Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thủ Lĩnh, Tôi Yêu Em !
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 52
E
hèm...Trước khi vào đọc thì cho au xin nói vài câu:
- Đầu tiên là, đáng lẽ ra au có thể up chap hôm qua rồi, nhưng cái điện thoại au nó bị cái gì ấy, bật hoài không lên.
- Thứ hai là, đợt kia au có nói tới 5/8 là xong hết nhưng có lẽ là không được rồi, vì điện thoại hư cộng thêm cái bệnh lười nên chưa viết xong.
Nhưng au chắc chắn là sẽ hoàn fic trong tuần này, còn ngoại truyện thì...nếu kịp thì au up luôn, còn không thì để tới đó rồi tính. ^_^ Túm lại thì có hoàn fic được hay còn còn phải phụ thuộc vào cái điện thoại của au...Mong là nó không bị gì!! TT.TT
Giờ thì enjoy vv~:"> (À quên, chap này có hơi hư cấu một tí! Và hơi khó tưởng tượng ra cảnh quan nó như thế nào một tí...)
_____________________________
Tối tại phòng Yori và Kiyoshi.
Yori đang ngồi lướt web, hoàn toàn không để ý đến sự có mặt của Kiyoshi trong phòng. Anh cứ đi qua, đi lại, đi tới, đi lui để suy nghĩ tại sao cô lại lơ mình đi, nhưng lại không nghĩ được gì.
- Em giận à? - Anh hỏi.
-...- Im re.
- Vợ à, anh đã làm gì có lỗi với em sao?
-...- Vẫn im re.
- Vợ...Cho anh biết lý do đi chứ...
Lúc này cô gập máy tính lại, ngước nhìn anh rồi nói:
- Em bị bệnh, đúng chứ?
- Đúng. - Anh gật đầu lia lịa.
- Thế sao lại không chăm sóc em mà đi đâu?
- Ơ...anh...anh chỉ ở phòng kế bên để tránh làm phiền em thôi mà...
- Được lắm! Vậy tối nay qua phòng kế bên mà ngủ.
Nói rồi, cô liếc anh một cái rồi đeo headphone vào, mở máy tính và tiếp tục chuyện đang làm ban nãy.
Mặt anh đen như nhọ nồi, ra vẻ đáng thương cầm gối lủi thủi đi ra ngoài. Cô thấy vậy liền cười thầm trong lòng.
----------------
Ở một nơi khác, Haruko và Takagi đang thận trọng quan sát và bảo vệ cho chuyến hàng lần này qua vệ tinh theo dõi. Chuyến hàng này được một tỷ phú người Anh đặt mua, nhưng ông ta hiện đang kinh doanh ở Hồng Kông. Tiền đặt cọc cho số hàng này, con số lên đến hàng tỉ, nếu không may bị trục trặc sẽ không có hàng dự trữ và lúc đó danh tiếng của Moyoshi cũng tiêu tan.
Hiện chuyến bay vẫn khá an toàn, không có dấu hiệu nguy hiểm nào. Takagi thong thả uống một ly rượu nhẹ rồi quan sát tiếp. Qua bộ đàm, cậu bỗng nghe một tiếng động lạ, sau đó là những tạp âm hỗn loạn. Bộ đàm kêu rè rè vài tiếng và tắt hẳn, còn vệ tinh theo dõi thì cũng mất luôn tín hiệu.
- Chết tiệt, bị nhiễu sóng rồi.
Cậu cố gắng nối lại liên lạc. Haruko ngồi kế bên liền lấy máy gọi cho Yori.
Vệ tinh này không như những cái khác nên người nào không biết rõ về nó thì khó mà phá hủy nó hay làm nhiễu sóng. Khoảng mấy phút sau, dù không thấy hình nhưng vẫn thu được tiếng. Dù hơi khó nghe nhưng Takagi vẫn nghe được một giọng nói khá quen và đã nhanh chóng ghi âm lại.
