Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Giờ Này Anh Ở Đâu?
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 55
V
ào giữa trưa thứ Hai, thám tử Bob Gaylor nhận được cú điện thoại từ người nấu bếp trẻ mà ông đã gặp tại khu dành cho người vô gia cư trên phố Mott. "Xin chào, Joan Coleman đây mà". Cô nói, giọng đầy vẻ kích động. "Tôi đã hứa sẽ tìm ra điều gì tôi có thể tìm được về Zach".
Căn phòng tổ công tác đang ồn ào, nhưng Gaylor chặn mọi thứ lại để nghe giọng Joan Coleman. "Được rồi". Ông nói. "Cô có thể kể gì cho tôi nghe nào?"
"Hắn sẽ có mặt ngoài phố mãi. Không còn ở khu dành cho người vô gia cư nữa, vì rằng bây giờ thời tiết ấm áp. Hắn xuất hiện với đồ đạc của hắn gần cầu Brooklyn tối qua, say khướt. Hắn kể cho bạn bè nghe rằng hắn có thể có được khoản tiền thưởng trong vụ Leesey Andrews".
"Hắn đã cố điều đó. Tôi không tin nó sẽ được việc".
"Pete người cung cấp tin tức của tôi là một gã trẻ trung có thể làm được điều đó. Hắn là một tay nghiện ma túy, nhưng hắn luôn cố gắng cai. Lúc này hắn khá sạch sẽ, do vậy tôi tin cậy những gì hắn kể với tôi". Cô thấp giọng. "Hắn nói rằng Winters tuyên bố hắn đang nắm bằng cớ nào đó nhưng không thể đưa nó ra vì người ta sẽ đổ mọi tội lỗi lên đầu hắn".
"Được rồi. Thế thì Winters đã có mặt ở khu vực cầu Brooklyn tối qua phải không?"
"Vâng, gần chỗ đại loại là khu vực công trường xây dựng, và có lẽ hắn vẫn còn quanh quẩn ở đó. Từ điều Pete nói với tôi thì hắn còn ngủ nhiều".
"Joan, nếu có bao giờ cô muốn một công việc ở phòng này," Gaylor nồng nhiệt nói, "thì cô đã có nó đấy!"
"Không, cám ơn. Tôi đã có đủ phần mình, chỉ cố gắng làm điều gì tôi có thể cho những người tội nghiệp này mà thôi".
"Cám ơn một lần nữa, Joan".
Gaylor đứng lên, đi vào văn phòng của Larry Aheam, và báo cáo ngắn gọn với anh.
Aheam lặng lẽ nghe. "Anh nghĩ Winters đang che giấu chúng ta à" anh nói. "Có vẻ như anh đúng đấy. Hãy tìm cho ra hắn và buộc hắn phải phun ra. Có thể hắn vẫn còn đủ say để phun hết gan ruột ra cho anh đấy".
"Anh có nghe thêm thông tin gì về gia đình Leesey không?"
Aheam dựa lưng vào ghế với tiếng thở dài. "Tôi đã nói chuyện với Gregg sáng nay. Anh ấy cho cha mình uống thuốc an thần khá nhiều. Anh ấy không thể rời xa ông cho đến khi việc này được giải quyết theo cách này hay cách khác". Anh nhún vai. "Điều phải nói là cả anh lẫn tôi đều không hiểu điều gì đã xảy ra hoặc điều gì sẽ xảy ra cho Leesey Andrews".
"Tôi không tin điều đó". Gaylor nói. "Ngày hôm qua anh đã đúng khi cảm thấy gã này muốn được chú ý".
"Tôi cũng đang bắt đầu tin rằng hắn muốn bị bắt, nhưng theo một kiểu cách sẽ là một biến cố bùng nổ ngoạn mục cơ". Đôi tay Aheam co lại thành những nắm đấm. "Cách đây một tiếng Gregg nói với tôi rằng anh ấy cảm thấy vô dụng cùng cực. Và tôi cũng cảm thấy thế".
Khi Gaylor quay lưng đi, chuông điện thoại lại reo vang. Aheam nhấc máy lên, nghe một chút rồi nói: "Nối máy cho anh ấy đi". Vẫy tay gọi Gaylor quay lại, anh nói: "Gregg Andrews đó mà".
Gaylor lắng nghe khi Larry Ahearrt nói. "Dĩ nhiên nếu cha anh muốn đăng lời yêu cầu giúp đỡ trên hệ thống truyền thông, chúng tôi sẽ chuyển nó cho họ". Anh ngồi xuống và cầm một cây bút lên. "Nó từ trong Kinh Thánh. Được rồi". Anh viết trong lúc kẹp điện thoại vào tai nghe, ngắt lời Gregg Andrews một lần, nhắc lại điều gì đó, rồi nói: "Tôi nắm rồi. Tôi sẽ lo việc đó".
