Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bất Tử Bất Diệt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 27: Dục
“T
ên lưu manh ngươi còn không mau buông ta ra, nếu không ta giết ngươi.” Lãnh Vũ gào đến lạc giọng, khuôn mặt hiện rõ thần sắc vừa giận vừa xấu hổ. Độc Cô Bại Thiên ôm nàng, lạnh lùng đáp: “Không phải cố rất lợi hại sao? Không phải từ bé đế giờ làm gì cũng xong sao? Vậy được, đứng dậy rồi giết ta xem nào.”
“Tên ma quỷ, sắc lang, ta quyết không tha cho ngươi.”
“Câu nào cô cũng mắng ta là sắc lang, thật sự ta đã chạm vào cô tí nào chưa? Con mẹ nó, để ta thực hiện cho cô xem.” Nói đoạn hắn cúi đầu hôn lên gương mặt ngọc ngà của Lãnh Vũ. Nàng kinh hoảng, há miệng cắn vào vai hắn.
“A”, Độc Cô Bại Thiên đau đớn kêu lên, vận lực vẩy mạnh, “bịch”, quăng Lãnh Vũ xuống đất. Hắn cởi áo ra xem thấy máu thịt nhầy nhụa, “con mẹ nó, cô đúng là ác độc, vốn ta định dọa cô nhưng lần này quyết không tha được.”
“Soạt,” hắn xé ngoại y Lãnh Vũ, nàng kinh hoảng định kêu lên liền bị hắn phong bế huyệt câm. Hắn lần lần cởi hết y phục trên mình nàng, thân thể trần trụi như tạc từ bạch ngọc với từng đường nét mơn mởn hiện ra trước mắt. Hai quả tuyết lê vươn cao, vòng eo nhẵn mịn, cặp mông đầy đặn, thân thể tỏa ra một vầng hào quang nhàn nhạt, có nam nhân nào chống chọi nổi mê hoạc cỡ đó.
Độc Cô Bại Thiên triệt để đắm chìm, hắn vốn định chọc nàng một phen, lột hết y phục là ngừng. Giờ hắn quên mất bản ngã, huyết mạch dâng trào, ánh mắt hút chặt vào thân thể tuyệt mĩ. Lãnh Vũ lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt ngập ngụa cừu hận, nếu ánh mắt giết được người ắt hắn sớm đã xong đời không biết bao nhiêu lần.
Hắn cởi y phục của mình, lao bổ vào thân thể trần trụi tuyệt mĩ, câu dẫn vô hạn kia. Không dùng dằng, hắn thực hiện việc cần phải thực hiện. Lãnh Vũ rên lên thống khổ, nhưng không lâu sau, thân thể nàng phản bội lại tâm trí, bắt đầu nảy sinh phản ứng sinh lí.
Mưa gió bão bùng kết thúc, Độc Cô Bại Thiên thỏa mãn bò dậy. Lãnh Vũ đã ngất đi, song nhũ như ngọc, đầy đặn nhô cao đầy vết răng và bùn đất, khuôn mặt nhòe nhoẹt ánh nước.
“Bốp”, Độc Cô Bại Thiên tự tát cho mình một cái, “mình vừa làm gì, không phải giống như cầm thú sao? Đáng chết, mới đây còn thương cảm vô hạn vì mất đi Nguyệt nhi, không ngờ hôm nay lại làm ra những việc thế này.” Hắn ảo não tự trách.
Hắn chắp tay sau lưng, đi đi lại lại, đột nhiên ngừng lại: “Mẹ nó chứ, làm cũng đã làm rồi, có gì là to tát đâu. Độc Cô Bại Thiên ta từ hôm nay sẽ thay đổi, kẻ nào chạm đến ta sẽ phải trả giá đắt. Người kính ta một xích, ta kính lại một trượng, nếu muốn chơi ta, ta sẽ trả lại gấp mười.”
Tư tưởng thay đổi, trong sâu thẳm nội tâm hắn cũng có điều gì đó thức tỉnh, bất giác công lực lại tăng lên.
Hắn cơ hồ đang mơ ngủ, mới vừa rồi thiếu nữ đẹp như thiên tiên, công lực tuyệt cao kia còn truy sát hắn, giờ lại nằm dưới chân hắn.
Hắn nhìn ánh nắng đang tàn, cảm giác trong nội tâm không thể tả, “bước chân vào giang hồ thân bất do kỷ”, trước lúc lên đường, thân nhân từng nói với hắn như vậy, lúc ở ngoài thành Thông Châu, Huyên Huyên cũng nói thế. Giờ hắn đã hiểu, thật sự hiểu câu nói đó, từ rày nhất định Lạc Thiên cung sẽ coi hắn là sinh tử đại địch, một thế lực hùng mạnh khó tưởng tượng nổi sẽ luôn uy hiếp sống chết của hắn. Muốn giải quyết vấn đề nhức óc này chỉ có một cách là sát nhân diệt khẩu, tiễn giai nhân như thiên tiên đang nằm kia đi gặp Diêm Vương.
Vô tình, tư tưởng hắn bị bẻ cong, khơi khơi muốn giết một người không có cừu hận gì lớn lao với mình, hoàn toàn đứng trên góc độ có lợi mà suy tính. Kì thực, biến hóa tâm thái này bắt đầu chuyển biến từ cái đêm “Kinh Thiên xuất hiện”, chẳng qua bản thân hắn không chú ý.
