Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thủ Hộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 54: Nước Mắt
L
akjhal và thiên thần vượt qua những tâng mây hướng lên đỉnh núi Garael, trong ngọn núi ẩn hiện các kiến trúc màu trắng, tất cả chìm đắm trong ánh sáng thần thần thánh phát ra từ ngọn núi.
Cả lãnh địa của tộc Thiên Thần trở nên lung linh và thần thánh, Lakjhal cất giọng khen ngợi:
-Tuyệt đẹp.
Thiên thần liếc nhìn Lakjhal và bình thản nói:
-Tất cả đều được ban tặng bởi thánh kiếm Platonic.
Lakjhal bỗng dưng hỏi thiên thần:
-Ngươi tên gì?.
Thiên thần chìm đắm trong hồi ức.
-Đã rất lâu rồi mới nhớ lại tên mình, tộc thiên thần đã từ lâu quên mất tên của bản thân mỗi người, ngươi có thể gọi ta là Metatron.
-Có một cách khiến các ngươi lấy lại tình cảm.
Metatron hơi chấn động, Lakjhal nói tiếp:
-Hòa nhập vào loài người và quan sát cuộc sống của họ.
Metatron lắc đầu:
-Con người là loài sinh vật với linh hồn đã bị vấy bẩn, chúng ta thà rằng không có tình cảm chứ không muốn bị nhơ nhuốc như bọn chúng.
-Đúng vậy, con người là loài sinh vật có linh hồn đã bị vấy bẩn.
Cậu nhẹ nhàng lắc đầu tiếp tục nói:
-Nhưng do các ngươi chưa thấy được mặt khác lương thiện, và hạnh phúc của họ, các ngươi vì bị Platonic thanh lọc nên trong suy nghĩ chỉ có sự trong sạch và không trong sạch. Vạn vật đều có hai mặt của mình, loài người cũng thế, họ có mặt xấu nhưng cũng có mặt tốt.
Lakjhal mỉm cười nói với Metatron:
-Nếu các ngươi muốn tìm lại tình cảm thì hãy quan sát cuộc sống của họ, họ là sinh vật có nhiều tình cảm nhất trên thế giới này.
-Cảm ơn đã cho lời khuyên, chúng ta sẽ cân nhắc việc này.
Hơi cân nhắc một chút, Metatron lên tiếng:
-Thế còn ngươi, ngươi muốn mất đi tình cảm của mình sao?. Nếu ngươi rút lên thánh kiếm thì đồng nghĩa với việc ngươi sẽ trở nên giống như chúng ta.
Lakjhal nở một nụ cười rực rỡ và nói:
-Nếu rút lên thánh kiếm thì ta sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian.
Lời nói đầy tự tin, nụ cười như tỏa ra ánh sáng ấm áp chiếu khắp trời đất của Lakjhal khiến Metatron thất thần.
Lakjhal tự biết chính bản thân cần gì, sau khi mười bước lột xác tâm tình thì trong cậu giờ chỉ còn duy nhất tình cảm cho Arthur, không còn bất kỳ gì trong lòng cậu nên cậu đã trở nên thánh khiết, Platonic không thể nào tinh lọc được Lakjhal nữa.
Cậu đau khổ sao?. Dành tình cảm duy nhất cho người mình yêu nhất thì có gì đau khổ, một khi rút lên thánh kiếm thì tình cảm của Lakjhal dành cho Arthur sẽ được nhân lên hàng triệu lần và thuần khiết hoàn toàn, không nghi ngờ đó chính là khoảnh khắc cậu hạnh phúc nhất thế giới.
…
Hai người bay đến đỉnh núi.
Ánh sáng trắng chói lòa quét đến cơ thể Lakjhal nhưng nó lại chẳng có tác dụng gì đối với cậu khiến Metatron kinh ngạc. Chỉ có một người hoàn toàn thuần khiết mới không chịu ảnh hưởng của sự tinh lọc từ thánh kiếm Platonic.
Lakjhal lấy ra “niềm tin thủ hộ” Radefal ra, ánh sáng của Platonic trở nên cường liệt thêm khi nhận ra sự hiện diện của Deviance.
Trên đỉnh núi bốc lên một một quầng sáng màu đen trắng chói mắt.
Metatron nhận ra khí tức xa đọa nặng nề phát ra từ thanh kiếm Lakjhal vừa lấy ra, tuy chán ghét khí tức này nhưng hắn cũng chỉ hờ hững nhìn, Platonic đã xóa sạch cảm xúc của tộc Thiên Thần nên hắn cũng chẳng còn kính trọng với thánh kiếm như trước.
