Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thượng Ẩn - Phần 2
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 55 - Máu Chảy Đầm Đìa Đại Giới*
( *Máu chảy đầm đìa là cái giá phải trả cho sự việc sai lầm gì đó….)
Beta+trans: Dieu My Tran
Edit: baotri1998
Nhanh đến ăn cơm đi con trai, cánh cửa mở phát ra tiếng, Cố Hải ánh mắt hướng ra cửa, một chàng thanh thiếu niên đứng ngay trước mặt, khuôn mặt đầy ngạc nhiên.
“Mau tới đây, Thông Thiên…” Bạch Hán KÌ nhìn Bạch Thông Thiên vẫy vẫy tay, “Con xem còn nhận ra người này là ai không? “
Cố Hải nhìn Mạnh Thông Thiên tiến tới, hắn có chút không dám nhận bởi trong mắt hắn Mạnh Thông Thiên vẫn là một đứa trẻ ngày nào hiếu động, nhoáng cái đã trưởng thành như bây giờ…
“ Làm sao mà lại không biết? “ Mạnh Thông Thiên sang sảng cười nói “ Không phải là anh trai Cố Hải sao!”
Bạch Lạc Nhân khoé miệng nhếch lên, “ Đã lâu như vậy rồi, lại gọi như vậy không được tự nhiên rồi sao? Trực tiếp gọi anh là rồi sao? “
Bên kia hai người hoàn toàn không quan tâm hắn nói gì, tiếp tục hàn huyên với nhau, giống như chưa từng ngăn cách suốt 8 năm qua…
“ Hải ca, anh năm đó mua cho em vài món đồ chơi em đến bây giờ vẫn còn giữ..”
“ Em đúng là so với cậu ta có tình hơn. “
“ Đúng rồi, Hải ca ….Anh không phải có Weibo sao? “
“ Có, thế nhưng không dùng thường xuyên.”
Hai người nói chuyện phiếm hồi lâu, Mạnh Thông Thiên vẫn thao thao cùng Cố Hải nói chuyện, Bạch Lạc Nhân nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, hắn không biết tự giác mà nghỉ.
“ Không thể nói chuyện sau được sao? “ Bạch Lạc Nhân lạnh mặt nhắc nhở một câu.
“ Anh làm sao vậy! Hắc hắc …..Chúng ta đi ra kia nói chuyện đi!! “ MẠnh Thông Thiên hướng về phía Cố Hải nói.
Bạch Lạc Nhân khuôn mặt phẫn nộ quát lớn “ Về phòng làm bài tập đi! “
Mạnh Thông Thiên mặt cau mày nhó liếc liếc nhìn Bạch Lạc Nhân, lại nhìn qua bên Cố Hải, nhỏ giọng dặn dò:” Đừng quên, đừng quên nha… “
Lúc ăn cơm, Bạch Hán Kì một mình đối đãi Cố Hải “ Ăn nhiều đồ ăn vào, ăn nhiều vào “
“ Chú, chú cũng ăn đi, đừng để ý cháu, cháu nhất định sẽ ăn no..” Bảo Bạch Lạc Nhân đưa bát tới, cho hắn thật nhiều mì trộn.
Bạch Hán Kì ánh mắt trì trệ, Bạch Lạc Nhân cũng cảm giác không khí có chút bất thường, nhanh chóng cướp lấy bát, ho nhẹ một tiếng nói: “ Được rồi để tôi tự lấy “
Bạch HÁn Kì vùi đầu ăn hai ngụm mì liền, nuốt xuống khi bình tâm một chút, lại cũng Cố Hải trò truyện “ Đại Hải à, con định khi nào thì kết hôn? “
“Kết hôn? “ Cố Hải đem nuốt ngay ngụm mì đang trong miệng, ngẩng đầu hỏi: “Cùng ai kết hôn ạ? “
“Lần trước cùng với cô gái kia, hai người chả phải đính hôn đó sao? “
Vừa nhắc đến chuyện này, thím Trâu cũng hạ đũa, vẻ mặt quan tâm nhìn Cố Hải.
