Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thế Giới Ngầm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 56: Vũ Trường
M
ột thanh niên đi tới trước cửa vũ trường Hoàng Long. Hắn ta vừa tới cửa thì bị hai bảo vệ đưa tay bắt chéo nhau ngăn cản. Một trong hai người nói:
- Xin lỗi, cậu không được vào?
Hắn ngạc nhiên hỏi lại:
- Tại sao? Không phải vũ trường mở cửa tự do ư?
Lâu nay hắn ta cứ tưởng bất kỳ ai cũng có thể đi vũ trường, không ngờ ở đây lại chặn. Bảo vệ ban nãy lắc đầu:
- Những vũ trường bình thường mới thế, còn những vũ trường lớn như Hoàng Long thì không phải ai cũng được vào.
Hắn ta không nhịn được văng tục:
- Có cả kiểu ăn tiền thế này nữa. Chết tiệt.
Hắn lẩm bẩm mấy tiếng nữa, thò tay vào túi quần lấy ví rồi rút ra một xấp tiền và dúi cho bảo vệ ban nãy:
- Từng này hai người đủ rồi chứ?
Đúng là xì tiền ra là khác hẳn, hai bảo vệ lập dạt ra hai bên nhường đường cho hắn. Hắn hừ tò vẻ bực tức, đi vào trong, miệng chửi thầm hai chữ "m* kiếp". Hắn đi tới quầy rượu, hỏi một bartender đang làm việc ở đấy:
- Chào anh, anh Thành Hưng hiện tại có ở đây không? Tôi có việc muốn tìm anh anh ấy. Anh có thể giúp tôi được không?
- Tìm anh Hưng hả? Hừ, anh Hưng là người muốn gặp là có thể gặp hả? Cậu nghĩ mình là ai chứ, thôi đi đi.
Bartender khi biết được mục đích đến đây của người thanh niên thì cười khinh bỉ. Người thanh niên không tỏ thái độ gì với lời châm chọc đó. Hắn ta vẫn từ tốn nói:
- Mong anh giúp tôi một lần, tôi quả thật có việc quan trọng muốn gặp anh ấy.
- Đã nói là không, ngay đến chính tôi làm ở đây đã lâu cũng chỉ mới gặp anh ấy hai lần thôi. Cậu nhóc, cậu nằm mơ giữa ban ngày đấy à, tốt nhất là bỏ qua ý định này đi.
- Nhưng đây là ban đêm rồi ông anh, cố giúp tôi đi.
- Đêm hay ngày mặc xác nó, tôi đang bận lám việc. Nếu cậu muốn uống, tôi sẽ phục vụ, còn không, thì hãy về đi, tôi không giúp được gì cho cậu đâu.
Bartender đã mất hết kiên nhẫn với thanh niên này, anh ta xua xua tay từ chối không giúp, sau đó đi tới chỗ bốn năm vị khách yêu cầu rượu. Người thanh niên thở dài, quay đi tìm một người khác xem thế nào. Ấy thế mà...
"Choang!" Người thanh niên trẻ tuổi trong khi đưa mắt tìm kiếm, vô tình va phải vai một người đang cầm ly rượu trên tay, khiến cho rượu văng lên áo người đó, đồng thời ly rượu rớt xuống đất vỡ tan. Người đó tức giận quát tháo om sòm:
- Thằng kia, mày không có mắt hả, đi đứng kiểu gì vậy, m* kiếp.
Thanh niên trẻ tuổi cười cười, vội vàng xin lỗi. Nhưng người kia mặt mũi đỏ bừng bừng, không quan tâm đến lời nói của hắn. Tên đấy tiếp tục văng những câu khó nghe:
- M* mày, mày tưởng xin lỗi tao là xong à? Biết cái áo này tao đã mua với giá bao nhiêu không? Dù mày.................... cũng không đền nổi đâu.
- Tôi đâu cố ý va phải anh, có cần thiết làm lớn chuyện lên như vậy không?