Hắn mặc quần áo cho Lãnh Vũ rồi qua một bên, ngồi xuống vận công liệu thương. Ba lại tâm pháp Minh Vương Bất Động, Kinh Đào Thiên Trọng, Kinh Thiên quyết cùng gia nhau vận hành theo ba đường lối khác nhau. Nếu người võ lâm biết hắn kiêm tu ba loại tâm pháp, hơn nữa lại dung hợp nhuần nhuyễn, nhất định kinh ngạc vô cùng, đó vốn là chuyện không thể thực hiện được.
Vầng trăng sáng tỏ treo trên tầng không, ánh sáng nhu hòa, thánh khiết giống như những sợi lông tơ trắng mịn màng phủ khắp khu rừng. Lúc đó Độc Cô Bại Thiên đang có cảm giác chưa bao giờ trải qua, năng lượng cuồn cuộn vô tận từ bốn phuong tám hướng ào ạt đổ vào nội thể hắn, vết thương nhanh chóng hồi phục. Hắn lờ mờ cảm giác được trong dòng năng lượng có những sợi hơi lạnh, thình lình hắn cảm giác được cảnh tượng chung quanh rọi vào óc, rõ ràng nhắm chặt mắt nhưng mọi vật quanh mình đều được hắn “nhìn” rõ một cách chân chân thật thật. Hắn thấy rõ năng lượng của ánh trăng thánh khiết chảy vào nội thể như thác lũ, bồi đắp những kinh mạch bị thương, cũng thấy rõ Lãnh Vũ đang nhìn hắn với ánh mắt đầy cừu hận.
Lãnh Vũ lúc đó đau khổ đến không muốn sống nữa, trong lòng hối hận vô vàn. Tuy nhiên nàng lại được nhìn thấy một cảnh tượng kì dị, ánh trăng không ngừng tụ lại trên mình tên tiểu nhân ti bỉ lại âm hiểm, đáng chết vạn lần kia. Nàng kinh hãi, nhớ đến một loại thần công trong truyền thuyết, là thần công gì thì không thể nhớ nổi nhưng chắc chắn là một môn kì công cao thâm mạc trắc, có thể hấp thu tinh hoa của ánh trăng để nâng cao tu vi. Nàng chầm chậm nhắm mắt lại, vận công lực toàn thân xung phá huyệt đạo, nàng phải giải khai tất cả trước khi Độc Cô Bại Thiên đứng dậy, rồi giết hắn để tiết hận, nhưng thất vọng vẫn hoàn thất vọng, thủ pháp điểm huyệt đặc biệt cổ quái, căn bản không thể giải được. Nàng đâu biết đó là Phong Huyệt đại pháp trong Kinh Thiên quyết, trừ phi được người người tinh thông pháp quyết giải trừ, còn lại vô phương.
Phương đông lấp lánh ánh sáng như vảy cá, Độc Cô Bại Thiên cuối cùng cũng mở mắt, song mục thần quang lấp lánh, không chỉ thương thế được chữa lành hết mà công lực cũng cao hơn một tầng. Hắn vươn vai đứng dậy, đến trước mặt Lãnh Vũ. Cả đêm nàng không ngủ, liên tục suy tính đến hiện tại và tương lai, ngước nhìn hắn bước tới, trong lòng vừa giận vừa xấu hổ cùng cực.
Hắn ngồi xổm xuống, mặc cho nàng từng món y phục một, nàng phẫn hận cơ hồ ngất xỉu. Hắn lạnh lùng nhìn vào thân thể tuyệt mĩ, thuận tay giải huyệt cho nàng.
“Độc Cô Bại Thiên, tên ác ma kia, sớm muộn gì ta cũng giết ngươi.” Lãnh Vũ nghiến răng, dung nhan tuyệt mĩ lạnh lùng như băng tuyết.
“Ta muốn cưới cô.”
“Cái gì? Tên ác ma ngươi đừng có mơ.” Lãnh Vũ cơ hồ không dám tin vào tai mình.
“Đúng vậy, ta muốn cưới cô. Ta sẽ đên Lạc Thiên cung đề đạt hôn sự với phụ thân cô, xin ông ấy gả cô cho ta.”
“Ngươi là đồ ác ma, khốn kiếp, là tên tiểu nhân ti bỉ âm hiểm. Kể cả nam tử toàn đại lục này chết hết ta cũng không lấy ngươi.”
“Cô thật sự không muốn gả cho ta?”
“Tên vô sỉ ngươi dùng thủ đoạn ti bỉ có được thân thể ta, còn vọng tưởng lấy luôn trái tim ta? Đừng mơ, sớm muộn gì ta cũng khiến ngươi phải trả giá đắt.” Nói đoạn nàng không nén được, bật khóc nức nở.
“Cô còn có cơ hội, thật sự không muốn gả cho ta?” Giọng nói Độc Cô Bại Thiên băng lãnh, hoàn toàn không có chút cảm tình nào.
“Tên ác ma ngươi giết ta đi.” Lãnh Vũ ngừng khóc, lạnh lùng nói.
Độc Cô Bại Thiên chầm chậm nhắm mắt lại, một ác ma lập lờ trong sâu thẳm nội tâm gầm hét: “Giết, thành đại sự kể gì tiểu tiết, không giết ả ngươi sẽ bị Lạc Thiên cung truy sát tới chết.”
Hắn chậm rãi mở mắt, hét lớn: “Giết.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bất Tử Bất Diệt
Thần Đông
Bất Tử Bất Diệt - Thần Đông
https://isach.info/story.php?story=bat_tu_bat_diet__than_dong