Với một tiếng thở dài thật sâu, anh đặt ống nghe xuống. "Đó là điều bác sĩ Andrews muốn đọc trên các đài truyền hình và in trên báo chí để kẻ bắt cóc Leesey hiểu rằng ông cần cô ấy quay trở về an toàn, bình yên với ông một cách kinh khủng như thế nào. Nó được trích từ lời nhà tiên tri Hosea:
"Khi con còn là đứa trẻ ta đã yêu thương con...
Chính ta là người dạy con bước, nắm con trong đôi tay ta...
Ta sát bên con như những ai nâng trẻ nhỏ lên đôi gò má họ.
Ta cúi xuống và cho con ăn...
Làm sao ta có thể từ bỏ con cho đành?"
Cặp mắt hai người đàn ông lấp lánh những giọt lệ khi thám tử Bob Gaylor bỏ đi tìm Zach Winters.
o O o
Viễn ảnh những tờ đô-la, xếp thành từng chồng cứ nhảy múa trong trí óc của Zach Winters khi hắn mở mắt nhìn một gã nào đó đang đứng trước mặt hắn. Hắn đang nằm co người tại một trong những địa điểm ưa thích nhất của hắn, một công trường xây dựng gần khu vực cầu Brooklyn, nơi cái garage đậu xe cũ đã bị giật đổ, nhưng tòa nhà mới lại chưa được khởi sự. Cái hàng rào bằng gỗ đã được dỡ lên, và vì thời tiết ấm áp nên hắn và nhiều bạn bè hắn đã sử dụng nơi này làm mái ấm của mình. Cứ mỗi mười ngày hoặc hai tuần cảnh sát lại đuổi họ ra khỏi chỗ này, nhưng sau một hai ngày tất cả bọn họ lại quay trở lại với đồ đạc của mình. Giống như Zach, tất cả bọn họ đều hiểu rằng khi công việc xây dựng thực sự bắt đầu, họ sẽ lại phải lên đường, nhưng cho đến tận lúc đó, nó vẫn còn là địa điểm tuyệt vời để cắm trại.
Zach đang mơ màng đến khoản tiền thưởng năm mươi ngàn đô-la mà hắn sẽ có được ngay khi hình dung ra cách để có tiền mà không vướng vào tình trạng rắc rối thì hắn cảm thấy có ai đó đang lắc đôi vai hắn.
"Thôi nào, Zach, tỉnh lại đi". Giọng một người đàn ông đang ra lệnh.
Zach chậm chạp mở mắt ra. Một cảm giác quen thuộc lướt qua trí não hắn. Ta biết gã này. Hắn là cảnh sát. Hắn ở trong căn phòng đó khi người anh dẫn ta đến nói chuyện về việc trông thấy Leesey. Phải cẩn thận, Zach tự cảnh báo mình. Hắn là một trong những kẻ gây phiền toái ngày hôm ấy.
Zach cuộn người lại và chậm chạp chống khuỷu tay đứng lên. Hắn đã che thân bằng cái áo khoác mùa đông, và giờ đây hắn đẩy nó sang một bên. Hắn chớp mắt trước ánh mặt trời gay gắt buổi trưa, rồi nhanh chóng liếc quanh để chắc chắn là cái xe đẩy tạp phẩm của hắn vẫn còn đó. Hắn đã ngủ với cái xe đẩy đặt nằm kế bên, chân hắn móc vào tay đẩy để không ai có thể chạm đến cái xe mà không làm hắn dịch chuyển trước. Nó đủ an toàn, mặc dù vài tờ báo mà hắn nhét vào bên trên đã trượt ra khỏi đó.
Hắn chớp mắt nữa. "Muốn gì vậy?" Hắn hỏi.
"Tôi muốn nói chuyện với anh. Đứng lên đi".
"Được rồi, được rồi, cứ thong thả mà". Zach mò mẫm chai rượu mà lúc hắn ngủ, nó vẫn ở kế bên hắn.
"Nó rỗng rồi". Gaylor ngắt lời. Anh chụp lấy cánh tay Zach, và giật mạnh hắn đứng lên. "Anh đã kể với bạn bè rằng anh biết một điều gì đó về việc Leesey biến mất, một điều anh không thể nói với chúng tôi ngày hôm đó. Nó là gì vậy?"
"Tôi không biết ông đang nói về chuyện gì vậy?"
