Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Lửa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 23
N
hận được tin, Hình Tuế Kiến lao nhanh đến bệnh viện.
Tư Nguyên cũng vừa tới.
Hai người đàn ông cùng rảo bước vào chung một thang máy.
“Tốc độ của anh rất nhanh.” Hình Tuế Kiến lạnh lùng mím chặt đôi môi mỏng.
Xem ra, điều dưỡng Ngô cũng bị người nào đó nhắc nhở.
Người ‘bạn thân’ này thật đúng là ‘quá tốt’!
“Anh cũng vậy.” Vẻ mặt Tư Nguyên lãnh đạm.
Anh có nghe điều dưỡng Ngô nói, đêm nào Hình Tuế Kiến cũng vào phòng bệnh của Tiểu Lộng ngồi đó một lát.
“Đây là điều đương nhiên, vì tôi là cha của Tiểu Lộng!” Lạnh lùng bỏ lại một câu thì thang máy cũng vừa tới, Hình Tuế Kiến sải bước đi ra trước.
Gã nói năng thuận miệng làm Tư Nguyên cứng đờ, vậy Duy Đóa vẫn đang…
Điều này không tốt, thật sự không tốt. Mặc dù Duy Đóa luôn nghe lời khuyên của anh, nhưng trong chuyện này cô lại kiên quyết làm theo ý mình. Tư Nguyên không dám tưởng tượng, nếu một mai lời nói dối kia bị vạch trần, thì Hình Tuế Kiến sẽ có biết bao tức giận?
Bọn họ kẻ trước người sau chạy tới phòng bệnh, nhưng khi nhìn thấy hai cô gái vai kề vai ngồi trước cửa phòng thì họ đều kinh ngạc.
“Sao em lại ở đây?” Hình Tuế Kiến nhíu mày hỏi.
Cả ngày nay gã tìm Ôn Ngọc khắp nơi nhưng không thấy, ai ngờ cô lại tới bệnh viện.
Sắc mặt Ôn Ngọc tái nhợt mất vài giây, “Lát nữa em sẽ giải thích với anh… Anh mau vào xem Tiểu Lộng trước đi!” Dường như tình trạng của đứa bé kia rất nghiêm trọng.
“Em tới thăm Tiểu Lộng à?” Tư Nguyên cũng nhẹ nhàng hỏi Ôn Tâm.
Tuy nhiên, phản ứng của Ôn Tâm là rụt ra sau bả vai bà chị họ, không dám ngước mắt, cũng chẳng dám lộn xộn. Cô chỉ đáp lí nhí, “Vâng, vâng ạ…”
Ôn Tâm là một cô gái đơn thuần hoạt bát, trong hai tháng hẹn hò, mỗi khi cô làm việc gì ‘thẹn với lòng’ đều lộ ra vẻ mặt này. Lần trước cô len lén kiểm tra điện thoại của Tư Nguyên và bị anh bắt gặp, cô cười gượng gạo đến giả dối. Nhưng còn bây giờ tại sao Ôn Tâm lại chột dạ?
“Đau!” Bên trong có tiếng thét to, khiến bốn người đồng thời hoảng hốt.
Hình Tuế Kiến lập tức đẩy cửa phòng, Tư Nguyên cũng lao vội vào mà chẳng có thời gian để theo dõi biểu cảm của cô bạn gái.
“Cô bạn nhỏ, cháu đau làm sao?” Bác sĩ hỏi Tiểu Lộng.
“Đau!” Tiểu Lộng khóc rất to.
“Cô bạn nhỏ, cháu đau ở đây hả?” Bác sĩ ấn ấn vào phần đầu bên trái.
“Không! Chỗ đó đau quá.” Bé lắc mạnh đầu, dường như đau khắp mọi nơi.
“Cô bạn nhỏ, chỗ đó là chỗ này hả?” Bác sĩ lại ấn ấn phần đầu bên phải.
“Không! Hu hu hu, đau quá.”
Tiểu Lộng bảo chỗ này không phải chỗ kia cũng không phải, nhưng lại than khóc rưng rức. Khóc tới mức vị bác sĩ hết đường xoay sở, khóc đến độ ruột gan Duy Đóa rối bời, tâm trí hoảng loạn, “Bác sĩ, sao con bé đau dữ vậy? Rốt cuộc là nguyên nhân gì?”
Vị bác sĩ đưa mắt quan sát tình hình, “Dựa theo nguyên tắc thì bệnh nhân mới vừa tỉnh dậy sẽ cảm thấy cơ thể khó chịu, nhưng không phải đau đớn mới đúng…”
“Cái gì mà không phải, rõ ràng con bé rất đau. Nó còn nhỏ như vậy thì làm sao biết nói dối?” Duy Đóa vội gắt giọng.
Từ lúc Tiểu Lộng tỉnh dậy tới giờ luôn ôm đầu kêu than đau đớn, dáng vẻ bé khổ sở đến mức làm lòng cô quặn thắt.
Hình Tuế Kiến bước tới ấn ấn vào bả vai cô, ý bảo cô hãy bình tĩnh. Thế nhưng ánh mắt của Duy Đóa lại nhìn về một người khác đang đứng ngay cửa phòng.
