Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trang Chủ Đừng Vội
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 53: Ta Giúp Chàng
E
dit: Tiểu Ngọc Nhi
Ngực Tư Lăng Cô Hồng có chút kịch liệt phập phồng, ôm Đường Niệm Niệm một hồi lâu mới chậm rãi bình tĩnh lại. Nhìn Đường Niệm Niệm trong lòng, cúi đầu nhẹ nhàng cọ cọ cằm lên mái tóc nàng, động tác mềm nhẹ làm cho người ta cảm nhận được một loại thân mật trân trọng vô cùng.
“Niệm Niệm.” Tư Lăng Cô Hồng khẽ gọi một tiếng, ôm nàng bước về phía nhà tắm sau các. Mở ra một khối ngọc điêu nhô lên, nước ấm từ tứ phía trong miệng ngọc điêu phun ra, không đến một lát đã đổ đầy toàn bộ bồn tắm.
Lấy tay thử nước ấm xong, mới ôm Đường Niệm Niệm vào trong bồn. Đường Niệm Niệm vốn thân thể xụi lơ vừa chạm được nước ấm càng thêm lười biếng không thôi, toàn thân dựa vào trong lòng Tư Lăng Cô Hồng, mặc hắn một tay ôm một tay tỉ mỉ tắm ình.
“Ô ô, chủ nhân thật là lợi hại, độc độc ngon quá, chủ nhân phải ăn thêm nhiều độc độc nữa, làm vững chắc tu vi, không cần bao lâu nhất định sẽ có thể đột phá~” Giọng nói phấn khởi tung tăng của Lục Lục vang lên trong đầu.
Đường Niệm Niệm lười biếng ừ hử, hai mắt thỏa mãn híp híp lại. Lợi ích của công pháp song tu này còn lớn hơn trong tưởng tượng của nàng, tu vi đột nhiên tăng mạnh phải củng cố thật tốt mới có thể sử dụng hiệu quả, bằng không sẽ lãng phí.
Tắm sạch một thân mồ hôi dinh dính, Tư Lăng Cô Hồng ôm nàng lên bờ, tự tay cầm khăn gấm lau khô rồi mặc quần áo cho nàng.
Một loạt hành động này đã sớm không phải lần đầu tiên, nhưng sau khí phá vỡ ý nghĩ mạnh yếu phân biệt kia, lúc này Đường Niệm Niệm càng thêm hưởng thụ sự săn sóc tỉ mỉ của hắn, càng lúc càng tham luyến.
Bị đôi mắt ướt át kia của Đường Niệm Niệm nhìn chằm chằm, Tư Lăng Cô Hồng vốn đang mặt quần áo cho nàng, lúc đưa tay cài cúc áo, liền cúi cầu nhẹ nhàng cắn lên môi Đường Niệm Niệm.
Mặc xong, hắn buông nàng ra, chuẩn bị đi lấy quần áo ình, thì Đường Niệm Niệm đột nhiên đưa tay lấy trước. Tư Lăng Cô Hồng nghi hoặc nhìn lại, còn kịp chưa mở miệng hỏi, thì Đường Niệm Niệm đã cầm bộ áo thuần trắng, ngửa đầu không chớp mắt nói: “Ta giúp Cô Hồng.”
“Được.” Tư Lăng Cô Hồng mặt mày vui mừng cong lên, còn có vẻ sủng nịnh nồng đậm.
Lần đầu tiên giúp người mặc quần áo, động tác Đường Niệm Niệm cũng không thuần thục lắm, vì nghĩ cho nàng, Tư Lăng Cô Hồng còn khom người xuống, để nàng không phải kiễng chân, nâng cao tay là có thể thoải mái mặc vào cho hắn. Dù vậy, thì thần sắc trên mặt Tư Lăng Cô Hồng cũng rất ôn hòa thỏa mãn, giống như đã có được tất cả.
Thậm chí, có điểm ngây ngô.
Đường Niệm Niệm thỉnh thoảng giương mắt lên nhìn vẻ mặt hắn, động tác trên tay vô cùng nghiêm chỉnh. Nghĩ đến đối phương bởi vì việc mình làm mà vui mừng, bản thân cũng không tự chủ được vui theo, thầm nghĩ sau này phải làm tốt hơn, để hắn càng thêm vui vẻ.
Giờ khắc này, sương phòng vẫn còn lộ ra chút hoan mị kiều diễm, nhiệt khí trong bồn tắm như mây mù trên trời, nữ tử chỉnh vạt áo cho nam tử, cài thắt lưng, nam tử hơi khom người, cúi mắt lẳng lặng chuyên chú nhìn người bên cạnh, nhất thời ấm áp mà yên tĩnh.
“Cốc cốc” tiếng gõ cửa rất nhọ mang theo một tia cẩn trọng lúc này vang lên, giọng Chu Diệu Lang từ bên ngoài truyền đến, “Trang chủ, chủ mẫu đã tỉnh? Thuộc hạ đã chuẩn bị xong đồ rửa mặt chải đầu.”
Con mắt Tư Lăng Cô Hồng không hề nhúc nhích, nói: “Vào đi.”
