Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vì Vợ Là Vợ Anh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
#56
N
hững ngày sau đó nhà họ ăn cơm muộn hơn thường lệ, ba Hậu đèo chị Hến đi học thêm lớp buổi chiều từ năm tới bảy giờ cùng với bé Bi, hai vị phụ huynh thường nhân cơ hội ấy ngồi quán cafe chuyện trò ôn lại kỉ niệm xưa, có lúc thì rủ nhau đi mua sắm.
Mẹ Hà ở nhà chán nên nghe lời bác Vân dắt Sò ra phòng tập yoga. Em Sò lần nào đi cũng mang cả balô nhét đầy thú bông nhỏ để góp chơi cùng các bạn ở đấy, vui ơi là vui ý, nhiều lúc mẹ dỗ mãi em mới chịu nhấc mông đứng dậy đi về.
Có hôm mẹ vừa bồng em vào thang máy thì gặp ba cũng đang bồng chị Hến nha, Hến Sò gọi nhau í ới cả lên. Ba Hến nhìn mẹ Sò thì hơi nóng mắt, cái bộ này chắc lại mẹ Cún mua cho rồi.
Đồ gì mà dính sát sàn sạt thế kia hả? Đào trước bưởi sau cứ phải gọi là núc na núc nỉu, mẹ hai con rồi chứ có phải mười tám đôi mươi đâu mà thoáng tính thế không biết, để mấy thằng nhãi ranh bên cạnh bổ hết cả mắt rồi ấy.
-"Chú em tránh ra chút đi."
Anh Hậu nhỏ nhẹ nhắc nhở, thế nào mà bọn trẻ ngày nay phép lịch sự tối thiểu cũng không có, lập tức quay lại cao giọng.
-"Bố mày éo thích tránh đấy làm gì được nhau?"
Hến sợ run cả người, quay lại úp mặt vào vai ba. Vì có các nàng ở đây nên anh Hậu chẳng thèm chấp nữa, chỉ là đưa tay kéo vợ con về phía mình. Sò quay lại nhìn ba cười cười, ba cúi xuống thơm lên trán em.
Ba Hậu rất là cao nha, một tay ba bồng chị Hến rồi tay kia ôm mẹ với Sò á, lúc về tới nhà ba cũng không xem tivi mà quanh quẩn trong bếp với mẹ Hà và hai em, vừa nhặt rau ba vừa trêu.
-"Dạo này đào to bưởi nở ra phết mình nhỉ?"
-"Á, có đào ạ? Sò thích ăn đào nha...đào to ở đâu hả mẹ?"
Chị Hến cũng reo lên sung sướng, mẹ Hà ngượng hồng cả hai má, mẹ bảo các em ba Hậu đùa rồi nhân lúc bọn nhóc không để ý chị nói nhỏ chỉ đủ mình anh nghe thấy.
-"Đào bưởi chưa là gì đâu mình, ban nãy có củ cà rốt chọc lưng em đau ghê á."
Ông xã sốc nặng, trước khi cưới có nghe phong phanh dì Hợi bảo rằng đừng bao giờ dại mà trêu bà Hà nhà em thái quá, bởi bà ấy không chấp thì thôi chứ đã nói mà không khiến đối phương nghẹn mới là lạ đấy.
Thực ra bao nhiêu năm chung sống chị cũng ít khi bật lại anh, chắc còn nể tình vợ chồng. Giờ thì hay rồi đây, nhân thời gian ba còn yếu chưa thưa chuyện được anh cũng muốn tìm hiểu xem rốt cuộc bà xã mình là người như nào, nói thật cũng có chút tò mò.
-"Ừ mà nghĩ cũng tủi, bạn Hà ghét cà rốt hay sao mà chẳng bao giờ thấy ăn?"
Ba Hến cố tình nhấn nhá chọc ghẹo đối phương, cứ ngỡ mẹ Sò bối rối lắm ấy, ai ngờ chị tỉnh bơ đáp.
-"Ôi dào tớ không ăn thì có người khác ăn chứ nó có mốc được đâu mà bạn phải tủi."
