Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Kẻ Trộm Giấc Mơ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 22
K
uga đã học được cách điều khiển giấc ngủ như một phần trong thói quen sinh hoạt của anh, như đi lại, ngồi hay nằm. Giờ đây, sau khi dễ dàng bước vào giấc mơ, anh đứng dậy, quyết liệt chiến đấu với lũ yêu ma.
Như để minh họa cho cái tôi tinh thần được nâng cao của bản thân, Kuga trèo lên những bậc thang tưởng tượng, chạm tới bầu trời bao trùm thành phố. Anh nhìn xuống khu phố nhộn nhịp sầm uất mọi ngày, nay chìm trong hỗn loạn. Xuyên vào lãnh địa giấc mơ, Kuga nắm được toàn quyền điều khiển cơ thể và cử động của bản thân. Anh tiến tới đối mặt với những con ác quỷ với một nụ cười tỏa ra khí chất thanh cao. Thân hình anh cũng lớn hơn bình thường gấp vài lần.
Ngã tư ồn ã với tiếng còi inh ỏi của xe tuần. Sciapod một chân và Glyro chân mọc ra từ đầu đang đe dọa người qua đường, trong khi ác quỷ hình ngôi sao Haborym khiến những người điều khiển xe hơi hoảng sợ đến phát điên lên. Kuga chụm ngón tay làm thủ ấn, tụng chân ngôn của đấng Acala Bất Động Minh Vương, câu bùa chú của Hỏa giới. Lũ yêu quái nhìn anh với ánh mắt hận thù cay độc rồi biến mất.
Cảnh tượng vừa diễn ra làm người ta liên tưởng tới một bức tranh nhạt màu, độ gần xa không rõ, dường như thể hiện ranh giới nhạt nhòa giữa giấc mơ và hiện thực. Không phải đêm, cũng chẳng phải ngày, độ sáng tối của bức tranh chỉ như một cái chớp của máy chiếu phim. Những tòa cao ốc lung lay, đường sá nhấp nhô uốn lượn như thể đang chơi đùa. Xe cộ, người, ma, cảnh sát, xe tuần lướt qua như những chiếc bóng đầy màu sắc trên ô kính cửa sổ. Paprika và Jinnai vừa chiến đấu, vừa chạy để tìm kiếm một thực tế chắc chắn hơn, nhưng trong sâu thẳm, cả hai đều biết rằng thứ đó thậm chí không tồn tại. Thật buồn làm sao, khi thậm chí một hiện thực để bám víu vào cũng không có. Hoặc phải chăng, chính điều đó là nguyên nhân của tất cả những nỗi bất an này. Phải chăng thế giới này vốn là nơi dành cho những người thắng cuộc, những kẻ có thể tự do di chuyển qua ranh giới mong manh? Jinnai không biết tự bao giờ đã cầm trong tay một khẩu súng và liên tục nã đạn. Paprika tự hỏi phải chăng anh có một nhân cách khác, hoặc một quá khứ bí mật anh đã chôn giấu từ lâu. Jinnai kề dao vào cổ con Glyro đang bám dính lấy Paprika. Họ đang cùng nhau hướng về phía căn hộ của cô, hy vọng sẽ tìm được một con đường trở về hiện thực.
Một nhà thờ lớn hiện ra trước mắt hai người. Cả hai đều biết đó là một cái bẫy. Nhưng họ phải dấn thân vào cái bẫy đó, chiến đấu với tiềm thức của những sinh vật dị tượng, thậm chí cả tiềm thức của bản thân nữa. Không chút do dự, họ chạy trên những bậc thang nhà thờ. “Tới đây”, cửa vào xoắn vặn và mở to như mời gọi.
“Khốn kiếp!”
Jinnai nã súng vào cánh cửa. Những bậc thang bất chợt rung lắc mạnh từ bên nọ qua bên kia. Nhà thờ tan biến, và Paprika nhận ra cô đang một mình chạy trên cầu thang hướng về phía căn hộ của mình. Jinnai không còn ở cạnh cô nữa.
