Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đằng Sau Những Nụ Cười
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Nắng Tiếc Thương
M
ấy chục năm trước, lúc còn là một đứa trẻ lên 10, tôi có những ước mơ rất tội nghiệp. Bây giờ già rồi nhìn lại mà thấy tội nghiệp chứ lúc đó, ở tuổi đó, đứa trẻ nào lại chả có những mơ ước đó. Đôi giày mới. Cái áo mới. Tôi còn có một ước mơ khác. Nó bình thường với tất cả những đứa trẻ khác nên trở thành không bình thường với tôi. Tôi mơ ước lời nói dịu dàng, vòng tay âu yếm của mẹ, là một cái hôn lên trán, lên má. 60 năm qua, tôi vẫn là một kẻ mồ côi, tóc đã phai màu mà vẫn còn ôm ấp giấc mơ trẻ thơ tội nghiệp. Tôi đã có cả trăm cái áo mới, cả trăm đôi giày mới nhưng cảm giác chỉ thế thôi. Đó chỉ là những thứ mua được bằng tiền và ai mua cũng được. Một cái hôn lên trán, lên má của một người đàn bà đẹp và kiêu hãnh. Khi xa Hà Nội tôi đã là một đứa trẻ mồ côi cha. Tôi thèm khát tình thương từ đó. Nhà thêm đông dần.Tình thương dành cho tôi vốn mong manh như tơ trời - là tôi nghĩ thế chứ có ai thấy tơ trời bao giờ đâu - đã đứt đoạn. Tôi ước sao có ngày một mình ăn hết một trái xoài… Đến lúc có thể ăn cả một vườn xoài, có cả trăm cái áo, trăm đôi giầy. Cái thời mơ ước đã qua. Không còn mơ ước gì. Bỗng lại buồn vì tại sao tôi lại mơ ước những thứ mua được bằng tiền. Ai mua cũng được.
Có lẽ vì tôi có những mùa Xuân rất buồn nên lần đầu tiên trong đời có được một người đàn ông săn sóc, lo lắng, nhắc nhở từng chút. Bỗng một giây phút, người đó bỏ tôi mà đi, mang theo cả mùa Xuân đời tôi.
Nỗi buồn của tôi nếu đo được bằng năm tháng nó sẽ dài hơn một đời người. Tôi ở Mỹ đã mấy chục năm, cứ hễ khi nào nghe mọi người hô lên Tết Tết thì biết là Tết. Nơi này mọi người cũng đón Tết như xưa ở quê nhà, nhưng không có cảnh Tết nhà giàu Tết nhà nghèo. Ở xứ này ông Tổng thống cũng như chàng homeless ăn cũng giống nhau. Hamburger. Bởi vậy khi Tết đến Xuân về, mỗi năm một lần nhà nào cũng thế. Bánh chưng, trái cây, hoa và nhang sửa soạn cho ông bà, cha mẹ nội ngoại xa gần về cùng hưởng với con cháu.
Bao nhiêu năm rồi, chồng tôi luôn là người sửa soạn mâm cúng nhỏ nhưng rất đầy đủ. Hoa phải đẹp. Trái cây tươi ngon vừa phải không thô lậu. Rượu, nước lạnh, nước trà... Rất chu đáo và thành kính. Tự tay anh đưa ra ngoài, tôi quay vào nhà chờ đợi. Còn 5 phút đến Giao thừa, chồng tôi quần áo chỉnh tề cùng tôi bước ra ngoài. Chồng tôi bảo đi đâu, tôi đi đó. Có lái xe giây nào đâu mà phân biệt Đông Tây Nam Bắc. Đi hái lộc rồi tự mình xông nhà. Việc đầu tiên anh làm là gọi điện thoại chúc Tết ông Trầm Tử Thiêng, rồi sau đó chúc Tết ông bà Lâu. Xong xuôi anh lì xì cho tôi. Vợ chồng ăn một miếng bánh. Hai chúng tôi ôm nhau. Cái ôm nhẹ nhàng mỗi năm một lần rồi ai về phòng nấy. Hết Tết.