Khi bàn tay Lakjhal chạm vào Platonic thì một trận ánh sáng trắng cường lực quét ngang cơ thể cậu, nhưng cậu không có cảm giác gì đặc biệt bởi tâm tình Lakjhal hoàn toàn trong sáng. Cảm xúc của Lakjhal đối với Arthur sau khi được ánh sáng quét trở nên trong suốt và đặc biệt rõ ràng.
Platonic bỗng nhiên hút đi tất cả ánh sáng trong bầu trời, thanh Radefal cũng trở nên yên lặng. Lakjhal biết đã đến bước cuối cùng để Radefal dung hợp thánh kiếm Platonic.
Thanh Platonic bay đến và đâm thẳng vào trí tim Lakjhal, cậu không cảm thấy đau đớn.
Vô vàn cảm giác tốt đẹp truyền đến tâm trí Lakjhal, tâm trí của Lakjhal như chìm trong ánh sáng của hạnh phúc, các cảm giác tốt lành, đẹp đẽ.
Lakjhal đi trên một con đường được lót bằng mây lành, trong tay cậu là bàn tay của Arthur, những người Lakjhal quý trọng đứng chúng quanh mỉm cười hạnh phúc nhìn Lakjhal.
Trước mắt Lakjhal xuất hiện một cánh cửa hoàng kim.
Lakjhal đứng nơi đó nhưng không bước vào, cậu bước vào thì tất cả tình cảm của bản thân sẽ chỉ còn dành cho Arthur, tất cả những người cậu đã từng quen sẽ trở nên bình thường trong cuộc đời Lakjhal.
Một giọt nước mắt lấp lánh lăn trên gương mặt thanh tú của Lakjhal, cậu mỉm cười nói:
-Vĩnh biệt mọi người.
Nói rồi cậu dắt lấy bàn tay của Arthur và kéo nàng bước qua cánh cửa hoàng kim.
Khung cảnh chung quanh Lakjhal trở nên bình lặng, cậu từ từ mở mắt.
Chung quang là đồng cỏ rộng mênh mông dưới bầu trời đêm đầy sao tuyệt đẹp, Lakjhal sững sờ, cậu không thể nào quên được khung cảnh này.
Đây là nơi Arthur hay mang cậu trốn ra khỏi kinh thành để ngắm sao.
Bờ vai Lakjhal run rẩy, cậu xoay nhẹ người lại như sợ rằng tất cả chỉ là giấc mơ.
Nụ cười lấp lánh đó, ánh mắt dịu dàng đó, gương mặt quen thuộc đó,…
-Arthur…
Lakjhal cất tiếng thì thào gọi nhẹ, cậu sợ rằng mình lớn giọng sẽ khiến cô tan biến. Arthur bật cười nhìn dáng vẻ run rẩy và sợ sệt của Lakjhal, cô vươn tay xoa đầu cậu nói:
-Ngốc, ngốc, ngốc,… chuyện gì làm em sợ thế?.
Lakjhal run rẩy vươn bàn tay lên giữ lại hơi ấm truyền đến mái tóc của mình, đã hơn 40 năm rồi, đã hơn 40 năm xa cách.
Lakjhal kéo Arthur vào lòng và ôm lấy cô thật chặt, ôm đến nỗi làm cho Arthur cảm thấy hơi đau. Cô muốn kêu lên nhưng lại cảm thấy sự cô đơn, nỗi nhớ nhung và tình cảm mãnh liệt vô bờ của Lakjhal truyền đến từ bờ vai đang run rẩy ôm cô.
Arthur đưa tay ôm lấy Lakjhal dịu dàng, cô vỗ nhẹ vào lưng cậu và nói:
-Đừng sợ, đừng sợ, có chị ở đây rồi, em cứ khóc đi,…
Lakjhal không kìm nén mà thả ra mặt yếu đuối chôn sâu trong tim, cậu khóc như một đứa bé… cậu rất mệt mỏi, vô cùng mệt mỏi với hành trình hơn 40 năm, bao nhiêu đau khổ, bao nhiêu lần đứng bên bờ vực của cái chết, cậu đã không đếm được nữa.
Lakjhal an bình ngủ thiếp đi trong lòng Arthur, ngủ thiếp với giọng hát mềm nhẹ của Arthur vang bên tai.
…
Lakjhal mở mắt, và nhìn quang cảnh trên đỉnh núi một cách ngơ ngác.
Vậy ra cậu đã mơ một giấc mơ tuyệt đẹp, giấc mơ đẹp đến nỗi Lakjhal không muốn thức dậy nữa.
Nước mắt lăn dài trên gương mặt Lakjhal, cậu nhẹ giọng thì thào:
-Chúng ta sẽ gặp lại, em muốn được nghe chị xoa đầu như lúc đó, em muốn được nghe giọng hát của chị một lần nữa, tạm biệt Arthur.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thủ Hộ
ND
Thủ Hộ - ND
https://isach.info/story.php?story=thu_ho__nd