Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thượng Tiên Ngươi Thật Hư
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 50: Con Chó Này Thúi Quá
X
em Huyền thiên kính là dựa vào tâm niệm, Thái Thượng Lão Quân vừa đọc tên Mộ Khanh, cảnh tượng lại chuyển sang một nơi khác. Tuyết phong vẫn thổi mịt mù, Mộ Khanh mặc ngân thiết giáp ngồi nghiêm chỉnh trước bàn, tay cầm một quyển sách, anh tuấn tiêu sái, hết sức chuyên chút, đứng bên cạnh là một tiểu tướng sĩ, còn có một nữ nhân đang nằm phía bên kia.
Chờ một chút! Một nữ nhân!
Huyền thiên kính từ trong tay Thái Thượng Lão Quân run lên, mọi người đều mở to mắt mà nhìn. Nữ nhân kia xinh đẹp diễm lệ, yểu điệu phong tình, giơ tay nhấc chân đều tạo nên vẻ thiên kiều bá mị. Hắc la sam bán trong suốt nhẹ nhàng phủ lên người, mái tóc đen tán loạn, chu môi khẽ cắn.
“Quân sư, ta lạnh quá” nữ tử ngẩng đầu làm nũng với Mộ Khanh
“Nga.” Mộ Khanh quăng một chùm nho cho tiểu tướng sĩ “nướng nóng đưa cho nàng”
Nho có thể nướng sao? tiểu tướng sĩ cầm chùm nho cảm thấy khó xử, nữ tử kia lại chu miệng nói “quân sư, nho nướng thì làm sao mà ăn?”
Mộ Khanh né tránh bàn tay nàng đặt lên lưng hắn “vậy ngươi dùng để ủ ấm tay đi”
Nữ nhân kia tươi cười quyến rũ, song chưởng mềm mại như không xương bò lên thắt lưng của Mộ Khanh, cố ý cọ cọ bộ ngực lên lưng hắn, thổi hơi sau tai hắn “Quân sư nói chơi sao? nho nhỏ như vậy sao có thể làm ấm tay. Ta lạnh, cần phải có thân thể to lớn ấm nóng mới có thể ủ ấm ta được, ta rất lạnh mà”
Tiểu tướng sĩ toàn thân toát mồ hôi, thầm nghĩ nữ nhân này dám vào quân doanh, còn ở nơi đông người mà công khai quyến rũ quân sư, thật lớn mật. Trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh quân sư nhà mình vồ lấy nữ nhân kia, hai lỗ mũi liền chảy máu. Tiểu tướng sĩ trấn định lau máu mũi, nghiêng tai nghe ngóng động tĩnh phía sau.
Mộ Khanh mắt cũng không rời sách, một tay để lên vai nữ nhân kia, hất nàng ra “ngươi chờ ta một chút, ta đi rồi trở lại ngay”
Nữ nhân mị nhãn nháy mắt, lưu luyến không rời: “Ta chờ ngươi nga.”
Mộ Khanh mỉm cười, vén rèm đi ra ngoài.
A Sơ mất bình tĩnh, hướng vào mặt gương rống to “nữ nhân ăn mặc quyến rũ kia là ai? Không phải chỉ có nam nhân xuất chiến sao? sao lại có một nữ nhân?”
Thái Thượng Lão Quân cũng rất ngạc nhiên “vừa rồi ở Lăng Tiêu điện xem cũng không thấy nữ tử này, chẳng lẽ là vừa tới quân doanh?’
Ngọc Cẩm cũng bất bình “nữ tử sao có thể đi vào quân doanh?’
Thương Thuật góp thêm chút gió “rối loạn quân tâm thì phải làm sao?”
Ngọc Cẩm liếc mắt xem thường hắn “ngươi cảm thấy tư sắc của nàng kia sẽ làm loạn được sao? ai loạn? Mộ quân sư hay là ngươi?”
