Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đông Cung Chi Chủ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 53: Lòng Mẹ
C
hỉ chốc lát sau, mọi người tán đi. Trước khi Thượng Quan Mẫn Hoa chui vào trong chăn còn nói: “Linh Lung, sau khi ta đi, ngươi phải để ý nhiều đấy.”
“Tiểu thư, cô đang định làm cái gì?” Linh Lung không thể hiểu được: “Ngoài chuyện này, sau khi ra cung cô còn định đi đâu?”
Thượng Quan Mẫn Hoa cười mà không đáp, đợi Linh Lung rời đi, nàng lại ngồi dậy, lấy cái mặt quỷ phù bằng bạch cốt kia ra, nhìn tới ngây người, muốn từ đó nhìn ra con đường nàng phải đi trước mắt. Tại sao người ấy lại có thể mê hoặc lòng người như vậy, ngay cả trốn cũng trốn không thoát đây?
“Nếu đã trốn không thoát, vậy dũng cảm đón nhận thôi.
Nàng nguyện trả giá hết thảy, những cũng mong được hồi đáp.
Mà nay nàng đã bắt đầu tưới nước vun đắp cho cái mầm móng ấy, giờ chỉ còn xem vận mạng mình có đủ tốt để đợi được đến ngày đo hay không.
Còn đang sững sờ thì trời đã sáng.
Thượng Quan Mẫn Hoa thay xong quần áo đi vào phòng khách, chợt nghe được tiếng Thượng Quan Thành chắp tay sau lưng, thản nhiên ra lệnh: “Triều Sinh, chuẩn bị tiếp chỉ.”
Hai đạo ý chỉ từ Cam Tuyền Cung sớm đã đặt ở trong phòng khách của Thượng Thư phủ, một lát sau, toàn bộ người trong Thượng Thư phủ đã quỳ đầy sảnh, nghe cung nhân tuyên chỉ.
Ý chỉ thứ nhất là ngự chỉ tứ hôn cho Thượng Quan Cẩm Hoa. Ban cho vừa vặn một phòng ba vợ bốn nàng hầu, vinh hoa như vậy quả đúng là vinh sủng ngàn năm có một. Điều này khiến cho trong lòng mọi người ngồi ở đây ngũ vị tạp trần, người thực sự vui mừng chỉ có mỗi Thượng Quan phu nhân, nàng vừa dập đầu với thánh chỉ vừa không ngừng cảm tạ Bồ Tát, Chu Linh đen mặt trừng trắng mắt, giống như cô nhỏ của nàng ta là kẻ thù giết cha vậy. Thượng Quan Mẫn Hoa mỉm cười đáp trả nàng ta.
Chu Linh điên tiết, không để ý mọi người đang nhìn, mắng: “Bản quận chúa chờ nhặt xác cho ngươi!”
Thượng Quan Thành vỗ bàn cái rầm, cả nhà chấn động, nước mắt tủi thân của Chu Linh lặng lẽ rơi. Minh công công mặt không đổi sắc mở thánh chỉ thứ hai ra, ý của vị nữ chủ nhân Cam Tuyền Cung kia là từ ngay hôm này, Thượng Quan Mẫn Hoa chuyển vào Thái Miếu ở, để tóc tu hành, cho đến năm mười hai tuổi thì thành hôn với Chu Thừa Hi.
Thượng Quan phu nhân cả kinh ngất ngay tại chỗ, cả sảnh rối loạn, Chu Linh cười lạnh liên tục, Thượng Quan Thành tức giận mắng mỏ không thôi, Chu Linh không được cái gì hay, chỉ có thể lui về phía sau.
Lão hồ ly nói với Minh công công vài câu, tên Minh công công làm bộ làm tịch này nhận không ít bảo vật rồi mới cho phép Thượng Quan Mẫn Hoa nói mấy câu từ biệt với mẫu thân rồi hẵng vào cung.
