Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Đạo vương triều
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 54
M
aiThuviện.
Song Tử hối hả chạy vào bên trong viện, đưa mắt dáo dác tìm thân ảnh quen thuộc. Hắn nghe được tiếng đàn từ bên ngoài sân vọng lại, kèm theo là tiếng hát ngọt ngào, trong trẻo của người hắn hằng mong nhớ.
"Ngọt ngào, nụ cười của chàng thật ngọt ngào
Thật giống như bông hoa đang nỡ trong gió xuân
Hoa nỡ trong gió xuân
Đã gặp chàng ở đâu ở đâu
Nét mặt tươi cười của chàng quen thuộc thế này
Thiếp nhất thời không nghĩ ra...."
Song Tử dựa theo nơi phát ra tiếng hát mà lần mò tới. Thiên Bình đang ngồi trong một cái đình bên cạnh hồ nhỏ, lưng nàng đang đối diện với hắn, bên cạnh là Lục Nhi đang đứng, nàng vận một bộ y phục màu xanh lam, mái tóc nàng dài tới thắt lưng, đen óng, mềm mại tựa như suối. Thiên Bình đàn một đoạn nữa rồi mới ngưng tiếng hát. Song Tử định tiến lên, nhưng chợt khựng lại khi nàng nhắc đến tên mình.
"Lục Nhi, có tin tức gì của Song Tử không?"
"Em cũng có đi hỏi qua các cung nữ khác, bọn họ chưa hề thấy Ngũ Vương vào cung lần nào..." -Lục Nhi đáp.
"... " -Thiên Bình trầm mặc, không nói gì, ánh mắt hướng về phía xa.
"Có phải chàng sớm quên mất ta rồi không??"
Song Tử ánh mắt yêu thương nhìn nữ nhân đang ngồi thẫn thờ ấy, hắn thật trách mình, đi mà cũng không nói một tiếng với nàng. Song Tử nhấc bước, Lục Nhi đã nhìn thấy hắn, tính lên tiếng nhưng đã bị hắn ra hiệu im lặng.
"Công chúa, em đi pha trà cho công chúa nga" -Lục Nhi nói, sau đó chạy vội vào pha trà.
Thiên Bình không đáp lời. Bất giác, một vòng tay ôm lấy nàng từ phía sau. Nàng giật mình hoảng hốt, tính trừng trị tên nào dám to gan thất lễ với nàng như vậy, miệng vừa hé mở nhưng đã im bặt.
"Song.. Song Tử..." -Thiên Bình lắp bắp.
Song Tử vẫn ôm nàng như vậy, cằm dựa vào vai nàng, ánh mắt nhắm nghiền.
"Để ta ôm một chút!" -Hắn lười nhác nói.
Khoảng một khác sau, hắn mới lưu luyến buông người đẹp ra, ngồi đối diện với nàng.
"Bình nhi, ta thật xin lỗi"-Thiên Bình khó hiểu.
"Chàng xin lỗi vì điều gì??"
"Mấy ngày nay ta cùng các huynh xuống phía nam làm chút việc, tới bây giờ mới trở về"- Thiên Bình hiểu ra, cười tươi nói.
"Vậy mà ta tưởng chàng quên mất ta rồi"
Song Tử ôm lấy nàng, mắng yêu.
"Đồ ngốc, sao có thể quên nàng đây, cũng sắp tới ngày rồi, nàng sẽ mau chóng thành thê tử của ta nga"
Thiên Bình mỉm cười, tựa vào lòng hắn. Chỉ còn vài ngày nữa thôi...
.................................
GiảiThucung.
"Hoàng thượng giá lâm!!!!" -Tiếng nói quen thuộc của Hỉ công công vang vọng khắp Giải Thu cung.
Cự Giải nhất thời chấn động, ngạc nhiên vì sao Hoàng thượng lại bãi giá đến đây, nhưng nàng rất nhanh trấn chỉnh lại tinh thần, cúi người hành lễ.
"Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"
Thiên Yết đi tới, đưa tay đỡ nàng đứng thẳng người lại.
"Đức phi không cần phải đa lễ!"
Thúy Vân dâng trà lên sau đó cùng Hỉ công công lui ra bên ngoài. Thiên Yết và Cự Giải ngồi ở cái bàn tròn, trầm mặc...
"Trong thời gian trẫm dưỡng bệnh... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" -Ngữ khí của hắn không vui, lạnh lẽo nói.
Cự Giải mím môi, không biết nên nói với hắn như thế nào cho phải.
"Trẫm đã hỏi qua cung nữ bên cạnh Ngư nhi sự tình, nhưng là... vẫn nên qua đây hỏi nàng xem sao??" -Thiên Yết nhếch mày, mắt nhắm thẳng vào Cự Giải.
Cự Giải cố gắng trưng ra một nụ cười yếu ớt, nhìn hắn nói.
"Hoàng thượng, nếu Hoàng thượng đã biết được sự tình thì thần thiếp có thể nói được cái gì đây? Thần thiếp bất quá cũng chỉ là một Đức phi, không có đủ năng lực để bảo vệ nàng ta được"
"... "
Phải một lúc sau, Thiên Yết mới cất tiếng nói.
"Chuyện trẫm nhờ nàng, xem ra quá khó? Từ nay trở về sau, trẫm không hi vọng 'hành động đó' của nàng lại tiếp diễn thêm một lần nữa!" -Thiên Yết nói, trong lời nói không hề biểu lộ sự thân thiết, hắn đứng dậy, phất áo xoay người...Cự Giải chợt đứng dậy.
"Hoàng thượng...."
Thiên Yết đình chỉ cước bộ nhưng không xoay người lại đối diện với nàng.
"Chuyện gì?"
Cự Giải nhìn thái độ xa lạ của hắn, lời muốn nói ra bỗng dưng nghẹn ở cổ.
"Cung tiễn Hoàng thượng!"
Thiên Yết thở hắt ra, nhấc bước rời khỏi Giải Thu cung. Trong phòng chỉ còn lại Cự Giải, lạnh lẽo....
"Ngư nhi? Vì sao Hoàng thượng chưa một lần gọi thiếp như vậy???" -Cự Giải u buồn nói, trong mắt chất chứa ưu thương, nơi khóe mắt còn vương lại chút tiều tụy...
Nàng nâng gót tiến về phía chiếc đàn cầm mà nàng mang theo vào cung, ngồi xuống bên cạnh nó, nàng khẽ chạm vào dây đàn, từ đôi tay mềm mại, những tiếng nhạc đầu tiên bắt đầu ngân vang.
"Phượng hề, phượng hề quy cố hương,
Ngao du tứ hải cầu kỳ hoàng,
Thời vị ngộ hề vô sở tương,
Hà ngộ kim tịch đăng tư đường.
Hữu diệm thục nữ tại khuê phường,
Thất nhĩ nhân hà sầu ngã trường.
Hà duyên giao cảnh vi uyên ương
Tương hiệt cương hề cộng cao tường"
*Dịch nghĩa:
"Phượng quay về chốn cố hương
Chân trời góc bể bốn phương tìm Hoàng
Bóng chim tăm cá, lỡ làng
Bỗng đâu lạc bước thênh thang chốn này
Giai nhân gác ngọc lầu mây
Khiến người quân tử đêm ngày tương tư
Thầm mong chỉ thắm se tơ
Uyên ương liền cánh ước mơ tung trời"
*Bài này có nhạc, các hạ nào thích thì đi thỉnh an google ca ca nha. Tên là "Phượng cầu Hoàng"
Giọng hát nàng mang nặng nỗi đau thương, oán trách, ánh mắt nàng nhìn xa xăm. Những giọt nước mắt tựa châu ngọc quý báu, long lanh nơi khóe mi, lưu luyến không rơi xuống. Cũng như tình yêu của nàng, dù biết không thể vãn hồi được như trước đây... nhưng là nàng lưu luyến, không nỡ buông tay.....