Cửa gỗ khắc hoa đẩy ra, Chu Diệu Lang vẻ mặt có chút quỷ dị tươi cười đi vào, hai gò má đỏ bừng, nét cười đã sắp che kín dung nhan, sóng mắt lóng lánh như ăn trộm, cùng bộ dáng trầm ổn ngày thường thực sự không thích hợp.
Vừa vào trong sương phòng, hai mắt Chu Diệu Lang liền cực nhanh đem đống hỗn độn trong phòng thu vào, chóp mũi giật giật, khóe miệng nhanh chóng ngoác đến mang tai. Nâng tay áo che miệng ho nhẹ một tiếng, khoát tay với đám người phía sau, bảo các nàng đứng đó, còn mình bắt đầu tự tay thu thập giường trong sương phòng, ngón tay khẽ nhấc, nhìn đến lạc hồng phía dưới chăn mỏng, biểu tình trên mặt nhất thời vui mừng lại giống như bi ai, kinh ngạc đứng một lúc, mới không dấu vết đưa tay lau đi lệ trên khóe mắt, mím môi cười rồi bắt đầu thu dọn.
Phu nhân, trang chủ cuối cùng đã gặp được người có thể ở chung cùng mình cả đời, nếu ngài nhìn thấy, chắc hẳn đã có thể yên lòng rồi chăng.
Khi Tư Lăng Cô Hồng ôm Đường Niệm Niệm ra khỏi nhà tắm, sương phòng đã được thu thập ổn thỏa, Chu Diệu Lang đang đổi huân hương mới, mở rộng cửa sổ, làm cho chút mùi vị ái muội còn sót lại trong sương phòng dần dần tiêu tan, khôi phục sự tươi mới.
Tư Lăng Cô Hồng tự tay rửa mặt chải đầu súc miệng cho Đường Niệm Niệm xong, mới hỏi: “Ra ngoài dùng bữa?”
Đường Niệm Niệm gật đầu, hai mắt trong trẻo nhìn ra bên ngoài. Mưa phùn kéo dài, tí tách rơi trên cành lá, thanh thúy dễ nghe, làm cho người ta yêu thích.
Tư Lăng Cô Hồng mỉm cười, ôm nàng ra khỏi sương phòng, tìm một đình hiên trong rừng trúc, đặt nàng lên chiếc ghế dựa làm bằng mây, “Một lát là xong thôi.”
“Ừ.”
Hai tay Đường Niệm Niệm để trên bàn trúc, khéo léo chống cằm, hai mắt nhìn bóng dáng đi trong mưa kéo dài của Tư Lăng Cô Hồng. Màn mưa giống như tấm rèm che mềm mại, mông lung, trường bào dài hắn mặc không dính chút bùn đất, tóc đen buộc đơn giản theo gió lay động, bồng bềnh tung bay.
“Chủ mẫu.” Lúc này, Chu Diệu Lang một tay dùng quạt giấy dầu che mưa, một tay bưng chén thuộc chậm rãi đi tới, ánh mắt tràn ngập vẻ vui mừng niềm nở.
Đường Niệm Niệm nhìn qua chén canh nàng đưa, chóp mũi ngửi ngửi, rồi nâng mắt lên nhìn nàng. Đây là cái gì?
Chu Diệu Lang không chút giấu diếm chờ mong cười nói: “Chủ mẫu, đây là canh dục tử, giúp hỗ trợ người mang thai, như vậy mới có thể nhanh chóng có đứa nhỏ của người và trang chủ!”
“Đứa nhỏ của ta và Cô Hồng?” Đường Niệm Niệm trợn mắt, sóng mắt dao động, nghiêm túc suy tư.
“Đúng vậy!” Chu Diệu Lang giống như một bà bà vội vàng muốn ôm cháu, tươi cười dụ dỗ nói: “Đứa nhỏ là kết tinh tình yêu của chủ mẫu và trang chủ, là đời sau nối tiếp hai người, chủ mẫu nghĩ xem, đứa nhỏ này sẽ giống ai? Bất kể là giống chủ mẫu hay giống trang chủ, thì chắc chắc sẽ đều cực kì đáng yêu, nhớ bộ dáng trang chủ hồi bé đúng là vô cùng chọc người ta yêu thích đó.” (TNN: thằng nhỏ kia đúng là rất đáng yêu, rất ác ma =]])
Không thể trách nàng nóng lòng, đây không chỉ vì nàng thực sự muốn Đường Niệm Niệm có thể hoài thai đứa nhỏ, mà quan trọng hơn chính là sợ Đường Niệm Niệm không có ý niệm mang thai trong đầu, phải biết rằng Đường Niệm Niệm là một luyện dược sư, muốn làm ình không mang thai vô cùng dễ, nàng có muốn ngăn cản cũng không được.
Đường Niệm Niệm bình tĩnh nghe, sóng ngầm trong mắt giống như hào quang lấp lóe. Đứa nhỏ của mình và Cô Hồng? Đứa nhỏ giống mình hoặc giống Cô Hồng?
“Chủ mẫu cảm thấy sao?” Chu Diệu Lang thật cẩn thận hỏi.