Gần trưa, Thượng Quan phu nhân từ từ tỉnh dậy, thấy con gái im lặng ngồi bên giường, nhớ tới cái gì, mặt mũi ai oán, ngồi thẳng dậy, ôm thân thể gầy yếu của con gái, lại rơi lệ không ngừng: “Mẫn Nhi, Mẫn Nhi đáng thương của mẹ, chỉ hối hận năm xưa ta trót tin lời tên phụ lòng kia, hôm nay mới khiến con gái chịu khổ.”
Gân xanh trên trán Mẫn Hoa giật giật không ngừng, trong suy nghĩ của nàng, khóc thì có ích gì? Thấy đối phương buồn rầu như thế, lại cũng không biết bắt đầu an ủi thế nào, đau đầu không thôi. Nàng đành phải khuyên mỹ nhân mẫu thân không cần nghĩ nhiều, ba tháng chớp mắt một cái là trôi qua, phụ thân chắc chắn sẽ đón nàng về phủ.
Thượng Quan phu nhân rơi lệ một lúc lâu sau mới nói: “Mẫn Nhi đừng sợ, có mẫu thân ở đây.” Lát sau lại bắt đầu lảm nhảm hàm hồ, nào là hối hận vì đã gả vào hào môn, chẳng bằng gả cho tên đầy tớ phàm phu tục tử còn thoải mái hơn, vân vân các loại.
Thượng Quan Mẫn Hoa biết tính tính nàng mềm mại, không biết phản kháng, từ sau khi bà vú chết đi, lại không có người chỉ vẽ, trong lòng cực kì buồn khổ. Nàng muốn khuyên lại không biết khuyên làm sau, đang phiền muộn thì đột nhiên chạm đến túi thơm bên hông, nhanh trí nghĩ ra một cách. Nàng lấy túi thơm xuống đặt vào trong tay mỹ nhân mẫu thân, nói: “Mẫu thân có làm được túi hương bát giác linh lung này không?”
Thượng Quan phu nhân ngừng khóc, vẻ mặt có phần kì lạ, một lúc sau mới nhẹ nhàng đáp: “Đấy là sở trường của mẹ đấy!”
Thượng Quan Mẫn Hoa sững sờ, lập tức nhớ tới toàn bộ y phục phụ kiện của nàng đều do một tay mỹ nhân mẫu thân chuẩn bị, câu hỏi vừa rồi mà để lão hồ ly biết được chắc chắn sẽ xảy ra biến cố, nàng cười trừ một tiếng, nói: “Mẫn Nhi muốn mời nương truyền dạy cách làm cho học sinh của Sơ Thiện Đường, cho đám nữ sinh ở đấy có chút nghề kiếm ít tiền tiêu vặt.”
“Chuyện này không được đâu, mẹ ra ngoài lộ diện thì còn ra thể thống gì?” Mỹ nhân mẫu thân vội vàng cự tuyệt, Thượng Quan Mẫn Hoa kéo tay áo nàng, khẩn cầu: “Mẹ, Linh Lung nói mấy đứa nhỏ này bây giờ đều phải chịu rét, lại không có tiền mua củi sưởi ấm, rét chết không ít người đâu!”
“Chuyện này không phải do Đại công tử quản lý sao?” Mỹ nhân mẫu thân giật mình, xiết chặt túi thơm, run giọng hỏi.
Thượng Quan Mẫn Hoa rũ mắt xuống đáp: “Sơ Thiện Đường cũng không nhiều tiền như thế, giữ được mạng cho đám con trai là may, ai còn quan tâm đến mấy đứa con gái?”
Mỹ nhân mẫu thân sững sờ ngồi phịch xuống giường: “Nữ tử trời sinh mệnh ti tiện. Con gái, con gái đáng thương của ta, sao con không phải là con trai?” Nói xong lại hu hu khóc lên.
Thượng Quan Mẫn Hoa đành phải chậm rãi khuyên, bảo nàng đi giúp mấy đứa nhỏ đáng thương ấy. Thượng Quan Mẫn Hoa đã động lòng rồi, điều nàng bất an chỉ có một việc: “ Nếu để lão gia biết được thì sao, phải làm thế nào cho phải? Cha con chắc chắn sẽ bỏ mẹ con ngay, lòng lão, lòng lão tuyệt tình nhất!”