Thương Thuật hắc hắc cười: “Ta nhớ tớ chuyện vừa rồi liền loạn.”
Ngọc Cẩm hai má đỏ bừng.
Lúc này trong mặt gương lại có động tĩnh. Mộ Khanh đúng là nói chuyện giữ lời, không lâu sau đã trở lại, tay còn dắt theo một hắc cẩu uy phong lẫm lẫm. Đó chính là Hao Thiên Khuyển.
Mộ Khanh dắt Hao Thiên Khuyển đến trước mặt nữ nhân kia “Nhị Lang Thần vẫn dùng nó để làm ấm ổ chăn”
Tiểu tướng sĩ vội nhắc nhở “Quân sư, đây là chó chiến đấu của Nhị Lang Thần, câu vừa rồi của ngài, nếu để Chân quân nghe được sẽ…”
Mộ Khanh cắt ngang lời hắn, khẳng định “ngày hôm qua bọn họ cùng nhau ngủ mà, chẳng lẽ ta nói sai?”
Tiểu tướng sĩ cúi đầu ‘dạ”
Nữ nhân kia dường như không thích Hao Thiên Khuyển lắm, vừa rồi còn chủ động dính lên lúc này lại thối lui.Mộ Khanh dắt Hao Thiên Khuyển tới gần, nữ nhân kia lại càng né tránh, cuố cùng bị dồn tới một góc liền la to lên “con chó này…con chó này…thúi quá”
Vừa dứt lời,một nam nhân mặc khôi giáp màu hồng, áo choàng đen từ ngoài đi vào, ánh mắt bén nhọn nhìn chằm chằm nữ tử kia “dám nói chó của bản quân thúi sao?’. Sau đó hắn chuyển tầm mắt sang phía Mộ Khanh, cực kỳ mất hứng “Mộ quân sư, ngươi làm gì vậy, bản quân chỉ đi ra ngoài một chút, trở về đã nghe bộ hạ của ta nói ngươi dùng tàn cốt Ma quân đưa thần khuyển của bản quân đi”
Người tới chính làm Nhị Lang Chân Quân.
Đến đúng là Nhị Lang chân quân.
Mộ Khanh đưa dây cương cho Nhị Lang Thần ‘ngươi dắt nó về đi, người ta chê chó của ngươi thúi, không làm ấm thân được kìa”
Nhị Lang Thần nhướng mi “buồn cười, dám chê thần khuyển của bản quân thối, trước kia ở Thiên giới, bao nhiêu tiên tử vì việc tắm rửa chải lông cho thần khuyển của bản quân mà vui mừng không thôi đó, nhất là Dao Liên tiên tử”
A Sơ trong lồng sắt lảo đảo suýt té
Mộ Khanh ở trong gương cũng tỏ vẻ đồng tình “đúng, khi Hao Thiên Khuyển mới tới toàn thân rất sạch sẽ, chắc do ngày hôm qua ngươi mang nó ra chiến trường, dính không ít ma huyết ah” ngừng một chút lại hỏi “lạ thật, ngươi sao lại ngủ cùng nó?”
Nhị Lang Thần sờ sờ cái mũi, mặt đỏ bừng “tuyết phong mù mịt, rất lạnh”
Người ngoại gương: đứng hình.
Nữ nhân bị xem nhẹ thấy Nhị Lang Thần không có ý dắt Hao Thiên Khuyển tới gần liền nghiêng người, một chân nhếch lên, vạt áo trước ngực buông lơi, để lộ cảnh xuân…
“Ôi ~~ ”
Tiếng kêu yêu kiều đã thành công thu hút sự chú ý của hai nam nhân và tiểu tướng sĩ. Nữ nhân kia khóc nức nở, đưa tay về phía hai nam nhân “vết thương trên đùi người ta như là bị đông lạnh rồi, đau quá, đau quá, làm sao bây giờ”
Miệng vết thương, đông lạnh… A.