“ À, cô ấy….” Cố Hải tuỳ tiện trở về câu, “ Không có kết quả.”
“Thất bại?” Bạch Hán Kì bộ dạng tiếc nuối biểu tình, “ Việc tốt như thế cớ nào lại thất bại? “
“Tính cách không hợp.” Cố Hải nói cho có lệ.
Bạch Lạc Nhân miệng đầy mì cũng có chút không nuốt nổi nữa.
“ Haizz…” Bạch Hán Kì thở dài “ Các con hiện tại còn trẻ, làm việc không bài bản. Cũng là Nhân tử, có chổ mười mấy nhưng đều không có kết quả.”
Lời này thật đúng là khiến Bạch Lạc Nhân và Cố Hải hai người đều nghẹn.
“Mười mấy…” Cố Hải mặt mày biến sắc tối sầm, “Cậu còn có thể làm. “
“Chổ nào? Bạch Lạc Nhân kêu oan, “ Người mười mấy ở đâu ra? Con làm sao không biết?
Thím Trâu trừng mắt nhìn Bạch Hán Kì, “Ông cũng thật là, con cũng chưa đồng ý gặp mặt, cũng có thể coi là thất bại?”
Bạch Lạc Nhân “…”
Bạch Hán Kì còn cương quyết:”Không gọi thất bại chẳng lẽ gọi là thành công sao?”
Cố Hải “…”
Trên đường trở về, Cố Hải đột nhiên mở lời: “Tôi cảm giác cha cậu không thích tôi.”
“ Cha tôi?” Bạch Lạc Nhân khoé miệng hiện lên một nét tươi cười “ Cậu còn nói được sao?”
“Tôi không cùng cậu nói đùa, tôi cảm giác cha cậu đối với tôi trước kia thái độ không giống nhau, tôi cảm giác bị xa cách. “ Cố Hải trong giọng điệu lộ vài phần thương tâm.
Bạch LẠc Nhân sắc mặt căng thẳng, quay đầu nhìn về phía Cố Hải, phát giác người này tâm tư thật lòng.
“Ông ấy không phải đối xử với cậu không tốt, ông chỉ là không biết như thế nào chấp nhận cậu lần nữa.”
Cố Hải hạ cửa kính xe xuống, châm một điếu thuốc chậm rãi, sắc mặt có chút phức tạp, “Tôi là thấy hổ thẹn với ông ấy, nếu không phải vì tôi, cha con cậu phụ tử sẽ không tách ra nhiều năm như vậy.”
Bạch Lạc Nhân hừ lạnh một tiếng, “Cậu còn dám nghĩ như vậy, hai ta dứt khoát chia tay đi…”
Không ngờ, những lời nói này vừa nói ra khỏi miệng, Bạch Lạc Nhân cảm thấy hai bên má bị Cố Hải dùng sức mà nhéo mạnh.
“Cậu lần sau còn nói lại những lời này, tôi lập tức nhéo cậu tin hay không?”
Bạch Lạc Nhân bị ăn đau, căm tức nhìn Cố Hải, còn chưa kịp tới trả thù, liền bị Cố Hải một cánh tay ôm trọn vào lòng, “Đừng lấy mấy lời này ra doạ tôi, tôi không dễ bị hù doạ..”
Bạch Lạc Nhân lấy tàn thuốc gạt đi phía sau tóc gáy Cố Hải.
Cố Hải tóm lấy tóc Bạch Lạc Nhân, ôn nhu nói: “Nhân Tử, tôi phải đi một chuyến đến Hồng Kông.”
Vừa nghe đến Hồng Kông đã lưỡng lự, Bạch Lạc Nhân suy tính ngay việc này nhất định có liên quan đến Cố Dương.
“Anh ta làm sao?”
“Cậu nói xem.” Cố Hải khoé miệng cầm cười, “ Bị sư trưởng của các cậu cầm tù rồi! Anh ấy tại Hồng Kông có nhiều cục diện rối rắm như vậy, ngoại trừ tôi ra còn ai có thể giúp anh ấy.”
