Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Câu Chuyện Hồ Đồ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 55
"M
ời vào." Chủ nhiệm Triệu ngẩng đầu nhìn thấy người tới, vẻ mặt chỉ hơi hơi chậm lại, rất nhanh sẽ vẻ mặt như thường,"Đến rồi, ngồi đi."
Người đàn ông không nói gì, thân hình rắn chắc ngồi xuống ghế da, nhưng không mở miệng.
Chủ nhiệm Triệu cất bút máy trong tayxong, lúc này mới nói: "Giải phẫu rất thuận lợi, chỉ cần an tâm tĩnh dưỡng sẽ không có vấn đề. Chính cô ấy cũng là bác sĩ, cũng chỉ là giả bộ thương dọa Tưởng Thắng một chút, lúc đến bệnh viện tình trạng đều rất ổn định, cô ấy sẽ không thật sự lấy mệnh chính mình nói giỡn. Cho nên không cần lo lắng."
Hạ Trầm gật đầu một cái, cả người giống như du hồn phía chân trời, một hồi lâu mới nói: "Tôi biết rõ."
....thaobn99..d.d.l.q.d...
Chủ nhiệm Triệu nhìn hắn, bộ dáng kia nơi nào giống như là "Biết", tất cả lo lắng đều viết ở trên mặt, không khỏi sinh lòng thở dài: "Cậu và tôi lo vấn đề tâm lý, tôi đã lén an bài bác sĩ tán gẫu với cô ấy, trong khoảng thời gian này...... Cậu phối hợp một chút, không cần thường xuyên xuất hiện."
Hạ Trầm ngẩn ra, ngược lại không phản bác, lại hỏi: "Đối với về sau sẽ có ảnh hưởng gì không?"
Chủ nhiệm Triệu đang cúi đầu uống trà, nghe vậy nhấc lên tầm mắt nặng nề nhìn anh: "Cái vấn đề này trước cậu đã hỏi tôi."
Từ lúc Hạ Trầm xác định Ôn Vãn là thai ngoài tử cung đến bây giờ cũng đã mấy ngày, ngược lại tựa như muốn xan bằng cửa phòng làm việc của bà ngày nào cũng hỏi đi hỏi lại.
Lúc bắt đầu bởi vì quan hệ với Tiêu Tiêu, bà đối với người đàn ông này thật sự không có nửa phần hảo cảm nào, sau lại nhìn thấy hắn nói ra những lời đó, nhìn dáng dấp cũng là bỏ ra khá nhiều công sức đối với việc cẩn thận nghiên cứu chuyện thai ngoài tử cung. Hơn nữa trong tay hắn đã có chứng cớ, chủ nhiệm Triệu không hề che giấu nữa, nói thẳng lời nói thật.
Nét mặt người đàn ông kia sau khi nghe xong làm cả đời bà cũng không quên được, cặp mắt đỏ lên, cầm điếu thuốc muốn đưa lên miệng, lại nhiều lần cũng thất bại, cuối cùng chỉ là cường ngạnh bỏ lại một câu: "Lập tức an bài phẫu thuật."....thaobn99..d.d.l.q.d...
Chủ nhiệm Triệu nhìn hắn như vậy có chút hả giận, nhưng vẫn lý trí cực kỳ: "Bây giờ, trạng thái của cô ấy không tốt, các chỉ tiêu đều không phù hợp điều kiện lập tức giải phẫu được, cần điều dưỡng trước, cái này tôi đã thương lượng với cô ấy tốt lắm, anh không phải lo lắng."
Sau đó bà cũng nghe Ôn Vãn nhắc qua, còn nghi ngờ hỏi bà có phải Hạ Trầm biết cái gì hay không, nếu không vì sao đối với thân thể khỏe mạnh của cô giống như cực kỳ khẩn trương.
Chủ nhiệm Triệu nghĩ, giữa hai người nếu như đã đến loại trình độ này, tính toán lẫn nhau, rồi lại cẩn thận từng li từng tí, đây rốt cuộc là bi ai hay là......
Bà đặt ly trà lên trên bàn, ngón tay đập mặt bàn, hơi trầm ngâm mấy giây: "Ảnh hưởng nhất định là có, tình trạng cơ thể mỗi người không giống nhau. Hiện tại, ở trong nội tâm Tiểu Vãn để ý gánh nặng tương đối nặng, phải giữ tâm tình vui vẻ, cho nên tôi mới đề nghị anh đừng xuất hiện tại bên canh cô ấy, phải biết, hiện tại làm cho tâm tình cô ấy chập chờn chỉ có anh, anh vừa xuất hiện, cô ấy sẽ nghĩ đến đứa bé."