Tư Nguyên nhìn cô mỉm cười trấn an, nhưng nào ngờ cô không nở nụ cười đáp lại mà còn thản nhiên dời ánh mắt qua chỗ khác. Vẻ xa cách đó khiến Tư Nguyên ngỡ ngàng.
“Hệ thần kinh não là một bộ môn khoa học huyền bí, chắc bệnh nhân có hiện tượng tổn thương não nên mới dẫn đến hiện tượng đau bộ não. Tôi sẽ lập tức sắp xếp một loạt các kiểm tra lớp não…” Với tình trạng này của bệnh nhân, bác sĩ chỉ có thể thu xếp làm kiểm tra chứ khó nói nguyên nhân cụ thể.
“Đau!” Tiểu Lộng vẫn than đau bằng giọng điệu rất thê lương, khiến Hình Tuế Kiến nhăn mày.
“Con đau ở đâu?” Gã tới trước mặt Tiểu Lộng, nghiêm túc hỏi.
Tiểu Lộng mới tỉnh dậy, mặt mày phù thũng, tóc tai bù xù và luôn miệng kêu đau, trông rất đáng thương.
Tiểu Lộng thút thít, tỏ vẻ thật uất ức.
Tư Nguyên đi về phía Tiểu Lộng, anh ngồi xuống mép giường và yêu thương hỏi: “Tiểu Lộng, nói cho chú biết cháu đau ở chỗ nào được không?” Tuy nhiên, phản ứng của Tiểu Lộng cũng là nhanh chóng quay đầu qua nơi khác.
Tư Nguyên sững sờ. Anh và Tiểu Lộng từ nhỏ đã rất thân thiết, bình thường tính tình Tiểu Lộng cũng hay đùa nghịch, chứ không mang nét mặt lạnh lùng này. Nhìn kẻ lớn người nhỏ tỏ vẻ thờ ơ và xa cách, chẳng hiểu sao trái tim Tư Nguyên bỗng cứng lại.
Tiểu Lộng làm như không thấy sự tồn tại của chú Lục, bé nhào về phía Hình Tuế Kiến nói năng lộn xộn, “Ba ơi, hu hu hu, hai bà dì kia liên tục gây ầm ĩ ở đây, còn bắt nạt mẹ, kêu mẹ đừng gặp chú Lục và phải rời khỏi ba! Hu hu hu, Tiểu Lộng đau đầu lắm…”
“Tiểu Lộng!” Duy Đóa muốn ngăn cản nhưng đã quá muộn.
Hình Tuế Kiến và Tư Nguyên đều đồng thời kinh ngạc.
Đôi mắt Hình Tuế Kiến tối sầm.
“Tiểu Lộng mới tỉnh dậy, có chút nhầm lẫn về nhận thức.” Duy Đóa nhàn nhạt giải thích với hai người bọn họ.
Cô chẳng muốn nói tốt giúp ai, cô chỉ không mong việc hôm nay làm vợ chồng son của Tư Nguyên cãi nhau. Giống như trường hợp vừa rồi không phải cô nhẫn nhục chịu đựng, mà ba chữ ‘Lục Tư Nguyên’ là sự kiêng dè lớn nhất với cô. Người cô quan tâm rất ít, và Tư Nguyên là một trong số đó.
Bác sĩ tiến hành một cuộc kiểm tra, Hình Tuế Kiến ôm ngang người Tiểu Lộng đặt vào xe lăn. Tư Nguyên cầm lấy tấm chăn mỏng trên giường định đắp giúp nhưng Duy Đóa ngăn lại.
“Để em làm được rồi.” Cô kéo nhẹ tấm chăn mỏng trong tay anh ra trùm lên người Tiểu Lộng.
Tư Nguyên lại sững sờ, bọn họ luôn phối hợp rất ăn ý, rất hiếm khi xuất hiện trường hợp ‘cướp trắng’ kiểu này.
Duy Đóa hít sâu một hơi, nhìn Hình Tuế Kiến rồi nở nụ cười miễn cưỡng, “Chúng ta đưa con đi kiểm tra nhé.” Dứt lời, cô ôm lấy cánh tay gã.
Hành động của cô rất cố tình.
Hình Tuế Kiến nhàn nhạt liếc thoáng qua bàn tay ra vẻ thân thiết kia mà như trầm ngâm gì đó. Nhìn ở khoảng cách gần, gã thấy ánh mắt cô nguội lạnh không một chút cảm xúc, vậy cô đang diễn cho ai xem? Đáy mắt gã cũng lạnh buốt nhưng vẫn rất phối hợp, gã không nói thêm gì mà đẩy Tiểu Lộng sải bước rời đi.
Trong phòng bệnh để lại Tư Nguyên đứng chết trân tại chỗ, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của bọn họ mà đờ đẫn, cảm giác tan nát như bị cô cách ly ở thế giới bên ngoài.
Vừa ra khỏi phòng bệnh, mọi nét tươi cười trên mặt Duy Đóa cũng lập tức tan biến.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Lửa
Đản Đản 1133
Hoa Lửa - Đản Đản 1133
https://isach.info/story.php?story=hoa_lua__dan_dan_1133