Chồng choáng, xem ra thực sự không phải vợ nhàm chán không có tài tranh luận như người yêu cũ, mà là do chị chưa thèm xuất chiêu. Anh Hậu ngước nhìn nhìn bà xã, chính anh cũng không hiểu sao trong lòng lại thấy hứng khởi tới vậy.
Chị Hà dạo này tối đến còn ra ban công hì hụi với đống hoa cỏ nữa. Tại đợt trước bù lu một đống các thứ làm mấy nhành hồng với lyly của chị bị sâu phá hết à, giờ phải cải tạo lại một thể. Hôm nay đang cắt cắt tỉa tỉa thì tự dưng con gái lớn chạy ra ôm mẹ thật chặt, mắt bé đỏ hoe hết cả.
Mẹ xót ruột liền bồng em lên đi qua đi lại dỗ dành, Hến sợ ba Hậu hay sao ý mà cứ ngó ngó vào trong rồi chẳng dám nói. Mẹ bế em về phòng, khoá chặt cửa rồi nựng nựng.
-"Giờ chỉ có mẹ và Hến thôi, ai bắt nạt Hến nói mẹ nghe nào?"
Mẹ phải ngọt nhạt mãi em mới oà khóc tức tưởi.
-"Hến...Hến...Hến thích đi yoga với mẹ và em Sò cơ...không thích đi học nữa đâu...học khó...ghét...không hiểu gì cả á..."
Em nức nở làm mẹ cũng rơm rớm theo, mẹ mở balô của em lấy sách ra kiểm tra mà càng nhìn mẹ càng choáng.
Phép nhân và phép chia trong phạm vi 100? Dạy cho một đứa trẻ mẫu giáo?
Có buổi hai tiếng thôi mà bắt các cháu luyện bao nhiêu chính tả là chính tả thế này?
Thấy anh Hậu bảo cho con theo lớp này vui lắm nên trước giờ chị lại cứ yên tâm rằng học tập tô tập vẽ với múa hát thôi chứ có ngờ đâu anh cho con vào lò nhồi như nhồi vịt thế này?
Mẹ nghĩ mà xót cả ruột, kể chuyện linh tinh cho Hến vui rồi vỗ về bé ngủ. Tối đó chị cũng chưa nói gì với chồng cả, tới hôm sau lúc anh chuẩn bị đưa con đi học vợ mới đứng ra ngăn cản.
-"Mình à, từ giờ cho Hến ở nhà thôi, không phải đi học thêm gì cả."
Anh Hậu nghe lại tưởng chị nói đùa nên không để ý, tới lúc gọi Hến thấy con bé khoá trái cửa trốn trong phòng mới quay trở lại nói chuyện với bà xã.
-"Mình lại chiều hư con rồi, mau bảo Hến đi không muộn giờ."
-"Em không chiều hư con, mình xem, mẫu giáo đã học nhân, đâu có cần thiết hả mình?"
Anh Hậu cầm quyển vở trên tay chị Hà bật cười bảo.
-"Ôi dào có gì đâu, Cún nhà bác Đăng hai tuổi rưỡi đã nhân được rồi, ngay cả bé Bi kém tuổi Hến đấy, tuy không thông minh bằng Cún nhưng cứ cho đi học sớm các cô dạy cái là biết."
-"Cún tư chất hơn người từ nhỏ, bé Bi cũng khác, còn Hến là con em, em biết rõ hơn ai hết, con không theo được đâu mình à. Chúng ta không nên so sánh những đứa trẻ với nhau, mỗi nhóc có một điểm mạnh riêng, hãy cứ để chúng phát triển theo năng lực."
-"Mình nói thì hay đấy, nhưng mình làm mẹ mà không nghĩ cho con à? Mình đã bao giờ xem thời sự chưa? Nộp hồ sơ vào lớp một căng go kém gì thi đại học đâu? Con người ta học được thì con mình cũng học được. Bây giờ không học tới lúc đấy có kịp không? Con không đỗ được vào trường điểm thì tới lúc đó ai chịu trách nhiệm? Xã hội thời nay khốc liệt lắm mình lạc hậu không biết được đâu."
-"Vâng, em lạc hậu, vậy mình cứ nhìn nước Nhật hay các nước bên châu Âu mà xem, bậc tiểu học của họ cực kỳ nhẹ nhàng, tuổi các bé bây giờ quan trọng nhất là phát triển thể chất và nhân cách mình à. Với lại trường điểm cũng chẳng thi những kiến thức cao siêu như thế đâu."
