Chương 55
hi Tess thức dậy, ánh nắng đang chiếu xuyên qua lớp vải bạt. Nàng uể oải vươn tay ra, nhưng tay nàng chỉ chạm vào chiếc gối trống. Chỉ còn một mình nàng trong chiếc túi ngủ đã được khoá kéo thông vào nhau. Khi ngồi dậy, Tess nhớ ra là mình đang không mặc gì, nàng liền đi tìm đống quần áo đã cởi vội ra tối hôm trước.
Bên ngoài, mặt trời đã lên cao hơn so với dự đoán của nàng, và khi xem đồng hồ, Tess biết lý do tại sao. Đã gần chín giờ và mặt trời đã ở lưng chừng bầu trời xanh ngắt, trong trẻo, không một gợn mây. Tess nheo mắt nhìn quanh và thấy Reilly đang đứng cạnh chiếc Pajero, không mặc áo. Anh đang cạo râu, lấy nước nóng từ một thùng đun nước bên trong có dây mayso cắm vào ổ cắm bật lửa của xe.
Khi Tess bước về phía Reilly, anh quay lại nói, “Cà phê đã sẵn sàng.”
“Em thích anh chàng Ertugrul này của các anh đấy, Tess ngạc nhiên khi thấy một cái phích đang toả khói. Mùi cà phê đen thẫm thơm ngào ngạt kích thích các giác quan của nàng. “Các anh đúng thật là những kẻ du hành đầy phong cách.”
“Và em nghĩ là những đồng tiền đóng thuế của em đang bị phí phạm chứ gì.”
Reilly lau sạch bọt xà phòng rồi hôn nàng, và, khi anh làm vậy, nàng lại thấy cây thánh giá bạc nhỏ, khó thấy, có hình Jesus bị đóng đinh gắn với một sợi dây chuyền mảnh quấn quanh cổ Reilly mà nàng đã chú ý đến nó từ tối hôm trước. Đó không phải là thứ mà ngày nay nhiều người còn đeo, Tess nghĩ, dù sao đi nữa thì cũng không phải là nơi nàng sống, và nó toát lên một vẻ đẹp cuốn hút cổ xưa làm nàng phải sửng sờ. Tess không nghĩ đó là thứ mà nàng thấy hấp dẫn, tuy vậy, khi nó ở trên người Reilly thì lại khác hẳn. Nó có vẻ rất hợp với anh, nó là một phần con người anh.
Chỉ lát sau, họ đã lại lên đường, chiếc Pajero nuốt gọn đống ổ gà lồi lõm trên con đường nhựa lởm chởm khi họ tiến sâu hơn vào đất liền. Họ chạy ngang qua vài ngôi nhà bỏ hoang và một nông trại trước khi rời con đường nhỏ để tiến vào con đường rừng còn hẹp hơn và dốc ngược.
Khi họ đi qua một bãi cây lấy nhựa nơi có một anh trai làng trẻ tuổi, đang cạo lấy nhựa bồ đề thơm ngát, Tess cảm thấy niềm phấn khích trào dâng khi những ngọn núi lù lù hiện ra trước mặt.
“Đằng kia kìa, thấy không?” Mạch máu Tess đập dồn dập hơn khi nàng chỉ về một ngọn núi ở đằng xa. Đình ngọn núi ấy rất cân xứng và dễ nhận ra khi nhìn ngiêng. “Nó đấy,” nàng reo lên. Hai hình người lưng gù trên ngọn Kenjik.” Đôi mắt Tess nuốt gọn những điểm ghi chú và tấm bản đồ trong tay nàng khi đối chiếu chúng với quang cảnh phía trước. “Đó là nơi chúng ta phải đến. Ngôi làng hẳn phải ở trong thung lũng, phía bên kia những ngọn núi.”
Con đường mòn cắt qua một vạt thông dày đặc, ánh sáng lại tràn ngập khi họ ra khỏi rừng thông, họ chạy men một ngọn đồi nhỏ, và giờ chiếc Pajero mới sử dụng hết sức mạnh của bốn chiếc bánh lái, tiếp tục leo lên đến tận đỉnh ngọn núi.
Không giống như Tess mong đợi. Cảnh tượng đập vào mắt nàng như thể một đòn búa tạ.
Ở đó, trước mặt họ, trong thung lũng giữa hai rặng núi um tùm, phủ đầy thông, là một hồ nước mênh mông trải rộng.
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa Nhật Ký Bí Mật Của Chúa - Raymond Khoury Nhật Ký Bí Mật Của Chúa