Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phù Thương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 56: Khách Sạn Năm Sao
P
hù Lạc cũng không lập tức trở lại nơi mãn nhãn hoa lệ kia
Không thể mới chuyển tới dưỡng bệnh, ngày hôm sau đã đi ra ngoài.
Vả lại,cảm giác lén lút thật sự rất kích thích.
Long hiên đế đi rồi,Thái y viện Giang viện sĩ đại nhân rất nhanh đã tới.
Tiếp theo có hai tiểu nha đầu, đem chăn màn gối đệm đổi hết thành chất liệu tơ tằm, tổng vệ sinh khắp mọi nơi.
Cái này gọi là “Nhân dựa vào ăn mặc, phật dựa vào kim trang”, Dạ Lan điện hoang phế ẩn tích này không còn giống một nơi khiến cho cung nữ phải bạc trắng tóc,mà là một thế ngoại đào nguyên hoàn toàn khác.
Sau khi trở lại cung,chỉ có mấy ngày này là nàng thật sự thoải mái
Nhưng kỳ lạ là, Bích Ngô và Làm Ảnh giống như đã biến mất vậy, tìm không thấy bóng dáng. Hôm nay hai nha đầu đến hầu hạ nàng đều là những khuôn mặt xa lạ, không phải Bích Ngô,Làm Ảnh vốn đã quen thân với nàng
Phù Lạc nghĩ mãi trong lòng.
Tình yêu là một đóa hoa,lúc nào cũng cần tưới tiêu.
Cảm tình cũng là một đóa hoa, cần vất vả cần cù chăm sóc.
Phù Lạc cảm thấy,cảm tình chính là giai đoạn sơ cấp trong môn khoa học tình yêu.Còn tình yêu này cũng giống như lý tưởng của chủ nghĩ cộng sản, tuy rằng không nhìn thấy hắn thực hiện,nhưng cũng không gây trở ngại cho lợi ích của mọi người,tỷ như Phù Lạc, hướng hắn phấn đấu.
Mỗi người có một sở thích khác nhau, có người thích đề chữ lên quạt, có người thích uống rượu, có người thích hát ca, cũng có người thích điên cuồng khiêu vũ.
Ngoài cửa sổ,tuyết trắng bay tựa như lông vũ.
Khiến người ta ngay lập tức muốn khiêu vũ dưới tuyết.
Nàng cởi chiếc áo bông nặng ra, mặc vào một chiếc áo xuân mỏng manh màu xanh,vén cao tay áo, nhảy một vũ điệu không tên
Chỉ cảm thấy tốc độ càng lúc càng nhanh, vũ bước lượn vòng càng ngày càng nhịp nhàng.
Thân mình càng ngày càng nóng,cảm giác ấm áp làm cho nàng có chút không thoải mái.
Nàng cởi đôi hài, chân trần đạp tuyết.
Hai loại cảm giác đối nghịch vừa nóng,vừa lạnh,lại trở thành một cảm giác vừa ngọt ngào,vừa chua xót đến mỹ lệ.
Người kia tới vô thanh vô tức.
Ngay cả giác quan thứ sáu của nữ nhân cũng không thể phát hiện
Hắn đi vào,nhìn điệu múa mạnh mẽ mà duyên dáng kia,có chút không hài lòng,lại có chút vui thích.
Là con người,nhưng thị giác động vật.
Phù Lạc thở hổn hển dừng lại,đôi mắt như nước mùa thu,khuôn mặt ửng hồng, nhìn Long Hiên đế mặc thường phục xanh ngọc
Hắn thở dài một tiếng.
"Sao lại không đi hài?" Trên mặt có ý trách cứ.
Phù Lạc nhón chân bước tới,đứng thẳng. Hai tay vòng qua phía sau,ôm trọn lưng hắn,gương mặt chôn sâu vào lồng ngực của hắn.
"Như vậy sẽ không lạnh nữa, có sự ấm áp của ngươi thật tốt."
"Nếu vậy sẽ không biết quan tâm tới bản thân mình." Long Hiên đế có chút sủng nịch.
Phù Lạc cảm thấy dù là nam nhân như thế nào,trong suy nghĩ vẫn tiềm tàng chủ nghĩa anh hùng.
Một nữ nhân không biết chăm sóc cho bản thân,so với một nữ nhân biết tự lo cho bản thân,sẽ khiến nam nhân muốn yêu thương hơn
Nếu cứ chăm sóc thái quá cho bản thân, hắn nhất định sẽ để cả hậu cung thâm sâu làm cho mình chìm nổi.
Trò chơi tình ái,nữ nhân trời sinh đã biết chơi,chỉ có điều đẳng cấp khác nhau
Phù Lạc đoán chắc hắn sẽ tới,nên tự biên tự diễn một hồi vở kịch “Phi tiên vũ”
Tuyết trong suốt,che phủ đôi chân.
Phù Lạc cảm thấy,con người sinh ra ai cũng có một chút cảm giác lưu luyến một thứ gì đó
Tỷ như nàng, tỷ như Long Hiên đế.