--------------
Yori đang nghe nhạc thì chuông điện thoại reo ầm ĩ. Cô bắt máy, chưa kịp mở miệng thì Haruko từ đầu dây bên kia đã gấp gáp nói:
- Có chuyện lớn rồi, cậu tới đây nhanh đi. Tớ biết là cậu đang bệnh nhưng...
Yori cúp máy. Cô vội vàng mặc áo khoác, uống đỡ viên thuốc rồi chạy nhanh xuống gara. Trùng hợp đúng lúc Kiyoshi vừa từ đấy đi ra, trên tay cầm cái gì đó. Anh thấy cô vội vàng như vậy, không hỏi cũng biết là có chuyện, liền lên xe và chở cô đi.
- Có chuyện gì rồi sao?
- Haruko vừa mới gọi bảo tới đó nhanh, chắc là lô hàng gặp vấn đề rồi.
Nghe thế anh liền nhấn mạnh ga và tăng tốc. Chiếc xe lao vội vã trên đường như muốn xé toạt con đường ra.
----------------
Ở gần đường biên giới Hồng Kông, có một chiếc Cadillac đen đang đậu ngay lề đường. Có một đám người mặc đồ đen chạy nhanh tới chỗ chiếc xe. Người trong xe mở cửa kính, họ liền cúi đầu chào.
- Thưa chủ tịch, hàng chuyển sắp tới rồi ạ.
- Ta biết rồi. Lần này ta sẽ đi.
- Nhưng chủ tịch, như vậy nguy hiểm lắm!
- Ta hiểu tính con dâu ta mà, sẽ ổn thôi.
Trên trời, một chiếc trực thăng nhẹ đáp xuống bãi đất trống cácg nơi chiếc xe đậu không xa. Một vài người chạy xuống, nói lớn:
- Tất cả đã sẵn sàng.
Sau khi câu nói vừa dứt, người phụ nữ ấy bước xuống xe. Hôm nay bà ta mặc một bộ đồ co dãn để dễ hành động. Bà ta đi lên trực thăng, theo sau là tốp người khi nãy, rồi tất cả cất cánh, trả lại không gian vốn có của bãu đất trống ấy.
Bay một hồi thì bà ta cũng phát hiện ra máy bay vận chuyển lô hàng đang bay ngược về phía mình với tốc độ trung bình. Vì vậy, bà ta liền ra lệnh trực thăng bay lên cao hơn và tiến lại gần chiếc máy bay ấy. Đợi thời cơ thích hợp, bà ta liền nhảy xuống chiếc máy bay cùng hai tên khác. Một trong hai tên dùng món đồ tự chế cắt một lỗ đủ to để chui vào trong.
Trong khoan máy bay có khoản hai, ba người. Rất nhanh, hai tên đi theo bà ta đã hạ gục những tên có trong máy bay rồi ngồi vào ghế lái. Trong lúc đó, bà ta nhìn xung quang để tìm thứ gì đó. Bà ta biết rất rõ rằng chuyến hàng này rất đắt giá nên có thể sẽ đặt camera hay thứ gì đó để quan sát. Cuối cùng, bà ta tìm thấy trong góc có một vật gì đó tròn tròn, lại có đèn nhấp nháy. Bà ta nhanh chóng gỡ xuống rồi giẫm lên nát bét. Nhưng bà ta có vẻ đã quá coi thường cái vật nhỏ ấy.
----------------
Cửa phòng quan sát bị móp méo và nằm bẹp dưới sàn nhờ lực đã không thương tiếc của Yori. Ai cũng nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc, người này rõ là đang bị bệnh cơ mà... Khiếp thật.
- Chuyện gì? - Cô lên tiếng.
- Vệ tinh chắc bị ai đó phá, nhưng tớ vẫn thu âm được tiếng.
- Bật lên đi.
Takagi gật đầu rồi bật cuộc nói chuyện vừa thu được lúc nãy:
'Lần này thành công mĩ mãn.'
'Đúng vậy, thưa chủ tịch. Chẳng mấy chốc nữa thôi, chủ tịch sẽ có được Moyoshi.