Những lời này nghe bình thản lễ độ, nhưng mỗi câu đều giống như bén nhọn chỉ trích, anh thế nào cũng không nghĩ đến chuyện sẽ phát triển đến bước này, sự xuất hiện của anh thế nhưng đã thành thứ nhất kháng cự với Ôn Vãn.
Đứa bé không có, thế nhưng ngay cả cơ hội đến gần cô cũng bị phủ quyết.
-
Buổi tối Hạ Trầm vẫn không đi, vẫn an vị ở trên ghế ngoài phòng bệnh lạnh lẽo, thật ra anh cũng không biết việc này có ý nghĩa gì, nhưng cảm giác như vậy liền có thể ở cạnh cô gần một chút.
Bên trong bồi cô là Lâm Hữu Trân, có mấy lần anh nghe thấy có tiếng vang, bỗng chốc đứng lên, nhớ tới lời chủ nhiệm Triệu lại khó khăn lắm mới dừng lại. Toàn thân cứng đờ đứng tại chỗ, không nhúc nhích nghe bên trong thỉnh thoảng truyền ra âm thanh, là Ôn Vãn đang nói chuyện, nhưng nói cái gì anh hoàn toàn phân biệt không rõ.
Chờ đêm quay lại yên tĩnh, anh khống chế không được nhẹ nhàng đi tới cạnh cửa.
Lâm Hữu Trân đại khái quá mệt mỏi, tuổi quá lớn, đang tựa tại một bên ngủ thiếp đi, nhưng người nằm ở trên giường rõ ràng ngủ không quen, từ góc độ Hạ Trầm vừa đúng có thể nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô, mi gian nhíu rất sâu, sợ là lại gặp ác mộng rồi.
Anh nhịn không được đẩy cửa đi vào, trên trán cô có một tầng mồ hôi rịn, ở dưới ánh đèn phiếm nhàn nhạt một tầng trong suốt, bờ môi run rẩy giống như cực kỳ khó chịu, anh cúi người xác nhận, nghe rõ cô nói"Đau".
....thaobn99..d.d.l.q.d...
Bình thường, cô rất hiếu thắng, nơi nào đau hay khó chịu cũng im miệng không nói, Hạ Trầm nhìn ở trong mắt, trong lòng vừa một hồi khó chịu. Cầm khăn lông đi thấm ướt, thử một chút nhiệt độ mới thay cô lau trán, giống như bị sợ hãi, cô chậm rãi mở mắt ra.
Hạ Trầm chống lại tầm mắt của cô, trái tim đột nhiên nhảy không kềm chế được. Đây là lần đầu tiên sau khi chuyện phát sinh cô mở mắt nhìn anh, đối mắt nhìn nhau, bên lỗ tai anh cũng là hô hấp và nhịp tim rối loạn của mình.
Sợ cô đẩy mình ra, anh mở miệng trước tiên, lại nhỏ giọng dịu dàng cực kỳ: "Nơi nào đau? Anh gọi bác sĩ tới đây."
Ánh mắt cô có chút mê mang, có lẽ cho là đang nằm mơ, nhìn anh một chút lại mệt mỏi khép lại cặp mắt, thật thấp lầu bầu một câu: "Gặp lại anh, nơi nào cũng đau."
Một câu nói khiến Hạ Trầm không còn lời nào để nói, nếu như không phải là mơ, anh bị lời này của cô đâm vào làm đau, nếu như là mơ, càng cực kỳ khó chịu.
Anh khắc chế đôi tay phát run, không hỏi cái gì nữa, dắt tay của cô thay cô lau từng ngón tay một, chờ làm xong tất cả lại thay cô vuốt khẽ mi tâm, đợi cô hoàn toàn an tĩnh lại, lúc này mới đứng ở bên giường có chút không bỏ đi được.