Đưa hai chân để lên người hắn, trong lòng nàng tràn ngập khoái cảm yêu đương vụng trộm
Suốt một đêm, hắn hôn từ ngón chân đến làn môi,thân thể nàng mỗi một tấc đều không buông tha.
Nếu trước kia là cố ý hoan ái,thì hiện tại có thể nói là như cá gặp nước
Hết thảy đều là bản năng.
Thân thể lạnh như băng của nàng, kích thích động tác của hắn nhiệt tình hơn
Đây chính là ví dụ minh họa cho câu “Băng hỏa lưỡng trọng thiên” [*Nước và lửa ở chung một nơi,hai sự vật trái ngược đối lập nhau lại ở chung một chỗ]
Sáng sớm hôm sau.
Phù Lạc định dùng chiêu cũ,kết quả thật thất vọng
Quả nhiên là một bước lỡ để nghìn năm ôm hận
Vòng eo mềm mại cũng chẳn thể lưu lại Long Hiên đế đang cước bộ lâm triều
Hắn còn để lại một thứ
Một cây roi dài
Nhưng bất hạnh nhất là,
Cây roi đó đó là đầu sỏ gây chuyện,cột chặt nàng trên giường không thể động đậy
Cây roi vòng qua phía sau lưng,rồi lại vòng qua đùi.
Nàng khóc không ra nước mắt.
Bên tai còn vang lên những lời Long Hiên đế vừa mới nói
"Trẫm cũng là bị Lạc Nhi dẫn dắt,nên mới nghĩ đến roi."
[*Mời xem thêm chương “Không bát quái không thể sống”, Phù Lạc và lời đồn Long Hiên đế chơi trò SM]
Xem ra có đôi khi,bát quái cũng cần phải lựa chọn nội dung.
Không khỏi nhớ tới câu thành ngữ "Nhân quả báo ứng" này
Phù Lạc nhìn ánh mặt trời phía sau tên nam nhân đáng giận kia
Ánh mặt trời chung quanh hắn bừng sáng rực rỡ
Tuấn mỹ như thần tiên
Nhưng nghe nói ma vương cũng rất tuấn mỹ.
"Ngươi, sao lại ~~" Phù Lạc muốn nói, sao ban ngày ban mặt mà hắn đã tới rồi
Hơn nữa trên người còn mặc minh hoàng triều phục.
"Mỹ vị hôm nay, trẫm còn chưa hưởng hết."
Đôi môi hắn tiến gần, dừng lại trên trái anh đào mùa xuân.
"Rất đẹp."
Hắn vạch trần chăn, nhìn ngắm.
Hắn tùy ý khiêu khích,như không được thỏa mãn.
Hắn cuồng dã,nhưng không muốn dùng sức.
Nàng, bị trói cả hai tay,không thể cử động.
Nàng,giấu được tình yêu,nhưng chẳng thể che giấu được bản năng.
Chiếc roi tạo nên thanh âm ma quỷ trên thân người đang vặn vẹo.
Nhưng nếu không vặn vẹo, lại khiến hắn không vui
Nếu nhất định phải chọn giữa ngứa và đau,vậy Phù Lạc khẳng định sẽ chọn đau.
Dù sao cũng là vì tình yêu.
Qua đi, hắn đau lòng bôi thuốc mỡ lên làn da bị sát phá của Phù Lạc
Phù Lạc đáy lòng thầm mắng, thần giữ của giờ lại tỏ ra hào phóng,đúng là giả mù sa mưa.
Nếu gây án xong tỏ ra hối lỗi là được,thì trên đời cần quái gì cảnh sát
Nhưng hắn lại không hề nói xin lỗi.
Yêu đương vụng trộm vẫn liên tục cho đến khi nào Phù Lạc rời thế ngoại đào nguyên này
Sáng sớm hôm sau, Phù Lạc cũng không dám có ý đồ giữ hắn lại nữa, xem ra tùy hứng phải ngẫu nhiên mới tốt.
Thủ đoạn xử lý của hắn,thật làm người ta thót tim
Những ngày tiếp theo, hắn đòi hỏi không quản sớm muộn.
Luôn lựa chọn hy sinh cả giấc ngủ của Phù Lạc.
Hắn nói: "Là ngươi làm cho trẫm dưỡng thành thói quen."
Có thói quen gì có thể hai ngày dưỡng thành không chứ.
Cũng đâu phải hít thuốc phiện?
Nhưng,nữ sắc cùng nam sắc đôi khi còn mạnh hơn cả thuốc giảm đau
Có người nói,khi áp lực quá lớn,thì hãy giảm tải sức ép của mình
Hưởng thụ một chút nam sắc, hẳn là cũng được phép.
Phù Lạc nghĩ,nếu thời hiện đại là sa mạc nam sắc
Vậy thì Long Hiên đế nhất định là khách sạn năm sao cao cấp trên sa mạc ấy
Chỉ tiếc đó chỉ là ảo ảnh,ảo ảnh thôi….
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phù Thương
Minh Nguyệt Đương
Phù Thương - Minh Nguyệt Đương
https://isach.info/story.php?story=phu_thuong__minh_nguyet_duong