Chị Hà có cái lý của chị Hà, anh Hậu cũng có cái cớ của riêng anh.
-"Nước họ là nước họ, nước ta là nước ta. Bây giờ học khó, tới lúc đi thi gặp bài dễ đi là vừa, mình chẳng hiểu gì cả. Ngày xưa anh ôn thi cũng phải chiến lược như vậy, nên anh mới đỗ thủ khoa Bách Khoa năm đấy đấy, 28.5 điểm. Liên cũng thế, được gần 27, còn mình chắc kiểu học như vậy thảo nào điểm thấp."
Ba Hến đang phát hoả nên cũng hơi xỉa xói, mẹ Sò thì vẫn giữ được bình tĩnh, chị chỉ điềm nhiên hỏi.
-"Mình biết em được bao nhiêu điểm không mà bảo thấp?"
-"Bao nhiêu? Cùng lắm thì tầm 22 hoặc 23 chứ gì? Với lại nếu mình giỏi thì ba Hào đã không phải mời thầy Thanh gia sư nhé, đừng ở đó mà hỏi đểu anh. Không nói nhiều với mình nữa, muộn học của con rồi."
Anh Hậu bực bội tìm chìa khoá phụ mở cửa rồi hết nước hết cái dỗ dành mà khổ nỗi con gái nằng nặc đòi ở nhà. Em Sò thấy chị Hến nức nở cũng thương cảm sụt sịt theo, mẹ ôm con cương quyết chống đối chồng.
Rốt cuộc ba đành phải đầu hàng, chiều đó đưa con chị Liên tới lớp rồi nghĩ tới con mình mà anh cứ sốt hết cả ruột ấy, bỏ một buổi mất bao nhiêu là kiến thức đã đành, lại chưa kể nếu mai sau Hến cứ được mẹ dung túng như thế thì tương lai biết đi về đâu đây?
Ba Hậu thương con phát stress, chị Liên thở dài an ủi.
-"Khổ thân anh lấy phải con vợ ngu xuẩn không theo kịp thời đại. Cũng khổ thân Hến Sò có bà mẹ như thế thì làm sao mà trưởng thành được."
-"Thực ra thì những gì Hà nói cũng không hẳn vô lý, nhưng chắc tại từ bé được sinh ra trong gia đình khá giả, tốt nghiệp một cái là chuyển về trường ba Hào dạy luôn nên không được bươn trải nhiều, suy nghĩ còn đơn giản."
Thế giới bao la rộng lớn, cùng một việc nhưng chắc chắn mỗi cá nhân sẽ có cách nhìn khác nhau. Có những người biết chấp nhận sự thật ấy mà bao dung, nhưng cũng có kẻ thấy ai khác mình là kỳ thị.
-"Thì đó, những đứa quá sung sướng thường bị ảo tưởng sức mạnh, nhìn đâu cũng thấy màu hồng. Làm mẹ rồi mà vẫn ngơ như thế thì có mà chết."
Mẹ Bi càng nghĩ càng xót xa cho ba Hến, bao nhiêu năm ở với một đứa văn hoà lùn như thế chắc cuộc sống của anh bế tắc kinh khủng lắm. Chị gợi ý rằng sắp tới thành phố tổ chức cuộc thi "Bé Giỏi Bé Ngoan" cho các bé từ 3-5 tuổi, anh nên đăng ký cho Hến tham dự, khi nhìn thấy kết quả của con thấp so với bạn bè cùng lứa thì tự khắc chị Hà sẽ hiểu ra vấn đề mà thôi.
Ba Hến thấy hay liền đồng ý luôn. Năm nay thế nào mà đông, có tận 200 hồ sơ tất cả nên ban tổ chức đành phải ra thêm một đề thi phụ gồm mười câu hỏi. Vì là cuộc chơi cho trẻ nhỏ nên kể cả các em có bí từ thì giám khảo cũng gợi ý đến khi nào tụi nhóc ra đáp án thì thôi.
Tất nhiên kết quả tuyển chọn sẽ dựa trên thời gian của từng bé rồi.