"Có, anh biết". Gaylor cúi xuống, chụp lấy tay đẩy của chiếc xe đẩy và dựng cho nó thẳng đứng lên. "Anh đã nói với bạn bè rằng anh có điều gì đó có thể đưa đến khoản tiền thưởng cho vụ Leesey Andrews. Nó là gì?"
Zach làm một cử chỉ phủi đất khỏi chiếc áo khoác của hắn. "Tôi biết quyền của mình. Tránh xa khỏi tôi đi". Hắn với tay nắm của chiếc xe đẩy. Gaylor khước từ không tránh ra khỏi nó, và chắn lối hắn đi.
Giọng nói của người thám tử nghe thật giận dữ. "Zach, tại sao anh không hợp tác với tôi? Tôi muốn anh dỡ cái xe đẩy này ra và chỉ cho tôi mọi thứ trong đó. Chúng tôi biết anh đã không liên quan gì với việc Leesey biến mất dạng. Anh là kẻ nát rượu đến mức không thể xoay xở làm được điều đó. Nếu anh có cái gì trong mớ đồ đạc có thể giúp chúng tôi tìm ra cô ấy, anh sẽ có được khoản tiền thưởng của anh. Tôi hứa như vậy".
"Ê, chắc ông làm chứ". Zach tiến lên và cố chụp tay nắm từ Gaylor. Cái xe đẩy chao đảo và một vài tờ báo rơi ra, một cái áo sơ-mi của đàn ông trông rất bẩn thỉu, quấn quanh một vật mà ngay lập tức Gaylor nhận ra đó là một hộp mỹ phẩm đắt tiền.
"Anh đã lấy cái đó ở đâu?" Anh ngắt ngang.
"Đấy không phải là việc của ông". Zach nhanh chóng chỉnh lại chiếc xe đẩy cho thẳng rồi nhét những tờ báo vào chỗ cũ. "Tôi đi ra khỏi chỗ này". Hắn nhanh chóng đẩy chiếc xe hướng về vỉa hè gần nhất.
Bước theo hắn, Gaylor móc chiếc điện thoại di động ra và quay số của Aheam. "Tôi cần một cái trát lục soát để tóm lấy những món trong chiếc xe đẩy của Zach Winters". Anh nói. "Hắn có một cái túi mỹ phẩm hai màu đen và bạc đắt tiền mà tôi cá là thuộc về Leesey Andrews. Tôi sẽ đi theo sát hắn cho đến khi anh trả lời tôi. Và hãy tìm hiểu người bạn cùng phòng với Leesey xem cô ấy có biết Leesey đã mang theo loại túi mỹ phẩm nào tối hôm ấy không".
Bốn mươi phút sau, được sự hỗ trợ của hai chiếc xe tổ công tác với lệnh trong túi, Gaylor đang mở cái hộp mỹ phẩm của Leesey Andrews.
"Tôi sợ rằng ông nghĩ tôi ăn trộm nó". Zach Winters đang rên rỉ. "Khi cô ấy leo lên chiếc SUV, cô ấy làm rơi chiếc túi xách tay. Một vài món đồ bị rơi ra. Cô ấy nhặt hầu hết mọi thứ lên, nhưng khi họ lái xe đi rồi, tôi đến đó để xem có thể có vài đô-la bị rơi ra khỏi túi của cô ấy không. Ông biết tôi định nói gì. Rồi tôi trông thấy cái này và tôi lấy nó, và tôi sẽ thành thật với ông rằng cô ấy để tờ năm mươi đô-la trong đó, và có lẽ tôi đã tự thưởng cho mình một chút và..."
"Thế tại sao anh giấu?" Gaylor chen ngang. "Nếu anh đưa cái này cho chúng tôi, thậm chí vào sáng thứ Bảy, sự thể có thể đã khác đi rồi".
Ngoài hộp mỹ phẩm theo kiểu tiêu biểu phụ nữ vẫn thường mang theo, anh còn tìm thấy một tấm danh thiếp cá nhân. Nó thuộc về Nick DeMarco và có ghi địa chỉ và số điện thoại căn hộ tiện nghi của anh ta. Ở mặt sau của tấm danh thiếp anh ta đã viết: "Leesey, tôi có thể mở vài cánh cửa cho cô trong lĩnh vực biểu diễn và tôi sẽ vui sướng được làm điều đó. Hãy gọi cho tôi. Nick".
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Giờ Này Anh Ở Đâu?
Mary Higgins Clark
Giờ Này Anh Ở Đâu? - Mary Higgins Clark
https://isach.info/story.php?story=gio_nay_anh_o_dau__mary_higgins_clark