Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiểu Hoàng Thúc Phúc Hắc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 51: Thích Ngươi Cười
E
ditor: Trịnh Phương
Ánh lửa nhảy lên cực cao, bóng đêm theo đó mà phủ xuống vạn vật. Tần Thương thật đúng là một tên ồn ào.Trong màn trời đầy băng tuyết, đống lửa lại cũng có thể phát ra hơi ấm lớn như vậy. Những miếng thịt treo ngược ở trên đống lửa đã bắt đầu chín, những đốm lửa nhỏ thỉnh thoảng bắn lên thật cao tạo ra âm thanh lớn, mùi thơm tỏa ra bốn phía, làm mùi rượu bay vào trong mũi Vô Tà.
Trong lòng Vô Tà trong lòng thật sự là có chút bội phục Tần Thương. Có thể đem các loại đồ mang lên trên núi, qua được núi Tư Quá. Được đặt tên là Tư Quá, cũng chỉ có Tần Thương có thể làm được chuyện như thế. Xưa nay hắn hành động tùy ý, không chịu gò bó, nhưng núi Tư Quá này bất luận kẻ nào cũng không thể dò xem lệnh của Kiến đế, nếu để cho Kiến đế biết, chỉ sợ là hắn sẽ bị giam cầm, chỉ là lấy tính tình của Tần Thương, đoán chừng cho dù bị giam cầm ở đây, hắn cũng có thể tìm ra cho mình rất nhiều việc vui.
Thấy bọn họ tới, Vệ Địch vẫn trầm mặc bên cạnh đống lửa nướng thịt lại nghiêng đầu nhìn Vô Tà một cái, lập tức đứng dậy, hình như muốn nói gì, lại phát hiện lại cũng không lời nào để nói, liền tiếp tục yên lặng. Vệ Địch đứng ở tại chỗ, khóe miệng hơi động, (dien+dan%le$q8uy&donnhìn Vô Tà, cười với nàng một tiếng, giữa hai người lại có sự ăn ý không cách nào hình dung được bằng ngôn ngữ. Nha... Đúng rồi, bọn họ vốn là cùng một loại người.
Đã lâu không gặp Vệ Địch, Vô Tà phát hiện, hắn ngày thường vẫn cực kì thanh tú, thậm chí ngay cả màu da đều trắng nõn tuấn mỹ, chưa từng bởi vì thao luyện trong giò mưa mà xấu đi một chút nào, con mắt màu đỏ diêm dúa lẳng lơ, môi hồng răng trắng, dung mạo bậc này tuy không thể so sánh với vẻ anh khí mười phần như Tần Thương, sợ rằng trong quân đội cũng là rất không dễ chịu, không tránh được phải chịu sự xem thường ăn hiếp. Nhưng làm Vô Tà vui mừng chính là, lần này thấy vệ Địch, chỉ cảm thấy trên trán hắn, vẻ lệ khí, bướng bỉnh vẫn tồn tại, cho dù hắn ngày thường tuấn mỹ khác thường, nhưng cũng là một lưỡi)di4end#anl3equy’do)n dao sắc bén làm cho người ta không dám đến gần. Thay đổi ở chỗ, hắn đã càng có thể tự điều khiển cỗ lệ khí quấn quanh thân mình một cách vô cùng tự nhiên, chắc hẳn không tới mấy năm nữa, Vệ Địch hắn thật sự có thể như hắn đang nói, đội trời đạp đất, đứng trên vạn người.
Dung Hề đã tiến lên giúp đỡ nướng chin thức ăn. Tần Thương ghét bỏ người trầm tính giống như hũ nút này, liền không vui, bắt đầu lôi kéo Vô Tà nhậu nhẹt:“Tiểu Vô Tà, uống từng ngụm lớn rượu, ngoạm miếng thịt lớn, đây mới thật sự là nam nhân! Ta tới dạy ngươi uống rượu!”
