Chương 55 : 55
ảnh sát lấy lời khai của Myron. Họ hỏi anh mấy câu. Họ không nói gì với anh. Myron ngủ tại căn nhà ở Livingston đêm hôm đó. Win ở lại với anh. Anh ta hiếm khi làm thế. Họ cùng thức dậy từ sớm. Họ xem chương trình SportsDesk trên tivi và ăn ngũ cốc lạnh.
Cảm giác như bình thường, tốt lành và khá tuyệt vời.
Win nói, “Tớ đã suy nghĩ về mối quan hệ của cậu với cô Wilder.”
“Đừng.”
“Không, không, tớ nghĩ tớ nợ cậu một lời xin lỗi,” Win nói tiếp. “Có lẽ tớ đã đánh giá sai cô ta. Nhan sắc của cô ta ngày càng hấp dẫn cậu thật. Tớ đang nghĩ là có lẽ cặp mông cô ta thuộc loại ngon hơn tớ nghĩ ban đầu.”
“Win?”
“Gì?”
“Tớ không quan tâm đến những gì cậu nghĩ lắm.”
“Phải, anh bạn, cậu có như thế thật.”
Lúc tám giờ sáng Myron đi bộ tới nhà của gia đình Biel. Anh đoán giờ này chắc họ đã thức dậy. Anh gõ nhẹ lên cửa. Claire ra mở. Cô mặc một cái áo choàng tắm. Tóc cô rối tung. Cô bước ra ngoài và đóng cánh cửa lại sau lưng.
“Aimee vẫn đang ngủ,” Claire nói. “Dù bọn bắt cóc đã dùng loại thuốc mê nào, thì chúng thực sự đã đánh gục con bé.”
“Có lẽ em nên đưa con bé đến bệnh viện.”
“Anh bạn của bọn em David Gold - anh biết anh ấy không? Anh ấy là bác sĩ. Anh ấy đến đêm qua và khám cho con bé. Anh ấy nói con bé sẽ khỏe khi nào thuốc mê hết tác dụng.”
“Bọn chúng đã đánh thuốc mê loại nào với con bé?”
Claire nhún vai. “Ai mà biết được?” Họ cùng đứng đó trong chốc lát. Claire hít một hơi thật sâu và nhìn lên nhìn xuống khắp con phố. Sau đó cô nói, “Myron này?”
“Ừ.”
“Em muốn tới đây anh để cho cảnh sát xử lý vụ này.”
Anh không trả lời.
“Em không muốn anh hỏi Aimee về những gì đã xảy ra.”
Trong giọng nói của cô có vừa đủ sự cương quyết. Myron chờ xem cô có nói thêm gì không. Cô có nói. “Erik và em, bọn em chỉ muốn chuyện này kết thúc. Đêm qua bọn em đã thuê một luật sư.”
“Tại sao?”
“Bọn em là bố mẹ của con bé. Bọn em biết phải bảo vệ con gái mình như thế nào.”
Ý là: Myron thì không. Cô không cần phải nhắc lại cái đêm đầu tiên ấy, Myron đã cho Aimee xuống xe và không trông chừng cô bé như thế nào. Nhưng đó là điều cô đang nói tới lúc này.
“Em biết anh thế nào, Myron.”
“Anh thế nào?”
“Anh muốn có những lời giải đáp.”
“Em thì không?”
“Em chỉ muốn con gái em được vui vẻ và khỏe mạnh. Chuyện đó quan trọng hơn là những lời giải đáp.”
“Em không muốn kẻ đã làm việc này phải trả giá sao?”
“Có lẽ đó là Drew Van Dyne. Và hắn đã chết rồi. Cho nên vấn đề là gì? Bọn em chỉ muốn Aimee có thể bỏ lại những chuyện này phía sau. Nó sẽ vào đại học trong vài tháng nữa.”
“Mọi người cứ luôn mồm nói về đại học như thể nó là một cái gì đó ghê gớm lắm,” Myron nói. “Cứ như mười tám năm đầu đời không đáng gì vậy.”
“Trong chừng mực nào đó, chúng không đáng gì hết.”
“Thật vớ vẩn, Claire. Thế còn đứa con của nó thì sao?”
Claire quay lại phía cửa. “Với tất cả sự kính trọng dành cho anh - và anh muốn nghĩ về quyết định của bọn em thế nào cũng được - đấy không phải điều anh cần quan tâm.”
Myron gật đầu với chính mình. Cô đã nói trúng tim đen của anh trong chuyện này.
“Phần của anh đã xong rồi,” cô nói, và một lần nữa anh lại nghe thấy sự cương quyết. “Cảm ơn anh vì những gì anh đã làm. Giờ em phải quay lại với con gái em đây.”
Và rồi Claire đóng cửa lại trước mặt anh.
Người Hùng Trở Lại Người Hùng Trở Lại - Harlan Coben Người Hùng Trở Lại