Bạch Lạc Nhân lộ vẻ nghi ngờ:”Nếu anh ta có thể cùng cậu trò chuyện, cũng có thể liên hệ với người khác, lấy người của anh ta cùng bàn chuyện, muốn thoát khỏi tay Chu sư trưởng cũng không phải việc khó? Anh cậu làm vậy nhất định muốn cậu đi Hồng Kông? Sẽ là cố ý cho cậu đi?”
“Không phải anh ta khiến tôi đi, là tôi tự ý đi.” Cố Hải mắt lộ đầy tinh quang, “Chủ yếu tôi đi thay anh ta là để đối phó với lão tặc cường kia?”
Bạch Lạc Nhân lúc này bừng tỉnh ngộ, “ Anh cậu quả thực thật thâm hiểm.”
“Yên tâm đi, tôi đi Hồng Kông không riêng giúp anh ta giải quyết cục diện kia, còn có việc khác…”
“Vậy cậu cẩn thận một chút đi! “
Bạch Lạc Nhân kéo kéo cổ áo Cố Hải. “Sớm ngày trở về …”
Cố Hải bưng lấy mặt Bạch Lạc nhân hung hăng hôn một cái, rồi sau đó đánh xe ra sân bay.
Bạch Lạc Nhân lái xe chạy thẳng đến quân doanh, hắn nghe nói ngày mai Chu Lăng Vân trở về, ông ta nhất định sẽ đen việc hắn nghỉ mà báo cáo cấp trên, thật muốn để Chu Lăng Vân trong bàn tay, muốn xử bao nhiêu thì xử bấy nhiêu.
“ Chồng cậu đúng là đã đem cậu vào tình huống khó xử, lần sau nhớ rõ gọi điện trước, hiện tại thật muốn đem người tài này mà vứt đi, bây giờ ngành phi hành của chúng ta rất mất nhiều tổn thất a!”
Bạch LẠc Nhân tuy rằng buồn bực, nhưng cũng không hỏi nhiều, hỏi hơn ngược lại sẽ rước lấy phiền toái.
Ra khỏi phòng lãnh đạo, Bạch Lạc Nhân lập tức gọi cho Khương Viên.
“Làm sao bà biết tôi nghỉ làm?
“Điện thoại đều gọi tớ lão Cố này, ta có thể không biết sao? Nhân tử, lần sau đi ra ngoài trước tiên nói một tiếng, đừng như vậy lẳng lặng, sẽ có ảnh hưởng không tốt đâu…”
Ý thức được Khương viên lại muốn lải nhải, Bạch Lạc Nhân nhanh chóng ngắt lời
“Được rồi, tôi biết.”
“ Này, đừng ngắt vội!” Khương Viên đoạt lại một câu, “ Con cùng Song Song thế nào rồi?”
“Song Song?” Bạch Lạc Nhân mặt đầy mơ hồ.
“Chính là Địch Song đó!”
Bạch Lạc Nhân không muốn thừa nhận, cậu liền nhanh quên Địch Song là cái dạng gì…
“Thôi “
Nói xong câu này đấy lưỡng lự, Bạch Lạc Nhân trực tiếp cúp máy, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, thật không muốn nghĩ tới, nghỉ làm việc lâu như vậy. Chẳng lẽ Chu Lăng Vân không truy cứu sao? Vẫn là nói hắn sinh hoạt rất muôn màu muôn vẻ, đã không rảnh bận tâm ư?
Nghĩ đến Cố Dương lại đến Chu Lăng Vân kia đủ loại khốn quẫn, Bạch Lạc Nhân trong lòng liền mạc danh ám thích.
Một đường vui vẻ đến kí túc xá, Bạch Lạc Nhân mở cửa phòng, xoay người bật đèn, đột nhiên cảm giác được phía sau người có sát khí. May mắn phản ứng rất nhanh,động tác linh hoạt, mới không bị người ta đánh trộm thành công.
Trong bong đêm, hai người giao đấu, Bạch Lạc Nhân liền ngửi được trên người đối phương một mùi hương rất quen thuộc.
Đèn được mở lên, Cố Dương xuất hiện trong tầm mắt Bạch Lạc Nhân.
