Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 56: Có Tôi Ở Đây, Đừng Sợ.
"K
hụ khụ, tớ nhớ ra có việc cần làm, tớ đi trước đây!" Gia Bảo ho khan hai tiếng, đứng dậy thoái lui, nếu ở lại chút nữa không biết Thiên Hạo lại nói ra những câu gì nữa đây, đặc biệt sến sệt.
Trong phòng chỉ còn Lâm Ngọc và Thiên Hạo, Lâm Ngọc hết sức khẩn trương, trái tim lại bắt đầu mất khống chế cuồng loạn, cảm thấy không khí đột nhiên có gì đó không đúng, làm cho cô đứng ngồi không yên.
Thiên Hạo nhìn dáng vẻ của cô, tròng mắt khẽ nheo lại nguy hiểm, môi mỏng phun ra
"Sợ tôi ăn thịt cô sao?"
Không phải hỏi mà là khẳng định.
"Ai..ai nói, tôi không có" Lâm Ngọc lắp bắp, cô cố hít thở đều để ình bình tĩnh lại
"Vậy sao?" Ngữ khí hơi lên cao, âm thanh trầm thấp dễ mê hoặc người khác.
Đối mặt với trai siêu đẹp, mặc dù tính tình hơi kỳ quặc nhưng các phương diện khác đều rất ưu tú, mà giọng nói mang theo phần từ tính, trầm thấp đủ khiến các cô gái vì một câu nói mà mặt hồng tim đập.
Mà Lâm Ngọc cũng mặt hồng tim đập rồi, con gái như cô nhưng lại thích đánh nhau, đặc biệt háu ăn có hứng thú với trai đẹp có phản ứng với một soái ca cũng là lẽ đương nhiên, tiếp xúc đụng chạm lâu với Thiên Hạo trái tim cô bắt đầu zung zinh rồi.
Nghĩ lại nghĩ, cô đúng là không có tiền đồ, số phận sau này bi thảm lắm đây!
Nở nụ cười nhạt, Lâm Ngọc đứng lên "Cũng đã trễ, tôi về đây!" ở lại cô sẽ biến thành nữ sắc lang mất.
"Đi về?" ánh mắt Thiên Hạo vẫn rơi trên người Lâm Ngọc, chân mày khẽ nhíu lại, mỹ nam cau mày.
Lâm Ngọc thở dài, miệng lẩm bẩm "Băng bó cũng xong, còn không muốn cho tôi về"
Ánh mắt lạnh lùng bén nhọn thâm trầm vài phần, anh có làm gì đâu mà cô lại để bộ dạng như trách mắng anh vậy.
"Tôi đưa cô về" nắm lấy tay không bị thương, anh kéo cô đi ra ngoài.
"Chậm chút, tôi bước theo anh không kịp"
Tốc độ đi vẫn vậy, người đi trước cỏ vẻ không nghe lời nói của cô.
"Tôi nói chậm lại, anh ỷ mình chân dài muốn làm gì làm sao, nói à biết nhiều người chân còn dài hơn anh, chân dài tới nách luôn" Lâm Ngọc thở hổn hển chạy theo sao, mết quá, muốn đứt hơi rồi, cô oai oái kêu la.
"Ngậm miệng lại mà đi nhanh cho tôi, hay cô muốn tôi bế?" Không ngờ cô gái này lớn mật to tiếng với anh, Thiên Hạo một thân khí thế làm cho người ta không kìm được sợ hãi, không khí xung quanh hắn cũng bởi vì lời hắn nói mà trở nên lạnh băng.
Bị Thiên Hạo hét lớn, cả khuôn mặt Lâm Ngọc trực tiếp dâng lên lúc thì đỏ, trợn trừng mắt nhìn Thiên Hạo không kêu ca nữa, trong lòng sớm đã đem anh ra chém, chiên, xào hàng trăm lần rồi. Bàn tay nắm chặt tay anh đi thật nhanh về phía cổng.
------------------------------------------------------------------------------------
Ngoài cổng trường Hàn Lâm, chiếc Venzo xám bạc đậu dưới ánh nắng chói chang làm nổi bật vẻ sang trọng của chiếc siêu xe này, người đi qua tò mò chỉ chỏ, trên mặt đầy hâm mộ không biết chủ nhân chiếc xe chỉ sản xuất với số lượng có hạn là ai, khẳng định là người có tiền và có thế lực.
Lâm Ngọc đi sau Thiên Hạo, hai người vừa đến gần đã có người cung kính mở cửa xe ra.
"Không đi moto sao?" bất mãn bĩu môi, Lâm Ngọc lén nhìn Thiên Hạo.
"Không có" Anh đẩy cô vào chỗ ngồi đằng sau rồi đặt mông ngồi cạnh nhưng thời điểm anh ngồi xuống cảm giác dưới mông khác lạ, Thiên Hạo nheo mắt nhìn cô gái ngồi bên kia. Ánh mắt khó tin xen lẫn không thể ngờ.
Lâm Ngọc lúc ngồi đặt hai chân lên ghế, duỗi thẳng hai chân thon dài của mình ngồi nghiêng một bên. Đây là thói quen khi đi oto từ lúc nhỏ đến lớn không thay đổi, ai ngờ cô mới để hai chân lên Thiên Hạo liền ngồi xuống. Thế là anh ngồi trên hai chân cô, lại đưa sắc bén về phía này, Lâm Ngọc dở khóc dở cười, làm sao thu hai chân lại đây?
Cô cười cười hướng Thiên Hạo "Anh...đứng lên được không?" hai chân nặng trịch như đá đè không chịu nổi.