Có em trả lời trong mười phút, có em bảy, có em thông minh hơn thì sáu phút rưỡi, riêng Bi chỉ cần bốn phút hai mươi tám giây thôi, em làm mẹ Liên nở mày nở mặt lắm.
Đến lượt chị Hến, chẳng hiểu sao vào hai chục phút rồi mà vẫn chưa được ra. Anh Hậu lần này đưa con đi thi mục đích để khai thông tư tưởng cho chị Hà, tuy không quá kỳ vọng vào bé nhưng dẫu sao cũng là phụ huynh mà, tâm lý ngồi ngoài phòng chờ công nhận cứ căng thẳng kiểu gì không biết.
Ngó sang thấy vợ cũng bối rối chẳng kém mình, mẹ Bi bên cạnh bâng quơ cảm thán.
-"Kể ra mà Hến được chị nuôi dạy thì chắc chỉ tầm bảy tám phút là xong thôi."
Mẹ Sò thấy chối chối nhưng còn mải lo cho con gái cưng nên cũng chẳng thèm chấp. Chờ mãi đợi hoài cánh cửa ấy mới hé mở, Hến nhỏ lững thững đi ra mặt méo xệch luôn á.
-"Hến trượt rồi ý."
Cái giọng buồn thiu thương ơi là thương, ba Hậu vội bồng em lên vỗ về, cô Liên xoa xoa đầu khuyên bảo.
-"Nào, Hến đã biết mình dốt nát tới mức nào chưa? Thôi nhé, từ giờ con đừng lười nữa nhé, chịu khó đi học thêm với em Bi nha, đừng nghe lời kẻ xấu rồi mai sau nghèo kiết xác ra đó."
Chị Hà nghe mà phát bực, chẳng hiểu chị Liên nghĩ gì mà có thể dùng hai từ "dốt nát" với một đứa trẻ nhỏ xíu? Nhiều khi bản năng làm mẹ nó lạ lắm, có thể chấp người ta mỉa mai mình nhưng một khi đã động tới con gái cưng là thấy gai gai khó chịu rồi.
Mẹ tiến lại gần thơm nhẹ lên trán Hến rồi ngọt giọng dỗ dành.
-"Hến ngoan ngoan, mẹ thương Hến lắm. Hến của mẹ giỏi nha, mẹ ở đây rồi không ai có quyền ép Hến đi học cả. Giả như có nghèo thì cũng có sao đâu, có nhiều ăn nhiều có ít ăn ít, mình nghèo nhưng mình không hèn, không đào mỏ ai là được nhỉ?"
Có người thấy nhột, tức tối bật lại.
-"Này Hà ơi em xỉa xói cái gì thế? Chị nói em nghe chị thương Hến như con ruột nên mới lo lắng cho bé nhé, em đừng có lấy bụng tiểu nhân mà đo lòng quân tử. Mang tiếng là giáo viên mà không biết cách nuôi dạy con, có mười câu hỏi dễ như ăn kẹo cũng không trả lời được, Hến ở với em lâu nên mới bị đụt theo đó."
Hến nghe cô nói mắt rơm rớm, dụi dụi vào cổ ba Hậu mếu ma mếu máo.
-"Đâu phải thế đâu...Hến trả lời được hết mà...nhưng tại Hến xinh đẹp với dễ thương quá ý...cái chú giám khảo bảo Hến xinh với thông minh thế này thì phải làm con dâu chú ấy, phải về ở nhà chú thì chú mới cho đỗ...nhưng mà Hến nhớ ba Hậu với mẹ Hà với em Sò chết đi được á...Hến nài nỉ xin chú ấy chọn bạn khác về làm con dâu nhưng chú ấy nhất định không đồng ý...chú bảo chú chỉ ưng Hến thôi...mà Hến không chịu...chú lại bảo không chịu thì giờ không còn cách nào khác...phải đánh trượt Hến...đánh trượt vì cái tội không nghe lời ban giám khảo...thế là Hến bị trượt..."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vì Vợ Là Vợ Anh
Lan Rùa
Vì Vợ Là Vợ Anh - Lan Rùa
https://isach.info/story.php?story=vi_vo_la_vo_anh__lan_rua