Người thanh niên vẫn rất bình tĩnh. Hắn biết tên này đã hơi say rượu, nên nói tránh kích đối phương tức giận thêm. Chẳng qua, đối phương nghe hắn nói như thế thì như đổ thêm dầu vào lửa, lập tức gầm lên:
- Hừ! Còn dám cãi với tao nữa cơ đấy. Mày muốn ăn đòn phải không thằng khốn?
- Vậy anh muốn tôi phải làm như thế nào để anh chấp nhận bỏ qua chuyện này?
Đừng bao giờ đi cãi nhau phụ nữ và thằng say rượu, cãi nhau với họ chỉ tổ lãng phí sức lực và thời gian, thậm chí còn bị hại thê thảm, nên tốt nhất là cứ chấp nhận chút thiệt hại nhỏ. Người thanh niên hiểu rõ điều này. Gã kia cười gằn:
- Được, tao muốn mày liếm sạch rượu trên bàn và cả rượu dính trên giày của tao.
Chết tiệt, thiệt hại này đâu có nhỏ chút nào, mà phải gọi là quá lớn. Tất nhiên, người thanh niên không thể đồng ý điều này:
- Anh hơi bị quá đáng rồi đấy, áo của anh chỉ bị dính chút ít rượu mà thôi, có gì đâu mà hạ nhục tôi thế.
- Sao? Mày dám trả treo với tao hả? Giờ mày làm theo lời tao hay muốn chết?
- Cả hai cái đó đều không thể, anh nghĩ cái khác đi.
- Vậy thì mày chết đi.
Người kia gầm lên, tay đấm một cái vào mặt thanh niên trẻ tuổi, thêm vào say rượu, thân thể lảo đảo, lắc lư nên chiêu này có ba phần giống túy quyền, bảy phần giống mèo cào. Thanh niên trẻ tuổi xoè lòng bàn tay ra, dễ dàng bắt gọn quyền đầu đối phương, rồi nói một cách bình thản:
- Không nên động thủ, việc này có thể giải quyết trong hoà bình được.
- M* mày, mau thả tay tao ra, hòa bình cmm.
Tên đấy chửi một câu, đấm tiếp cú thứ hai. Người thanh niên vội thả bàn tay đang nắm ra, sau đó nhảy lùi về. Thấy cú đánh không trúng đối phương, tên kia cực kỳ giận dữ. Hắn thét lên, liên tiếp đấm ra mấy đòn, đánh tới tấp về kẻ ở đối diện. Người thanh niên chỉ vung tay đỡ hoặc nhảy tránh né. Điều đó càng khiến đối phương thêm tức giận, đánh dữ dội hơn.
Xung đột giữa hai người đã tạo ra động tĩnh lớn đến vũ trường. Ai ai cũng tập trung chú ý tới trận đấu. Người thì hò hét trợ lực cho người đánh, người thì cỗ vũ "cố lên" cho thanh niên trẻ tuổi. Vũ trường đã ồn nay lại càng thêm ầm ĩ. Bảo vệ đứng canh bên ngoài nghe thấy động tĩnh, lập tức chạy vào. Một người vừa tới sau lưng anh chàng thanh niên định tóm lấy hắn lôi ra ngoài, ngờ đâu sống mũi bị ăn ngay một đấm của tên say rượu choáng váng ngã xuống. Những người xung quanh thấy thế lại càng hò reo ầm ĩ.
Bốn năm bảo vệ nữa chạy vào kéo gã say ra xa, rồi đấm hắn mấy phát ngất xỉu, đồng thời cậu thanh niên cũng bị hai bảo vệ tóm chặt. Tình hình giờ đã vượt ra tầm kiểm soát của hắn ta. Bảo vệ bị lỗ mũi ăn trầu ban nãy chạy lại quát lớn:
- M* mày, dám đến đây quậy phá hả.
Bảo vệ đó đấm cho hắn ta một phát vênh mặt, rồi thọi vài cú nữa vào bụng. Đang định bồi thêm thì cậu thanh niên bỗng gằn giọng:
- Khốn kiếp! Đánh đủ rồi đấy nhé.