Ánh mắt ba người đồng loạt nhìn về phía đùi nữ nhân kia, ở đó có một dấu vết bị trầy da
Nhị Lang Thần sắc mặt thư hoãn “không sao đâu” sau đó lôi kéo Hao Thiên Khuyển sống chết không chịu gần nữ nhân kia tiến lên
Nữ nhân kia sắc mặt liền biến, nhìn một người một chó hỏi “làm gì vậy?”
“Nước bọt của Hao Thiên Khuyển có khả năng chữa lành vết thương, trước kia bản quân bị thương đều nhờ nó liếm cho mấy cái. Ngươi cũng thử xem”
Nữ nhân kêu to: “A! Không cần!”
Mộ Khanh khoanh tay cười nói “không cần? chẳng lẽ ngươi muốn chúng ta hộ tống ngươi lên Thiên giới, để Y Tiên trị liệu vết thương nhỏ xíu này của ngươi? Không phải chúng ta không chịu, mà là tình hình hiện tại không cho phép. Ngươi vẫn nên nhẫn nhịn một chút, để Hao Thiên Khuyển liếm vài cái cũng vậy thôi”
Bên ngoài, Thương Thuật nổi giận “cái gì mà cũng giống nhau? Ta không có dùng liếm để chữa bệnh”
Ngọc Cẩm vuốt lưng hắn an ủi
Nữ nhân kia vẻ mặt ủy khuất, gạt lệ nói “tiểu nữ vốn tưởng rằng được tiên nhân cứu thì có thể lên trời hưởng phúc, không ngờ…ô..ô”
Đối mặt nữ nhân rơi lệ, giọng điệu của Mộ Khanh có chút dịu lại “bây giờ lên đó rất phiền toái, chúng ta cũng không mang theo nhiều thuốc, ngươi chịu khó chút đi”
Nữ nhân kia khẽ cắn môi, hai tay che mặt, dè dặt xòe đùi ngọc ra. Hao Thiên Khuyển nhìn chằm chằm cái chân nàng, đứng yên bất động. Nhị Lang Thần lấy mũi chân hất hất cái đuôi của nó mấy cái, nó mới rất không tình nguyện mà liếm chân nữ nhân kia mấy cái.
Nữ nhân kia run run, đối mặt với hai nam nhân này, nàng hoàn toàn bó tay.
Hồi lâu, nữ nhân kia vẫn không lên tiếng, có lẽ đang cảm nhận sâu sắc ý tứ nhiều lời ắt rơi lệ.
Nhị Lang Thần cũng không rời đi liền mà cùng trò chuyện với Mộ Khanh một lát, sau đó thì im lặng xem sách. Đột nhiên Mộ Khanh hỏi “uy, ngươi và Tây hải tam công chúa thế nào?”
Nói đến nàng, khuôn mặt của Nhị Lang Thần hiện lên ý cười ấm áp “rất tốt”
Mộ Khanh buông sách nhìn hắn “nghe nói Tam công chúa và Nhị công tử Thanh Khâu là thanh mai trúc mã?”
Nhị Lang Thần ngẩn ra “Bọn họ là trong sạch!”
Mộ Khanh liếc hắn một cái “Ta đâu có nói gì, chỉ muốn nhắc nhở ngươi một chút, đừng để Tam công chúa gần gũi Yêu Mi quá”
“Chuyện này ta hiểu rõ hơn ngươi”
“Đúng là kẻ lỗ mãng, tự nhiên gây sự với ta làm gì, thu hồi đôi mắt của ngươi đi, trừng ta ta làm chi. Ta lúc trước đối địch với ngươi cũng không sai”
Nhị Lang Thần hừ lạnh.