“Anh tại sao lại chạy tới nơi này/?”Bạch Lạc Nhân cảm giác không có thiện ý
Cố Dương cười đến sầm mặt “Cậu đoán xem?”
“Tôi nào đoán được tại sao anh đến?”
Cố Dương dựa vào bên cạnh tủ hút thuốc,ngọn đèn âm u lại càng làm sắc thái thêm lạnh lùng.
“Tôi như thế nào chẳng phải cậu đều rõ rồi hay sao?”
Bạch Lạc Nhân rất nhanh chuyển biến trạng thái sắn sàng sang nghênh chiến.
“Tôi không biết!” Vắt chân bắt chéo ngồi trên sô pha, một bộ dạng biểu tình…
Cố Dương như có như không liếc nhìn Bạch Lạc Nhân một cái: “Chân của cậu nhìn thật đẹp.”
“Thật không?” Bạch Lạc Nhân động động chân, “ Chúng tôi là quân nhân bên trong thân hình ai cũng hoàn không riêng gì tôi, hơn nữa chính là Chu sư trưởng, ngươi chắc chưa thấy qua? Lần sau tôi sẽ giới thiệu, hắn quả thực có cặp đùi thẳng tắp như thương, kiên cường như trụ “
Cố Dương im lặng không lên tiếng tiến đến bên người Bạch Lạc Nhân, mạnh tay nắm lấy một cổ chân, hung hăng nâng lên áp vào người, vốn định cho hắn giạng rộng thẳng hai chân, tách chân bị thương này ra lại càng khiến hai chân hắn không an phận. Không nghĩ Bạch Lạc Nhân dễ dàng tự giương chân áp lên sau đầu, một chân khác bị khuỷu tay Cố Dương đè chặt,mềm dẻo tinh ranh vượt qua ngoài sức tưởng tượng của Cố Dương.
Ánh mắt Cố Dương, từ âm vụ đến không nghiêm túc, chỉ là sự việc diễn ra trong nháy mắt.
“Vóc người cậu thế này có thể se phải làm cho nam nhân thấy kích thích.”
Bạch Lạc Nhân không chỉ không có xấu hổ mà còn hoá thành giận, đứng vội lên, động tác nhấc cao chân, một chân đá vào ‘cái kia’ ngay trên đỉnh đầu Cố Dương,. Hai đùi;ập tức khép lại một đường thẳng tắp, một đường hoàn mỹ, tựa như một sợi dây thừng,thỉnh thoảng dao dắt vào trong tâm trí Cố Dương…
Chỉ trong nháy mắt, Bạch Lạc Nhân dùng mũi chân chỉ hướng lên trán Cố Dương.
“Ha,Anh kích thích không?”
Cố Dương lại lấy tay nắm lấy một bên cổ chân Bạch Lạc Nhân, lúc này Bạch Lạc Nhân không nhảy lên, xoay người một phát đá, tiêu sái sắc bén giáng thẳng ngực Cố Dương..Hắn liền lập tức bị một đá của Lạc Nhân hạ ngã về phía sau trong nháy mắt. Bạch Lạc Nhân đột nhiên ý thức được mình đã thất sách,cậu không nên vào lúc này mà khoe khoang kỹ thuật chân mình,hắn ta nhất định có đề phòng.
Quả nhiên, sau một dây bị hạ gục, Lạc Nhân bị Cố Dương thuận thế áp ở dưới người, hai chân bất kháng cự.
“Tôi rất kích thích “ Cố Dương bắt lấy gan bàn chân Lạc Nhân một chút.
Bạch Lạc Nhân ánh mắt hàm ý độc đoán nhìn Cố Dương
“ Các tiền bối từng nói, bọn họ dùng máu chảy đầm đìa đại giới nhắc nhở anh, tốt nhất hãy giữ cự ly với tôi ngoài một mét “
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thượng Ẩn - Phần 2
Sài Kê Đản
Thượng Ẩn - Phần 2 - Sài Kê Đản
https://isach.info/story.php?story=thuong_an_phan_2__sai_ke_dan