.............................
LongNgâmđiện.
"Mau báo với các triều thần, ngày mai trẫm sẽ thiết triều" -Thiên Yết dặn dò Hỉ công công.
Hỉ công công cúi người vâng dạ, sau đó lật đật chạy đi làm việc Hoàng thượng giao. Thiên Yết đưa tay đẩy cánh cửa tẩm cung, đặt chân bước vào trong. Tử Liên vẫn luôn ở bên cạnh túc trực cho Song Ngư, nghe tiếng mở cửa giật mình quay lại, chưa kịp nhìn tới mặt của người đối diện đã vội quỳ xuống.
"Tham kiến.."
Thiên Yết nhỏ giọng lên tiếng.
"Đừng làm ồn. Lui ra đi"
Tử Liên đứng dậy, nhanh chân bước ra khỏi phòng, khẽ khép cửa lại. Thiên Yết hết sức nhẹ chân, tiến lại gần bên long sàn của hắn. Song Ngư được thái y cấp cho chút thuốc an thần, hiện tại vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ. Nhìn khuôn mặt thanh thản, yên bình của nàng, hắn chợt thấy nhẹ nhỏm hơn. Ngồi xuống ở bên cạnh, đưa tay vuốt ve khuôn mặt mấy hôm không gặp mà đã gầy gò yếu ớt đi không ít.
................................
Ánh mặt trời đã lên cao, từng tia nắng xuyên qua khe cửa rọi vào bên trong căn phòng ở tiểu viện, tiếng chim chóc bên ngoài hót líu lo, tiếng xào xạc của lá cây, trong không khí có chút hơi lạnh của mùa đông. Bảo Bình đang nửa nằm nửa ngồi ở bên mép giường, vẻ mặt nàng khi ngủ thật y đúc tiểu oa nhi. Nhân Mã ở trên giường từ từ mở mắt.
"Đây là đâu?"
Hắn khẽ cử động người nhưng liền bị vết thương chưa khỏi hẳn làm đau, hắn nhíu mày, bất giác hắn cảm nhận được tay đụng phải thứ gì đó rất mềm, rất mượt. Đưa mắt nhìn, hắn mới nhận ra là tóc của Bảo Bình. Hắn nhăn mày khó hiểu, tại sao Bảo Bình lại ở đây?
Nhân Mã dần hồi tưởng cảnh tượng hôm đó, chính là hắn đang ngồi an phận ở trên đài cùng với các hoàng huynh, trong chốc lát cảm nhận được ám khí đang bay đến Hoàng thượng ca ca trên võ đài, hắn không suy nghĩ nhiều lập tức xả thân cứu giá. Khi hắn vô lực ngã xuống, hắn cảm thấy tứ chi tê đau, không thể cử động được nữa, trước lúc lâm vào hôn mê hắn nhớ rất rõ đã thấy vẻ mặt Bảo Bình lo lắng đến mức nào.
Nhân Mã cố gắng ngồi dậy, mặc kệ vết thương đang rên rỉ đau. Hắn đưa bàn tay chạm vào khuôn mặt Bảo Bình đang say ngủ, nhìn dáng vẻ tiều tụy mệt mỏi của nàng, hắn cảm thấy thật có lỗi vô cùng. Bảo Bình từ trong cơn mộng tỉnh dậy, dụi dụi mắt, bộ dạng thật giống mèo con.
"Tỉnh?" -Giọng nói Nhân Mã trầm trầm vang lên.
Bảo Bình nghe thấy giọng nói quen thuộc, nâng mắt nhìn người đối diện, không giấu được vẻ mừng rỡ.
"Ngươi tỉnh rồi sao???"
Nàng ngồi thẳng dậy, bắt lấy cánh tay của Nhân Mã bắt mạch. Sau khi xác định được tình trạng hiện tại của Nhân Mã, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
"Thật vất vả cho cô quá... " -Nhân Mã không biết nói gì hơn.