Vô Tà sững sờ, trong nháy mắt trong đã bị Tần Thương nhét một khối thịt nướng lớn, một thân đầu dầu mỡ, một tay còn chưa ổn định lại, tay kia đã bị Tần Thương nhét thêm một bầu rượu lớn. Thấy Vô Tà lo lắng bất động, Tần Thương còn tưởng là nàng sợ Tam ca trách phạt, lại nghĩ tới mình khi còn bé, lần đầu tiên lúc uống rượu cũng có chút luống cuống tay chân, không khỏi cười to, bàn tay không chút nào cố kị mà vỗ một cái vào lưng Vô Tà, khiến nàng hơi lảo đảo, thiếu chút nữa làm rơi hết những thứ trong tay:“Tiểu Vô Tà, ngươi sợ cái gì! Tam ca mở miệng, để cho ta dạy ngươi uống rượu. Uống... uố...ng!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vô Tà tối sầm lại, lại thấy người thường ngày vẫn luôn che chở nàng lúc này lại cũng chỉ mỉm cười nhìn nàng. Vệ Địch thấy Vô Tà bị làm khó, nhưng lại không có ý muốn nàng nói chuyện giúp nàng, khóe môi giương lên, bản thân liền dẫn đầu uống một hớp lớn, mắt đỏ diêm dúa lẳng lơ dưới ánh lửa bập bùng lại càng thêm xa hoa, trong lúc mơ hồ, còn kèm theo mấy phần hứng thú tệ hại.
Vô Tà chợt bị không khí nhẹ nhàng như vậy tác động tới, chỉ cảm thấy loại cảm giác này thật là quá kỳ diệu, cho tới bây giờ từng bước của nàng cũng rất khó khăn, một khắc cũng không dám thư giãn. Kiếp trước cũng tốt, kiếp này cũng được, dù chỉ là thư giãn một chút sẽ chết không có chỗ chon. Nàng chưa bao cười to hào sảng giống như Tần Thương, cũng không hào sảng nhậu nhẹt như hắn. Giờ phút này, bên cạnh đống lửa, không có người trong hoàng gia, cũng không có thứ xấu xa gì, nàng không cần phải lo lắng ai sẽ ở sau lưng đột nhiên đâm nàng một đao, cũng không cần lo lắng rượu này uống vào sẽ bị người hạ độc, nghĩ đến thời điểm này, chính là dù thực sự có người hạ độc ở trong rượu, nàng cũng không quan tâm.
”Ai nói ta sợ!” Vô Tà nhe răng giảo hoạt cười một tiếng, học theo bộ dạng của Tần Thương, lấy tay cầm thịt cắn một miếng lớn, lại ăn trúng một miếng đầy dầu mỡ, hơn nữa thịt này quá nóng, bỏng đến khiến Vô Tà lập tức hô lên, vội vàng uống vào một ngụm rượu lớn, không ngờ tới rằng rượu này thế nhưng lại vô cùng cay, giống như muốn thiêu đốt cổ họng. Đây là lần đầu tiên Vô Tà uống rượu, tiểu tử Tần Thương kia cũng thật hư đốn, lần đầu tiên đã đưa cho Vô Tà loại rượu DĐ&L#QĐ(+ nặng như vậy. Vô Tà bị ho sặc sụa đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ lên, trợn tròn cặp mắt đi tìm đầu sỏ gây nên: “Cay, cay chết ta rồi!”
Hoa lửa mọi nơi nổ ra tạo nên tiếng tách tách, lại lập tức chợt yên tĩnh xuống. Vô Tà không rõ chân tướng, nháy mắt, thấy ba người họ nhìn nàng không nói lời nào, nhìn đến nỗi Vô Tà cũng hồ đồ, khuôn mặt nhỏ nhắn này còn bởi vì hơi say mà đỏ ửng, môi cũng đỏ thẫm động lòng người, không khỏi mân mê: “Đều nhìn ta làm gì? Ta đây là lần đầu tiên uống rượu, ngày trước phụ vương không cho ta uống......”
Tần Thương sững sờ, lúc này mới phục hồi tinh thần. Mới vừa rồi thấy được bộ dạng Vô Tà cười híp mắt, cả người lập tức giống như là biến thành mặt trời, khuôn mặt này khi cười lên thật sự là vô cùng dễ thương, thiên chân hồn nhiên, chỉ sợ là trên đời này, đứa trẻ nào cũng không thể so sánh được với sự hoàn hảo của nàng. Thấy Vô Tà quệt mồm oán trách, ngay cả Tần Thương cũng không khỏi quên luôn cả việc uống ly rượu của mình, nhìn chằm chằm: “Tiểu Vô Tà, ta còn thích xem ngươi cười như vậy, thật là đẹp mắt…”
Dung Hề không nói, trong lòng chỉ cảm thấy bản thân đã vài năm không nhìn thấy bộ dáng trẻ con như vậy của thế tử nhà mình, nhất thời cảm khái, quên nói chuyện.
