng chứng về Sarah. Tôi nói với ông ấy rằng, không tìm thấy xác, không có bằng chứng pháp y, House sẽ được tự do. Chưa từng có ai bị kết tội giết người cấp độ một mà không tìm thấy xác nạn nhân. Hồi đó, việc giám định vẫn chưa hiện đại như bây giờ.”
“Và ông ấy đã đồng ý đưa cho ông chỗ trang sức cùng những sợi tóc?”
“Không phải ngay từ đầu. Lúc đầu, ông ấy còn chẳng nghe tôi nói.”
“Điều gì đã khiến ông ấy đổi ý?”
Calloway liếc nhìn Dan. “George Bovine.”
“Cành cây!” Dan lại bấu chân xuống sàn xe khi Calloway lách xe sang bên, kịp tránh một cành cây lớn. Sau một giây để lấy lại nhịp thở, Dan nói: “Có phải ông đã nhờ ông Bovine làm vậy giống như ông đã làm đối với tôi?”
“Có chết tôi mới làm thế. Bovine tự tìm đến gặp James khi tin tức về vụ mất tích của Sarah truyền tới tai ông ta. Tôi không hề biết gì về chuyện đó. James đã gọi điện và bảo tôi đến nhà ông ấy. Bovine cũng đang ngồi đó. Tracy và Abby thì không có nhà. James khóa cùa phòng rồi nhờ Bovine kể lại cho tôi những điều mà chắc ông ấy cũng đã kể với anh. Một tuần sau, James lại gọi tôi đến nhà rồi đưa cho tôi chỗ trang sức cùng vài sợi tóc đặt trong một cái túi nhựa. Tôi chưa từng nghĩ đến việc một số sợi tóc trong đó lại là của Tracy. Như tôi nói, hồi đó chưa có chuyện xét nghiệm như bây giờ. Tôi đã cất đôi khuyên tai cùng những sợi tóc trong ngăn kéo tủ, suy nghĩ thật kĩ trong nhiều ngày liền trước khi gọi cho Vance Clark để bàn luận. Chúng tôi đều đồng ý rằng bằng chứng giả sẽ chẳng có tác dụng nếu như chúng tôi không xin được giấy phép khám nhà của Parker. Và cách duy nhất để có được nó là trình lên lời khai của một nhân chứng để người ta nghi ngờ bằng chứng ngoại phạm của House.”
“Làm cách nào mà ông thuyết phục được Hagen khai khống? Có phải là vì phần thưởng không?”
Đuôi chiếc xe trượt trên mặt tuyết khi Calloway rẽ ở khúc cua. Calloway đạp chân ga làm cả chiếc xe rung bần bật, động cơ xe rú lên cho tới khi bánh xe lăn đi tiếp. “Cha của Ryan và tôi là bạn học. Tôi biết Ryan từ lúc anh ta mới chào đời. Khi cha anh ta bị tai nạn trong một lần đi tuần, tôi đã tổ chức quyên góp cho gia đình Ryan. Anh ta vẫn thường tới thăm và nói chuyện với tôi mỗi khi lái xe qua Cedar Grove.”
“Vậy là anh ta biết về Sarah.”
“Tất cả mọi người trong bang đều biết về Sarah. Trong một cuộc nói chuyện, tôi đã bảo anh ta rằng tôi cần một người thường xuyên đi lại trên con đường đó vào buổi đêm. Anh ta kiểm tra lịch và nói rằng ngày hôm đó anh ta đã có một chuyến công tác. Tất cả những gì tôi cần anh ta nói chính là anh ta đã đi trên xa lộ quận và nhìn thấy chiếc xe tải của House ở đó. Tôi nghĩ rằng khi các nhân viên điều tra hiện trường tìm thấy bằng chứng, House sẽ nhận ra rằng hắn đã bị lộ. Hắn sẽ nói cho chúng tôi biết chỗ hắn chôn xác Sarah, và mọi chuyện sẽ kết thúc. Hắn sẽ chịu mức án tù chung thân và chúng tôi sẽ xong chuyện với hắn. Tôi không bao giờ nghĩ rằng sẽ có một phiên tòa.”
Calloway chạy chậm lại rồi đánh vô lăng sang phải. Chiếc Suburban nảy lên khỏi mặt đường và bắt đầu leo lên dốc.
“Vết bánh xe còn mới.” Dan nói.
“Tôi nhìn thấy rồi.”
“Vậy là ông đã mang theo chỗ trang sức và những sợi tóc trong lúc khám nhà?”
Calloway nheo mắt, chờ cho một cơn gió lặng đi. “Tôi không thể tự làm việc đó khi có cả một đội khám nghiệm hiện trường ở đấy được. Tôi cũng không thể thường xuyên lui tới khu nhà của House vì sẽ bị nghi ngờ. Tôi đã nhờ Parker làm chuyện đó.”
“Parker? Sao ông ta có thể tự hãm hại cháu mình?”
Calloway lắc đầu. “Anh vẫn chưa hiểu phải không, Dan?”
Căn Hầm Tối Căn Hầm Tối - Robert Dugoni Căn Hầm Tối