Có thể có cơ hội nhìn như vậy sợ rằng không nhiều lắm, anh cứ như vậy si ngốc canh chừng, từ lúc nào bắt đầu cảm thấy cứ như vậy an tĩnh nhìn chăm chú vào một người cảm giác cũng rất tốt? Là từ lúc cô vì mình ngăn cản súng bắt đầu? Hay là để ý từ khi đó, cô dưới ánh mặt trời nhẹ nhàng gật đầu đồng ý lời cầu hôn của mình? Hoặc là, một khắc cô vì mình gay gắt chỉ trích Tưởng Thắng kia?
Khi đó, long anh tràn đầy vui mừng, mặc dù không xác định tình cảm của mình, nhưng thật sự có loại cảm giác vui sướng không cách nào nói rõ, giống như là tìm được cái gì......
Đúng, lòng trung thành. Sau khi mẹ qua đời, cái loại có người chú tâm, để ý đến cảm giác của mình.
Hiếm khi có chuyện Hạ Trầm sẽ phải hối hận nhưng giờ phút này anh cũng không thể không nghiêm túc xem kỹ nội tâm của mình, anh thừa nhận, anh rất hối hận. Có hạnh phúc dễ như trở bàn tay, lại bị anh từng điểm một nghiền nát mất.
Không còn kịp rồi, tổn thương đã quá sâu, sợ là làm cái gì cũng không bù đắp được, làm thế nào? Hạ Trầm nhìn dáng vẻ cô ngủ say, nhẹ nhàng sờ sờ gương mặt của cô, cúi người ở bên tai cô nói hết lời còn chưa nói hết ban ngày: "Tiểu Vãn, anh không bỏ được em ——"
Trời tờ mờ sáng, Hạ Trầm phân phó quản gia mang canh tới đây, còn có việc phải xử lý phải trực tiếp trở về Hạ thị, lúc chuẩn bị vào thang máy lại đụng phải một người.
-....thaobn99..d.d.l.q.d...
Thân hình kia quá quen thuộc, tế bào toàn thân anh cũng cảnh giới, bước chân bỗng chốc dừng lại, ánh mắt không tốt quan sát người nọ.
Giờ phút này, thái độ Cố Minh Sâm cũng từ lo âu rất nhanh chuyển đổi thành tức giận, hắn hung ác nhìn Hạ Trầm, mấy giây sau đưa tay liền hướng trên mặt anh quơ một quyền: "Con mẹ nó mày còn có mặt mũi ở nơi này?"
Hạ Trầm không tránh, cứng rắn trúng đòn.
Hơi sức đàn ông cộng thêm cảm xúc giận dữ, bên má Hạ Trầm đỏ một mảnh rất nhanh, anh giơ tay nhẹ nhàng sờ áp hạ xuống, cảm thấy đau, lúc này mới kéo kéo khóe môi.
Cố Minh Sâm không muốn bỏ qua cho anh, tiến lên một bước lại kìm ở vạt áo của anh, cặp mắt giống như muốn bắn ra ngọn lửa: "Mày biết Tiểu Vãn thích đứa bé nhiều thế nào? Mày không cho cô ấy hạnh phúc được cũng không nên trêu chọc cô ấy!"
Lúc này, Hạ Trầm mới nhìn về phía đối phương, đen nhánh trong con ngươi có tâm tình bị đè nén sôi trào, lưu loát tránh thoát sự kiềm chế của hắn, giọng nói lạnh lùng: "Tôi có lỗi với cô ấy, nhưng cũng không đại biểu như vậy thì anh có tư cách chỉ trích tôi. Anh cưới cô ấy lại dùng phương thức như vậy nhục nhã cô ấy, lại cao cao tại thượng hơn tôi bao nhiêu?"
Nét mặt Cố Minh Sâm nặng nề, câu môi châm chọc nói: "Vậy thì như thế nào, hiện tại tôi có thể đi thăm cô ấy."
Tròng mắt đen của Hạ Trầm co rút nhanh, hai lông mày giận đến thật sâu vặn ở chung một chỗ, anh thừa nhận mình bị chọc giận, Cố Minh Sâm vừa lúc đoán trúng chỗ đau của anh.
Cố Minh Sâm nhìn anh như vậy, trong lòng khoái, trước kia ăn mệt hiện tại toàn bộ đòi trở lại, thật là báo ứng xác đáng. Hắn khẽ sửa sang lại cà vạt, bên môi mang theo nụ cười khiêu khích: "Lại nói còn phải cám ơn Hạ tổng, nếu không tôi thật không có cơ hội đến gần Tiểu Vãn. A, không đúng, Hạ tổng sự xưng hô này cũng không quá thích hợp, sợ rằng rất nhanh sẽ không phải?"