"Đừng khách sáo, ngươi là bệnh nhân đầu tiên của bổn cô nương ta đây nga" -Bảo Bình cười xòa.
"Cái gì???? Vậy ta khác nào chuột bạch????" -Nhân Mã trợn mắt, bị người không có kinh nghiệm chữa bệnh an toàn sống lại xem ra là hắn quá may mắn rồi.
"Thái độ của ngươi là sao đây? Hối hận sao??" -Bảo Bình liếc mắt nhìn Nhân Mã, giọng cảnh cáo.
"Chi bằng để ta hạ độc ngươi trở lại như cũ nha"
Nhân Mã xua tay, vội nói.
"Bảo Bảo đáng yêu.. ai lại nỡ làm thế nga, mạng này cô vất vả mới cứu được mà"- Bảo Bình ánh mắt lém lỉnh, miệng cười gian.
"Phải a, mạng là do ta cứu, vậy từ nay mạng của ngươi là của ta"
"Đâu ra cái triết lý đó vậy????" -Nhân Mã phản đối.
"Bây giờ muốn đổi ý sao?" -Bảo Bình chống nạnh, hậm hực nhìn Nhân Mã.
Thôi thì tùy theo ý Bảo Bình vậy, nhưng trước tiên...
"Được rồi, mọi thứ do cô quyết. Nhưng mà ta đói quá, có thể giúp ta.... " -Nhân Mã vẻ mặt đáng thương.
"Cái này phải kêu cung nữ làm a, để ta đi kiếm" -Bảo Bình đứng dậy chạy ra ngoài tìm cung nữ.
Nhân Mã ngồi trên giường vẻ mặt chán nản.
"Tính nói cô ấy làm món gì mà....sao bây giờ lại thành cung nữ đây"
Nhân Mã thở dài, đợi Bảo Bình kiếm ra cung nữ thì chắc tới trưa, đành phải đánh một giấc nữa vậy.
..............................
TamVươngphủ.
Kiệu của Ma Kết đã được chuẩn bị sẵn, đang đứng đợi trước cửa phủ.
"Vương gia.. nhất định không thể bỏ qua sao?" -Xử Nữ theo sau hắn ra cửa phủ, lí nhí nói.
Ma Kết đang bước đi, chợt dừng lại. Xử Nữ không kịp dừng, tiện đà bước, mặt của nàng tiếp xúc với tấm lưng của hắn.
"Ui da..." -Xử Nữ kêu lên, đưa tay xoa xoa cái mũi bị đụng mạnh.
"Hừ!!! Nếu có thể dễ dàng bỏ qua, vậy phép nước viết ra để làm gì hả???" -Ma Kết giọng tức giận.
"Nếu biết trước hậu quả, thì ngay từ đầu đừng nên làm"
Xử Nữ bặm môi, trợn mắt nhìn hắn.
"Phép nước của các người thật không công bằng đâu, vì cái gì nữ nhân thì không được đi thi?? Các người coi thường nữ nhân vừa thôi nga. Những gì ta đã làm, tuyệt không bao giờ hối hận"
Ma Kết hắng giọng.
"Mau đi thôi"
Hắn bước nhanh về phía trước, leo lên kiệu. Xử Nữ tính leo lên theo, nhưng Ma Kết đã ló đầu ra, nói.
"Ngươi đi bộ, tội nhân như ngươi không bị gum cồng xiềng xích xem ra may rồi, trên đường đi cấm ngươi bỏ chạy nga, bằng không gia quyến của ngươi cũng không yên đâu"
Xử Nữ bĩu môi.
"Ta mới không thèm ngồi chung với kẻ tiểu nhân như ngươi"
"Ngươi vừa nói gì??" -Ma Kết lại ló đầu ra, nhăn mày hỏi.
"Nào có đâu, đi thôi, đi thôi" -Xử Nữ giả lơ, cười cười nói.
.................................
LongNgâmđiện- Ngựthưphòng.
"Mã đệ, đệ không sao chứ?" -Thiên Yết hỏi.