Nghề nghiệp của tôi nay chỗ này mai chỗ khác. Lễ Tết và những ngày cuối tuần ít khi chúng tôi có mặt ở nhà. Chúng tôi chúc Tết nhau qua điện thoại từ khắp mọi nơi. Sợi giây điện thoại thay cho vòng tay quen của chồng. Tôi vẫn cảm thấy mùa Xuân ấm áp. Tôi đi hát xa luôn mang theo hơi thở, mùi da thịt thân quen gần gũi sáng trưa chiều tối, ngày nắng ngày mưa. Dù cách một cánh cửa đóng lại, cách một đại dương ngàn dặm, chồng tôi luôn cạnh tôi khi nhắm mắt khi mở mắt.
Ngày đầu năm tôi thường ra khỏi nhà đi trên con đường quen. Chúng tôi thường cùng đi bộ với nhau. Trên con đường này tôi đã lượm một trái quýt rụng bên đường mang về trồng chơi - cũng là cái tính tinh nghịch của tôi - nhưng mà rồi nó lại ra bưởi. Tôi hỏi chồng: “Lạ quá anh ạ, rõ ràng là quýt mà sao bây giờ lại là bưởi?” Chồng tôi cười. “Làm sao anh biết được. Quýt hay bưởi cũng giống nhau. Em trồng cây gì cũng ngon mà.” Lạ thật. Tôi hỏi chuyện này, ai cũng cười.
Mùa vừa rồi cây này ra được 19 quả. Lần đầu tiên chồng tôi ăn bưởi từ chính cái cây... quýt tôi trồng. Tôi cứ lột sẵn từng múi để dành cho chồng mà không biết rằng đó cũng là những trái bưởi cuối cùng chồng tôi ăn. Tôi thích vào chợ ngắm nhìn, cái gì cũng muốn mua. Anh đi sau cằn nhằn. “Đầy một nhà rồi mà sao em cứ mua mãi thế.” Tôi cười. Đi với vợ một tí đã cằn nhằn. Giá mà đi với đào lộn hột nhỉ.
Tết đến. Thời gian gia đình đoàn tụ. Mọi nhà, mọi người đầm ấm bên nhau cho một ngày mới, một năm mới. Ngày hôm qua tôi đã biết. Ngày mai chỉ có Chúa Mẹ biết. Hôm nay nắng thật đẹp nhưng hoa đào nở sớm lại đã bắt đầu tàn rụng. Với tôi 5 phút trước giờ Giao thừa là đón Tết. 5 phút sau Giao thừa là hết Tết. Vài phút phù du ngắn ngủi báo hiệu đời người đã mất chứ không được thêm gì. Vạn vật trời đất, nắng mưa, sông núi, ngày đêm thì vẫn cứ thế. Đó là tại tôi nghĩ thế, cảm thấy tất cả vẫn thế. Những thay đổi mất còn chỉ là một khoảnh khắc. Một chớp mắt. Một tiếng thở dài.
Nghĩ đến chồng, tôi thấy thật tội cho anh. Hôm nay tôi đi một mình. Cũng ngôi chợ này, hàng hóa chất đầy các kệ. Cũng trái cây thịt cá rau cỏ. Mà sao... Tôi đứng im một góc ngẩn ngơ nhìn quanh rồi lặng lẽ đi ra. Tiếng cằn nhằn quen thuộc của chồng tôi đâu rồi? Đâu mất rồi nhỉ? Trời rất xanh. Nắng vàng rực rỡ. Tôi cúi đầu bước đi trên con đường quen. Cảnh vật bỗng dưng mờ đi. Tôi cúi xuống thấp hơn. Thấp hơn nữa. Tôi muốn tìm trên con đường này những mơ ước thơ dại đáng thương hay tôi đang bắt đầu tìm lại cái ước mơ tôi đã có vừa vuột khỏi tay tôi.
Cúi xuống. Cúi xuống thấp hơn nữa. Không ai nhìn thấy. Nỗi tiếc thương sẽ rơi xuống lặng lẽ trên con đường đầy nắng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đằng Sau Những Nụ Cười
Khánh Ly
Đằng Sau Những Nụ Cười - Khánh Ly
https://isach.info/story.php?story=dang_sau_nhung_nu_cuoi__khanh_ly