Đường Niệm Niệm chớp mắt, liền tiếp nhận chén thuốc trong tay nàng, một ngụm uống hết.
Chu Diệu Lang nhìn, tức khắc lông mày vui mừng cong lên. Như vậy xem ra, chủ mẫu là thật sự yêu thích trang chủ, bằng không thì đã không muốn sinh con cho hắn.
Nghĩ đến đây, vui mừng trong mắt Chu Diệu Lang càng đậm.
Mưa nhỏ dần, song sương mù lại càng dày đặc. Thân ảnh Tư Lăng Cô Hồng từ xa xa đi tới, mang theo một bàn đầy đồ ăn tinh xảo. Ôm Đường Niệm Niệm ngồi lên đùi, mới bắt đầu cùng nhau ăn.
Chu Diệu Lang ở một bên trơ mắt nhìn Tư Lăng Cô Hồng ngoại trừ Đường Niệm Niệm thì đối với ai cũng bộ dạng hờ hững, không khỏi che miệng cười. Hôm nay sợ là ngày vui vẻ khoái hoạt nhất của trang chủ kể từ khi chào đợi tới nay đi, chỉ mong phần vui vẻ này sẽ không bao giờ biến mất.
Kỳ thật dụ dỗ Đường Niệm Niệm sinh đứa nhỏ, trong lòng Chu Diệu Lang làm sao không phải không tính kế. Một nữ tử chỉ cần có đứa nhỏ tự nhiên sẽ càng không thể buông tay, không rời đi được, tâm cũng sẽ mềm lại. Cho dù Đường Niệm Niệm không phải nữ tử bình thường, thì nàng cũng không thay đổi được thiên tính đó. Như vậy chỉ cần có đứa nhỏ, Đường Niệm Niệm và trang chủ mới có thể rằng buộc vững chắc khó phân ly.
“Chít——” Tiếng chim gáy ngất trời, thú bay từ không trung xẹt qua, một bóng đen từ trên trời giáng xuống, vững vàng đáp đất, quỳ một gối không thấy rõ khuôn mặt, giọng nói không chút cảm xúc như máy móc truyền tin: “Bẩm thiếu chủ, gia chủ có lệnh, di giá tới Thiên Vãn điện thương lượng chuyện quan trọng.”
Đường Niệm Niệm nháy mắt mấy cái, há miệng nuốt một ngụm cháo Tư Lăng Cô Hồng đút tới, ghé mắt nhìn người nọ trên mặt đất.
Chu Diệu Lang mặt mày căng thẳng, đúng lúc này tới gọi thiếu chủ là có ý gì, sợ là chuyện đêm qua đã bị biết được rồi!
Người nọ truyền lời xong liền không nói câu nào, giống như pho tượng không sự sống quỳ trên đất, Tư Lăng Cô Hồng vẫn như không nghe thấy đút cháo cho Đường Niệm Niệm, thẳng đến lúc Đường Niệm Niệm lắc đầu, mới giúp nàng lau khóe miệng, há miệng định nói gì thì —
“Ta đi cùng chàng.” Đường Niệm Niệm giành trước nói. Xoay người, đối mặt với Tư Lăng Cô Hồng, túm vạt áo của hắn, nói: “Về sau nhiệm vụ ta đều đi cùng chàng, ta có thể giúp.”
Tất cả sau một đêm đều đã chuyển biến, sau khi cảm nhận rõ ràng được tình cảm ghi tâm khắc cốt của Tư Lăng Cô Hồng, thì Tư Lăng Cô Hồng trong mắt nàng đã không còn là cường giả khống chế, nàng không cần phòng bị, không cần cúi đầu phục tùng, an phận thủ thường nữa.
Nàng muốn giúp hắn, muốn đứng ở bên người của hắn, chứ không phải an tĩnh chờ đợi, không biết hắn đang thế nào, trong hoàn cảnh gì.
Tư Lăng Cô Hồng không hề đề phòng bị đôi mắt nghiêm túc của nàng làm chấn động. Chỉ thấy nàng thần sắc đạm tĩnh chuyên chú, con ngươi như ngọc thạch tinh khiết, bình tĩnh nhìn hắn, có sự kiên trì không chịu thay đổi của trẻ con, còn có vẻ bao che khuyết điểm, trân trọng hắn.
Tư Lăng Cô Hồng giật mình chớp mắt một cái, lông mi run run, đôi mắt ngập sương mù cong lên một độ cong đẹp mắt nói: “Được.”
Chỉ cần nàng muốn, hắn đều nhận lời.
Hai tay Đường Niệm Niệm vòng qua eo hắn, theo hắn đứng dậy.
Chu Diệu Lang thấy vậy, đôi mắt rũ xuống che đi nước mắt vui mừng không nhịn được dâng lên, chỉ lộ ra một chút cong cong nơi khóe miệng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trang Chủ Đừng Vội
Thuỷ Thiên Triệt
Trang Chủ Đừng Vội - Thuỷ Thiên Triệt
https://isach.info/story.php?story=trang_chu_dung_voi__thuy_thien_triet