Nhân Mã sắc mặt đã có chút hồng hào, cười nói.
"Trong người đã khỏe hơn trước rồi"
Thiên Yết hài lòng, thở ra, ánh mắt cảm kích nhìn về phía Bảo Bình.
"Lần này cũng nhờ ngươi ra tay cứu chữa cho Mã đệ, ngươi muốn trẫm thưởng cái gì?"
Bảo Bình khách sáo cười.
"Việc nên làm mà"
"Bảo Bảo, cô cứ nói ra đi, muốn gì Hoàng thượng ca ca cũng có thể cho cô" -Nhân Mã chêm vào.
"Ừm.. thế thì... dân nữ luôn được biết là trong hoàng cung nhất định có nhiều thảo dược trân quý, chỉ tiếc là trong dân gian khó có thể tận mắt thấy... không biết là..." -Bảo Bình cúi mặt, ấp úng nói, nàng rất mê thảo dược nha.
Thiên Yết ngay lập tức gật đầu đồng ý.
"Hảo! Chuyện này không khó, trẫm ban cho lệnh bài này, bất cứ khi nào ngươi cũng có thể ra vào cung tùy ý, thảo dược trân quý rất nhiều, chỉ sợ ngươi xem không hết thôi" -Hắn lấy ra một cái lệnh bài đúc từ vàng ròng, trên lệnh bài có đeo một cái tua rua màu đỏ, trên lệnh bài có khắc niên hiệu 'Thiên Vương' của hắn. Bảo Bình mừng rỡ, nhận lấy lệnh bài, rối rít tạ ơn.
"Chuyện ban thưởng đã xong, hay là nên bàn tới hôn sự của đệ đi" -Song Tử và Thiên Bình từ nãy giờ vẫn ngồi một bên, bây giờ mới lên tiếng.
"Phải a, còn có ta nữa" -Bạch Dương nắm tay Kim Ngưu, gấp gáp nói.
Dù sao cũng là chỗ nam nhân trò chuyện, Thiên Bình và Kim Ngưu cũng không dám lên tiếng gì nhiều, chỉ lẳng lặng ngồi bên cạnh.
"Hai người vội vội vàng vàng cái gì nha" -Sư Tử từ bên ngoài bước vào, lên tiếng.
"Sư huynh, sao bây giờ huynh mới tới" -Nhân Mã nói.
"Huynh bận tý việc" -Sư Tử trả lời qua loa, thật ra hắn tới từ sớm, nhưng là bận đi tra xét tí việc, nên bây giờ mới ló mặt.
"Hôn sự của Bạch huynh cùng Mã đệ cứ theo dự kiến mà làm thôi, Thiên Bình công chúa, trẫm sắp xếp cho công chúa xuất cung, tạm thời hay là ở phủ của Tể Tướng đi, có được không?"
Thiên Bình cười nhẹ, đáp.
"Cứ theo sắp xếp của Hoàng thượng"
Thiên Yết gật đầu hài lòng, nhìn sang Kim Ngưu.
"Ngưu tiểu thư, phiền cô rồi"
Kim Ngưu nở một nụ cười duyên, nhìn Thiên Yết rồi di chuyển tầm mắt sang Thiên Bình.
"Không phiền đâu"
Thiên Bình nhẹ gật đầu cười, coi như là cảm ơn với Kim Ngưu.
"Hôm nay thiết triều, có kẻ nào làm khó đệ không?" -Sư Tử nói sang việc triều chính.
"Hừ! Bọn họ đương nhiên không từ cơ hội nào rồi, nhất là lão già Thùy Thái Úy kia." -Thiên Yết hừ lạnh.
Bên ngoài, tiếng Hỉ công công the thé vang.
"Hoàng thượng! Có Tam Vương cầu kiến"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Đạo vương triều
Thư Quân
Hoàng Đạo vương triều - Thư Quân
https://isach.info/story.php?story=hoang_dao_vuong_trieu__thu_quan