"Rầm"
Yori đập mạnh tay xuống bàn, mắt cô hằn lên những vệt đỏ trông rất đáng sợ, chắc cô rất tức giận đây. Nghe được giọng nói ấy, cô liền đoán ra được là ai, ngoài cô ra hầu như mọi người không ai đoán được.
- Chết tiệt...sao lại có thể như thế chứ?
- Yori, bộ em biết người đó là ai sao? - Kiyoshi thắc mắc hỏi.
- Anh không biết sao?
Kiyoshi lắc đầu.
- Là...Là người đứng đầu công ty Hichiyo, hay gọi thân hơn là mẹ của chúng ta.
Ai cũng thốt lên ngạc nhiên. Chuyện này thật nằm ngoài sức tưởng tượng.
- Takagi, cái vệ tinh ấy...mình có thể nói qua đó không?
- Để mình thử.
Rồi Takagi lướt tay trên bàn phím để chỉnh sửa gì đó. Một lát sau, cậu đã kết nối được. Ở bên kia vẫn còn nghe tiếng nói chuyện của bà chủ tịch và những tiếng cười ghê rợn.
Takagi đưa cô một cái tai nghe, nhưng cô lại bảo bật loa lên và chuẩn bị thu lại tất cả cuộc nói chuyện này.
- Mẹ. - Cô nhẹ nhàng gọi.
- Ai..là ai?
- Là con nè. Người sở hữu công ty mà mẹ sắp cướp ấy!
Ở phía bên kia nghe có vẻ rất hỗn loạn. Giọng bà ta nghe run run:
- Yo...Yori, là con sao?
- Phải. - Cô bình tĩnh đáp lại.
- Con...con đang ở đâu vậy?
- Ở nhà... À mẹ à, công ty con, không dễ lấy như mẹ nghĩ đâu!
Ở bên kia im lặng một hồi lâu. Bà ta hình như đã phát hiện ra cái vệ tinh lúc nãy mình đã giẫm nát bây giờ lại phát ra tiếng nói thì liền cười.
- Mấy người chế tạo ra những thiết bị này công phu quá nhỉ?... Mà lúc nãy cô nói gì cơ, công ty cô không dễ lấy à? Haha...Theo tôi biết thì lo hàng này là do tỷ phú người Anh gì đó đặt mua đúng không? Sẽ như thế nào nếu hàng không đến đúng hẹn nhỉ!
- MẸ! - Kiyoshi lúc này không nhịn được liền lớn tiếng nói.
- Ai đấy? À, là Kiyoshi, thằng con nuôi của tôi...
- Sao mẹ lại có thể nói như vậy?
Không khú bỗng nặng trĩu. Yori thấy vậy liền bảo Takagi và Haruko ra khỏi phòng trước, để cô và anh xử lý vụ này. Cuối cùng, xăn phòng chỉ còn cô và anh. Cô nhẹ nhàng đan tay mình vào tay anh, nói:
- Anh bình tĩnh đi.
Rồi cô nói tiếp:
- Ngừng lại đi!
- Haha..Tại sao ta lại phải nghe lời cô nhỉ?
- Được lắm. Để rồi xem, tôi nói trước, bà không thể lấy đi công ty này đâu!
- Được thôi.
Sau đó, tín hiệu kết nối liền mất hẳn đi. Chắc bà ta phá hủy nó thêm một lần nữa rồi. Nhưng không sao, tất cả cuộc nói chuyện lúc nãy sẽ là bằng chứng hoàn hảo, rồi bà ta sẽ phải đi tù. Nhưng...vẫn còn một vấn đề. Dù sao thì bà ta cũng đã từng là người nuôi dưỡng Kiyoshi...
Hoàn chương 52.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thủ Lĩnh, Tôi Yêu Em !
RiRi1612
Thủ Lĩnh, Tôi Yêu Em ! - RiRi1612
https://isach.info/story.php?story=thu_linh_toi_yeu_em__riri1612