Mộ Khanh chỉ vào Hao Thiên Khuyển nói “này, chó của ngươi sùi bọt mép kìa”
Nhị Lang Thần cả kinh la lớn “Hao Thiên”
Hao Thiên Khuyển không ngừng sùi bọt mép, nước bọ trào ra dính cả lên tay Nhị Lang Thần. Mộ Khanh cười lạnh, phi thân đến chế trụ cổ nữ nhân kia. Nàng kinh hãi, gian nan hỏi “khụ…quân sư, ngươi làm gì vậy? muốn giết ta sao?”
“Ngươi huyết có độc.” Mộ Khanh lạnh lùng.
“Quân sư, ngươi… Ngươi nói cái gì ta nghe không hiểu” nữ nhân ra sức giãy dụa
“Từ lúc Nhị Lang chân quân vào cửa không mang theo thứ gì, mà thứ duy nhất Hao Thiên Khuyển chạm vào là máu của ngươi? Ma tộc độc hạt, máu cũng có độc. Mặc dù Hoặc Quân che giấu ma khí của ngươi nhưng máu của ngươi đã bán đứng ngươi. Muốn dùng mỹ nhân kế để lên Thiên giới làm loạn sao? Hoặc Quân cũng coi thường chúng ta quá đó” Mộ Khanh nói năng hùng hồ đầy lý lẽ, hai tay cũng tăng thêm lực.
Nữ nhân cười lạnh một tiếng, cúi đầu cắn lên tay hắn. Đều nói nữ nhân tâm địa như rắn rết mà nàng hạ khẩu cũng không lưu tình, gần như dùng hết khí lực làm Mộ Khanh đau đến mức phải buông tay, trên mu bàn tay xuất hiện dấu răng màu đỏ, sâu đến tận xương. Nữ nhân kia có cơ hội liền chạy ra ngoài, ma khí trong cơ thể cũng mạnh mẽ tuôn ra, hóa ra là một bò cạp đen.
Nhị Lang Thần lập tức phóng tam tiêm kích trong tay, thần lực mạnh mẽ mà tốc độ cũng gấp hai lần ma nữ bò cạp. Chưa ra tới cửa, ma nữ bò cạp đã bị tam tiêm kích đâm trúng, máu me đầy người.
Mộ Khanh không chút hoang mang để tiểu tướng sĩ băng bó vết thương cho mình. Tiểu tướng sĩ bị tình cảnh vừa rồi làm cho sợ hãi, buộc bàn tay của Mộ Khanh thật dày. Sau đó Mộ Khanh đổ từ trong bình ra một viên tiên đan. Cũng may khi nãy Hao Thiên Khuyển liếm vết thương cho nữ nhân kia cũng không tình nguyện, cho nên độc tố rất nhẻ, dùng giải dược bách độc hoàn sẽ khỏi ngay.
Nhị Lang Thần niệm khẩu quyết, tam tiêm kích liền trở lại tay hắn. Ma nữ bò cạp nằm rạp trên đất, tư thái yêu mị, bi thống nói “ta đời trước đã gây nghiệt gì mà hôm nay gặp phải hai cực phẩm nam nhân các ngươi, quyến rũ không thành còn bị sỉ nhục”. Nàng cố gắng ngẩng đầu, rưng rưng nhìn Hao Thiên Khuyển “ta bình sinh ghét nhất là chó, vừa thúi vừa xấu, mà ngươi còn đen nữa…có thể đem một con chó như ngươi luyện thành thần khuyển cũng chỉ có một mình Chân quân”
Nhị Lang Thần vuốt ve đầu Hao Thiên Khuyển, mất hứng nói “nó là tế khuyển”
Nữ nhân kia lại bị trọng thương lần nữa “ta nói …ta nói…chó thúi ah”
Nói xong thì hồn phi phách tán.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thượng Tiên Ngươi Thật Hư
Cơ Tiểu Giáp
Thượng Tiên Ngươi Thật Hư - Cơ Tiểu Giáp
https://isach.info/story.php?story=thuong_tien_nguoi_that_hu__co_tieu_giap