Mặt Hạ Trầm không thay đổi nhìn hắn.
....thaobn99..d.d.l.q.d...
Cố Minh Sâm đến gần anh, nhỏ giọng nói: "Cho nên đừng vui mừng quá sớm, cười đến cuối cùng sẽ là ai, thật đúng là khó mà nói."
Giống như để chứng minh lời của hắn, quản gia của Hạ Trầm khổ não từ trong phòng bệnh đi ra, nhìn đến vẻ mặt âm úc của anh, khổ sở nói: "Ôn tiểu thư nói cô ấy không có khẩu vị, còn nói về sau đừng mang đến nữa, nói mùi vị này nghe thấy...... Ghê tởm."
Sắc mặt Hạ Trầm vừa đen một tầng, Cố Minh Sâm ở bên cạnh cười lạnh: "Anh một mực cảm giác mình hiểu rõ cô ấy, thật ra thì không hiểu cô ấy nhất chính là anh. Có lẽ Tiểu Vãn cái gì cũng không quan tâm, nhưng tôn nghiêm, đây thứ duy nhất cô ấy có nhưng cũng để ý nhất."
Hạ Trầm giật mình tại chỗ, Cố Minh Sâm đã đi rồi, cửa phòng bệnh đóng chặtkhông thấy được cảnh tượng bên trong, nhưng tưởng tượng thấy vẻ mặt Ôn Vãn lúc đối mặt Cố Minh Sâm, quả đấm của anh nắm lên thật chặt.
Điện thoại của A Tước gọi tới rất nhanh, âm thanh hơi trầm xuống: "Về công ty trước, chuyện quan trọng."
Hạ Trầm quay đầu lại nhìn phòng bệnh, mi tâm căng thẳng, thu hồi điện thoại di động rời đi.
-
Tiêu Tiêu cũng sáng sớm đã chạy tới, vào phòng bệnh lúc thấy Cố Minh Sâm thì ngẩn người, người đàn ông kia đang cầm thìa cứng rắn uy Ôn Vãn ăn cái gì, động tác mặc dù không đủ dịu dàng, lại cực kỳ cẩn thận.
....thaobn99..d.d.l.q.d...
Cô không nhịn được liếc nhìn mặt trời ngoài cửa sổ, hoàn toàn chính xác là không phải mọc từ hướng tây.
Sắc mặt Ôn Vãn không tốt lắm, nhưng vẫn có chút không tự tại, mấy lần đưa tay cản hắn: "Tôi có thể tự ăn."
"Nghe lời." Cố Minh Sâm không để ý cô, vẫn tự thân tự lực.
Nhưng dù sao hắn phục vụ cũng không ra sao, uy vụng về cực kỳ, Tiêu Tiêu thật sự nhìn không đặng, vừa định mở miệng ngăn lại, một đạo bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi liền dẫn đầu chặn lại tầm mắt của cô.
Lúc này, cô mới lưu ý đến một người đàn ông từ cửa đi vào, vóc dáng cao vô cùng, từ gò má vừa nhìn, không phải là người đàn ông ngày đó ở bãi đậu xe bệnh viện đụng xe với Ôn Vãn sao?
Chu Hiển Thanh đã một tay cầm khăn giấy thay Ôn Vãn lau miệng, một tay nhận lấy chén cháo trong tay Cố Minh Sâm: "Để tôi thôi."
....thaobn99..d.d.l.q.d...
Cố Minh Sâm cũng ngây ngẩn cả người, lưu ý đến tuổi tác và diện mạo đối phương, hơi nhíu mày: "Cậu là ai?"
Chu Hiển Thanh nhìn gương mặt Cố Minh Sâm, lộ ra hàm răng chỉnh tề mà trắng noãn, cười vô cùng hữu nghị, có thể lời nói ra lại làm cho người mộng tưởng: "Tôi à, nên nói như thế nào đây, quan hệ với Tiểu Vãn tương đối đặc biệt."
Cố Minh Sâm nguy hiểm quan sát người này, đi một Hạ Trầm, lại tới đối thủ mới?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Câu Chuyện Hồ Đồ
Phong Tử Tam Tam
Câu Chuyện Hồ Đồ - Phong Tử Tam Tam
https://isach.info/story.php?story=cau_chuyen_ho_do__phong_tu_tam_tam