Cô lo lắng cho Osanai Morio. Từ khi bị bắn trong mơ bởi Ube trong hình dạng một vị kiếm sĩ đẹp đến mê mẩn lòng người, hắn không hề xuất hiện kể cả trong mơ lẫn hiện thực. Hình ảnh lộng lẫy mà thê lương đến nao lòng của chàng samurai trẻ vẫn đọng lại trong tâm trí Paprika như một bức họa sashie*. Cô có lẽ đã mủi lòng thương cảm Osanai, không biết tự khi nào đã nảy sinh tình cảm với hắn.
Nền nhà hơi nhấp nhô, méo mó như thể đang chuẩn bị tan ra và trôi đi. Nhưng Paprika biết cô đang đứng ở chiếu nghỉ giữa tầng mười lăm và mười sáu. Có lẽ cô đang ở gần tầng mười lăm vì bản thân đang nghĩ tới Osanai. Cô bước dọc hành lang tới căn hộ của hắn. Osanai đang nằm trên giường trong phòng ngủ, toàn thân không một mảnh vải che chắn, đôi mắt dán lên trần nhà vô hồn không sức sống. Hắn đã mất đi một phần tối quan trọng trong bản ngã.
“Nhưng không sao đâu. Anh có thể lấy lại được nó mà”, Paprika giờ đã quay trở lại hình dạng Chiba Atsuko, cúi xuống nhìn hắn và an ủi. “Anh sẽ lấy lại được cái tôi của mình thôi. Vì Osanai à, anh đẹp đến thế này cơ mà.”
Hắn ngẩng lên nhìn Atsuko, đôi mắt tựa như hai chiếc hố làm từ đá vỏ chai, có thể nuốt chửng bất cứ thứ gì. Cô nhìn hắn như bị thôi miên và cúi xuống thấp hơn. “Ôi, tội nghiệp làm sao. Tội nghiệp làm sao.”
“Cô Chiba, tôi không cảm nhận được hiện thực nữa rồi”, Osanai rệu rã nói với giọng điệu của một người đàn ông đã mất đi tâm hồn. “Cô chỉ có thể yêu tôi trong tình trạng này mà thôi.”
Chẳng phải đó chính là lý do cô có thể yêu hắn hay sao? Cũng có thể không phải vậy. Có lẽ cô đơn thuần chỉ là đồng phạm của cái ác. Họ, hai kẻ cùng rơi xuống vực thẳm, chẳng phải chuyện trái tim xao động trước vẻ quyến rũ đến nao lòng của nhau là điều đương nhiên ư? Một cái ôm. Một hành động mê hoặc trong cảm giác tội lỗi. Atsuko đã khỏa thân tự lúc nào. Ánh sáng trong phòng chuyển sắc xanh thẫm, như thể cả căn phòng đã chìm xuống đáy đại dương. Atsuko ôm lấy Osanai, như sao biển trùm lên con sò. Tứ chi tê liệt, cô cảm nhận được cơn co thắt khi chuẩn bị đạt cực khoái. Một con quỷ, một con quỷ đang tiến vào trong tôi, xâm chiếm cả tâm hồn và xác thịt của tôi. Nếu không phải ác quỷ, thì thứ khoái lạc tột đỉnh này là gì đây?
“Không phải”, Inui Seijirou nói. “Cô cho rằng Chúa trời và Ác quỷ thuộc hai phạm trù khác nhau, thiện và ác là hai quan niệm đối nghịch, và con người là những sinh thể bất ổn tồn tại giữa hai thế giới.”
Hắn đang nhìn từ đâu, hắn đang nói từ đâu? Từ trong căn phòng này? Từ màn hình tivi? Atsuko quá đắm chìm trong lạc khoái, thậm chí không ngẩng đầu để nhìn ra xung quanh.
“Nhưng cô nhầm rồi. Thiện và ác là một thể thống nhất, đối chọi với con người. Chúa trời và Ác quỷ đều tồn tại trong một nguyên lý tôn giáo, đối lập với những thứ đạo đức và ý thức tầm thường tủn mủn hay những giáo lý tư sản.”