"Cô ngại sao?" Thiên Hạo khoanh hai tay đặt trước ngực, ngồi lên hai chân cô anh không dùng ít lực coi như không nặng lắm. Anh không biết trong đầu Lâm Ngọc chứa gì mà lại hành động như vậy.
Hai chân tê dần, bắt đầu mất cảm giác, Lâm Ngọc cười gượng lại
"Có chút ít, tôi sợ anh sẽ ngại" đứng dậy mau, ai đời con trai ngồi lên chân con gái mà còn ngồi lì không chịu đứng dậy, không có ý tứ.
"Ồ..Tôi không ngại, một chút cũng không" khóe miệng Thiên Hạo mang theo nụ cười nhìn về phía Lâm Ngọc, xinh đẹp nhưng lại khiến Lâm Ngọc nhức mắt, la hét trong bụng.
Không ngại cái đầu mi, không ngại ngồi trên chân con gái, tưởng chân cô là gối đệm hay sao mà không chịu đứng.....chân tôi...cặp giò xinh đẹp mỏng manh sắp bị hắn ngồi cho nát bẹp, chành bành rồi..ToT.
Thấy Lâm Ngọc uất ức đầy trên mặt, chịu đau cũng không nói ra chỉ đấm đấm chân, Thiên Hạo mềm lòng nhích mông đứng lên.
Nhìn cô như vậy, anh không nỡ...
Trợn trừng mắt nhìn Thiên Hạo đứng lên, Lâm Ngọc vui mừng thu chân về nhưng...không có cảm giác gì, hai chân hoàn toàn bị tê.
"Sao vậy?" bản thân đã đứng lên nhưng người ngồi vẫn ngồi như cũ trên ghế, Thiên Hạo mở miệng hỏi, có phần khó chịu.
Nhéo nhéo hai chân, Lâm Ngọc khóc không ra nước mắt ngước lên "Sao trăng gì, hai chân bị tê hết rồi không thu được, tất cả là do anh hại tôi, đồ xấu xa" Bao nhiêu bất mãn trong lòng bùng nổ ra trong lời nói, cô không kiêng dè la mắng.
Sắc mặt Thiên Hạo trầm xuống, ánh mắt trực tiếp bắn hướng hai chân cô, mím môi không nói gì.
Chứng kiến cuộc chiến Mông và Chân của cậu chủ với cô gái này, tài xế kiêm thư ký tên Vũ ôm bụng nhịn cười rất đau khổ, ai za cậu chủ muôn đời lạnh lùng bây giờ tỏ vẻ lúng túng cộng với cô bé hơi nhếch nhác nhưng không làm nét xinh đẹp động lòng người chu môi nghịch ngợm cãi nhau, thật là hiếm thấy a.
"Ngu ngốc, đau thì phải lên tiếng chứ" Thiên Hạo trực tiếp nắm hai chân Lâm Ngọc đặt lên đùi mình, lạnh giọng nổi giận mắng nhưng hai tay lại xoa bóp chân cô.
"Là anh cố ý không nghe tôi nói" Đối mặt Thiên Hạo đột nhiên trách mắng, Lâm Ngọc bĩu môi, cũng là xem thường trực tiếp khoanh tay không nhìn anh, mặc hành động Thiên Hạo.
"Hừ" Thiên Hạo hừ lạnh, không trả lời lại.
Vũ ngồi ghế trước nhìn cậu chủ qua gương chiếu hậu "Cậu chủ?"
"Lái xe đi" Ra lệnh, tiếp tục xoa bóp chân Lâm Ngọc.
Chậc chậc, vô tâm với người ngoài nhưng lại dịu dàng với cô gái này, chỉ có cậu chủ mới như thế, Vũ nói thầm, nhấn ga nổ máy lái xe ra đường lớn.
"Brừm" tiếng nổ máy chói tai đằng sau khiến Lâm Ngọc giật mình, ánh mắt nhìn Thiên Hạo ngờ nghệch.
"Cậu chủ, có 4 chiếc Toyota, là xe của..."
"Tập trung lái nhanh cho tôi, cắt đuôi chúng" Cắt lời Vũ, Thiên Hạo nhìn cũng không thèm nhìn 4 chiếc xe đang tiến dần bám sát vào xe anh, động tác trên tay ngừng hẳn, hỏi han "Hết tê chưa?" rất dịu dàng.
"Hết rồi" Lấy hai chân về, Lâm Ngọc nhìn ra ngoài xung quanh xe qua lớp kính đen
"Thiên Hạo a Thiên Hạo, không ngờ có người muốn ám sát anh nha?" Cười giễu cợt, Lâm Ngọc mở miệng nói.
"Tôi không phải là đối tượng của chúng" Lạnh lùng đáp, anh nhìn Lâm Ngọc với ánh mắt đầy ẩn ý.
"Hả?" chưa kịp hỏi, Vũ đã bẻ tay lái vào khu đường rừng làm chiếc xe xoay 180 độ, Lâm Ngọc mất chỗ dựa ngã qua một bên, thân thể sắp đập mạnh vào cánh cửa đã được Thiên Hạo nhanh tay ôm cô lại để cô dựa vào mình, trấn an Lâm Ngọc
"Có tôi ở đây, đừng sợ" êm ái nói một câu, nhàn nhạt, lạnh lùng.
Lâm Ngọc ngước khuôn mặt trắng nhỏ ra, sững sờ trong nháy mắt, rất ấm áp, miệng nhếch lên một đường cong hoàn hảo, Lâm Ngọc nói
"Sợ gì chứ, đừng tưởng bở"
Tốc độ xe Venzo đi rất nhanh nên đã tạm thời cắt đuôi được mấy chiếc Toyota một khúc xa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu
Hảo Rupi
Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu - Hảo Rupi
https://isach.info/story.php?story=ban_gai_toi_la_dau_gau__hao_rupi