“Mẹ, không phải mười rằm tháng nào mẹ cũng đến miếu thắp hương sao? Từ giờ về sau bảo Như Ý với Bát Bảo cùng đi với mẹ, dâng hương xong thì đến Sơ Thiện Đường ngồi một lát, lại đội mũ sa kín mít, ai biết được là ai?”
“Chuyện này...”
“Mẹ, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp, làm nhiều việc thiện như vậy Bồ Tát mới có thể phù hộ.” Cũng đỡ để ẹ nghĩ Đông nghĩ Tây đi tìm cái chết, Thượng Quan Mẫn Hoa đành cố gắng khuyên để khai sáng sự nghiệp từ thiện của đối phương.
Thượng Quan phu nhân hết lòng tin Phật, mấy lí do này dần dần cũng thuyết phục được nàng, cũng làm tan bớt nỗi đau khổ khi con gái bị đưa vào cung. Thượng Quan Mẫn Hoa thả lỏng một chút, dìu nàng đi về phòng khách. Thượng Quan Thành vuốt chòm râu bạc trắng, hơi hơi vuốt cằm, Minh công công buông chén trà, lại bắt đầu huênh hoang thúc giục.
Thượng Quan Mẫn Hoa buông tay mỹ nhân mẫu thân ra phúc thân với cha mẹ chào từ biệt. Thượng Quan Thành dặn nàng mọi việc phải nghe theo sự an bài của Tiểu Xuân sư phụ, nàng cúi đầu đáp vâng một tiếng. Thượng Quan phu nhân lau nước mắt, nhìn con gái mãi không thấy đủ. Thượng Quan Mẫn Hoa nhỏ giọng an ủi: “Mẹ, đừng khóc. Chỉ cần làm nhiều việc thiện, Bồ Tát chắc chắn sẽ phù hộ cho Mẫn Nhi.”
Thượng Quan phu nhân sụt sịt gật đầu, Linh Lung hồng hai hốc mắt, cúi đầu nói: “Tiểu thư, Linh Lung cùng đi với cô!”
“Không cần, nhớ kĩ lời của ta, chăm sóc mẹ ta cho tốt, đừng để bà gặp chuyện không may.” Thượng Quan Mẫn Hoa lạnh lùng cự tuyệt, Liễu Tử Hậu cũng đang nhấp nhổm ở ngoài cửa, người đứng ngoài đánh nó nó cũng không chịu rời đi. Thượng Quan Mẫn Hoa tiến lên bảo: “Có sư phụ của ngươi rồi, ngươi còn đi làm cái gì? Ở lại trong phủ, học võ cho tốt!”
Nước mắt trong mắt Liễu Tử Hậu ứa ra, Thượng Quan Mẫn Hoa mang vẻ mặt kiên định, thong dong bước vào xe ngựa, đi về cái chỗ tràn ngập nguy hiểm mà nàng không ngờ tới kia.
Giải thích một chút về việc Thượng Quan Mẫn Hoa bị đưa vào tư ngục như thế nào:
Sau khi Mẫn Hoa ngộ thương Chu Thừa Hi, đám người Nhậm Phục Thu đưa hắn đi, để Thượng Quan Mẫn Hoa lại một mình trong nhà gỗ.
Sau khi người mà Chu Xương bố trí sẵn đuổi tới, bọn chúng vốn định giết chết nàng thì Thượng Quan Cẩm Hoa lại ngăn cản, cũng cam đoan nàng sẽ không phát hiện ra cái gì, chuẩn bị sớm tổng cổ nàng ra khỏi Đại Chu, ví dụ như là hứa gả cho Nam Lương.
Thượng Quan Tuyết Hoa với Chu Linh hợp mưu đưa nàng đến chỗ tư ngục kia, thực lòng là muốn để nàng chết đói chết rét dưới mỏ hoang đó.
Mình cầu phiếu phiếu, các tình yêu ơi, nguyệt phiếu, vote nguyệt phiếu ình đi mà....
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đông Cung Chi Chủ
Nguyệt Lãm Hương
Đông Cung Chi Chủ - Nguyệt Lãm Hương
https://isach.info/story.php?story=dong_cung_chi_chu__nguyet_lam_huong