Inui đã nằm ngay cạnh đó từ bao giờ. Hắn nằm trên giường, không một mảnh vải che thân, đặt một tay lên vai Osanai và nói. Atsuko không còn thấy tình huống này thiếu tự nhiên như ngày trước. Những lời Inui nói đáng lẽ ra phải mập mờ không rõ nghĩa, nhưng lại văng vẳng bên tai Atsuko và chạm vào thẳm sâu trong tâm trí cô, rõ ràng cả về mặt ngôn ngữ và ý nghĩa. Atsuko không còn nghi ngờ sự đúng đắn của những lời nói ấy nữa.
“Đúng thế. Đáng lẽ ra cô phải nhận thức được điều đó ngay từ đầu. Dù thiện dù ác, trong mơ chúng ta chia sẻ tất cả. Bởi vậy nên cô mới cảm thấy hoài niệm về sự xấu xa. Chính vì thế nên tất cả những cái ác trên đời đều gần gũi với con người như Chúa trời. Có ác nên mới có thiện, có ma quỷ nên mới có Chúa trời!”
Cánh cửa mở toang với một tiếng uỳnh. Noda Tatsuo bước vào phòng, theo sau là Yamaji và hai viên thanh tra.
“Hóa ra ông ở đây hà, Inui Seijirou.”
Yamaji quát. Inui đáp trả lại bằng cách đứng dậy và rú lên tru tréo. Atsuko ngay lập tức biến thành Paprika với phục trang đầy đủ, cảm giác như tính cách cô đã đảo ngược lại. Chính giây phút đó, cô đã vứt bỏ được những suy luận và lý lẽ của giấc mơ.
“Bắt hắn đi. Hắn là Inui thật đấy. Trên đầu hắn có gắn DC Mini, tôi đã thấy!”
Vẫn trần truồng, cơ thể Inui trương phồng lên, chạm tới tận trần nhà. “Quay lại đi!”, hắn gào lên. “Quay lại giấc mơ và tiềm thức của mấy người đi! Trở về nỗi sợ hãi của bản thân đi!”
“Đừng có nghe”, Paprika hét. “Đừng để hắn biết được nỗi sợ hãi của các anh!”
Nhưng đã quá muộn màng. Trước khi nghe được lời cảnh báo của Paprika, nỗi sợ hãi đã bùng lên trong Noda. Thôi xong rồi. Đây là giàn giáo của một tòa nhà cao tầng đang xây dở. Là nơi ông sợ hơn bất kỳ chốn nào khác. Chết tiệt! Lão già Inui khốn kiếp! Tại sao hắn lại biết về nỗi sợ độ cao của mình kia chứ?
Thực ra, chính Noda đã tự dịch chuyển đến đó. Ông có thể nhìn thấy thành phố và nhà cửa trải rộng ra phía dưới giàn giáo lung lay. Nó bắt đầu vặn vẹo tứ phía dưới chân Noda, cố tình hất ông ngã xuống. Ông gào lên và cố bấu víu vào đâu đó, nhưng ngay khi vừa chạm vào cột thép, nó trượt khỏi tầm tay ông. Cảnh tượng kinh hoàng này tất cả đều diễn ra trong tâm trí Noda. Ông thảm thiết kêu lên.
“Cứu tôi, ai cứu tôi với. Paprika. Paprika ơi!”
Noda đang khóc. Nếu ngã xuống, ông sẽ chết. Một cái chết hiện hữu trong đời thực. Dù giống như một giấc mơ, nhưng đây là hiện thực. Một hiện thực khủng khiếp đáng lẽ ra không được phép tồn tại.
Nhưng Paprika không đến cứu ông.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kẻ Trộm Giấc Mơ
Yasutaka Tsutsui
Kẻ Trộm Giấc Mơ - Yasutaka Tsutsui
https://isach.info/story.php?story=ke_trom_giac_mo__yasutaka_tsutsui