Hắn gầm lên, bất ngờ vùng dậy vung chân đạp thẳng ra thật mạnh, đá đối phương bay đi hai mét. Tuy tên đấy chưa ngất xỉu nhưng cũng chẳng thể gượng dậy nổi. Kế tiếp tay phải hắn xoáy mạnh thoát kìm kẹp chộp cổ tay của một bảo vệ đang giữ mình, xoay ba phần tư vòng rồi chưởng ngay ngực, hất văng đi hơn một mét. Sau đó chuyển thân sang trái, tay phải đấm tiếp vào bụng người còn lại khiến hắn gập hẳn xuống; theo sát đó là tung gối ngay đầu khiến hắn bật ngửa ra đất.
Đòn tấn công nhanh như chớp, khi tất cả đang sững sờ vì tên bảo vệ đầu bị đá văng thì hai bảo vệ nữa đã ngất xỉu. Mọi người trong vũ trường đều đổ dồn ánh mắt vào cậu thanh niên đứng giữa ba nạn nhân, tiếng xuýt xoa và vỗ tay rào rào thi nhau vang lên. Vài phút sau, lại có bảy tám bảo vệ nữa kéo tới bao vây. Thấy thế, cậu thanh niên cười méo xệch, miệng lẩm bẩm:
- Lại nữa à? Có mỗi việc trả nợ mà khó khăn thế sao?
Một bảo vệ gằn giọng dọa anh:
- Thằng ranh ngu xuẩn, dám đến tận đây gây sự, đúng là chán sống!
Cậu thanh niên vặn lại:
- Đánh thì đánh m* cho rồi, nhiều lời làm gì.
Hắn ta bước chân phải lên nửa bước và hơi khuỵu xuống thành tấn mã bộ, hai tay thủ thế ở trước ngực đợi chờ đối phương ra đòn. Tất cả bảo vệ cười khẩy khinh thường. Hai bên vờn nhau chừng một phút thì một bảo vệ quát lớn xông tới. Tên kia vung tay sắp sửa đánh ra thì có giọng nói của một người đàn ông vang lên:
- Dừng lại, đủ rồi đấy.
Bảo vệ nghe được giọng này lập tức dừng lại, sắc mặt hơi sợ hãi, vội tránh sang một bên. Mà người trong vũ trường cũng đều im bặt.
"Sao lại là anh ta? Anh ta làm việc cho Thành Hưng sao?" Anh chàng trẻ tuổi khi nhìn thấy người đàn ông vừa xuất hiện thì rất ngạc nhiên. Lẽ nào hắn ta quen người nọ?
Người đàn ông ban nãy lệnh cho đám bảo vệ lui ra hết, sau đó hỏi người thanh niên:
- Cậu kia, cậu đến đây gây sự phải không?
Cậu thanh niên thở dài chán nản:
- Không, tôi đến đây là để trả nợ anh Thành Hưng, đâu ngờ lại xảy ra cớ sự này.
Tất nhiên người nọ không tin, bèn hỏi tiếp:
- Cậu tên gì? sao lại nợ anh Hưng? Nợ bao nhiêu?
- Hỏi gì lắm thế. Tôi tên Quốc Việt, tôi thay bạn tôi là "Sơn sẹo" đến trả nợ.
Hóa ra cậu thanh niên này là Việt. Xem ra tên đàn em của Chung ruồi có cách giúp anh là bởi hắn ta nợ tiền Thành Hưng. Ngày hôm sau trận bóng rổ, Việt đã tới vũ trường Hoàng Long bắt đầu thực hiên kế hoạch. Cách này có vẻ như cũng có hiệu quả. Việt kể lại đầu đuôi sự việc từ nãy giờ. Người nọ nghe xong thì giảm bớt bực tức. Hắn đáp:
- Tôi tên Văn Huy, anh Hưng hiện tại đang bận, cậu đưa tiền cho tôi, tôi sẽ đưa lại cho anh ấy.
- Không, đưa tận tay cho anh ta tôi mới yên tâm.
- Cái gì? Cậu nghĩ mình là ai chứ? Tưởng rằng có thể tuỳ tiễn gặp anh Hưng hả?
- Lại thế nữa, sao mỗi việc trả nợ mà cũng rườm ra thế ư? Tôi trả nợ giùm "Sơn sẹo" nên buộc phải trao tận tay để đảm bảo sự tin cậy.