Vệ Địch nhìn ánh sáng lửa phát ra ở một đầu khác, làm nổi bật lên khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của Vô Tà. Đôi mắt này sáng rực rỡ, nụ cười ở khóe miệng nở rộ ra, hiện lên trong mắt hắn, chui vào trong trái tim, cảm giác kia có chút kì lạ, lại làm người ta mất hồn trong nháy mắt. Vệ Địch phục hồi lại tinh thần, chuyển tầm mắt khỏi Vô Tà, bên tai lại hơi đỏ lên.
Vô Tà nghe lời khoe khoang của Tần Thương xong thì khuôn mặt nhỏ nhắn hơi chậm lại, lập tức đỏ lên: “Ngươi...ngươi nói gì!”
Thấy Vô Tà có chút tức giận, Tần Thương lập tức cười hắc hắc: “Đứa bé nên có hình dạng của đứa bé, làm gì có người nào con mẹ nó giống như ngươi, khuôn mặt cả ngày đều cứng đơ, còn không để ý tới người khác. Tiểu Vô Tà, bộ dạng ngươi khi cười thật rất đáng yêu! Rượu này chứ sao… Ta quên, rượu trong quân doing chúng ta đều là mạnh như vậy, ngươi uống rượu này xong, sau này vẫn còn có người có thể rót rượu cho ngươi! Khoan hãy nói, lúc ta lớn cỡ như ngươi vậy, loại rượu này cũng có thể uống mười cái bình rồi!”
Mười cái bình...... Khoác lác!
Vô Tà không để ý tới người, Tần Thương lại lôi kéo Vô Tà uống cùng mọi người, sau lưng chợt có tiếng bước chân của một người một ngựa. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vô Tà còn có chút hồng, quay đầu lại, liền thấy Tần Yến Quy, bên người hắn còn có Truy Nguyệt đi theo. Hai mắt Truy Nguyệt tỏa sáng, thấy ánh lửa cũng không sợ, vừa nhìn thấy Vô Tà êm đẹp đứng ở đó, cặp con ngươi đen bong lại khó có thể che giấu mà hiện ra vẻ mừng rỡ. Tiểu quỷ này quả nhiên không chết, nó hận không được thân mật xông tới chơi đùa cùng Vô Tà. Có thể là lập mã (+d&đ5l3@qđ chú ý đến vấn đề mặt mũi của ngựa thần, tức giận đến lỗ mũi phập phồng, không chịu hạ thấp mặt mũi mà tới lấy lòng nàng.
Tần Yến Quy thấy đôi tay nhỏ bé kia của Vô Tà còn ôm cái vò rượu, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, thấy hắn, nụ cười sáng lạn khuôn mặt kia cũng dừng lại. Hắn nhàn nhạt nhếch môi, không chút để ý hỏi một câu: “Khá hơn chút rồi hả?”
Vô Tà ngẩn người, khuôn mặt nhỏ nhắn lại đỏ hơn một chút: “Ừ, tốt lắm. Tần Thương gạt ta uống rượu...”
Tần Thương vừa nghe Vô Tà tố cáo với Tam ca của hắn, sắc mặt kia cũng không dám hả hê, hiển nhiên chuyện Tần Yến Quy cho phép đều là bịa đặt, nhưng mà vào thời điểm này, Tần Thương cũng không sợ Tần Yến Quy. Hắn kéo Tần Yến Quy tới bên cạnh mình: “Tam ca, huynh làm sao lại đi lâu như vậy! Đến đây, chúng ta uống rượu! Chúng ta cùng đón giao thừa! Ta trộm không ít đồ tốt lên núi!”
Tần Yến Quy cười cười: “Vì phần quà tặng năm mới cho tiểu hoàng thúc mà tốn một chút thời gian.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiểu Hoàng Thúc Phúc Hắc
Loạn Nha
Tiểu Hoàng Thúc Phúc Hắc - Loạn Nha
https://isach.info/story.php?story=tieu_hoang_thuc_phuc_hac__loan_nha