Huy trợn mắt bắt bẻ:
- Ý cậu là tôi là người không đáng tin phải không?
Người thanh niên liếc nhìn ra sau lưng anh ta thì thấy hai gương mặt quen quen. Hắn nhếch miệng cười đáp:
- Ồ không, nhưng tôi đã nhận giúp thì đương nhiên phải chịu trách nhiệm. Hơn nữa, tôi thấy anh ấy cũng đang đứng ở đằng kia mà.
Huy giật mình nhìn theo ánh mắt của hắn, đúng là Thành Hưng đã xuất hiện. Bên cạnh ông ta còn có thêm một người nữa, chính là Thanh Sơn. Hai người đã ẩn mình ở đó khá lâu.
Thật ra hai người ngồi ở tầng trên theo dõi anh rất lâu. Ngay từ lúc tên bảo vệ bị ăn một đấm vào mũi, tiếng hó hét ỏm tỏi đã gây ảnh hưởng tới cuộc thảo luận của họ. Họ cảm thấy bực bội nên lệnh cho bảo vệ ngăn lại. Khi Việt đạp văng một bảo vệ, tiếng la ó càng ầm ĩ khiến họ phải nhìn xuống xem thế nào, lập tức ồ lên đầy ngạc nhiên, Hưng nói:
- Ái chà, tưởng tên nào to gan, thì ra là cậu ta. Hắn tên gì nhỉ? À nhớ rồi, là Quốc Việt.
- Hôm nay dám đến tận đây gây sự nữa chứ, không biết hắn ngu hay tự cao đây.
Văn Huy đứng cạnh đấy, mở miệng nói:
- Để em gọi thêm bảo vệ tới tống hắn ra ngoài.
Thành Hưng khoát tay bảo:
- Thôi khỏi, đám bảo vệ đó không làm gì được người từng khiến ba đặc nhiệm Hắc Báo một chết hai bị thương đâu.
Thành Hưng nói câu này đúng ngay lúc Việt vừa đánh gục bảo vệ nọ xong. Huy kinh ngạc đứng sững ra. Hưng ra lệnh cho anh ta:
- Chú mày đứng đực ra đấy làm gì, mau xuống dẹp loạn, nếu không thì đám bảo vệ sẽ lại nằm viện mất vài người đấy.
- Vâng ạ.
Thành Hưng và Thanh Sơn ngồi quan sát thêm hồi lâu, đến khi Việt nói phải trả nợ tận tay thì Hưng đứng dậy, nói với Sơn:
- Chúng ta xuống thôi, mục đích của thằng nhóc rõ ràng là muốn gặp chúng ta. Đi, tôi muốn xem thử thực ra cậu ta có ý đồ gì.
- Thế cũng được.
Hai người xuống lầu nhưng chưa ra mặt ngay mà ẩn sau đám đàn em theo dõi tình hình. Lúc Việt chỉ tận nơi thì Thành Hưng bật cười, tiến ra trước mặt anh, nói:
- Quốc Việt, lâu rồi không gặp.
- Phải, cũng hơn hai tháng rồi.
Tức thì toàn bộ những người đứng xung quanh, ngoại trừ Văn Huy đều giật mình. Tiếng xì xào bàn tán vang lên giữa đám đông. Thành Hưng không hề để ý đến, tiếp tục hỏi Việt:
- Cậu em này thực sự muốn trả nợ cho tôi sao?
Việt nhún vai đáp:
- Đúng thế, số tiền đây, vì hôm nay "Sơn sẹo" bận việc nên nhờ tôi trả nợ giúp.
Việt vừa nói vừa thò tay vào áo lôi ra một cọc tiền đưa cho Hưng. Còn số tiền anh đưa cho hai tên bảo vệ ngoài cửa là tiền riêng. Để xong việc cá nhân, cần chịu tốn kém chút ít. Thành Hưng tay thì cầm tiền, hai mắt thì nhìn Việt chằm chằm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thế Giới Ngầm
ansu16
Thế Giới Ngầm - ansu16
https://isach.info/story.php?story=the_gioi_ngam__ansu16